Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đấu La Đại Lục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25: Uy Lực Của Khí Vũ Hồn
Đ
ệ nhị hồn hoàn kỹ năng Khí vũ hồn, nhưng lại toàn lực công kích, Đường Tam mặc dù tự nhận thấy hồn lực của mình mạnh hơn Thiết thị huynh đệ, nhưng đối mặt với một kích tòan lực của bọn họ cũng không dám dễ dàng đón đở.
Nhưng là, tình huống làm Đường Tam đại kinh thất sắc đã xuất hiện, hai thanh thiết chùy tại giữa không trung đột nhiên tách ra, một thanh truy sát thân ảnh của Tiểu Vũ đang bay lên, một thanh tạo thành hình vong cung bám sát mình đánh tới, đệ nhị hồn hoàn kỹ năng của Thiết thị huynh đệ cũng có hiệu quả đó là truy tung .
Lúc này, thân thể Thiết thị huynh đệ đã bị Lam Ngân Thảo gắt gao quấn quanh, tiêm đâm vào cơ thể, độc tố phát tác, mắt thấy không cách nào di chuyển được . Bọn họ trong mắt hiện rõ vẻ hy vọng trở lại, nhìn thấy một chiêu của mình sắp có hiệu quả, chỉ cần có thể đánh bại Đường Tam, thứ quấn quanh trên người tự nhiên được giải trừ .
Làm sao bây giờ? Trong chớp mắt, Đường Tam đã làm ra một quyết định. Một cây Lam Ngân Thảo không mang theo độc tính bay lên trời, chuẩn xác quấn quanh tại eo nhỏ của Tiểu Vũ, dùng sức một giật một cái, mang nàng quăng ra ngòai .
Thật giống như Đường Tam phán đoán, thiết chùy của Thiết thị huynh đệ mặc dù có thể truy tung đối thủ, cũng chỉ là tại một góc độ nhất định và dưới tình huống nhất định mới có thể làm được. cũng không phải truy tung theo mãi . Hắn mang Tiểu Vũ hướng ngược lại với Đường Tamy của thiết chùy quăng tới, quả nhiên thoát ly khỏi phạm vi công kích .
Nhưng là, cũng chính vì Đường Tam tập trung tinh lực giúp Tiểu Vũ, chính mình lại không có thời gian né tránh, một thanh Thiết chùy khác đã xuất hiện trước mặt trong lúc hắn ném Tiểu Vũ ra ngoài.
Trong lúc nguy cấp, Đường môn vũ kỹ phát huy đích tác dụng, mắt nhìn thiết chùy đã đến sát người, kình phong mãnh liệt bao phủ toàn thân. Đường Tam thúc dục huyền ngọc thủ vào song chưởng, thân thể cấp tốc xoay tròn, toàn bộ nội lực mang vào chiêu thức khống hạc cầm long đánh ra, cơ hồ tại trong nháy mắt xoay người xuất chưởng, liên tiếp bảy chưởng đồng thời đánh vào trên đầu của thiết chùy .
Thiết chùy bị nội lực huyền thiên công của Đường Tam tác dụng, rốt cục bị khống hạc cầm long đánh bạt ra một thước, Đường Tam thân thể mặc dù bị chấn động do lực phản chấn, nhưng dù sao không phải bị đánh trúng trực tiếp .
Ầm ...Một tiếng nổ lớn vang lên, thiết chùy rơi xuống mặt đất, thân thể Đường Tam tại không trung quay cuồng, vẫn còn chưa rơi xuống đất, đã phun ra một ngụm máu tươi.
Tiểu Vũ trên không trung mắt thấy Đường Tam bị thương hộc máu nhất thời giận dữ, "Khốn khiếp, các ngươi muốn chết" .
Hai tay đồng thời giơ lên, không có tiếng gì xé gió, bốn đạo ám ảnh từ trong miệng nàng bắn ra, phân chia nhắm vào Thiết Long, Thiết Hổ . Ám ảnh mục tiêu, đúng vậy con mắt của hai người .
Tiểu Vũ mặc dù không thể học tập Đường môn ám khí. Nhưng các loại ám khí cơ quan lại không thiếu, Đường Tam có cái gì, trên người nàng cơ hồ cũng có một bộ đồng dạng . Lúc này dưới sự giận dữ, cũng bất chấp hậu quả, trực tiếp phát ra vô thanh tụ tiễn .
Vì Đường Tam chế tác vô thanh tụ tiễn ám khí có lực xuyên thấu rất mạnh, Thiết Long, Thiết Hổ mặc dù thân thể cường tráng thật. Nhưng con mắt một khi bị bắn trúng, sẽ không chỉ là mù đơn giản như vậy, uy lực của tụ tiễn đủ để xuyên thủng đại não của bọn họ .
Mà lúc này Thiết Long, Thiết Hổ đã bị Đường Tam dùng Lam Ngân Thảo hoàn toàn khống chế cử động, lại vừa sử dụng chiêu thức đổi mạng, hồn lực bản thân giảm đi, bị độc tố nhân cơ hội xâm lấn. muốn cử động một đầu ngón tay đã là hy vọng xa vời, dĩ nhiên không có cách nào né tránh tụ tiễn của Tiểu Vũ được nữa . Tụ tiễn còn chưa đến, đã bị độc tố tác động làm cho tê dại, trong lòng hoảng hốt thầm nghĩ chết chắc rồi .
" Tiểu Vũ, không được " . Đường Tam hô lớn tiếng, tay phải trong nháy mắt từ túi vải bên hông rút ra, bốn đạo hàn quang tà tà bay đi.
