Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tâm Trạng Hồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Mới
P
hong Ngạn 1
Chúng tôi đến gần Trãng Bôm thì trời đã xế chiều. Mưa lâm râm. Hơi rừng lên nghi ngút.
- Không Thể về tới chợ Trãng Bôm kịp đêm nay. Anh Bằng than.
- Cần cóc gì!
- Không cần à? Vậy đêm nay ngủ ở đâu?
- Ngủ dưới gốc cây.
Bằng bĩu môi:
- Thỏ đế mà nói chuyện anh hùng.
Tôi là thỏ đế thật. Tôi lo lắm. Nhưng may thay, trước mặt chúng tôi, xa xa, một nếp lều tranh ẩn hiện trong sương chiều.
Chúng tôi làm thinh, mau bước đến đó.
Cửa nhà mờ toang ra. Trong chiếc nhà tranh hai căn ấy, vỏn vẹn chỉ có cái chõng tre. Trên vách long mốt giắt vài cái rìu, một ống tên và một cây ná.
„Có lẽ đây là nhà của một thợ rừng nào". Chúng tôi nghĩ thầm như thế và bước vào nhà.
- Có ai ở nhà không? Bằng gọi lớn.
Không thấy trả lời, anh ta tằng hắng lên mấy tiếng.
- Lạ - anh day lại nói với tôi - chiều tối rồi sao hắn chưa về. Ở rừng mà có đi chơi đêm được như ở chợ đâu.
Hắn đây là người thợ rừng mà chúng tôi đoán là chủ nhơn cái nhà tranh nầy.
Không đáp lời Bằng, tôi đi lại cửa buồng. Phải, nhà có buồng trong, cách biệt với buồng ngoài bằng một tấm vách lá buông.
Cửa buồng nầy cũng không đóng.
Tôi thò đầu vào dòm, rồi vội thụt ra ngay.
- Chủ nhà ngủ, anh à.
- Ngủ gì mà ngủ như gà vậy. Hắn nằm ở đâu?
- Trên chõng tre, sát vách ngăn nầy.
Bằng chạy lại vỗ vào lá buông kêu rột roạt:
- Ông ơi, có khách! có khách!
Thật là vô lễ. Nhưng tâm trí tôi cũng tùng đảng với đầu óc Bằng lúc đó, hơi coi thường người ở rừng, nên tôi không khó chịu bao nhiêu.
Đập muốn rách lá mà không nghe động tịnh gì cả. Tức giận, Bằng chạy sấn vào buồng.
Tôi đứng ngoài mà cười. Bỗng nghe Bằng la hoảng lên:
- Ngô ơi, vô đây mà coi: Mau lên! Ghê lắm!
Không hiểu gì mà "ghê lắm", tôi chạy vào theo.
Bằng ngồi trên chõng, dưới chân chủ nhà. Có gì lạ đâu.
Buồng trong cũng trống rổng như buồng ngoài. Dưới đất có vài viên đá dùng làm ông Táo. Vài cây củi cháy dở trên tro và bếp nghe chừng như đã tắt từ lâu.
- Hắn đã chết rồi. Bằng nói.
- Chết? Ngủ mà.
- Ngủ gì, anh lại xem.
Quả thật thế Da thịt hắn lạnh ngắt. Tôi kéo thử tay thì nó cứng đơ.
Bằng đánh diêm lên xem cho rõ, vì trời đã tối mờ mờ rồi. Đó là một người đàn ông độ bốn lăm, râu ngạnh trê, đầu để búi tóc. Mắt hắn vẫn bình thản như đang ngủ. Hắn mặc đến ba chiếc áo bà ba. Có lẽ hắn bịnh và nghe lạnh nên mới bận nhiều áo thế.
- Làm sao? Tôi hỏi Bằng.
- Có làm sao đâu. Hãy để yên người chết. Ta cứ việc đóng cửa lại ngủ với hắn, rồi mai, ta xuống Trảng Bôm báo tin cho nhà chức trách.
Bằng ác lắm. Anh ta nói mấy tiếng "ngủ với hắn" bằng một giọng bình thản lạ, mà đầy vẻ mỉa mai như có ý chế nhạo tôi: "Ừ, ta ngủ với thây ma đấy, anh ghê không?"
Tôi ghê thật! Nhưng không có cách nào trốn tránh cái ghê gớm ấy hết. Vả lại tôi còn sợ anh Bằng cười cho, nên đành phải chịu vậy.
