Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vành Khăn Cho Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25
A
nna Borg bị nhốt một mình trong xà lim ở dưới tầng hầm của Sở Cảnh sát thành phố trong hai tiếng đồng hồ dài dằng dặc. Cô kiệt sức và khiếp vía. Trong giờ đầu tiên cô còn phản kháng la hét, quát tháo nhưng không một người nào đến. Cô có cảm giác như mình bị chôn sống giữa bốn bức tường và thấy kiệt lực.
Cô luôn tự hỏi vì lý do nào họ giữ cô và giam trong xà lim. Lúc Eddie đi gặp Măng để thông báo về chuyện Johnny, cô đã quyết định buông hết. Cô chá Eddie và Câu lạc bộ Thiên thai lắm rồi. Ngay khi nghe tiếng khởi động của xe hắn, cô vơ vội ít quần áo nhét vào vali, lấy hết số tiền Eddie để trong tủ và nhảy lên taxi ra ga.
Cô định đến New York, tin rằng mình sẽ tìm được một việc làm tạm thời trong một nhà hát hạng xoàng trong khi chờ đợi kiếm một công việc tốt hơn. Cô thấy dự định đó còn tốt đẹp hơn là sống chung với Eddie. Cô rất sợ mình bị lôi cuốn vào một vụ bẩn thỉu vì Măng Grisson và đứa con đốn mạt của mụ.
Trong khi cô giả tiền taxi, hai gã cao lớn từ đâu vụt xuất hiện kèm hai bên cô. Một gã dí vào mặt cô chiếc huy hiệu.
- Anna Borg?
- Ông không thể nói thêm chữ “ Cô ” à? - Anna quắc mắt nhìn hai viên thanh tra.
Mặc dầu vẻ bề ngoài tỏ vẻ hung hăng nhưng trong lòng cô không thấy yên tâm chút nào. Chẳng lẽ hai gã cô hồn này định bắt cô?
- Này cô nàng, ông Cảnh sát trưởng muốn nói chuyện với cô, - một trong hai viên thanh tra nói. - Không làm cô mất thì giờ nhiều đâu.
Một chiếc xe Cảnh sát vừa đậu sát lề đường. Những khách bộ hành xúm lại xem với vẻ tò mò thích thú.
- Tôi phải lên tàu, - cô nói với giọng gay gắt. - Cứ về bảo cái mặt thớt nhà ông đến đây mà hỏi.
Một bàn tay to bè đặt lên vai cô.
- Nào đi thôi, cô nàng. Cô không gặp chuyện gì rắc rối đâu. Một lát thôi.
Cô ngần ngừ nhưng hai viên thanh tra kèm sát hai bên nên cô đành phải bước lên xe.
- Cả hai ông, các ông đều phải trả giá về việc này, - Cô đe dọa, - Luật sư của tôi sẽ tính sổ với các ông!
Viên thanh tra có tuổi cười nhạo:
- Cô em, đừng có giở trò con nít. Câm miệng đi!
Anna chửi rủa nhưng rồi cũng phải im lặng chui vào xe. Cô thấy hoảng hốt thực sự. Chẳng có lẽ họ khám phá ra cô dúng tay vào vụ giết Alvin Heinnie sao? Cái ngày cô phát hiện Heinnie cùng ở trọ trong một khách sạn cô đang ở và chính gã đã mật báo tin tức rằng Riley đã chìm vào dĩ vãng xa lắc xa lơ. Một niềm oán giận mê muội đã thúc đẩy cô đến phòng Heinnie và hạ sát hắn ngay khi cửa vừa mở. Từ ngày đó cô không ngừng hối hận về hành động của mình nhưng cô tin chắc không bị ai nghi ngờ. Nhưng lúc này cô hấy hoang mang thật sự.
Ở Sở Cảnh sát thành phố, cô đề nghị được nói chuyện với luật sư nhưng Viên thanh tra phụ trách việc giam giữ nhìn cô với vẻ bực mình và phẩy tay ra hiệu cho một nữ nhân viên, gương mặt thật đanh ác. Người này nắm tay cô lôi xềnh xệch đi mặc cô la hét, phản đối rồi tống cô vào xà lim. Cửa đóng sập lại, có tiếng vặn ổ khóa.