Đinh đinh đinh đinh... bốn tiếng vang lên, bốn cái tụ tiến ở khoảng cách một tấc cách mắt Thiết Long, Thiết Hổ bị bắn bay ra ngòai .
Bởi vì, Đường Tam tại tình huống khẩn cấp, từ trong Nhị Thập Minhg Nguyệt Kiều (NV :hai mươi bốn kiều minh nguyệt dạ trung ) lấy ra bốn cái liễu diệp phi đao quăng ra ngoài. Phi châm mặc dù có tốc độ nhanh hơn, nhưng thân sức nặng lại nhẹ hơn phi đao nhiều lắm, không đủ ngăn cản lực tác động của phi đao .
Cũng thật may Đường Tam có Tử cực ma đồng, mục lực kinh người, hơn nữa hắn quá hiểu rõ tốc độ của xạ tiễn do chính mình chế tạo, nếu không, cũng không có khả năng cứu được Thiết thị huynh đệ .
Tiểu Vũ từ không trung đáp xuống mặt đất, "Tiểu tam, ngươi làm gì?" lúc này, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng đã vì tức giận mà đỏ bừng, hung hăng nhìn trừng trừng Thiết thị huynh đệ hai người.
Đường Tam hướng Tiểu Vũ lắc đầu, "Bọn họ cũng là vì tự cứu mà tấn công địch, thương tích của ta không nặng " . Ánh mắt chuyển hướng nhìn Thiết Long, Thiết Hổ lúc này sắc mặt đã tái nhợt, " Nhị vị, tràng đấu hồn này hẳn là chúng ta thắng " .
Thiết Long, Thiết Hổ còn có thể nói gì nữa, gật đầu, Thiết Long nói : "Đa tạ tiểu huynh đệ cứu mạng, chúng ta nhận thua " .
Đường Tam thu hồi Lam Ngân Thảo, hít vào vài hơi dài, kinh mạch trong cơ thể không ngừng truyền đến từng cơn đau đớn, hoàn hảo, hắn cũng không phải đối diện trực tiếp với công kích của đối phương, hơn nữa huyền thiên công thuộc về đạo gia chánh tông thượng thừa nội công, có sự phòng hộ bản thân, trải qua hơn năm tu luyện, đã cải biến nội phủ từng bước, chỉ cần sau khi trở về điều tức một đoạn thời gian là không có việc gì nữa .
Lúc trận chiến ở đấu tràng của Đường Tam và Tiểu Vũ kết thúc, bọn Đái Mộc Bạch cũng đã hoàn thành đấu hồn của chính mình, hôm nay có thể nói là gặp vui mừng lớn, ngoại trừ Chu Trúc Thanh thua Đường Tam, những người khác đều có được thắng lợi. Bằng vào hai tràng đấu hồn, Đường Tam cùng Tiểu Vũ đều thu được hai cái tích phân và hai mươi kim tệ .
"Viện trưởng đâu?" Đường Tam hướng Đái Mộc Bạch hỏi.
Đái Mộc Bạch bất đắc dĩ đích nói : "Có trời mới biết ông ta đi về địa phương nào, ông ta cũng nói qua, khi đấu hồn chúng ta chấm dứt hãy tự đi về trước" .
Năm người đi ra khỏi đấu hồn tràng,có thể nghe được tiếng hoan hô từ trong vọng ra, hôm nay đấu hồn, tuy không thể nói thu được nhiều lợi, nhưng thông qua loại thật chiến như vậy,
Đường Tam hiểu được thu hoạch thật không nhỏ.
Nhất là đối đầu Thiết thị huynh đệ một trận, làm hắn thấy được uy lực chánh thức của khí vũ hồn . Mỗi một loại vũ hồn đều có đích đặc tính riêng của mình, chỉ cần ứng dụng đúng cách, đều có thể tạo được hiệu quả lớn.
Luận về thực lực, mình và Tiểu Vũ rõ ràng biết là hơn đối phương, nhưng vì có chút khinh địch suýt nữa bị thua. Đường Tam trong đầu nhớ lại lời đại sư từng nói qua, hồn sư trong lúc đó chiến đấu, đầu tiên nên biết kỹ năng của đối phương, nếu không cách nào làm được, vậy, hết thảy đều phải có thái độ thật cẩn thận . Cho dù là hồn sư cấp thấp, cũng có có thể có hồn kỹ trí mạng .
"Các ngươi về trước đi. Vừa rồi viện truởng nói rồi, nhưng hãy để ta tìm hắn quanh tửu điếm " . Mã Hồng Tuấn đột nhiên nói. đôi mắt nhỏ vô tình lóe ra vài phần hưng phấn .
Đái Mộc Bạch trên mặt tóat ra vẻ cuời cợt, " Chúng ta đây đi về trước, ngươi cứ đi tìm quanh xem sao " .
"Đái lão Đại, ngươi có đi không?"
"Không đi, đừng nhiều lời, đi mau đi" . Đái Mộc Bạch không tức giận, chỉ trừng hắn một cái, sau đó lại đảo khóe mắt hướng về Chu Trúc Thanh .
Phản ứng của Mập mạp rõ ràng có chút trì độn, cũng không nhìn ra ý tứ trong ánh mắt của Đái Mộc Bạch,lại bởi vì hưng phấn mà mặt có chút đỏ lên, " Đi thôi, cùng đi. Ko phải ngươi nói nữ nhân không tính là nhân khẩu mà tính là tài nguyên sao? Đái Mộc Bạch rốt cục nhẫn nại không được, "Tầm bậy . Ta đối với ngươi cùng loại thưởng thức sao ?" .
