Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thủy Tinh Cầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 25 - Tám Phương Anh Hào Hội Nữ Nô
V
ương Hoa và lão nhân lùn thấp xem xong thông cáo trên tấm bảng, bất giác ngẩn người tại chỗ. Sau đó họ lướt mắt nhìn một lượt, quả nhiên một bên cốc khẩu có đặt ở đấy một pho tượng thạch sư tử khổng lồ.
Vương Hoa lạnh toát mồ hôi, thạch sư tử này ít nhất cũng nặng cả vài ngàn cân.
Ngoại trừ cao thủ đệ nhất lưu, ngoài ra hạng cao thủ bình thường chớ mong làm xê dịch tơ hào nó, chớ đừng nói đến vấn đề nhấc bổng lên làm gì nữa.
Biết bao nhiêu người vây xung quanh pho thạch sư tử ấy, nhưng chẳng thấy một ai xuất thủ thử nghiệm hết.
Bấy giờ người ta càng lúc càng đông, đã lên tới con số gần ba trăm người.
Vương Hoa đưa mắt nhìn lão nhân lùn thấp, hỏi:
- Thưa gia gia, phải làm thế nào đây?
- Ngươi muốn nói việc nhấc bổng thạch sư tử ấy ư?
- Đúng thế!
- Ngươi có khả năng nhấc nổi chăng?
- Cháu ư? Chịu thua, còn gia gia thì sao?
Lão nhân lùn thấp nói:
- Thế thì ngươi há chẳng phải muốn châm biếm gia gia ư?
- Ạ! Tại sao thế?
- Ngươi mà chịu thua thì gia gia còn nói làm gì nữa?
Vương Hoa thoáng cau mày nói:
- Thế thì biết làm sao bây giờ?
Lão nhân nhướng cao đôi lông mày nói:
- Thôi, có biện pháp rồi!
- Biện pháp gì thế?
- Ta có một vật có thể sử dụng được.
- Vật gì thế?
- Lọ thuốc ta đã đánh cắp được.
- Thuốc ư? Thuốc gì thế?
Lão nhân lùn thấp thò tay vào ngực áo mò mẫm một hồi, sau đó lấy một cái lọ nhỏ ra, giao cho Vương Hoa ngay.
Vương Hoa cầm lấy lọ thuốc, trông thấy bên trong cái lọ có năm, sáu viên thuốc màu vàng kim, trên lọ có dán một mảnh giấy viết vài chữ “Đại lực kim đơn”.
Vương Hoa nói:
- Đại lực kim đơn, thứ đơn dược này có công dụng gì thế?
- Nghe đồn rằng một viên Đại lực kim đơn có giá trị tương đương mười năm công lực. Sau khi uống viên Đại lực kim đơn vào sẽ tăng thể lực mạnh vô cùng. Sao hai ta không thử uống một viên xem thế nào?
- Ông đã lấy cắp ở đâu thế?
- Đây là tuyệt chiêu của gia gia, nói đến nghề ăn cắp thì không bất cứ một ai bằng ta hết. Còn vấn đề ăn cắp của ai thì lần sau ta sẽ nói cho ngươi biết. Nhưng mà, dù ta có nói, ngươi cũng chưa chắc tin đâu.
- Gia gia cứ nói thử xem nào!
Lão nhân lùn thấp xuống giọng nói:
- Thôi được, ta nói cho ngươi biết cũng chẳng hề chi. Lọ thuốc này ta đã lấy cắp từ tay Võ Lâm Hoàng Đế...
- Võ Lâm Hoàng Đế?
- Đúng thế!
Vương Hoa suýt chút nữa chẳng tin tưởng đây là sự thật được. Lão gia gia của hắn đã có bản lãnh lấy cắp được tuyệt thế kỳ dược này từ tay Võ Lâm Hoàng Đế như vậy được sao? Thế thì lão chẳng đơn giản rồi.
Lão nhân lùn thấp nói:
- Chớ ngây người ở đấy làm gì nữa.
Vương Hoa cũng chưa mấy tin tưởng Đại lực kim đơn này có công hiệu như thế. Hắn bèn đổ hai viên trong lọ ra, đưa cho lão nhân lùn thấp một viên rồi bỏ một viên vào miệng nuốt ực luôn.
