Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đảo Trị Liệu Bíẩn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25
V
iktor ngồi bật dậy trên giường và nhận thấy bộ quần áo ngủ của ông ướt đẫm mồ hôi. Khăn trải giường ướt sũng vài chỗ, và qua cơn ác mộng cổ họng của ông còn đau tệ hại hơn nữa.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi thế này?, ông nghĩ thầm trong khi chờ cho nhịp tim chậm lại. Ông còn không thể nhớ được là đã đứng dậy từ xô pha và đi lên lầu vào phòng ngủ như thế nào vào tối ngày hôm qua. Đừng nói chi đến việc ông đã thay quần áo. Và còn có một điều mà ông không thể giải thích được: nhiệt độ trong phòng ngủ. Trong hóng tối, Viktor với tay sang cái bàn ngủ ở bên phải và kích hoạt bộ hiển thị LED của chiếc đồng hồ đánh thức dành cho người đi du lịch chạy bằng pin của ông. Chỉ mới ba giờ rưỡi sáng, và cái nhiệt kế điện tử cạnh đồng hồ hiển thị chỉ có 8 độ Celcius. Máy phát điện rõ ràng là đã hỏng, và như để xác nhận, chẳng có gì xảy ra khi Viktor bật chiếc đèn ngủ lên. Phòng vẫn tối om.
Mẹ kiếp! Đầu tiên là Sindbad, rồi đến Anna, cảm lạnh, giấc mơ và bây giờ thế này. Viktor tung chăn ra, cầm lấy cây đèn pin mà ông đã đặt cạnh giường để phòng những trường hợp khẩn cấp như thế này, vừa đi vừa run trên cầu thang gỗ kêu kẽo kẹt xuống dưới nhà. Mặc dầu bình thường không phải là người nhút nhát, nhưng một cảm giác sờ sợ ập vào người ông khi ông cùng với ánh sáng của chiếc đèn pin lướt qua các tấm ảnh được treo ở trên tường của buồng cầu thang. Mẹ ông đang cười ở cạnh biển với những con chó. Cha ông với cái ống điếu trước lò sưởi. Toàn bộ gia đình đang trầm trồ mẻ cá của cha.
Giống như một người chìm vào cơn mê, ký ức lóe lên trong một phần giây, để rồi lại biến mất vào trong bóng tối sau một khoảnh khắc sáng tỏ.
Khi Viktor mở cửa nhà ra, một cơn gió mạnh quất vào mặt ông, mang vào nhà không những sự ướt át mà cả những phần còn lại của lá thu. Thật là tuyệt, ông nghĩ thầm. Bây giờ mình biến cơn cảm cúm thành viêm phổi.
Ông mang giày thể thao và một cái áo mưa màu xanh với nón trùm đầu ra ngoài bộ quần áo ngủ bằng lụa. Trong y phục đó, ông chạy đến căn nhà nhỏ có chiếc máy phát điện, ở phía sau nhà cách hàng hiên khoảng 20 mét. Mưa đã làm cho con đường cát thấm đẫm nước, đây đó đã có những vũng nước hay lỗ đầy nước khá to mà Viktor không thể nhìn thấy trong ánh sáng yếu ớt của cây đèn. Vì thế mà giày và ống quần của ông đã ướt sũng ngay sau 2/3 đoạn đường. Dù bị mưa quất vào mặt, Viktor vẫn bắt buộc mình phải bước chậm lại để không bị trượt ngã trong bóng tối. Trong số thuốc ông mang theo chỉ có những thứ cần thiết nhất để chống lại cơn cảm lạnh của ông, nhưng không có gì để chăm sóc cho những vết thương lớn hơn. Gãy xương hở ở chân vì thế chắc chắn là cái cuối cùng mà ông có thể cần đến vào lúc giữa đêm trên một hòn đảo vắng người đang có mưa bão.
Ngôi nhà nhỏ bằng kim loại chứa chiếc máy phát điện ở bên trong nằm ngay cạnh ranh giới của mảnh đất với bãi biển công cộng, được phân cách bởi một hàng rào mắt cáo đã đổ nát.
Viktor vẫn còn có thể nhớ rõ được những cực nhọc mỗi khi gia đình lại phải làm cho cái hàng rào “có thể chịu đựng được thời tiết”. Đầu tiên, gỗ lúc đấy đã mục được đánh bóng bằng cát, rồi được sơn kín bằng một loại sơn dầu bảo tồn và cuối cùng là được sơn bằng một loại sơn trắng có mùi hết sức khó chịu. Và ở công đoạn nào ông cũng đã phải phụ giúp cha ông. Nhưng vì bị bỏ mặc trong những thập niên vừa qua nên hàng rào ngày nay đã xuống cấp y như chiếc máy phát điện mà bây giờ Viktor hy vọng sẽ khởi động nó được.
Ông dùng mu bàn tay lau những giọt nước mưa trên trán và dừng lại. Chết tiệt! Ông nhận ra trước khi xoay tay nắm cửa bằng nhựa đã gãy một phần. Chìa khóa. Chúng treo ở hảng treo chìa khóa cạnh hộp cầu chì trong tầng hầm và ông đã quên chúng.
Đồ khốn kiếp!
Viktor giận dữ đá vào cánh cửa kim loại đã khóa kín và giật mình vì tiếng động rầm rầm do ông gây ra.
“Mặc kệ, nếu đã thế. Ở ngoài này thì chẳng có ai nghe thấy tôi cả. Thời tiết như thế này lại càng không”.