Anh Bằng quả là một người tàn nhẫn. Suốt đêm, anh cứ kể mãi những chuyện quỉ nhập tràng, những tích con linh miêu nhảy qua đầu người chết khiến tôi khiếp đảm.
Trong nhà, trời tối như mực. Nhưng thỉnh thoảng, tôi ngước lên nhìn cửa buồng để xem có gì trong ấy nhảy ra hay không.
- Khổ quá. Bằng than, mai nầy còn phải đi trình báo, mất hết ngày giờ.
Lời nầy làm tôi nghĩ đến một ý ghê rợn, và tôi hoảng hốt lên.
- À, ngộ lỡ anh ta bị ai giết thì sao?
- Thì ta sẽ bị giữ lại để điều tra. Tình ngay mà lý gian. Có thể bị tù mọt gông.
Nói xong Bằng cười ngất. Anh đánh diêm lên xem lại mặt coi có sợ chăng. Thấy tôi vẫn bình tĩnh anh làm bộ rộng lượng, an ủi rằng:
- Nói chơi vậy chớ anh đừng lo. Tôi xem ra biết ngay hắn chết vì bịnh.
Thế rồi chúng tôi sang qua chuyện trinh thám, những khoa dùng để biết xem người chết vì tự tử, bị ám sát, hay bị bịnh hoạn.
Nhờ vậy, tôi quên mất chuyện ma và ngủ quên đi.
Khi tôi giựt mình thức dậy thì trời đã sáng bét. Ngoài kia, chim rừng hòa tấu những khúc nhạc man rợ rất vui tai.
Tôi lay Bầng dậy, nhưng anh nhựa nhựa cự tôi.
- Để cho người ta ngủ nào!
Anh ấy lười có tiếng. Để mặc anh ta, tôi ngồi dậy toan mở cửa.
Tôi bước xuống chõng xỏ chân vào giày và khi ngước lên thì trời ơi... Tôi té ngã ngửa lên mình Bằng.
Giựt mình, anh ta ngồi dậy, và bị tôi ôm chầm lấy, anh ta hoảng hốt vùng vẫy gần muốn gãy chõng.
- Hụm...
Tiếng tằng hắng của thây ma mà tôi vừa thấy đứng nơi cửa buồng nhìn tôi khiến cho Bằng hoảng thêm lên.
Ngày nay kể chuyện nầy, tôi rất sung sướng mà nhớ rằng Bằng cũng không dạn cho lắm.
- Hai thầy làm gì vậy? Tiếng thây ma hỏi thế.
Nghe cái tiếng ấm của loài người, Bầng tỉnh ngay. Anh ta ngồi lên ngay ngắn rồi nhìn vào cửa buồng.
Phải, chính đó là người chết đêm rồi, chúng tôi không lầm một tí nào cả. Cũng bộ râu ngạnh trê đó, cái nước da tái lợt đó, cái áo bà ba đen đó, và cái búi tóc đó. Thây ma tiến gần chúng tôi. Chúng tôi thật hoang mang, không biết phải nên đứng đắn kẻo lỡ đó là người thì hắn khinh hay phải thủ thế.
Nhưng thây ma đi tuốt ra mở cửa.
Ánh sáng buổi mai tràn ùa vào.
"À, chúng tôi nghĩ, thầy thì không phải ma. Ma gì lại tìm ánh sáng".
- Hai thầy vào đây hồi đầu hôm hả? Hắn hỏi.
Té ra hắn ta không chết. Nhưng sao lại lạnh ngắt thế? Hắn tiếp:
- Tôi về hồi khuya và...
Trời ơi, sao lại về khuya? còn ai nằm trong ấy?
-... Và thấy mấy thầy nằm đó, tôi biết mấy thầy lỡ đường nên tôi để mấy thầy ngủ yên.
Rồi hắn kể lể, trước bốn mắt ngơ ngác và hai miệng há hốc của chúng tôi.
- Thằng em tôi nó bịnh nhiều lắm. Hôm kia, tôi về chợ kiếm thuốc, rủi té xuống hầm chông của chính anh em tôi đào ra để bẩy heo rừng. Tôi ở dưới ấy hai ngày một đêm mới lên được, và vội vàng trở về thì thấy em tôi đã chết rồi.
Chúng tôi nhìn nhau thở nhẹ hẳn người đi..
Chú thích
1 Bình-nguyên Lộc
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tâm Trạng Hồng
Bình Nguyên Lộc
Tâm Trạng Hồng - Bình Nguyên Lộc
https://isach.info/story.php?story=tam_trang_hong__binh_nguyen_loc