Mã Hồng Tuấn có chút bất mãn, hừ một tiếng, nhưng đối mặt Đái Mộc Bạch tà mâu trung lóe ra nộ quang, hắn chỉ biết há mồm, cuối cùng không dám cùng vị tà mâu Bạch Hổ này giằng co vài câu, xoay người rời đi.
"Đái lão Đại, Mập mạp ...dâm đãng đi làm gì?" Tiểu Vũ hỏi.
Đái Mộc Bạch ha ha cười, nói : "Ngươi đều nói hắn dâm đãng sao, hắn còn có thể làm gì, thì đi phát tiết thôi mà " (NV : tà hỏa áp không được liễu bái) .
Tiểu Vũ tức giận nói : "Lại đi gây tai họa cho nữ tử sao ? Ta đã hoài nghi, vũ hồn biến dị của hắn có đúng hay không vùng trời sanh tính cách có liên quan " .
Đái Mộc Bạch nói :" Tai họa chưa nói tới, ngươi không biết trên thế giới này có loại địa phương tên là câu lan (nhà chứa???) sao?"
Đường Tam có chút không dám tin tưởng, nói :" Ngươi vừa nói, viện trưởng bảo Mã Hồng Tuấn đi chỗ địa phương đó ?" Câu lan hắn tại kiếp trước từng nghe nói qua, tự nhiên biết đó là địa phương nào.
Đái Mộc Bạch nói :" Này cũng là không có biện pháp nào khác . Mã Hồng Tuấn bị vũ hồn tác dụng ngược lại,ngoại trừ lấy chuyện đó (XXX ?) khuyết hãm lại, thì là một trong thú vũ hồn tối cường hãn tồn tại, lại xem như viện trưởng đích đệ tử đích truyền, tổng không thể để hắn bỏ bê tu luyện hoặc là nhìn hắn bạo thể mà chết đi" .
Chu Trúc Thanh kìm không được mở miệng nói, " Nam nhân đều xấu xa ''
Tiểu Vũ hì hì cười, nói :" Trúc Thanh muội muội, đả kích không nên gom hết lại nha, Đường Tam đã có thể rất sạch sẽ, không giống Đái Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn bọn họ như vậy đâu ".
Đái Mộc Bạch không tức giận, nói :"Tốt, ngươi cho là Tỉêu Tam băng thanh ngọc khiết, chúng ta đều xấu xa, được rồi . Bất quá ta so với mập mạp có phần khá hơn nhiều" .
Tiểu Vũ lập tức bày ra một bộ dáng như là đã biết rồi mà, nhìn vẻ mặt Đái Mộc Bạch đang khó xử, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhìn trộm Chu Trúc Thanh, cũng phát hiện Chu Trúc Thanh đang nhìn mình, chỉ bất quá trong đôi mắt, ánh mắt tựa hồ càng thêm lạnh băng . Tiểu cô nương hừ một tiếng, đột nhiên đi tới trước Đái Mộc Bạch, "Ngươi có cách thưởng thức so với hắn tốt hơn à ?"
Đái Mộc Bạch sửng sốt một chút, không biết nên trả lời như thế nào " Trúc Thanh, ta ......"
Hắn lúc này đã ý thức được mình nói sai rồi, so với mập mạp thưởng thức hảo, không phải là nói rằng đối với phụ nữ lại có nhiều hơn, tốt hơn sao ? .Bất luận cao cấp hay là thứ cấp, bất luận là phượng hoàng hay là hoa khôi, thì hành động cuối cùng lại có gì khác nhau ?
Ánh mắt Chu Trúc Thanh đột nhiên tràn ngập khinh thường lẫn khinh miệt, "Ngươi mới mười lăm tuổi ? Ngươi làm ta cảm thấy khinh bỉ " . Nói xong, xoay người ra đi.
Theo sau Chu Trúc Thanh đi về Sử Khắc Lai học viện, Đái Mộng Bạch luôn tự dẳn vặt chính mình.
"Nàng chẳng bao giờ dễ dàng, luôn lạnh nhạt với mình" . Lúc này, lửa giận trong lòng cũng không còn kìm chế đươc nữa, Đái Mộng Bạch thét lên :
" Ngươi đứng lại cho ta "
Chu Trúc Thanh cũng không màng, chẳng những không dừng lại mà cước bộ còn nhanh hơn, bước thẳng về phía trước.
" Ngươi, ngươi..." Đái Mộng Bạch hất tay phải lên, một luồng sáng mãnh liệt lúc ẩn lúc hiện trên lòng bàn tay, tánh tình hắn cũng không lương thiện cho mấy, có thể nói hắn so với kẻ khác còn bá đạo hơn nhiều. Nhưng hắn vẫn còn ráng nhẫn nhịn, trên tay bạch quang khi có khi không, miệng phát ra tiếng hổ gầm, thoáng chốc lại thở dài lặng lẽ theo sau Chu Trúc Thanh đi về học viện.
Tiểu Vũ trợn mắt nhìn Đường Tam, thấp giọng hỏi nhỏ :
"Bọn họ xảy ra chuyện gì vậy?"
Đường Tam lắc đầu :" ta cũng không biết nữa . Từ ngày báo danh học viện tới giờ, Đái Mộng Bạch xem ra không hiểu được ý niệm trong lòng của Chu Trúc Thanh. Hắn và Chu Trúc Thanh có vẻ bất đồng. Chẵng lẽ vũ hồn của bạn họ thực sự có khả năng dung hợp với nhau sao ?Hà..Quên đi, chúng ta cũng không cần can thiệp vào chuyên riêng của họ .