Ông lại độc thoại và đổ mồi hôi mặc cho nhiệt độ giá lạnh ở ngoài trời. Viktor kéo mũ trùm đầu xuống. Rồi bất thình lình mọi thứ xung quanh ông đều chậm đi. Một cảm giác phi lý bao trùm lên ông, giống như có người nào đó đã giữ yên cái đồng hồ nội tâm của ông và thời gian đã dừng lại. Trong hiện thực, nó chỉ kéo dài một phần giây. Nhưng Viktor bất chợt chỉ còn nhận ra được những gì xảy ra xung quanh ông với vận tốc chậm đi.
Có ba điều đang tìm đường đi trong nhận thức của ông. Cái đầu tiên là một tiếng động mà ông chỉ có thể nghe được sau khi tai không còn bị chiếc mũ trùm đầu che lấp - máy phát điện, nó kêu ầm ầm.
Làm sao nó có thể kêu ầm ầm khi không hoạt động nữa?
Cái thứ nhì là ánh sáng. Viktor quay người lại và nhìn thấy phòng ngủ của ông được chiếu sáng. Chiếc đèn ngủ mà ông muốn bật nó lên cách đây vài phút nhưng không thành công đang nhẹ nhàng chiếu sáng căn phòng ngủ.
Và cái thứ ba là một người. Người đấy đang đứng trong phòng ngủ của ông và nhìn ra cửa sổ. Thẳng vào ông ở dưới này.
Anna?
Viktor quẳng cây đèn pin và bắt đầu chạy. Nhưng đó là một sai lầm. Ông vừa qua được nửa đoạn đường trở về hàng hiên thì ánh sáng trong căn phòng ngủ lại tắt mất và ngôi nhà cùng với mọi vật xung quanh chìm một lần nữa vào trong bóng tối đen như mực. Viktor lại phải tìm nơi ông đã quẳng cây đèn pin trước khi có thể trở về nhà và vội vã lên cầu thang ở phía trước vào hành lang, vẫn còn trong bóng tối ma quái, chỉ bị xuyên thủng bởi tia sáng ngày càng yếu đi của cây đèn pin, ông phóng trên cầu thang lao lên tầng một vào phòng ngủ. Không có gì cả.
Viktor thở hổn hển chiếu sáng từng góc một của căn phòng. Không có gì ngoài bộ ghế ngồi bằng gỗ tếch cạnh cửa sổ, tủ com mốt cổ cùng với bàn trang điểm của Isabell mà hiện giờ CD của ông đang nằm ở trên đó, và chiếc giường đôi gây lòng kính sợ của cha mẹ ông. Không nhìn thấy ai, cũng không sau khi Viktor bật đèn trần lên. Rõ ràng là máy phát điện đã hoạt động trở lại.
Nó đã có từng hỏng lần nào hay không?
Viktor ngồi xuống cạnh giường và cố gắng làm dịu đi cả hơi thở lẫn suy nghĩ của ông. Chuyện gì đang xảy ra với ông thế này? Tất cả mọi việc có quá sức ông không? Anna, Josy, Sindbad? Đầu tiên, ông lần mò ra khỏi nhà giữa một cơn bão trong lúc đang đau ốm. Lần mò đến chiếc máy phát điện bị cho là hỏng mà bất thình lình lại hoạt động trở lại, rồi chạy như điên dại theo một bóng ma.
Viktor đứng dậy, vòng qua giường và kinh ngạc nhìn trừng trừng vào cái đồng hồ báo thức đi du lịch: 20,5 độ Celsius. Tất cả đều ổn.
Ngoại trừ cung cách của tôi, ông nghĩ thầm và lắc đầu. Chuyện gì đang xảy ra với tôi thế này?
Ông lại bước xuống dưới để khóa cửa nhà.
Có lẽ là cơn ác mộng, chuyện của Sindbad hay cơn cảm lạnh của mình, ông tự trấn an và khóa cửa, để lại mở nó ra ngay sau đấy. Viktor cúi xuống và cầm lấy chiếc chìa khóa dự phòng ở dưới chậu hoa. Cẩn thận vẫn hơn, ông nghĩ và cảm thấy tốt hơn nhiều ngay sau đó, khi ông còn kiểm tra cả các cửa chớp ở tầng trệt nữa.
Khi trở lên giường, ông uống một ngụm to thuốc chống cảm lạnh và thiếp vào một giấc ngủ chập chờn được vài giờ.
Trong đêm đấy, gió vẫn tiếp tục tuân theo những lời cảnh báo bão của kênh thời tiết và quất những ngọn gió bão ngày càng mạnh hơn từ biển Bắc lên hòn đảo. Nó thổi sóng biển lên thành những ngọn núi cao hàng mét, đẩy chúng vào tận bờ biển với sức mạnh của thiên nhiên rồi đạp vào những đụn cát mà không hề suy yếu đi. Rìa cơn bão bẻ gãy cành cây, lung lay khung cửa sổ của những ngôi nhà và thổi bay đi tất cả những dấu vết trên cát. Cả những dấu chân nho nhỏ của một người đàn bà dẫn từ nhà của bác sĩ Larenz đi vào trong bóng tối.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đảo Trị Liệu Bíẩn
Sebastian Fitzek
Đảo Trị Liệu Bíẩn - Sebastian Fitzek
https://isach.info/story.php?story=dao_tri_lieu_bian__sebastian_fitzek