Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mùa Hoa Nở
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 26
T
hông báo của chị bác sĩ sản khoa khiến Quỳnh Như ngẩn ngơ hồi lâu. Chị vui vẻ bảo rằng các thai trong bụng nàng đã được gần ba tháng.
-Thật vậy sao? -Nàng lẩm bẩm một mình.
-Em nói gì? -Chị bác sĩ hỏi lại.
Quỳnh Như lắc đầu:
-Dạ, không.
-Đây là đơn thuốc -Chị đưa toa cho nàng- Tất cả đều là thuốc bổ. Điều quan trọng là em phải cố gắng ăn uống để hai mẹ con đều khoẻ mạnh, sinh nở dễ dàng.
Vậy là nàng sắp làm mẹ thật rồi! Chao ôi! Kỳ diệu quá! Nàng nhắm mắt lại tưởng tượng ra một đứa bé có khuôn mặt...giống hệt Huy! Đối với nàng đây quả là một món quà tuyệt vời của thượng đế.
-Nếu chuyện này xảy ra trước kia thì sao hả mẹ?
Nghe con hỏi Bà Hân chậm rãi trả lời:
-Thì...các con không phải chia tay nhau như bây giờ.
Quỳnh Như lại mở cái phong bì tiền lì xì của Huy ra xem. Nàng chưa bao giờ có ý định tiêu xài số tiền ấy, nhưng bây giờ trong đầu nàng bỗng lóe lên bao nhiêu là dự tính. Số tiền này sẽ là quà của Huy dành cho con...chắc là anh không ngờ đến chuyện này đâu.
-Mẹ ơi! Đến tháng thứ mấy con mới phải nghỉ làm?
-Nếu con có sức khoẻ thì có thể làm luôn lúc gần sinh con.
Quỳnh Như đã xin được việc làm ở cửa hàng giới thiệu sản phẩm của một công ty hóa mỹ phẩm liên doanh với nước ngoài. Công việc của nàng thật đơn giản: đứng bán hàng mỗi ngày 8 tiếng đồng hồ.Ở đây, người ta chẳng cần đến cái bằng đại học kinh tế của nàng, cũng chẳng màng đến mấy năm kinh nghiệm trong vĩnh vực buôn bán. Người ta chỉ đòi bằng biết nói tiếng Anh và Việt lưu loát mà thôi.
Cùng bán hàng chung với Quỳnh Như còn có bảy cô gái nữa. Trong số đó, nàng chơi khá thân với Thu Minh, cô bé nhỏ hơn nàng ba tuổi.
-Nếu anh hai của em mà chưa có vợ, em sẽ làm mai chị cho ảnh liền...-Thu Minh hay nói đùa.
Quỳnh Như chỉ mỉm cười chứ không nói gì.
Bữa khác, Thu Minh lại thì thào:
-Chị Như ơi! Em thấy "cha" quản lý cứ nhìn chị hoài.
Lần này Quỳnh Như gạt đi:
-Nói tầm bậy.
-Thật mà –Thu Minh cãi lại- Có bữa bị em bắt gặp, anh chàng lúng ta lung túng.
-Người ta có mắt thì người ta nhìn –Quỳnh Như nói liều- Không ăn nhập tới mình đâu.
Tuy nói vậy nhưng nàng cũng thấy ánh mắt của người đàn ông đó nhìn mình là lạ. Có lần anh ta còn hỏi địa chỉ của nàng:
-Tôi trông cô...giống một cô bạn gái của tôi hồi trước -Anh ta phân bua khi chạm phải ánh mắt ngạc nhiên của nàng.
Quỳnh Như mỉm cười:
-Người giống người là chuyện bình thường thôi, anh Phong ạ! Tôi có nhỏ bạn mà những người không biết cứ lầm tôi với nó.
-Như vậy chắc chắn là phải giống lắm! -Phong cũng cuời.
Còn Quỳnh Như, khi nói điều đó nàng bỗng nhớ đến Thiên Kim. Chẳng biết bây giờ họ sống ra sao. Lâu rồi không thấy trên đài truyền hình nhắn tin nữa. Có lẽ...Huy đã quên rồi.
-Cô đang nghĩ gì mà thừ người ra vậy?
Bị bắt quả tang, Quỳnh Như bối rối:
-Tôi đang nghĩ đến...ngôi nhà mà mẹ tôi định mua. Không biết như vậy có đắt lắm không?