Tiểu Vũ đặt bàn tay lên ngực Đường Tam xoa nhẹ, Đường Tam hốt hoảng thốt lên :" ngươi làm gì vậy ?"
Tiểu Vũ hai má đỏ bừng, e thẹn nói : " còn phải không ? Là tại ta mà ngươi mới bị thương sao?".
Đường Tam lúc này mới tỉnh ngộ, thì ra nàng chỉ lo cho thương thế của mình, mỉm cười quay đầu lại nói :" Không có việc gì đâu, ca ca đâu phải là kẻ yếu đuối, mau đuổi theo, bọn họ đi nhanh quá,không thấy tăm hơi nữa rồi".
Bọn người Đường Tam vừa về tới Sử Khắc Lai học viện, bất chợt trông thấy hai bóng nhân ảnh . Dưới ánh trăng sáng, bọn họ liền nhận ra Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp đang trò chuyện trong màn đêm. Đang ngồi trên tảng đá to trước cửa học viện, Trữ Vinh Vinh hai chân bật dậy, rất nhanh khôi phục thái độ bình thường, trên khuôn mặt xinh đẹp điểm nhẹ một nụ cười tươi. Còn Áo Tư Tạp nét mặt có chút khó coi,lông mày nhíu lại, thỉnh thoảng liếc trộm về Trữ Vinh Vinh, trong ánh mắt lộ vẻ vài phần không cam lòng
Chu Trúc Thanh như không nhìn thấy hai người, bước thẳng vào trong học viện, không thèm quay lại nhìn về phía kí túc xá của mình.
Đái Mộng Bạch nhíu cặp chân mày lại, trong lòng càng thêm nguội lạnh .
"các ngươi làm gì ở đây ?". Đái Mộng Bạch ánh mắt loé lên, lạnh nhạt hỏi. Trữ Vinh Vinh từ trên tảng đá nhảy xuống, trả lời bâng quơ :
" Đương nhiên là đang chờ các ngươi."
Các ngươi tại sao lại về trễ vậy ? Viện trưởng cùng mập mạp đâu rồi ?"
Đái Mộng Bạch ngoái đầu lại, lạnh nhạt trả lời : "Bọn họ bận việc rồi. Ở lại hay rời đi tuỳ theo suy nghĩ của các ngươi?"
Trữ Vinh Vinh không chút do dự đáp :"Đương nhiên là ở lại, chỗ tốt như thế này ta sao nỡ bỏ đi chứ, thái độ của ngươi như vậy là sao, y như xác chết vậy ? Ha ha, vậy mà Áo Tư Tạp còn dám nói ngươi là một gã tình thánh, ngay cả một tiểu cô nương cũng không thèm để mắt tới".
Trữ Vinh Vinh sau khi bộc lộ hết bản tính,vốn từ nhỏ nàng đã tuyệt đỉnh thông minh, từ sắc mặt của Đái Mộng Bạch đã đoán ra rất nhiều việc,liền không chút tỵ hiềm mà châm chọc hắn.
Tà mâu Đái Mộng Bạch hàn quang đại thịnh, " Trữ Vinh Vinh, ngươi không nên khiêu khích sự nhẫn nại của ta. Nơi này là Sử Khắc Lai học viện, không phải nhà của ngươi. người khác sợ Thât Bảo Lưu Ly Tông, nhưng ta, Đái Mộng Bạch thì không. Dám chọc giận ta coi chừng ta sẽ đem ngươi tiền dâm hậu sát, rồi lại tiền sát hậu gian."
Trữ Vinh Vinh cười hì hì thốt :
"ta sợ ư?"
Rồi cố tình ưỡn ngực ra. "Lại đây đi, để ta xem ngươi như thế nào làm được đây?"
" Ngươi...." Đái Mộng Bạch không ngừng đè nén cơn giận dữ trong lòng," Không cho ngươi thấy lợi hại, ngươi còn tưởng cọp là mèo giấy nữa". Hồn lực nháy mắt phát ra khí thế mãnh liệt.
Trữ Vinh Vinh cả thân thể liền bị hất bay đi ra ngoài. Áo Tư Tạp cuống quýt bước tới đỡ lấy thân hình của Trữ Vinh Vinh, dư lực làm hắn té bệt xuống đất.
" Mộc Bạch "
Đường Tam bước tới chắn ngang trước người Trữ Vinh Vinh, hai tay dùng thủ pháp Khống Hạc Cầm Long xuất ra, đem hồn lực của Đái Mộng Bạch dạt ra hai bên. " Bỏ đi, chúng ta là đồng môn cả mà ".
Mặc dù là hồn lực của Đái Mộng Bạch chỉ tuỳ ý phát ra, còn chưa phát động công kích, nhưng cũng khiến cho vết thương của Đường Tam bị chấn động . Đường Tam giật mình thầm nghĩ " sợ rằng đây mới chính là chân chánh thực lực của hắn, ba mươi bảy cấp hồn lực, quả thật so với mình mạnh hơn nhiều ".
Trữ Vinh Vinh từ nhỏ đã quen được nuông chiều, không nghĩ tới Đái Mộng Bạch thực sự dám động thủ với mình, mặc dù là chưa có bị thương nhưng toàn thân cũng cảm thấy đau nhức. Trong lúc nhất thời không kìm được nước mắt chảy dài trên gò má. trừng mắt nhìn Đái Mộng Bạch không nói một tiếng nào.
