Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bác Sĩ Thiên Tài
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 26: Dong Y Giết Người.
Nếu như không phải nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Vương Cửu Cửu ngồi ở hàng ghế đầu tiên Tần Lạc hoài nghi không biết có phải hắn vào nhầm phòng học không nữa.
Hắn nhớ rõ lớp học này chỉ có năm mươi sinh viên. Không ngờ hôm nay tăng lên gần gấp đôi. Phòng học lớn chật kín sinh viên. Ngay cả những hàng ghế ngày thường không có ai ngồi hôm nay cũng kín chỗ.
“Tôi đang tự hỏi có phải tôi vào nhầm phòng không hay là có nhiều sinh viên tìm nhầm giáo viên của mình” Tần Lạc để cặp trên bục giảng, nhìn sinh viên bên dưới nói.
Xôn xao!
Nghe hắn nói dí dỏm như thế tất cả sinh viên đều cười toe toét.
“Thầy Tần, em nói với các bạn cùng phòng lớp chúng ta có thầy giáo mới tới sẽ chỉ cho mọi người các vấn đề của cơ thể. Hơn nữa thầy sẽ cung cấp các phương án giải quyết. Mấy người bạn cùng phòng em không tin. Thầy hãy xem giúp các bạn ấy có bị bệnh thận hư hay các bệnh khác”.
“Thầy Tần, bọn em không tin. Thầy chứng minh cho bọn em xem đi”.
“Hì, hì. Em không cho các bạn ấy đến. Các bạn ấy bảo phải đến để xem người đẹp trai mặc trường bào”.
Bởi vì tuổi tác suýt soát nhau nên mọi người nói chuyện với nhau không e dè gì cả. Mỗi người có một lý do. Thế nhưng chủ yếu là đến xem mặt. Vì Tần Lạc mà đến.
Những sinh viên đó nói rất to, cũng có sinh viên nói lí nhí. Thú vị nhất là không chừng toàn bộ trường đã biết đến việc này.
Sau buổi lên lớp đầu tiên thì Tần Lạc bỗng dưng nổi tiếng. Những sinh viên ngồi nghe giảng nhiệt huyết bỗng tuôn trào, không thể kìm nén được. Y thuật của hắn càng cao thì những sinh viên càng thán phục. Sau buổi học trở về tất nhiên đem ra khoe khoang với bạn bè của mình.
Có sinh viên không tin muốn tới xem. Có nữ sinh viên động tâm muốn tới để được gần gũi.
Chính vì vậy mới tạo ra tình huống bây giờ.
Tần Lạc gõ gõ đầu ngón tay lên mặt bàn ý bảo mọi người chú ý. Hắn cười nói: “Tôi hiểu ý tứ của các em. Tôi cảm thấy rất vinh hạnh”.
“Thế nhưng tôi thấy học tập là một vấn đề nghiêm túc. Nếu các em thực sự yêu thích Trung y, tôi rất hoan nghênh. Hơn nữa tôi cũng vui vẻ truyền thụ sở học của mình cho các em. Nếu các em chủ yếu tới xem náo nhiệt, tôi sẽ rút lại ý kiến của tôi”.
“Thầy Tần, chúng em thật sự thích Trung y” Một sinh viên hét lên làm cho tất cả sinh viên trong phòng học cười ầm ĩ.
“Thầy Tần, trước kia em không thích Trung y nhưng bây giờ em rất thích”.
“Đúng. Khẩu hiệu của chúng em là: Yêu quý thầy Tần. Thích Trung y”.
Tần Lạc cười gượng. Hắn ra hiệu cho sinh viên yên lặng rồi nói: “Thôi nào chúng ta bắt đầu giờ học. Tôi hy vọng các em có thể tiếp thu được một ít kiến thức hữu ích cho các em, còn nếu không các em ngồi đây cũng chỉ mất thời gian”.
Tần Lạc là giáo viên thay thế giữa chừng nên không có giáo án. Thậm chí khi nhà trường phát tài liệu giảng dạy cho hắn, hắn cũng chỉ mở ra để xem lướt qua phần phân phối chương, tiết dạy.
