Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thịnh Thế Tuyệt Sủng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 26: Thần Y Vô Tung
E
dit: Sunny Út
Beta: Feiyang
“Ngươi… Làm càn!” Ảnh đột nhiên đứng dậy, quát to.
“Cũng không phải lần đầu tiên ôm, việc gì phải từ chuyện bé xé ra to, làm càn thì như thế nào, bản cung thích vậy thì sao? Ngươi đừng quên hậu cung này đến cùng là ai làm chủ!” Lục Ngưng Nhiên ngẩng đầu, ngón tay cuốn lấy một lọn tóc đen của Mặc Trúc, thưởng thức trong tay.
“Nữ nhân như ngươi chẳng những độc ác, mà còn háo sắc như thế.” Ảnh một tay vỗ bàn đá, một tay chỉ vào Lục Ngưng Nhiên mắng to.
“Háo sắc sao? Xem ra việc bản cung làm vẫn chưa xứng với danh hiệu này.” Vừa nói giỡn vừa thuận thế tự nhiên nâng cằm của Mặc Trúc lên, nhìn đôi môi tái nhợt của hắn, cúi người, chậm rãi phủ trên…
Thân thể bị lực lớn đẩy ra, Mặc Trúc nháy mắt bị kéo ra. Lục Ngưng Nhiên xém chút té ngã, sau khi ổn định lại, ý cười càng sâu, nhìn Mặc Trúc mặt đỏ ửng cũng chỉ cười yếu ớt mà người kia một tay nắm cánh tay của Mặc Trúc, ánh mắt âm trầm, phẫn nộ nhìn Lục Ngưng Nhiên như muốn phun lửa. Ngưng thần có thể nghe được thanh âm cắn răng, muốn đem người trước mặt ăn tươi nuốt sống, gây ra cảm giác làm người ta sợ hãi.
Lục Ngưng Nhiên thấy đã đạt tới hiệu quả mong muốn, phẫn nộ nhún vai, “Không thú vị, đúng là không thú vị.”, không nhìn hắn, tùy ý phủi bụi trên người như không có việc gì xảy ra, nâng chén trà tự thưởng thức, ngước mắt thưởng thức trăng tròn, “Cảnh đẹp như thế này nếu như nghe được tiếng sáo của Mặc Trúc thì tốt rồi.”
“Sao ngươi lại biết ta biết thổi sáo?” Mặc Trúc kinh hỉ hỏi, nói xong liền đẩy Ảnh ra, lấy ra sáo ngọc thổi lên.
Tiếng sáo trong đêm du dương phiêu đãng, cứ vọng lại quanh quẩn vô hạn, chậm rãi vang lên. Nhìn ánh trăng xa xa kia như muốn khiêu vũ cùng với gió và mây, như một bức tranh vô cùng linh động, một khúc thiên âm thật đẹp, thật tươi mát…
Tiếng sáo du dương, một khúc kết thúc, làn điệu linh hoạt kỳ ảo lại ẩn chứa nguyện vọng được tự do của hắn, chắc hẳn hắn cũng rất muốn nhìn xem thế giới bên ngoài a.
Trong sân có vẻ trống trải, Ảnh dựa người vào cây liễu nhìn lên trời cao. Mặc Trúc cười yếu ớt, chuyển mắt nhìn chăm chú vào Lục Ngưng Nhiên, nữ tử mặc quần áo đỏ rực, lộ ra nụ cười ấm áp, phảng phất như muốn hòa tan cùng trời đất. Lục Ngưng Nhiên nhìn về phía nam tử trước mặt, hắn tựa như ánh mặt trời ấm áp của mùa đông. Giờ phút này, hắn thật sự rất vui vẻ.
Bọn họ đều có quá khứ, mà chuyện của bọn họ cũng như vừa mới bắt đầu…
Thanh âm gõ mõ đánh vỡ sự im lặng của bóng đêm, Mặc Trúc thu hồi sáo ngọc, hít sâu, “Việc gì đến thì cũng phải đến.“, nói xong liền đưa hai tay ra đợi cơn đau đến.
“Mặc Trúc, ngươi sẽ không có chuyện gì, nhất định sẽ hết mà.” Ảnh chậm rãi đi tới đứng bên cạnh hắn, vỗ bờ vai của hắn cho hắn sức mạnh.
“Ta sẽ không dễ dàng rời đi, nếu như ta rời đi như thế thì chỉ còn một mình ngươi cô đơn ở trên đời này, sao ta có thể nhẫn tâm được! Nếu thế ở dưới địa phủ chỉ sợ mẫu thân cũng sẽ không tha thứ ta.” Mặc Trúc vươn tay phải nắm chặt bàn tay to đang nắm đôi vai hắn, lộ ra nụ cười yếu ớt, trong mắt lóe ra lệ quang trong suốt.
“Mặc Trúc, ngươi không có việc gì, ta sẽ không để cho ngươi có việc.” Ảnh sẳng giọng, đôi mắt giờ phút này bị bi thương phủ kín, hắn sợ hãi, sợ mất đi tình thân, không dám có chút sơ xuất.