Đái Mộng Bạch nhìn thẳng Đường Tam, chậm rãi thở ra một hơi dài rồi thu lại hồn lực vào trong trán. "Thôi được, tiều tam,ta nể mặt ngươi" Mắt lạnh lùng liếc sang Trữ Vinh Vinh một cái : "Ngươi nên nhớ cho kỹ, nơi này là học viện, không phải nhà của ngươi, đừng nên trêu chọc vào ta, nếu không ta mặc kệ ngươi là ai.".Nói xong hắn cất bước đi thẳng vào trong học viện.
" Đường Tam".
Trữ Vinh Vinh khôn mặt đầm đìa nước mặt, đột nhiên cất tiếng gọi. Đường Tam cố nén đau xoay người lại. Trữ Vinh Vinh hung hăng bảo : "Dùng độc môn ám khí của ngươi giúp ta giết hắn, chỉ cần ngươi giúp ta, ta sẽ cho ngươi một vạn hồn kim tệ, ngươi sẽ trở thành khách quý của Thât Bảo Lưu Ly Tông, sau này Thât Bảo Lưu Ly Tông sẽ ủng hộ ngươi một cách vô điều kiện".
Trong trường hợp này, nếu là một gã bình thường hồn sư nhất định sẽ hết sức vui mừng, được Thât Bảo Lưu Ly Tông ủng hộ, mấy chữ này ý nghĩa trọng đại cỡ nào, phải biết đương thời là một trong thất đại tông môn, Thât Bảo Lưu Ly Tông sỡ hữu thực lực cưởng đại khó mà tưởng tưởng hết. Một gã hồn sư mà được họ ủng hộ sẽ dễ dàng tại đại lục quật khởi. Nhất là đối với một thiên tài như Đường Tam, thật sự là tương lai thu hoạch sẽ vô hạn .
Đường Tam chậm chạp bước tới đối diện Trữ Vinh Vinh, nhìn sâu trong mắt nàng :"Trữ Vinh Vinh à, trên đời này không phải cái gì cũng có thể mua được bằng tiền . Nơi này đơn thuần chỉ là học viện, chúng ta là bạn học với nhau, nếu ngươi cứ tiếp tục giữ mãi thái độ ngạo mạn như vậy, ta khuyên.. ngươi nên rời đi thì hơn ".
" Ngươi... ngươi ...., chẵng lẽ ngươi không biết Thất Bảo Lưu Ly Tông chúng ta cường đại cỡ nào à ?" Trữ Vinh Vinh không cam lòng nhìn hắn .
Đường Tam cười lạnh nhạt, trải qua hai kiếp, hắn như thế nào không hiểu tâm lý của một cô gái mới mười hai tuổi. " Biết thì sao mà không biết thì sao ? Cái đó đối với ta không có quan hệ. Tiểu Vũ chúng ta đi thôi "
Lắc đầu một cách ngao ngán, Đường Tam cùng Tiểu Vũ cũng đi vào học viện.
Chứng kiến bọn họ rời đi, Trữ Vinh Vinh cả người như chết trân tại chỗ. Nếu nói Đái Mộng Bạch làm nàng căm tức thì ánh mắt Đường Tam lúc bỏ đi lại khiến nàng bị đả kích thật nhiều .
Từ nhỏ đến lớn, quen sống trong vòng tay nuông chiều của đại trưởng lão Thât Bảo Lưu Ly Tông, tánh tình nàng sớm trở nên cao ngạo. Nhưng hôm nay, trước sau phải chịu 3 lần đã kích làm nàng cảm thấy vô cùng phân vân :" Tại sao họ lại đối xử với mình như vậy ? Ta đã làm sai thật sao ?"
" Áo Tư Tạp". Trữ Vinh Vinh dẫu chết cũng không tin mình sai, quay đầu ngoái nhìn Áo Tư Tạp vừa mới ngồi dậy trên mặt đất hỏi :
" Ngươi có nguyện ý giúp ta hay không ?"
Trong cặp mắt si tình của Áo Tư Tạp toát ra vài phần lợt lạt,nói :
" Lúc đầu mới nhìn thấy ngươi, ta cảm thấy được một nét đẹp trong sáng. Ta tin tưởng rằng, khi lớn lên ngươi nhất định là một tuyệt sắc mỹ nữ. Hơn nữa, khi đó ta thích nhất là vẻ ôn nhu của ngươi. Cho nên ta quyết định không để ý hết thảy, một lòng theo đổi ngươi, ta mặc kệ mình xuất thân dân dã, còn ngươi là Thât Bảo Lưu Ly Tông đệ tử, ta cung không quan tâm. Nhưng bây giờ, ta phát hiện ra mình lầm, mà còn lầm to nữa ".
" Ngươi lầm ? Là sao ? " Trữ Vinh Vinh mơ hồ nhìn hắn.
Áo Tư Tạp mỉm cưòi đáp :
"Bởi vì ngươi không phải thần tượng trong lòng ta nữa, ta không thể vì một người như vậy mà rũ bỏ tất cả." Ta cho dù có đồng ý giúp ngươi thì cũng không xứng với tiểu công chúa của Thât Bảo Lưu Ly Tông ? Ngươi cho ta là ai ? Bất quá cũng chỉ như người hầu mà thôi . Ta không có nghĩ vậy, ta đối với bản thân mình luôn hài lòng . Ta nghĩ rất có nhiều người tình nguyện ra sức cho Thât Bảo Lưu Ly Tông,nếu không có ta cũng chẳng hề hấn gì ."