Lúc này Tần Lạc trong trạng thái giống như một cao thủ đã được đả thông hai huyệt Nhâm Đốc. Những phần kiến thức cơ bản đơn giản như “hắc hổ đào tâm”, hầu tử trích đào” vân vân là kiến thức hạng bét. Hắn đương nhiên cực kỳ quen thuộc, thậm chí cách giải thích đầy tự tin của hắn còn hiệu quả hơn so với sách.
‘Tôi hỏi các em mấy vấn đề cơ bản. xem như bài kiểm tra trên lớp” Tần Lạc nói: “Các em không cần giơ tay. Tôi chỉ ai người đó trả lời. Các em cũng không cần đứng lên, đỡ mất thời gian”.
“Nhiệt chứng có những biểu hiện gì?” Tần Lạc nhìn quanh lớp rồi hắn chỉ một sinh viên nam ngồi ở dẫy ghế thứ ba nói: “Em trả lời câu hỏi”.
“Thân nhiệt cao. Miệng khô, người lạnh, liên tục ra mồ hôi nóng. Mạch tượng hồng sổ*. Thầy, em ghi bài rất đầy đủ”.
Tần Lạc gật đầu nói: “Tốt lắm. Mặc dù tôi không đề cập tới phương pháp ghi chép bài. Nhưng nếu các em có thể tự mình nhớ được các kiến thức trọng tâm, đó cũng có thể coi như là phương pháp học tập tốt”.
“Bệnh nhân bệnh nặng đột nhiên trán đổ mồ hôi lạnh, chân tay giá lạnh đó là bệnh gì?” Tần Lạc nêu vấn đề. Hắn chỉ một nữ sinh viên ở hàng ghế đầu: “Em trả lời”.
“Dương vong*” Nữ sinh viên tự tin trả lời.
“Không sai. Đúng là Dương vong. Lần này tôi sẽ hỏi các em một vấn đề khó” Tần Lạc cười nói: “Thái dương trúng gió, dương phù mà âm nhược. Dùng thang thuốc nào để giải quyết vấn đề này? Vương Cửu Cửu. em trả lời đi”.
Vương Cửu Cửu suy nghĩ một lúc lâu bởi vì đây là một câu hỏi lý thuyết cơ bản nhưng đúng ra là đang kiểm tra “năng lực thực tế” của nàng.
Do dự một lúc rồi Vương Cửu Cửu ngập ngừng nói: “Quế chi ba lượng bỏ vỏ, Ma hoàng mười tám thù ( lượng ) bỏ mắt, Thạch cao hai mươi bốn lượng, Sanh khương ba lượng, Đại tảo mười hai miếng”.
“Đúng vậy không?” Tần Lạc nhìn chằm chằm vào gương mặt bầu bĩnh, xinh xắn, trắng mịn của Vương Cửu Cửu, nghiêm mặt hỏi.
Vương Cửu Cửu suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Hình như là Quế chi ba lượng bỏ vỏ, Thược dược ba lượng, Cam thảo hai lượng, Sanh khương ba lượng, Đại tảo mười hai miếng”.
Tần Lạc rời bục giảng đi xuống nhìn đồng hồ trên tay một nam sinh viên rồi nói: “Đã muộn. Người bệnh uống xong thang thuốc của em đã chết được ba mươi lăm giây”.
“Dạ. Em xin lỗi thầy” Vương Cửu Cửu đỏ bừng mặt cười méo xệch, nàng chực khóc.
Sao lại có người châm chọc người khác như vậy chứ?
Binh!
Tần Lạc đập tay xuống mặt bàn, tức giận nói với Vương Cửu Cửu: “Em còn cười được à? Cười à? Xin lỗi à? Em nghĩ em nói xin lỗi là xong à?”
“Thầy có thể tha thứ cho em. Nhưng người bệnh em lỡ làm chết có tha thứ cho em không? Người nhà của người chết có tha thứ cho em không?”
“Em có biết nghề của em là gì không? Em có biết một lần sơ sót của em gây ra hậu quả gì không? Hậu quả là một tính mạng mất đi, cũng có nghĩa nghề nghiệp của em chấm dứt ở đây. Nói xin lỗi có ích gì không?”