Đại lực kim đơn vừa vào miệng, lập tức biến thành một luồng nhiệt lưu mạnh kinh khiếp, phân bố lưu chuyển trong thân thể ngay.
Vương Hoa thoáng giật mình một cái. Hắn không ngờ Đại lực kim đơn có một oai lực như thế, nên lập tức vận công dung hợp vào nội lực bản thân, mang luồng nhiệt lưu ấy chuyển thành chân nguyên.
Khi vận công xong xuôi, quả nhiên Vương Hoa cảm thấy nội lực tăng lên gấp đôi.
Bấy giờ hắn mới biết lão gia gia này chẳng nói lời hư dối.
Ngay lúc này, lão nhân lùn thấp cũng vận công hoàn tất. Chỉ thấy mồ hôi trên trán lão toát ra lấm tấm nhưng mặt mày lão trở nên hồng hào hơn. Lão lấy tay lau khô mồ hôi, nói:
- Chắc bây giờ không đến đỗi tệ lắm thì phải!
Vương Hoa mang số thuốc còn lại ném sang cho lão nhân lùn thấp. Lão bèn lắc đầu nói:
- Ngươi hãy cất giấu cho kỹ, nếu không muốn một Võ Lâm Hoàng Đế xuất hiện đến tìm ta, thì ta phải khốn đốn ngay. Để trong người ngươi ta sẽ phủ nhận được.
- Thế à...
- Đồng thời nghe nói rằng thuốc này trị nội thương rất hay, biết đâu sau này ngươi phải dùng đến nó.
Vương Hoa đành mang số thuốc ấy cất vào trong túi áo.
Ngay lúc ấy...
Có một ông lão thân hình vạm vỡ, mặt vuông, lỗ tai to, trong lưng cuộn tròn một cây roi bằng bạc, từ trong đám đông người chen chúc nhảy vọt ra, tiến về hướng thạch sư tử.
Y cúi người xuống, hai tay bấu chặt vào đôi chân thạch sư tử, gầm hét lên một tiếng, y đã nhấc bổng con thạch sư tử to lớn ấy lên một cách dễ dàng.
Đám người đứng xem ở xung quanh thất thanh kêu lên thán phục.
Vương Hoa cũng bất giác kêu to một tiếng:
- Khá lắm!
Ông lão ấy từ từ đặt thạch sư tử vào chỗ cũ, mặt mày chẳng hề thay đổi gì hết, sau đó bước về hướng cốc khẩu. Người canh gác cốc khẩu vội tiến lên chắp tay xá một xá nói:
- Nội lực của tiền bối thâm hậu thật!
- Không dám!
- Xin hỏi danh hiệu của tiền bối là gì?
- Người giang hồ gọi lão phu là Ngân Tiên Khách!
Người bịt mặt áo vàng thoáng ngạc nhiên nói:
- Ồ! Té ra là bang chủ Ngân Yến Bang, tại hạ nghe đại danh đã lâu rồi!
- Chớ khách sáo làm gì!
- Tại hạ vâng mệnh lệnh chủ nhân...
- Xin cứ việc ra tay chỉ giáo đi!
- Thế thì xin lỗi nha!
Người bịt mặt vừa dứt lời, y lướt tới ba bước, từ từ giơ cao tay phải lên, chuẩn bị xuất thủ.
Thình lình...
Người bịt mặt áo vàng khẽ hét một tiếng, vung chưởng bấu vào trước ngực Ngân Tiên Khách nhanh thần tốc kinh người.
Ngân Tiên Khách ngầm hét một tiếng... (thiếu 2 trang)... vô cùng, nhất là nội lực của bằng hữu thanh niên này càng mạnh mẽ kinh người hơn, hai vị là ông cháu với nhau ư?
Vương Hoa cất tiếng nói:
- Đúng thế!
- Xin hỏi tôn tánh đại danh các hạ xưng hô thế nào?
- Tại hạ là...
Lão nhân lùn thấp tiếp lời nói:
- Hắn là cháu của ta.
- Tại hạ đã biết quan hệ giữa nhị vị rồi. tại hạ chỉ muốn hỏi tôn tánh đại danh các hạ này mà thôi!