-Tôi có một anh bạn làm nghề môi giới địa ốc, tôi sẽ nhờ anh ta đến xem giùm -Phong sốt sắng bảo.
-Không cần đâu anh Phong ạ! Mẹ tôi đã đặt tiền cọc rồi- Quỳnh Như thoái thác.
Mỗi lần họ trò chuyện với nhau như vậy thì sau đó thế nào cũng bị trêu chọc:
-Chị thấy em nói có đúng không? Nếu không có ý định gì thì tại sao ảnh lại nói chuyện với chỉ một mình chị? Phen này em phải "me" chị dần dần để mai mốt có chuyện nhờ vả.
Quỳnh Như cốc nhẹ vào trán cô nàng:
-Vừa vừa thôi, coi chừng bị đuổi cả đám bây giờ.
-Anh ấy là con trai Út của ông phó tổng giám đốc công ty liên doanh đó –Thu Minh làm ra vẻ quan trọng- Chị ưng đại đi cho tụi em nhờ.
Nói vừa dứt câu, cô nàng đã kêu oai oái vì bị Quỳnh Như véo một cái thật đau.
-Cho chừa.
Không có ai -kể cả Thu Minh- biết Quỳnh Như đang mang bầu, chính vì vậy mà khi bụng nàng đã đội áo thì tất cả đều sửng sốt. Mà có lẽ người sửng sốt nhất là Phong! Anh đùng đùng gọi nàng vào văn phòng.
-Cô đọc đi! -Phong ném trước mặt nàng bảng quy định các điều kiện được tuyển vào làm.
Quỳnh Như lẩm bẩm đọc, dù trước đây nàng đã biết rất rõ những điều quy định này.
Thấy nàng đọc xong, Phong gằn giọng:
-Cô không biết tiếng Việt à?
-Tại sao anh lại hỏi tôi như vậy? –Quỳnh Như hỏi lại.
Phong chỉ vào cái điều đầu tiên trong bảng qui định:
-Vậy thì cô đọc đi.
-"Còn độc thân" –Quỳnh Như thực hiện "mệnh lệnh".
-Còn cô thì sao? -Phong giận dữ.
Đã hiểu anh muốn nói đến điều gì nên Quỳnh Như lặng lẽ cúi đầu. Nàng đã xin đi làm trước khi biết chắc rằng mình đã có thai.
-Cô trả lời đi chứ! -Có tiếng đập bàn.
Quỳnh Như giật mình lí nhí:
-Xin lỗi.
-Không phải chỉ một tiếng "xin lỗi" là xong đâu -Mặt Phong ầm hầm- Cô bị đuổi việc ngay hôm nay mà không được trả một xu nào. Rõ chưa?
Quỳnh Như nặng nề đứng dậy không nói thêm lời nào, nàng rời khỏi phòng.
Tất cả mọi con mắt của các cô bán hàng đều đổ dồn về phía nàng. Thu Minh đến bên cạnh.
-Ông ấy nói gì với chị vậy?
Quỳnh Như vừa xếp đồ đạc vừa trả lời chỉ đủ cho Thu Minh nghe:
-Chị bị đuổi việc rồi.
-Thật không? -Cô bé trố mắt nhìn Quỳnh Như.
Nàng gật đầu:
-Thôi chị về. Khi nào rảnh nhớ ghé chơi với chị.
-Khoan đã! –Thu Minh kéo tay nàng- Chờ hết giờ em đưa chị về.
-Không cần đâu. Chị vừa nhớ ra là hôm nay đã đến ngày hẹn khám thai. Để chị đi kẻo trễ.
Quỳnh Như chào mọi người rồi chậm rãi thả bộ dọc theo con đường về nhà. Lúc nãy nàng đã nói dối Thu Minh, bởi vì nàng mới vừa đi khám thai chiều hôm qua.
-Sao con về sớm vậy? -Bà Hân ngạc nhiên khi trông thấy con.
Quỳnh Như không trả lời ngay mà cúi đầu nhìn vào giỏ xách đồ ăn mà mẹ mới đi chợ về. Hôm qua nghe nàng bảo thèm canh chua cá bông lau nên sáng nay bà Hân lật đật đi chợ sớm để mua cho được mấy khoanh cá thật ngon.
-Để con bắc nồi cơm phụ mẹ cho mau! –Quỳnh Như quên mất câu hỏi của mẹ- Chưa chi mà con đã ngửi thấy mùi canh chua rồi.
