Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Q2
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 26
V
ân Tranh lấy cái thủy hỏa côn, đập vào đầu Hạo Ca một phát, làm hắn ngậm miệng: - Có cho người ta nói không, còn la hét ta bịt mồm ngươi lại. Ngồi trở lại ghế nói tiếp: - Muội tử ngươi và mẹ ngươi từ sáng sớm đã tới nhà ta, muốn ta cứu ngươi ra, ta đồng ý.
- Đồ súc sinh! Hạo Ca lại lên cơn:
Thật hết cách Vân Tranh gõ cho hắn gậy nữa, đánh tới bảy tám lần mới nói được hết chuyện: - Đơn giản thế thôi, ta chẳng thèm muội tử của ngươi, chẳng ép mẹ ngươi đi chết, chẳng qua thấy họ đáng thương, khi đó muốn tống ngươi vào nhà lao là vì ngươi hung hăng, sợ sau này còn tới làm hại nhà ta, đành dùng kế trừ hậu họa. Tống ngươi vào đây chẳng mất gì, cứu ngươi ra thì tốn kém, đúng không?
- Không ít đâu ạ. Lao đầu nãy giờ ẩn trong bóng tối cười khằng khặc đáp:
- Ta đã là tử tù, công văn lúc này hẳn đã trên đường tới kinh thành, dù là tri phủ cũng không có quyền thả ta, ta chết chắc rồi. Ta không hận ngươi, cũng không dám hận, chỉ mong ngươi cho mẹ và muội tử ta một con đường sống, ta gặp Diêm Vương cũng không dám kêu oan.
Nếu trên công đường, tất nhiên không có cách nào, nhưng đây là trong tù, xung quanh chỉ có mình Hạo Ca, mà lao đầu là thổ công thổ địa, chỉ cần có cái giá để lao đầu chịu trách phạt là đủ, Vân Tranh hỏi ngắn gọn: - Lao đầu, muốn ngân lượng hay giao tử?
- Hì hì, thừa phục lang là người sảng khoái, ngân lượng thì thôi, nhỡ bị người ta cho rằng là tham ô quan ngân thì gay go, cho nên giao tử là tốt nhất, trước tiên 50 quan, khi thấy người trả thêm 50 quan nữa, thế được không ạ? Chuyện này lao đầu làm nhiều rồi, rất thuần thục: - Chỉ là quan nhân làm thế thiệt cho bản thân quá.
Hạo Ca ngốc mấy cũng hiểu ra rồi, lắp bắp nói: - Ta, ta không trả được đâu.
Vân Tranh cách chấn song nhà từ vỗ đầu hắn: - Ngươi trả được, tin ta đi, ngươi nhất định trả được. Rồi đứng dậy đi khỏi nhà lao, chỗ này quá hôi thối, không muốn ở lại lâu, trước khi ra ngoài thuận tay đặt một xấp giao tử lên bàn.
Lao đầu đi theo nói: - Tiểu nhân ba đời làm lao đầu, quan nhân cứ yên tâm.
Vân Tranh phẩy tay, chẳng sợ lao đầu nuốt lời nuốt tiền của mình, muốn đối phó với một lao đầu thì không thiếu cách, hơn nữa chuyện này cũng chỉ cần làm tới thế thôi, Hạo ca không thoát được thì cũng đáng kiếp.
Hầu Tử đi theo Vân Tranh, nghĩ không ra Hạo Ca lấy gì mà trả cho thiếu gia mình, chợt vỗ đầu: - Thiếu gia muốn hắn làm tử sĩ à?
Vân Tranh lắc đầu: - Không, ta không tin thứ gọi là tử sĩ, trên đời này có không biết bao nhiêu chuyện lớn bị hỏng trong tay thứ gọi là tử sĩ. Nếu ta muốn giết người, nhờ Thương Nhĩ thúc, Thương Hổ, hay ngươi và Hàm Ngưu còn đáng tin hơn. Ài, nhà ta bị Hoa Nương hại mở thanh lâu, chúng ta không thể suốt ngày ở bên bảo vệ cô ấy, chỗ đó lại không sạch sẽ gì, thanh danh không tốt, ta không muốn dính dáng nhiều.