- Hắn tên là Ngô Minh!
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên.
Người bịt mặt cũng ngạc nhiên nói:
- Vô danh?
- Không phải thế, Ngô này là Ngô Khẩn Thiên chứ không phải Vô (không có), Minh là minh tạ chứ không phải danh ngươi tưởng đâu.
Người bịt mặt ngạc nhiên hỏi lại Vương Hoa:
- Bằng hữu, có phải vậy không?
Vương Hoa theo bản năng tự nhiên nói:
- Đúng thế, tại hạ là Ngô Minh!
Vương Hoa hiểu lão nhân chẳng muốn mình khai tên tuổi thật sự mình ra đương nhiên phải có dụng ý rồi, nên hắn đành trả lời như thế.
Người bịt mặt khẽ cười nói:
- Ngô bằng hữu tuổi trẻ chừng này đã có thành tựu như thế thật là khả quí vô cùng.
Mong rằng các hạ chớ tiếc rẻ chỉ giáo vài chiêu nhé.
- Không dám!
Người bịt mặt tiến tới hai bước nói:
- Thất lễ nha!
Dứt lời, y vung chưởng tấn công một chiêu hết sức nhanh lẹ và mãnh liệt vô cùng.
Lần này người bịt mặt xuất thủ tấn công Vương Hoa so với lúc nãy đã động thủ với Ngân Tiên Khách mạnh gấp mấy lần.
Vương Hoa khẽ hét một tiếng, giơ tay phải công ra một chiêu.
Vương Hoa thoạt vừa xuất thủ, thì đối phương cũng giơ tay trái điểm nhanh vào khí hải huyệt của Vương Hoa, đồng thời rút tay phải về thủ thế tấn công tiếp.
Vương Hoa thoáng biến sắc, vội giơ tay trái tới đụng cứng với đối phương luôn.
Thình lình...
Trong tiếng gầm thét, tay phải người bịt mặt lại khéo léo tấn công chiêu thứ ba tiếp.
Lần này Vương Hoa không thể không dùng toàn lực rồi, hắn gầm lên một tiếng, lập tức đánh ra chiêu thức vô danh thứ nhất trong song chưởng vô địch ngay.
Một chiêu này quả thật không hổ thẹn được gọi là võ lâm nhất đại tuyệt học. Trong bóng chưởng lấp lánh bay liệng, người bịt mặt bị đẩy lùi ra sau mười bước liền.
Quả thật oai lực một chưởng này đã ra ngoài sức tưởng tượng của Vương Hoa.
Người bịt mặt chắp tay vái chào, nói:
- Võ công của các hạ quả nhiên khiến người kính phục vô cùng!
- Quá khen rồi!
- Mời nhị vị vào tự nhiên.
- Đa tạ.
Vương Hoa dứt lời, theo sau lão nhân bước vào cốc luôn.
Đi vào trong cốc được khoảng vài chục trượng thì lão nhân lùn thấp nói:
- Có người đang theo dõi chúng ta!
Vương Hoa giật bắn người lên nói:
- Có người theo dõi chúng ta ư?
- Đúng thế!
- Ai vậy?
- Không thể nói cho ngươi biết được. Nếu ta nói cho ngươi biết, bảo đảm ngươi ắt phải nổi sùng lên ngay. Nhưng ngươi hãy yên tâm, ngươi không tìm y thì y ắt phải tìm ngươi không sai.
Vương Hoa ngoái cổ nhìn ra sau lưng nhưng chẳng thấy ai hết.
Chẳng mấy chốc họ đã đến bách hoa bình.
Chỉ thấy một thiếu nữ áo vàng thoăn thoắt bước hướng tới họ. Vương Hoa bất giác lấy làm ngạc nhiên thì thiếu nữ áo vàng ấy chắp tay xá dài, nói:
- Hoan nghinh nhị vị!
Vương Hoa hỏi:
- Ngươi chính là nữ nô ư?
- Công tử lầm rồi, tôi chỉ là thị nữ chiêu đãi mà thôi.
Vương Hoa nhủ thầm:
- “Không ngờ một thị nữ cũng xinh đẹp đến thế ư? Thế thì những nữ nô ấy chẳng biết đẹp cỡ nào rồi!”