Hắn suy nghĩ kỹ rồi, trước khi bọn Đường Tam trờ về, Áo Tư Tạp đã hiểu rõ bản tính của Trữ Vinh Vinh mà trước đây cố giấu diếm. Mặc dù tuổi còn nhỏ, Áo Tư Tạp đã có không ít bạn gái. Đường Tam và kể cả mọi người ai cũng không biết, Áo Tư Tạp ngoại trừ sở hữu đặc thù vũ hồn còn là một gã có đầu óc hết sức sâu sắc. Là một kẻ thông minh lẽ nào hắn không biết khó có thể thực hiện được, vì sao hắn vẫn lựa chọn đối mặt với thử thách ?
Không, hắn cũng không phải là người cố chấp, cũng phải có lúc buông ra mới là lựa chọn tốt nhất.
Mắt thấy Áo Tư Tạp bỏ vào trong học viện, Trữ Vinh Vinh không cam lòng la lớn :
" Không phải là ngươi thích ta sao ? Ngay cả ngươi cũng không chịu giúp ta hả ?"
Áo Tư Tạp dừng lại, cũng không thèm quay đầu thốt :
" vừa rồi Đường Tam nói đúng, nếu ngươi vẫn còn giữ tính cách đó thì nên rời khỏi nơi này đi. Nơi này không thích hợp với ngươi.Có lẽ đối với ngươi, bằng hữu ...đó là một cái khái niệm gì đó quá xa vời. "
Áo Tư Tạp đã đi, một loạt các loại cảm giác cô độc, bất lực, mất mát, thống khổ không ngừng đánh sâu vào tâm trạng của Trữ Vinh Vinh,cô gái mới 12 tuổi. Nước mắt lặng lẽ chảy dài, nàng bất chợt nhận ra rằng,có lẽ mình thật sự sai rồi. Mình đã từng có bằng hữu sao ? Tại tông phái, những đứa trẻ đồng trang cùng lứa khi thấy mình đều e dè khép nép, lẩn trốn từ xa. Bọn nó sau lưng đều kêu mình là Tiểu ma nữ .
Bằng hữu đối với nàng mà nói là cái gì đó xa xôi vời vợi. Không, không, không, Trữ Vinh Vinh đột nhiên có một cảm giác khủng hoảng mãnh liệt trong tim.Có thể nói, đối với bản thân nàng đêm nay là một đêm dài như vô tận . Rất nhiều năm sau này, tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tháp Trữ Vinh Vinh không khỏi cảm thán nhớ lại thời tuổi trẻ, nàng nói với hài tử của mình, đã từng có một đêm, một đêm đau khổ đã làm thay đổi cả cuộc đời của nàng .
Sáng sớm, Đường Tam vừa tu luyện xong,thói quen tu luyện Tử Cực Ma Đồng đã hình thành một đồng hồ sinh học trong con người hắn .Áo Tư Tạp hôm nay không ngủ mà ngược lại, hắn đang tu luyện, chỉ là không còn bình tĩnh nữa. Đường Tam vươn vai bước nhẹ ra khỏi kí túc xá, nhẹ nhàng phóng lên mái nhà, bắt đầu lại tiếp tục tu luyện.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, thương thế đã giảm đi bảy tám phần, nội phủ mặc dù còn chút đau nhẹ, nhưng đã không còn nghiêm trọng nữa, qua một hai ngày nữa là sẽ hoàn toàn bình phục .
Trong lúc tu luyện Tử Cực Ma Đồng,trong đầu Đường Tam hiện ra tràng cảnh ngày hôm qua đã cùng cả hai huynh đệ Thiết Long,Thết Hổ giao đấu. Nhất là một kích cuối cùng của hai huynh đệ bọn họ.
Vũ hồn bay đi, tập trung toàn bộ lực lượng đuổi theo công kích đối thủ. Bọn họ vũ hồn rõ ràng là không bằng mình, nhưng lại có thể làm cho mình bị thương. Nếu trực tiếp bị kích trúng, sợ rằng thương thế sẽ nặng hơn nữa. Mặc dù đó là hồn kỹ của Thiết thị huynh đệ, nhưng kỹ xảo đó có lẽ cũng không quá khó để mình có thể thực hiện như vậy
Chính mình cũng có chuỳ tử giống vậy, nếu đem loại công kích này áp dụng vào chuỳ pháp của mình không biết hiệu quả sẽ như thế nào ?
Mặc dù chuỳ tử của Đường Tam không có hồn kỹ phụ trợ, Nhưng hắn có thể khẳng định chuỳ tử của mình so với của Thiết thị huynh đệ còn mạnh mẽ hơn nhiều. Về phần đuổi theo địch nhân, trong một phạm vi nhất định, bằng vào thủ pháp Khống Hạc Cầm Long hoàn toàn chắn có thể làm được, giống như đem chuy tử của mình trở thành nhất kiện ám khí vậy. Đáng tiếc là hai loại vũ hồn không thể nào đồng thời sử dụng được, chứ nếu không dùng Lam Ngân Thảo quấn quanh thân chuỳ tử, vậy không phải trở thành Lưu Tinh chuỳ sao chứ ?
Nghĩ thông suốt điều này, Đường Tam quyết định một lúc nào đó sẽ thử xem sử dụng chuỳ tử vũ hồn xem có uy lực ra sao. Làm sao có thể đem chuỳ tử phát ra, dùng thủ pháp như thế nào, điều này phải trải qua thí nghiệm thực tế và luyện tập nhiều lần mới biết được.Bây giờ còn chưa thể đươc, Hắc sắc chuỳ tử tiêu tốn rất nhiều hồn lực, hắn thương thế lúc này còn chưa hoàn toàn bình phục . Tuỳ tiện luyện tập rất dễ làm cho thương thế nặng hơn.