Hầu Tử hiểu rồi, thanh lâu là chỗ kinh doanh xác thịt, nhất định cần lưu manh giúp đỡ bảo kê, nếu không thì không mở được, có mở cũng chẳng làm ăn được. Chỉ là, thiếu gia ghét thanh lâu như vậy, lại rất nhiệt tình giúp đỡ Hoa Nương... Mải nghĩ linh tinh phát hiện Vân Tranh đã cưỡi ngựa phóng xa rồi, vội thúc ngựa đuổi theo.
Khi đi mừa phùn lất phất, khi về vẫn mưa phùn lất phất, hai bên đường cành hoa đào chập chờn trong gió xuân, những nụ hoa đợi nở lấm chấm hồng trên cành cây đen xì xì, Vân Tranh bất giác ghìm cương ngựa, hoa đào trong mưa xuân, không ngắm quá đáng tiếc, đi chậm dần rồi dừng lại, xuống ngựa, men theo con đường hoa đào còn chưa nở.
Mây xám như chì, xưa xuân êm đềm, nụ hoa hé nở, mỗi thứ đều làm Vân Tranh say mê, bất giác đi sâu vào rừng đào.
Cảnh đẹp như vậy mà bỗng nhiên có tiểu nha đầu tụt váy xuống, chẳng biết là định đi lớn hay đi nhỏ, phá hoại hết tình thơ ý họa, mặc kệ nha đầu ngốc đang nhét tay vào mồm đó, muốn đứng dậy thì cũng phải kéo váy lên đã chứ, cái váy lửng lơ ở chân thế kia ngã là phải. Vân Tranh rút đao ra, cảnh đào trước mắt có bông hoa nở ở đầu cành, muốn chặt về thưởng thức.
Tiểu nha đầu thấy Vân Tranh rút rao ra hoảng sợ cực điểm, ngã dưới đất liên tục đạp chân lùi lại, rồi rốt cuộc thét lên một tiếng chói tai như muốn phá tan bầu trời: - Dâm tặc.
Vân Tranh không hiểu vì sao nha đầu này không hô cứu mạng mà lại hô dâm tặc, chẳng lẽ trông mình giống dâm tặc hơn là giống cướp? Lắc đầu, tiếp tục thản nhiên cưa cành hoa đào.
- Thiếu gia, thiếu gia, chạy nhanh thôi, nhiều người kéo tới lắm. Hầu Tử vừa chạy vừa hô, đằng sau lưng là đám đông có nam có nữ, tay lăm lăm nào là chổi, cuốc, gậy gộc, quát.
- Chính là hai tên đó, bắt lấy không để chúng thoát.
- Nhanh nhanh, là cái thằng mặt trắng ăn trộm đào kia kìa.
Vân Tranh vừa mới cắt cành đao xong, vác lên vai chạy thục mạng, lúc này nói gì cũng vô ích, bị người ta tẩn cho một trận thì lỗ to.
Chạy hùng hục ra đường lớn, nhảy lên ngựa, con ngựa thông minh chẳng cần chủ giục, hí dài một cái phóng đi như tên bắn. Ngựa của Hầu Tử có hơi ngốc, bị người ta dùng chổi đánh mấy cái mới thoát.
Chạy xa rồi mà đằng sau vẫn có người chửi dâm tặc, Vân Tranh thấy thú vị lắm, cười phá lên, nhìn cành đào trong tay, còn không phải là dâm tặc hái hoa hay sao?
Tâm tình rất tốt, nên về nhà đối xử với lão nương và muội tử Hạo ca cũng tốt, tuy Vân Tranh không giống người tốt, nhưng Tịch Nhục và Vân Nhị thì lại có vẻ ngoài dễ lừa người, dụ được mẹ con họ ở tạm Vân gia, đợi dăm bữa nửa tháng Hạo ca ra hẵng hay. Đằng nào cũng chỉ còn đường chết, đành tạm tin thiếu niên này.