Sau hai giờ, Anna trở lại bình tĩnh. Khi ổ khóa quay một lần nữa và cửa mở, cô nhồm dậy với vẻ lo lắng.
Người gác ra dấu cho cô đi theo.
- Đi theo tôi. Ông đại úy muốn gặp cô.
- Tôi cam đoan là họ phải trả giá cho chuyện này. - Tuy nhiên Anna không tin tưởng ở lời nói của mình lắm.
Người gác bảo cô đi lên cầu thang qua phòng gác và vào văn phòng Brennan. Cô vụt đứng phắt ở ngưỡng cửa khi nhìn thấy Fenner đứng dựa lưng ở cửa sổ. Brennan ngồi sau bàn làm việc. Hai viên thanh tra hờ hững đứng dựa lưng vào tường. Cô nhấp nháy đôi mắt nhìn Fenner với vẻ căm giận.
Người gác đẩy mạnh cô vào và sập mạnh cửa sau lưng cô. Cô quát lên với Brennan:
- Tôi cam đoan ông phải trả giả đắt cho cái trò đùa này! Tôi muốn gặp luật sư của tôi.
- Anna, ngồi xuống! - Brennan điềm tĩnh nói. - Chính tôi mới là người hỏi cô.
- Ai cho phép ông được gọi tôi là Anna? Phải gọi là Cô Borg.
- Ngồi xuống và câm mồm đi! - Một người thanh tra mắng.
- Đồ khỉ đột!... Anna giận dữ mắng trả lại nhưng cũng ngồi xuống, lo lắng hết nhìn Brennan lại nhìn Fenner.
- Chúng tôi có nhiều lý do để tin rằng Cô Blandish - cô gái bị bắt cóc cách đây ba tháng - đang bị giam giữ ở Câu lạc bộ Thiên Thai. - Brennan trình bày.
Anna có vẻ ngạt thở.
- Này, ông không khùng đấy chứ? Mọi người đều biết chính Frankie Riley đã bắt cóc cô ta. Ông quay cái đĩa hát này để làm gì vậy?
- Lúc trước chúng tôi cũng nghi ngờ như thế nhưng bây giờ chúng tôi biết không phải. Băng Grisson đã hớt tay trên của Riley. Chúng tôi tin chắc cô gái đó hiện nay đang ở Câu lạc bộ.
- Một cú sắp đặt trước để chống Eddie à? - Anna nói với giọng nghi ngờ. - Các anh cớm, đừng có hi vọng tôi giúp đỡ gì. Tôi không bao giờ nghe thấy bất kỳ một vụ bắt cóc nào.
- Mất thì giờ quá, Brennan. - Fenner can thiệp. - Cho cô ta xem bằng chứng buộc tội đi. Khi cô ta đã nhìn thấy rồi mà vẫn không thay đổi thái độ thì đúng là ngoan cố hết mực.
Brennan đồng ý và ra dấu cho một người thanh tra lại gần Anna.
- Đi theo tôi, cô em. Tôi cho cô xem cái này.
Anna lo ngại nhìn Brennan.
- Tôi muốn gặp luật sư. Ông không có quyền...
- Đừng nhiều lời nữa, đi thôi, - viên thanh tra nói.
Anna đứng lên bước ra khỏi phòng cùng với viên thanh tra. Fenner và Brennan nhìn nhau.
- Tôi có cảm tưởng cô ta không biết gì hết,- Brennan nói. - Có thể chúng ta mất thì giờ vô ích thôi.
- Cứ thử xem. - Fenner bình thản nói và lấy thuốc ra hút.
Mười phút sau cánh cửa lại mở, viên thanh tra dìu Anna vào. Gương mặt người phụ nữ trẻ tái mét, hai mắt anh lên vẻ kinh hãi. Cô buông mình xuống ghế, hai tay ôm mặt.
- Cô nhận ra rồi chứ? - Brennan hỏi. - Phải chính Riley không?
Anna rùng mình.