“Sau này em sẽ không thế nữa” Vương Cửu Cửu không bị cơn giận của Tần Lạc làm sợ hãi. Nàng dũng cảm ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào mắt hắn.
Thầy mạnh mẽ mặc thầy. Mình lấy nhu thắng cương.
Quả nhiên sắc mặt Tần Lạc dịu xuống. Có thể hắn nhận ra rằng không minh bạch khi trao đổi ánh mắt với một nữ sinh viên xinh đẹp quá lâu.
Tần Lạc khẽ thở dài nói: “Không thể trách em trong sai sót này. Thang thuốc này nằm trong quyển năm của Thương hàn luận. Có lẽ em vẫn chưa học tới đó nhưng em phải nhớ kỹ chuyện hôm nay”.
Nói tới đó sắc mặt Tần Lạc lại trở nên nghiêm túc.
“Cái gì?” Vương Cửu Cửu hỏi.
“Tại vì phương thuốc của em đã gây ra cái chết của một bệnh nhân. Em phải nhớ kỹ em đã giết chết một người” Tần Lạc hà khắc nói.
“Thầy….” Vương Cửu Cửu dám chắc nếu như một thầy giáo khác nói những lời này với nàng. Nàng chắc chắn đã chửi mắng người đó.
Tại sao một lần trả lời kiểm tra sai cũng tính như nàng đã giết người?
Nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng của Tần Lạc, Vương Cửu Cửu định nói mấy câu nghẹn lại không nói được.
Nếu hôm nay không phải kiểm tra mà nàng đang kê thuốc cho bệnh nhân thì sao?
Nghĩ tới đây Vương Cửu Cửu chợt hiểu ra dụng tâm của Tần Lạc đối với nàng.
“Thầy Tần. Em nhớ rồi. Cám ơn thầy” Vương Cửu Cửu gật đầu nói.
Tần Lạc rất hài lòng với thái độ của Vương Cửu Cửu. sắc mặt hắn lại hòa hoãn trở lại.
Hắn nói: “Tốt lắm. Các em phải nhớ kỹ câu nói này” Nói xong Tần Lạc chợt thấy hoảng hốt.
Nhìn Vương Cửu Cửu hắn lại nhớ về bản thân hắn mấy năm trước.
Khi đó hắn kê sai đơn thuốc lần đầu tiên. Ông nội hắn cũng đã nghiêm khắc răn dạy hắn. Lần đó ông đã dùng roi mây quất lòng bàn tay hắn sưng lên. Ông cũng nói với hắn những lời như thế.
Có thể nói những câu nói vừa rồi của Tần Lạc là hắn đã lặp lại nguyên văn lời của ông nội. Do đó có thể thấy sự việc đó đã khắc sâu trong tâm trí Tần Lạc, không bao giờ quên được.
Bây giờ hắn lại dùng giáo huấn của ông nội để giáo dục sinh viên của mình. Hắn hy vọng bọn họ có thể hiểu được tính mạng con người quý giá như thế nào.
Sau khi hết giờ học, Tần Lạc vừa ra khỏi phòng học, Vương Cửu Cửu lại chạy đuổi theo hắn.
“Thầy Tần” Vương Cửu Cửu gọi to. Gương mặt xinh đẹp, phong cách trác tuyệt đúng là người đẹp đi vạn dặm mới thấy một.
Tần Lạc không biết rằng Vương Cửu Cửu chính là hoa hậu của trường.
“Không hài lòng với thái độ của tôi hả? Muốn tranh luận à?” Tần Lạc cười hỏi.
“Không phải. Em biết thầy chỉ muốn tốt cho bọn em” Vương Cửu cửu cười lắc đầu.
“Vậy em đến xin số điện thoại à? Tần Lạc hỏi: “Ha, ha tôi vừa mua một cái di động. Tôi sẽ cho em số. Nếu mẹ em có vấn đề gì, em cứ gọi cho tôi lúc nào cũng được”.