Tử cực ma đồng vừa luyện xong, Đường Tam tập dợt một số loại ám khí đơn giản rồi đi ăn điểm tâm. Hắn là người đến sớm nhất, khi vừa ăn xong, Đái Mộng Bạch mới đi tới phòng ăn với nét mặt âm trầm, nhẹ gật đầu với Đường Tam, cũng không nói lời nào . Trễ hơn Đái Mộng Bạch chút xíu, Tiểu Vũ là ngươi thứ ba xuất hiện, sau đó là Chu Trúc Thanh và Mã Hông Tuấn.
Đường Tam nhìn Tiểu Vũ tỏ vẻ mình không có việc gì. Tiểu Vũ lúc này mới yên tâm ngồi xuống ăn cơm.
Mã Hông Tuấn net mặt mười phần sảng khoái, cơ thể như nhẹ bớt vài cân. Mập mạp mặc thù thô thiển nhưng nhãn tình còn đọng lại chút hưng phấn, mắt thấy Đái Mộng Bạch thần sắc âm trầm, dáng vẻ nghiêm nghị cũng không dám nói tiếng nào, vội vã cắm đầu ăn sáng.
Áo Tư Tạp và Trữ Vinh Vinh cũng không tới phòng ăn
" Mập mạp, ban đêm bộ ngươi không có đi chơi sao ?" thấy điểm tâm ăn gần xong, Đái Mộng Bạch thình lình mở miệng hỏi.
Mã Hông Tuấn gật đâu thấp giọng đáp :" Hôm qua tà hoả trong người ta bình thường lại rồi, hai ngày tới hẳn ta không đi nữa .
Đái Mộng Bạch nói :" Tốt lắm, tối nay ngươi ở lại kí túc xá, ta muốn đi ra ngoài tìm song sinh tỷ muội lần trước ."
Mập mạp hai mắt sáng ngời :" Đái lão đại, không lẽ ngươi ăn thịt bắt ta húp cháo sao ?"
Đái Mộng Bạch bực mình nói :" chuyện này phải tình nguyện mới vui vẻ chứ, cưỡng ép không hay cho mấy." Nói xong hắn cố ý liếc Chu Trúc Thanh một cái.
Chu Trúc Thanh một chút phản ứng cũng không có, phảng phất như không nghe thấy gì hết, lạnh nhạt bưng chén canh uống hết. Chiến tranh ngấm ngầm cũng không duy trì lâu, một hồi chuông vang lên, mọi người chấm dứt buổi điểm tâm, vội vã đi về sân luyện . Viện trưởng sư phụ bộ môn còn chưa đến, nhưng tại sân tập đã đứng sẵn một người, là Trữ Vinh Vinh. Nhưng không giông như lúc trước, không thấy Áo Tư Tạp.
Trên khuôn mạt tắng trẻo xinh đẹp có chút ẩn hiện nét tiều tụy, cặp mắt đỏ hoe, tinh thần hồ như thất thần.
Hôm nay phụ trách dạy bọn hắn giống như hôm trước là Phát Lan Đức viện trưởng . Đường Tam bảy người đợi dược một lát thì viện trưởng mới đủng đỉnh đi tới. Phất Lan Đức đầu tiên rơi trên người Trữ Vinh Vinh, nhưng hắn cũng không nói gì hết. " hôm nay là khoá thứ hai . Áo Tư Tạp đâu rồi ? Hắn còn đang nướng à ?"
Đường Tam gấp rút lên tiếng :" lúc sáng ta đi ra ngoài thì hắn còn đang tu luyện, chắc là đang nhập định nên không kịp thời tỉnh dậy thôi "
Phất Lan Đức nhíu mày " Bài học hôm nay thiếu hắn là không được. Đường Tam, ngươi đi kêu hắn đi"
Đường Tam vừa đình đi thì thấy Áo Tư Tạp từ kí túc xá chạy vội tới.Bất quá, trên mặt hắn không có vẽ sợ sệt mà ngược lại còn tràn ngập hưng phấn.
" Áo Tư Tạp, không phải ngươi muốn bị phạt chạy vài chục vòng chứ ?" Phất Lan Đức viện trưởng trợn mắt nhìn hắn.
Áo Tư Tạp vội vã lắc đầu nói :" không, viện trưởng xin ngài nghe ta giải thích đi. Ta vừa đột phá ba mươi cấp "
" Cái gì ?" Không những là Phất Lan Đức, mọi người đồng thời kinh ngạc nhìn Áo Tư Tạp, cả Tiểu Vũ cũng vậy.
Áo Tư Tạp so với Đái Mộng Bạch còn nhỏ hơn một tuổi, bất quá hắn mới chỉ 14 tuổi mà thôi. Mới 14 tuổi đã đạt ba mươi cấp hồn lực, thật khiến cho người khác phải sợ hãi. Quan trọng nhất là Áo Tư Tạp là thực vật hệ hồn sư,vũ hồn tu luyện thuộc loại khó khăn nhất. Thực sự có thể nói, hắn đạt ba mươi cấp so với ba mươi cấp chiến hồn sư khó khăn hơn gấp bội. Mà thực vật hệ hồn sư, mỗi khi tấn giai, tác dụng phụ trợ tăng lên thật lớn hiệu quả.