Lục Ngưng Nhiên lặng im không nói, nàng là con gái một, chưa từng có huynh đệ tỷ muội nhưng lúc vào bộ đội đặc chủng, chiến hữu của nàng cũng xem như là huynh đệ tỷ muội, là bằng hữu, là thân nhân. Bọn họ có tình cảm thâm hậu, mang theo lời thề cùng sinh cộng tử, sứ mệnh bảo vệ quốc gia, đây đều là vinh dự của họ, họ có thể không cần tính mạng để phấn đấu sự nghiệp vinh quang cả đời.
Rời xa cha mẹ, nàng đối với tình thân càng có khát khao mãnh liệt. Lúc này nhìn tình cảm của họ như vậy làm nàng không khỏi cảm động, trên đời này, tình cảm trân quý nhất vẫn là tình thân.
Bước chân không tự chủ được mà di chuyển, từng bước một đi đến bên cạnh Mặc Trúc, “Ngươi yên tâm, vô luận như thế nào thì ta sẽ tìm người trị lành bệnh của ngươi.”
“Này, ngươi chắc chắn biết người có năng lực này sao?” Lục Ngưng Nhiên lướt qua thân ảnh của Mặc Trúc nhìn về phía Ảnh.
“Có, chỉ là hắn hành tung bất định, đến nay không ai biết hắn ở đâu, ta đau khổ tìm kiếm mười năm cũng chưa tìm được hắn.” Ảnh liễm mi, trầm giọng nói.
“Chỉ cần có một tia hy vọng thì chắc chắn sẽ tìm được.” Lục Ngưng Nhiên kiên định trả lời, trên đời này không có ai mà Lục Ngưng Nhiên tìm không thấy, tiện đà hỏi, “Hắn là người phương nào?”
“Thần y Mộc Vân Thanh, nghe đồn hắn y thuật rất cao, như thần tiên trên đời, hành tung phiêu miểu bất định, không ai thấy được mặt hắn, càng không thể điều tra.” Ảnh có chút bất mãn, nhiều năm như vậy cư nhiên không thu hoạch được gì.
“Việc này để ta lo.” Lục Ngưng Nhiên xung phong nhận việc.
“Ngươi?” Ảnh cười ra tiếng, rõ ràng không tin.
“Thế nào, không thể sao?” Lục Ngưng Nhiên nhíu mày, hừ, dám coi khinh nàng.
“Đừng nói tới thân phận hiện giờ của ngươi, đường đường là Hoàng Hậu có thể tùy ý ra cung sao? Mặc dù ra được cung thì lấy công phu mèo quào của ngươi, không biết sẽ tìm tới khi nào?” Ảnh đánh giá Lục Ngưng Nhiên, phân tích đạo lý rõ ràng.
“Không cần ngươi lo lắng, tiên nhân đều có diệu chiêu.” Lục Ngưng Nhiên từ chối cho ý kiến, không hiểu vì sao người kia luôn tranh cãi với nàng.
“Ta đây mỏi mắt chờ mong.” Ảnh lãnh đạm nói, chuyển mắt nhìn về phía Mặc Trúc đã ra đầy mồ hôi trên trán, vội vàng đưa hắn ngồi xuống giường, hai đầu gối ngồi xếp bằng, vì hắn độ khí.
Lục Ngưng Nhiên ngồi trên mặt đất, nâng tay phải của hắn, ngón tay thon dài trở nên trắng bạch, lạnh lẽo không thôi, càng không ngừng run run. Lòng nàng đột nhiên run lên, hai tay gắt gao nắm chặt tay hắn, “Đừng sợ, có ta ở đây.” Thanh âm ấm áp quanh quẩn bên tai Mặc Trúc, hắn gian nan xả ra một nụ cười lại làm Lục Ngưng Nhiên càng thêm đau lòng.
Không giống đêm đó ôm hắn vào lòng, hắn an nhàn mà ngủ, nhìn hắn dày vò như thế, lại cố đè nén sự đau đớn, trong lòng không hiểu sao cũng đau đớn theo hắn, đau lòng không thôi.
“A!” Hắn kêu lên, khóe miệng đã bị hắn cắn nát, chảy ra máu tươi đỏ sẫm, mâu quang tan rã, toàn thân run rẩy vô cùng.
Lục Ngưng Nhiên sững sờ ở tại chỗ, nàng chưa bao giờ gặp qua sự ẩn nhẫn như thế, đây là một loại đau lòng đến tận cùng xương tủy. Mặc dù ngày đó nàng bị người nàng tin tưởng giết chết, viên đạn mặc dù xuyên qua người nàng vô cùng đau đớn cũng không bằng một phần mười nỗi đau của hắn lúc này.
Một đêm này nhất định là một đêm gian nan, Mặc Trúc lại một lần trùng sinh.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thịnh Thế Tuyệt Sủng
Ninh Mông Tiếu
Thịnh Thế Tuyệt Sủng - Ninh Mông Tiếu
https://isach.info/story.php?story=thinh_the_tuyet_sung__ninh_mong_tieu