Lúc nãy bác Hai chủ nhà có mang giấy tờ mua bán nhà tới. Mẹ để trên bàn kìa. Đang rửa rau, bà Hân sực nhớ.
Quỳnh Như đến bên bàn cầm xấp hồ sơ lên xem hồi lâu rồi bảo mẹ:
-Xong rồi mẹ ạ! Bây giờ còn lại phần của mình. Chừng nào rảnh con sẽ đi đóng trước bạ để làm giấy chứng nhận sở hữu.
-Bác hẹn chiều sẽ tới.
-Mình giao tiền xong là coi như khoẻ rồi đó mẹ -Quỳnh Như đưa mắt nhìn căn nhà- Chỗ này "êm" hơn nhà cũ của mình.
Ngôi nhà mới của hai mẹ con nằm rất sâu trong hẻm nhỏ. Nếu ai muốn tìm tới cũng không phải dễ. Quỳnh Như nghĩ thầm khi nhớ đến Thiên Kim.
Cứ tưởng là bữa cơm sẽ ngon lành lắm, nào ngờ khi ngồi vào mâm, Quỳnh Như bỗng thấy no ngang.
-Con sao vậy? –Bà Hân nhận ra ngay vẻ uể oải của con.
-Tự dưng con thấy mệt mệt trong người thế nào ấy! -Quỳnh Như buông đũa- Con nằm ngủ một lát mẹ ạ.
Còn lại một mình, bà Hân ăn cũng không thấy ngon. Nuốt vội chén cơm, Bà dọn dẹp xong đến bên con.
-Nếu mệt thì chiều nay xin nghỉ một bữa.
Đến lúc này Quỳnh Như mới quyết định nói thật với mẹ:
-Con bị cho nghỉ việc rồi mẹ.
-Tại sao lại như vậy? –Bà Hân ngạc nhiên.
-Lỗi tại con. Lúc tuyển nhân viên họ có đặt điều kiện là phải còn độc thân. Bây giờ con bầu bì như vầy là vi phạm hợp đồng.
Bà Hân nhìn con không nói gì mà chỉ thở dài. Nếu nói con gái bà đã có gia đình thì cũng đúng, mà bảo nó còn độc thân cũng không sai.
-Mẹ đừng buồn! -Quỳnh Như an ủi mẹ- Không làm chổ đó nữa thì con sẽ tìm chỗ khác, lo gì.
-Nhưng con bầu bì như vầy, sợ người ta không chịu nhận.
-Không nhận thì con ở nhà với mẹ -Quỳnh Như nũng nịu bá lấy cánh tay bà- Sinh xong con sẽ đi làm lo gì?
Hai tiếng "lo gì" thốt ra từ cửa miệng của nàng nghe nhẹ tênh! Bởi Quỳnh Như biết rằng tìm kiếm việc làm đối với nàng hoàn toàn không khó. Vất vả, nghèo khó từ thuở nhỏ đã luyện cho Quỳnh Như một tinh thần vươn lên rất cao. Phàm đã làm một việc gì nàng phải làm cho đến nơi đến chốn mới thôi.
Chiều hôm sau, lúc Quỳnh Như đang loay hoay tìm một tấm ảnh chụp với Huy trong ngày cưới để phóng to lên thì Thu Minh tới:
-Em đi làm về ghé ngang -Cô bảo Quỳnh Như rồi mở túi xách lấy ra một phong bì tiền đưa cho nàng- Đây là tiền lương.
Quỳnh Như khẽ cau mày:
-Ai đưa cho em?
-Anh Phong! Chị không tưởng tượng nổi đâu, từ hôm qua tới giờ mặt ảnh hầm hầm trông dễ sợ -Thu Minh rụt cổ.
Quỳnh Như mở hé phong bì nhìn sấp tiền trong đó hồi lâu rồi đưa lại cho Thu Minh:
-Em nói với anh Phong là chị cám ơn.
Cô bé sững sờ:
-Sao vậy chị? Đây là tiền lương của chị mà.
-Hôm qua anh ấy bảo rằng ai vi phạm hợp đồng sẽ không được trả lương. Vậy thì không có lý do gì chị nhận tiền này.
Thấy Quỳnh Như cương quyết quá, Thu Minh đành phải cất tiền trở vào túi xách. Cô còn chưa biết phải ăn nói thế nào với "ông trời con" ấy để khỏi bị vạ lây.