An bài xong Vân Tranh vác cành đào về thư phòng, cắt tỉa một chút, sai Tịch Nhục kiếm cái bình sứ thật đẹp cắm vào, ai nhìn cũng khen đẹp. Tịch Nhục chuyên môn cho thêm ít nước, hi vọng cành đào nở lâu một chút.
Tới chiều, mưa phùn vẫn chẳng có dấu hiệu muốn dừng, Vân Tranh cầm sách lên đọc, tình cờ thấy bài Đào Yêu, thế là nổi hứng đọc thật to: Đào chi yêu yêu, Chước chước kỳ hoa. Chi tử vu quy, Nghi kỳ thất gia.
Đào chi yêu yêu, Kỳ diệp trăn trăn. Chi tử vu quy, Nghi kỳ gia nhân
…
Đào tơ mơn mởn Hoa nở đầy cành Nàng đi theo chồng Yên bề gia thất
Đào tơ mơn mởn Cành lá xum xuê Nàng đi lấ chồng Gia đình hòa thuận.
Lão Liêu ngoài sân nghe thấy, nói nhỏ với Tịc Nhục: - Thiếu gia đã nảy sinh tình ý, nhà ta chẳng bao lâu nữa sẽ có nữ chủ nhân.
Tịch Nhục u oán nhìn Vân Tranh đang đọc sách say sưa, cúi đầu buồn bã.
….
Nhà của Bành Lễ tiên sinh nằm bên thư viện Cẩm Giang, nhà không rộng, nhưng trang nhã, trong sân trồng nhiều hoa dại không rõ tên nở rực rỡ, một cây thông tán rộng như ô đứng giữa sân, nhưng nói từ góc độ phong thủy thì cực kỳ không hợp, đó là cái viện vuông vức, giữa có cái cây là là chữ "khốn". 困
Bành Lễ tiên sinh bảo đó là lời vớ vẩn, không có cây thì còn mỗi người trong viện, chẳng phải là chữ "tù"囚 à? Muốn khoe khoang triết học trước mặt ông khác nào muốn chết.
- Hạnh hoa, sương khói, Giang Nam, ba thứ đó vốn là thịnh cảnh nhân gian, chẳng cần thơ phú đã đẹp vô cùng, thêm thi văn thối như rắm chó làm hỏng tâm cảnh. Lão phu sở dĩ bị bệnh không phải do đường xá xa xôi gây ra, mà vì bị thứ văn thơ dơ dáy kia làm buồn nôn tới tận bây giờ. Lão tiên sinh gày gò đi nhiều, nhưng tinh thần vẫn khỏe khoắn như trước, than phiền với Vân Tranh chuyện hội thơ hạnh hoa, nói trong Thục không còn nhân tài nữa:
- Học sinh e rằng ở đạo thơ văn không giúp gì được tiên sinh rồi, tiên sinh chủ công là ( xuân thu), học sinh tất nhiên kế thừa y bát, cho nên với thi từ, làm người giám thưởng là đủ. Chuyện cắn câu nhai chữ để đám ngốc làm, sư đồ chúng ta thông hiểu đại nghĩa là đủ. Trước mặt giáo viên tất nhiên phải đóng giả học trò ngoan rồi, trước kia đã luyện thuần thục, giờ học thêm nhiều cổ văn với chữ thánh hiền, trình độ bợ mông bợ đít chỉ lên chứ không xuống:
- Ha ha ha, ngươi chỉ khéo nói, hội thơ hạnh hoa không tham gia cũng được, hội hoa đào mà không tham gia thì tiếc lắm, ở cạnh cổng tây có ba dặm rừng đào của Lục ông, đợi khi đó sư đồ chúng ta cùng đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q2
31
Q2 - 31
https://isach.info/story.php?story=q2__31