Tại Đấu La đại lục, hơn ba mươi cấp hồn sư đã tương đối hiếm thấy, nếu gia nhập quân đội, có thể đảm nhận chức đại đội trưởng, được đãi ngộ rất cao. Hơn bốn mươi cấp lại càng ít đến thảm thương. Hơn năm mươi cấp thực vật hệ hồn sư cung giống như phượng mao lân giác., Ngoài sáu mươi cấp cơ hồ như chưa từng xuất hiện qua, cho dù là có, cũng chỉ có thể là ở trong một đại tông phái hoặc là do vũ hồn điện mới có thể bồi dưỡng ra.
Nếu như một gã thực vật đại hồn sư có thể bổ sung thực vật cho 100 người thì một gã hồn tôn, cho dù là mới đột phá ba mươi cấp hồn tôn,đã có thể duy trì cho hơn 500 người . Tuỳ theo cấp bậc từ thấp lên cao mà con số này còn không ngừng tăng lên theo cấp số nhân. Hơn nữa, đạt tới 30 cấp cùng có nghĩa là thực vật hệ hồn sư có khả năng cung cấp thực vật có đặc tính phụ trợ thứ ba. Đối với một tổ đội mà nói, hiệu quả phụ trợ thật to lớn.
Phất Lan Đức sáng rỡ hai mắt :" thật tốt quá, tốt quá, Áo Tư Tạp ngươi quả thật không làm ta thất vọng . Hiện giờ ngươi là đệ tử thứ hai đạt tới ba mươi cấp, ta đại diện cho học viên chúc mừng ngươi."
Lúc này, Đái Mộng Bạch vẻ mặt âm trầm cũng tan biến, đi tới bên cạnh Áo Tư Tạp, vỗ vai hắn thốt lên :" Tiểu Áo, chúc mừng ngươi . Mặc dù ngươi đạt ba mươi cấp so với ta vẫn còn châm hơn đôi chút, nhưng là thực vật hệ hồn sư, có lẽ ngươi là một thiên tài xuất sắc nhất mà ta đã gặp qua . Chẵng lẽ thất tình có thể khiến một gã hồn sư đột phá sao ta... ?
Tiểu Áo có chút xấu hổ tròn mắt nhìn Đái Mộng Bạch một cái, rồi nhìn thẳng vào cặp mắt đỏ hoe của Trữ Vinh Vinh, cười khổ nói :" Cho tới giờ tình cảm còn chưa có, nói chi là thất tình, ngươi dừng chế giễu ta nữa "
Đường Tam, Tiểu Vũ, Mã Hồng Tuấn, ba người đều tiến lên tỏ vẻ chúc mừng . Trữ Vinh Vinh đứng tại chỗ, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Áo Tư Tạp, còn Chu Trúc Thanh thì cúi đầu, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
" Tốt lắm. giáo trình hôm nay bắt đầu đi " Giọng Phất Lan Đức vang lên khiến mọi người đang chúc mừng Áo Tư Tạp tập trung quay lại. " Hôm nay giáo trình rất đơn giản, Áo Tư Tạp hôm nay là chủ đạo . Giáo trình hôm nay là, ngoại trừ Áo Tư Tạp, các người còn lại ít nhất đều phải ăn hai cây hương tràng khác nhau do Áo Tư Tạp chế tạo"
" Cái gì ?" Tiểu Vũ vừa nghe xong liền giật cả mình hô to :" Viện trưởng, cái này cũng gọi là giáo trình sao ?"
Phất Lan Đức phẩy tay, đàng hoàng trả lời :" Cái này gọi là huấn luyện để thích ứng. Ta hỏi các ngươi, tánh mạng quan trọng hay sĩ diện quan trọng hơn ? Trong hai điều trên, các ngươi chọn cái nào ? Áo Tư Tạp hồn chú mặc dù có vẽ hèn mọn 1 chút, nhưng hắn là tiên thiên mãn hồn lực thực vật hệ hồn sư, thiên phú cực cao. Hương tràng do vũ hồn của hắn chế tạo là cực phẩm thực vật hệ vũ hồn. Hắn là một thành viên của học viện, là đồng đội của các ngươi, nếu các ngươi cùng hắn không thể nào phối hợp với nhau được thì sẽ lãng phí mất một tốt nhất phụ trợ đồng đội ."
" Vả lại đây là các ngươi tình nguyện chấp nhận huấn luyện, nếu ngay cả điểm này cũng không làm được, sau này làm sao có thể sinh tồn tại hồn sư giới ? Vì sinh tồn, không cần chấp nhất phương pháp. Đừng nói là nếm thử một cây hương tràng, tới lúc nguy cấp, chu dù là chuột, giun hay gián cũng đều nhai tuốt "
Nghe xong câu nói cuối cung của Phất Lan Đức, ba nữ hài tử sắc mặt trắng bệch hết sức khó coi, nhất là Trữ Vinh Vinh thiếu điều muốn nôn mửa.
" Giáo trình này các ngươi từng người phải thực hành xong . Nếu không không cần lưu lại đây nữa. Các ngươi không nên hoài nghi lời nói của ta, ngày đầu tiên các ngươi tới đây, chắc hẳn có người đã từng nói với các ngươi là Sử Khắc Lai học viên đào tạo toàn quái vật chứ không phải người bình thường sao. Áo Tư Tạp, bắt đầu đi ."
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đấu La Đại Lục
Đường Gia Tam Thiếu
Đấu La Đại Lục - Đường Gia Tam Thiếu
https://isach.info/story.php?story=dau_la_dai_luc__duong_gia_tam_thieu