- Bọn giết người khốn nạn! Tại sao ông lại hành hạ tôi như vậy?
Fenner bước lại gần cô.
- Một hình ảnh không đẹp mắt phải không? Chính bọn cướp Grisson đã làm cho hắn đến nông nỗi này. Chúng tôi đã tìm thấy xác ba người: Riley, Bailey và già Sam. Măng Grisson xuống tay cái cú này thật tuyệt và Eddie cười vỡ bụng khi thấy cô nghĩ Riley cho cô rơi. Riley bị qui là thủ phạm trong khi hắn đã chết chôn dưới đất rồi. Thế còn số tiền chuộc thì sao? Cô có được ngửi thấy mùi vị nó không? Tôi đoán là không. Tất cả cô nhận được chỉ là tiết mục “ truổng cời ” ở Câu lạc bộ và hai chân giơ cao với Eddie. Thế đấy, đây là dịp để cô thanh toán sòng phẳng. Sao? cô bé nghĩ sao?
- Để tôi yên, - Anna hét lên. - Tôi không biết gì hết.
- Nên hiểu biết một chút. - Fenner nói. - Cho tới lúc này người ta chưa làm rầy rà gì đến cô... cô nên cố để tiếp tục như vậy thì hơn. Nếu cô biết điều với chúng tôi thì chúng cũng đối xử tử tế với cô. Bây giờ cô nghe này. Chúng tôi chỉ muốn biết con nhỏ có ở trong Câu lạc bộ không? Chúng tôi suy ra như vậy nhưng chúng tôi cần phải chắc chắn. Cô ta ở lầu một trong căn phòng bị khóa phải không?
Mặt tái mét và run rẩy, Anna giận dữ liếc nhìn anh.
- Ông tự xoay xở một mình!
- Cô thử đặt mình vào địa vị cô ta xem! - Brennan vươn người về phía cô. - Cô có thích bị nhốt có một thằng đốn mạt như Grisson ở trong đó không? Nào Anna, nếu cô biết điều thì nói ra đi. Có một giải thưởng mười lăm ngàn đô la và tôi sẽ đích thân lo cho cô nhận được số tiền đó.
- Các ông đi chơi chỗ khác! Tôi chwua bao giờ khai với một anh cớm và không phải ngày hôm nay tôi thay đổi ý kiến.
- Để tôi nói chuyện riêng với cô bé này vài phút. - Fenner đề nghị.
Brennan ngần ngừ nhưng cuối cùng cũng đứng lên. Thời gian đang tính từng giây một. Ông bước ra ngoài và ra hiệu cho hai viên thanh tra đi theo.
Anna nhìn Fenner với dáng thác thức.
- Ông phí lời thôi. Tôi không có gì để nói với ông cả.
- Tôi nghĩ có đấy. - Fenner thản nhiên nói. - Dẫu sao tôi cũng cho cô biết chuyện này. Anna, tôi đã mở một cuộc điều tra nhỏ về cô. Brennan không biết cô trọ ở khách sạn Palace đúng vào buổi tối hôm Heinnie bị hát sát. Ông ta không biết cô có một khẩu súng tự động cỡ 25 nhưng ông ta biết Heinnie bị giết chết vì viên đạn cỡ 25. Nếu tôi để lộ cho ông ta biết, ông ta chỉ việc cộng nhẩm 2 với 2 và sẽ gắn vào đầu cô một vụ án giết người. Cô có đầy đủ lý do, hoàn cảnh, vũ khí. Nếu cô giúp tôi, tôi sẽ lờ chuyện này. Nếu không, tôi báo cho Brennan biết cô ở khách sạn vào buổi tối hôm đó và để mặc cô tự xoay xở.
Ánh mắt Anna quay đi.
- Cô quyết định thế nào? Đừng nên để mất thì giờ. Cô Blandish ở Câu lạc bộ phải không?
Anna ngần ngừ, cuối cùng nói:
- Tôi không biết gì về chuyện này nhưng có một cô gái bị nhốt trong một phòng. Tôi không nhìn thấy cô ta nên không dám chắc có phải đó là cô Blandish không.