Thiếu nữ áo vàng nói:
- Mời nhị vị hãy đi theo tiểu nữ.
Y dẫn Vương Hoa đi tới hướng một cái rạp to lớn căng bằng màn. Quả thật cái rạp này rất rộng lớn.
Vào trong rạp có màn che, chỉ thấy bên trong có một khách sảnh bày ba hàng ghế.
Mỗi hàng ghế có mười hai cái ghế, cách chỗ ba hàng ghế độ khoảng một trượng có dựng một cái đài cao khoảng ba thước, rộng khoảng một trượng. Phía sau có một cái màn che.
Vương Hoa được hướng dẫn ngồi trên ghế hàng thứ nhất.
Bấy giờ trong rạp đã có ba người ngồi ở đấy. Ngoại trừ Ngân Tiên Khách, ngoài ra còn một ông lão và một người trung niên.
Vương Hoa quay sang hướng thiếu nữ áo vàng hỏi:
- Còn bao lâu nữa sẽ bắt đầu buôn nữ nô chứ?
- Sắp tới rồi, xin công tử chờ giây lát nữa.
Chẳng mấy chốc, có một lão nhân áo vàng khác dẫn một ông lão tóc bạc có hàng râu bạc phơ dài tận rún bước vào trước rạp.
Ông lão mặt mày sáng sủa, thoáng trông thấy biết ngay lão là một võ lâm cao thủ nhất lưu.
Lão bước gần bên Vương Hoa ngồi trên chiếc ghế kế bên. Vương Hoa lấy làm ngạc nhiên, nhủ thầm:
- “Biết bao nhiêu là chỗ ngồi, khi không lại ngồi gần mình! Lạ lùng thật!”
Sau khi rót trà thơm mời mọc khách xong, hai thiếu nữ áo vàng lại đi nơi khác tiếp khách.
Ông lão râu bạc ngoái đầu nhìn Vương Hoa nói:
- Xin mời tiểu ca nhi!
Lão nhân lùn thấp và Vương Hoa đồng thời quay sang nhìn lão, Vương Hoa hỏi:
- Thưa lão tiền bối, có điều chi chỉ giáo chăng?
Ông lão râu bạc cười nhạt nói:
- Chỉ giáo thì không dám, lúc nãy lão phu đã trông thấy tiểu ca nhi diễn một chiêu võ công ấy thật kỳ diệu...
- Không dám!
Bỗng lão nhân râu bạc hạ giọng nói:
- Tiểu ca nhi là đồ đệ của y chăng?
Vương Hoa kinh ngạc hỏi:
- Ai thế?
Lão nhân râu bạc thoáng ngạc nhiên nói:
- Võ Lâm Hoàng Đế!
- Nói sao?
Vương Hoa buột miệng kêu lên hoảng hốt.
Lão nhân râu bạc ngạc nhiên lần nữa nói:
- Một chiêu võ công mà ngươi vừa sử dụng lúc nãy chính là chiêu thứ nhất trong Vô Địch ngũ thức của Võ Lâm Hoàng Đế Châu Mã. Chẳng lẽ sư phụ ngươi... không phải là Võ Lâm Hoàng Đế sao?
Nghe nói như thế Vương Hoa đã giật mình sửng sốt tại chỗ, một hồi thật lâu chẳng nói nên lời nào hết.
o O o
Vương Hoa vẫn ngẩn người không nói gì hết.
Rõ ràng sự kiện này đã làm cho hắn kinh ngạc hết sức. Đương nhiên lão nhân râu bạc chẳng nói điều vô cớ rồi, thế thì lão gia gia hắn làm sao đánh cắp được năm chiêu võ lâm tuyệt học này chứ?
Hắn quay sang hướng lão nhân lùn thấp, hỏi:
- Gia gia...
- Chuyện gì thế?
- Lời nói của lão tiền bối này có thật chăng?
- Y nói sai bét!
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên thì lão nhân râu bạc hỏi:
- Xin chào vị lão đệ này, ngươi nói gì thế?
- Ta nói ngươi đã nói sai bét!
- Nói sai bét ư?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thủy Tinh Cầu
Trần Thanh Vân
Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân
https://isach.info/story.php?story=thuy_tinh_cau__tran_thanh_van