Trái với dự định của Thu Minh, khi nhận lại tiền Phong không nói gì mà lẳng lặng bỏ lên phòng. Mãi đến chiều anh mới bảo cô:
-Nhà Quỳnh Như ở đâu vậy?
-Anh muốn tới đó thì em dẫn cho, chớ tới khơi khơi anh không tìm được đâu. Nhà chị ấy khó kiếm lắm.
-Vậy cũng được -Phong gật đầu.
Dọc đường anh hỏi Thu Minh:
-Cô quen Quỳnh Như lâu chưa?
-Em quen chị ấy lúc vào bán ở cửa hàng.
Phong thôi không hỏi thêm gì. Con hẻm vào nhà Quỳnh Như quanh co, gấp khúc thật khó đi. Gần tới nơi Thu Minh bảo:
-Anh vô đi, em có chuyện phải về bây giờ.
Chẳng qua là cô muốn Phong đừng khó xử vì sự có mặt của mình thôi.
Quỳnh Như đang nấu cơm, nghe tiếng kêu cửa nàng vội bước ra và ngạc nhien khi trông thấy khách. Không nói gì, nàng lẳng lặng mở cửa, chỉ khép hờ và đứng tránh sang một bên nhường đường cho Phong.
-Mời anh ngồi -Vào đến trong nhà, nàng mới lên tiếng.
Bà Hân từ dưới bếp lên chào khách. Quỳnh Như nhìn Phong rồi nhìn mẹ:
-Ông chủ của con đó mẹ.
Lời giới thiệu của nàng khiến khách lúng túng. Anh chào bà Hân bằng một giọng hết sức khiêm tốn:
-Quỳnh Như chỉ nói vậy chứ cháu mà chủ cả gì.
-Cháu ngồi chơi nghen -Bà Hân thân mật bảo- Bác bận coi nồi cơm.
-Dạ, cứ để cháu tự nhiên -Phong nhã nhặn trả lời.
Khi chỉ còn lại họ với nhau anh nhìn Quỳnh Như bằng ánh mắt cố hữu của mình:
-Cô giỏi lắm.
-Tôi chẳng làm gì để được khen như vậy -Nàng lạnh lùng bảo.
-Cô chê tiền à? -Giọng Phong đầy bực tức.
-Có họa là đồ điên mới chê tiền.
-Vậy thì tại sao cô không nhận?
-Anh lại phải hỏi tôi như vậy sao? Nếu anh là tôi, anh có nhận không?
Phong ngẩn người ra trước những lời lẽ vừa lọt vào tai mình. Anh nhìn Quỳnh Như hồi lâu, ánh mắt dịu lại:
-Cô khá lắm.
-Vậy thì tôi bị tụt hạng rồi à? Mới vừa "giỏi" đó, bây giờ chỉ còn "khá "thôi sao? -Giọng Quỳnh Như đầy giễu cợt.
-Đừng bắt bẻ tôi! Tôi đến đây không phải để gây sự với cô.
Quỳnh Như im lặng khi nghe "đối phương" thú nhận mục đích cuộc viếng thăm của mình.
-Nếu tôi bảo cô ngày mai trở về làm việc bình thường thì cô nghĩ sao? -Phong chậm rãi lên tiếng.
-Tôi nghĩ đến vài hôm sau anh sẽ lại đuổi cổ tôi -Giọng Quỳnh Như thật bình thản.
-Nếu tôi bảo đảm chuyện đó không xảy ra thì sao?
-Thì anh đã vi phạm nguyên tắc của chính anh.
-Xem như chúng ta đạt được thỏa thuận với nhau rồi nhé. Ngày mai đúng giờ cô phải có mặt tại chỗ làm việc.
-Vậy thì anh không được trừ lương hai ngày nghỉ của tôi vừa rồi đấy.
-Được rồi. Sẽ không trừ một xu. Cô yên tâm. Nhờ cô chào bác giùm tôi.
Tiễn khách về rồi Quỳnh Như quay vào bảo mẹ:
-Đỡ được một mối lo, mẹ nhỉ?
Bà Hân nhìn con, cười không thành tiếng. Bà chẳng những có một đứa con ngoan hiền mà còn có một đứa con gai góc bản lĩnh khiến người ta phải kiêng dè, nể sợ.
Thôi thì cứ xem như đó là luật bù trừ của trời đất vậy?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mùa Hoa Nở
Minh Hà
Mùa Hoa Nở - Minh Hà
https://isach.info/story.php?story=mua_hoa_no__minh_ha