Fenner mở cửa gọi Brennan vào và báo tin:
- Cô ta thay đổi ý kiến. Cô ta biết có một cô gái ở trong phòng khóa cửa nhưng chưa bao giờ gặp cô gái cả.
- Làm sao cô biết có cô gái ở trong phòng nếu cô chưa bao giờ nhìn thấy? - Brennan hỏi.
- Tôi nghe thấy bọn chúng xì xào với nhau, - Anna đáp với giọng rầu rĩ. - Tôi thấy Măng mang quần áo lên do người giặt là đem tới. Tôi nhìn thấy Slim bước vào phòng, tay ôm những bọc mua từ những cửa hàng sang trọng.
- Bây giờ cô suy nghĩ kỹ rồi trả lời tôi. - Brennan nói. - Làm thế nào để đột nhập vào Câu lạc bộ, tiếp cận với cô gái trước khi cô ta nhận một đòn chết người?
Anna nhún vai:
- Chuyện này tôi hoàn toàn không biết gì. Tôi đâu có phải là người điều hành cái Sở Cảnh sát thối nát này mà hỏi ý kiến tôi. Đây là việc của ông.
- Trong những giờ Câu lạc bộ mở cửa, liệu có thể xông vào được không? - Fenner hỏi.
- Tuyệt đối không. Chúng đã đề phòng đủ mọi cách về phía này. Những hội viên Câu lạc bộ đều đã quen mặt và người ta không bao giờ mở cửa trước khi chưa biết kẻ đó có nên cho vào không.
- Có còn lối vào nào khác không?
- Tôi không biết.
Fenner và Brennan nhìn nhau. Fenner nhún vai còn Brennan nói:
- Thôi được. ( Ông mở cửa và gọi người gác ). Dẫn cô gái này vào phòng của Doyle và canh chừng cô ta.
- Ê! - Anna kêu lên và nhảy ra khỏi ghế ngồi. - Ông không có quyền giữ tôi! Ông nghe này...
- Cô bị giữ ở đây chừng nào chừng tôi chưa tìm ra cô gái. - Brennan nói. - Đưa cô ta đi.
Người gác dẫn cô đi bất chấp những lời phản đối quyết liệt. Khi tiếng la hét không còn nghe thấy nữa. Brennan nhận xét:
- Cô ta không cho chúng ta biết được điều gì.
- Có chứ. Rõ ràng có một cô gái bị nhốt trong căn phòng có khóa và ai dám bảo cố gái đó không phải là Cô Blandish? Nhưng làm thế nào ta đưa được cô ta ra?
- Nếu chúng ta quyết định dùng vũ lực xông vào, Brennan nói. - thì cần phải kiểm tra chắc chắn trong đó không có khách hàng. Việc thứ nhất phải làm là bao vây ngôi nhà và ngăn cản không cho ai vào. Nhà hàng mở cửa lúc mười giờ. ( Ông nhìn đồng hồ ). Bây giờ chưa đến tám giờ. Nếu chúng ta thộp gáy một trong những tên thuộc băng cướp Grisson, ta sẽ bắt nó khai ra. Cái cửa sắt đó chắc không phải lối ra vào duy nhất. ( Ông cầm máy quay số ). Alô! Doyle hả? Tôi cần một gã trong bọn cướp Grisson và khẩn trương lên... Không, bất kỳ gã nào. Tóm hết được chúng thì càng tốt nhưng ít ra phải là một đứa thật nhanh... Đồng ý. ( Ông cúp máy ). Nếu có gã nào lang thang ngoài phố ta sẽ túm được. Trong khi chờ đợi, tôi thấy không còn có việc gì làm thêm nữa.
- Cần phải báo cho Blandish biết. - Fenner gợi ý. - Dẫu sao cũng là con gái ông ta.
Brennan lưỡng lự rồi cuối cùng chấp thuận. Ông hất hàm về phía máy điện thoại:
- Đồng ý! Gọi đi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vành Khăn Cho Em
James H. Chase
Vành Khăn Cho Em - James H. Chase
https://isach.info/story.php?story=vanh_khan_cho_em__james_h_chase