“Hả? Cho số? Hay quá” Mắt Vương Cửu Cửu sáng lên rồi biến mất.
“Ừ. Nhưng tôi không nhớ số của tôi. Em đọc số của em, tôi bấm gọi cho em” Tần Lạc nói nhỏ.
Vương Cửu Cửu nhìn điện thoại di động trong tay Tần Lạc nàng đọc một dãy số. Lát sau chuông điện thoại trong túi nàng vang lên chứng tỏ Tần Lạc đã gọi cho nàng.
“Có việc gì cứ gọi cho tôi” Tần Lạc nói. Sau đó hắn vẫy tay chào rồi đi về khu văn phòng.
Cửu Cửu đứng im nhìn bóng Tần Lạc khuất dần Vương, nàng khẽ thở dài.
Vương Cửu Cửu lấy từ trong túi ra một cái điện thoại nhỏ xinh. Nàng chăm chú nhìn màn hình màu xám bạc của điện thoại. Tâm trạng phiền muộn giống như một cây leo đang lan tràn rất nhanh.
Chính mình đã tới chậm một bước!
“Thế nhưng sau này mình sẽ không nữa” Vương Cửu Cửu nắm chặt tay nói.
Vương Cửu Cửu bấm điện thoại gọi, khi đầu máy bên kia vang lên giọng nói yểu điệu của một phụ nữ. Nàng nói vào loa: “Trương Nghi Y, con giết người”.
Đang!
Vương Cửu Cửu nghe thấy đầu dây bên kia có âm thanh của vật gì ngã xuống đất, có vẻ rất hỗn loạn.
“Thật hay đùa? Người đó có chết không?” Âm thanh run run của người phụ nữ hỏi lại.
Vương cửu Cửu suy nghĩ một lát rồi nói: “Đại khái chết được bốn mươi phút rồi”.
“Con đúng là đứa con bất hiếu. Sao từ bé tới lớn con chỉ làm người khác lo lắng vậy? Mau mau, bốc đất bôi lên mặt. Con đẹp quá không thể để người khác nhận ra con. Hãy ra cổng trường bắt taxi tới ga tầu. Bây giờ mẹ sẽ lái xe tới đó gặp con. Mẹ đưa con tới trốn ở nhà bà ngoại. Chuyện này tuyệt đối không để bố con biết. Mẹ sợ ông ấy sẽ vì đại nghĩa diệt thân”.
Vương Cửu Cửu ôm bụng cười ha hả. nàng thầm nghĩ sao trước đây nàng không phát hiện ra mẹ mình có khả năng trinh thám như vậy chứ?
*- Dương vong là hiện tượng dương khí bị thoát mất do trúng hàn, nhiệt tà quá mạnh ( nhiễm độc nặng, do dị ứng, bệnh nặng ở giai đoạn suy kiệt)...
* Thiên ‘Mạch Hình Tượng Chỉ Hạ Bí Quyết’ (M. Kinh) ghi: “Mạch Hồng cực đại dưới ngón tay”. “Mạch Hồng là dương trong dương vì vậy mạch khí lúc đến thì thịnh, lúc đi thì suy".
-Chương ‘Mạch Thần’ (CNT.Thư) ghi : “Mạch Hồng to mà thực, nhấc tay lên hoặc ấn xuống đều có lực”.
-Sách ‘Mạch Quyết San Ngộ’ ghi : “Mạch Hồng, thấy rất to ở dưới ngón tay, đến thấy tọt dài mà đầy”.
- Sách ‘Trung Y Học Khái Luận’ ghi: “Mạch Hồng, mạch tới cuồn cuộn đầy dẫy dưới ngón tay, khi đến mạch lớn, lúc đi mạch kém dần“.
- Sách’Trung Y Chẩn Đoán Học Giảng Nghĩa’ ghi: “Mạch Hồng, mạch đến cuồn cuộn như sóng vỗ, đến thịnh, đi suy”.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bác Sĩ Thiên Tài
Liễu Hạ Huy
Bác Sĩ Thiên Tài - Liễu Hạ Huy
https://isach.info/story.php?story=bac_si_thien_tai__lieu_ha_huy