Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thê Vi Thượng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25: Ghen
“N
gày mai bổn vương sẽ dâng tấu cho phụ hoàng, nhưng mà ngươi cũng đừng quá hy vọng.” Cảnh Thiều nhìn sắc trời, đến giờ ăn cơm với Vương phi nhà mình rồi, cho nên đặt chén trà xuống đứng lên chuẩn bị đi.
“Đại ân đại đức của Vương gia, tiểu nữ thay mặt toàn tộc cảm tạ.” Cát Nhược Y quỳ phục xuống, dập đầu với Cảnh Thiều.
Cảnh Thiều thở dài, xoay người ra ngoài. Dù sao thì Đông Nam Vương cũng là hoàng đế của Đông Nam, Thái Tổ ban vùng đất Đông Nam cho hắn, cũng đã cho hắn toàn quyền quản lý, dù Cát gia có oan ức lớn thế này, lấy đại cục làm trọng, phụ hoàng cũng sẽ phong tỏa chuyện này. Nhưng việc nên làm thì vẫn phải làm, nhược điểm của Đông Nam Vương, tuy chưa thể dùng được ngay, sau này cũng sẽ dùng tới, hiện tại báo với phụ hoàng, cũng xem như là một công lao.
Mấy hôm nay Mộ Hàm Chương thường chép sách đến quên cả thời gian, cho nên trước tiên Cảnh Thiều đến thư phòng tìm hắn. Trong thư phòng chẳng có ai, chỉ có tập sách chép được một nửa bị gió thổi kêu phần phật trên bàn. Cảnh Thiều đi đến gấp sách lại để ngay ngắn, chợt thấy mấy cục giấy dưới chân bàn, cầm lên xem thử, trên giấy không có chữ nào, chỉ có ba chấm đen to, không khỏi bật cười, Mộ Hàm Chương hẳn là cũng chép sách đến cáu rồi, ngày mai mình sẽ chép để hắn ra ngoài chơi một ngày.
“Vương phi đâu?” Cảnh Thiều đi tới trước bàn ăn, vẫn không thấy bóng dáng Vương phi nhà mình đâu.
“Bẩm Vương gia, Vương phi nói nhạt miệng, đã về phòng nghỉ ngơi rồi.” Vân Trúc thành thật trả lời, không trả lời như lý do Mộ Hàm Chương đã dặn, trong lòng thiếu niên Vân Trúc nghĩ, vị Vương phi ôn hòa rõ ràng đã rất đau lòng rồi, mà vẫn phải viện cớ khuyên Vương gia bạc tình ăn cơm trước, thế gian này làm gì có loại đạo lý như thế?
“Nhạt miệng?” Cảnh Thiều nhíu mày, xoay người đi vào ngọa phòng. Quân Thanh trước nay dùng bữa rất đúng giờ, chẳng lẽ là bệnh rồi?
Ngoạ phòng ở biệt viện bao gồm cả ngọa phòng và một sân sau, ao nước nóng xây bằng đá cẩm thạch trắng chiếm hơn nửa sân. Dòng nước được dẫn từ dưới mặt đất lên, rào rạt chảy ra từ hoa sen ngàn cánh khắc bằng thanh ngọc. Ao nước nóng này là nơi Cảnh Thiều thích nhất trong cả biệt viện, có người chuyên phụ trách thay hoa cỏ từng mùa quanh ao, hiện tại đang trồng vài cây đào thấp đang độ ra hoa.
Mộ Hàm Chương nằm sấp trên thành ao, đưa tay đón những cánh hoa lác đác rơi xuống. Sống lưng thon dài trắng muốt lộ ra trên mặt nước, bị hơi nước dày đặc quấn lấy, như thật như không, giọt nước trong suốt từ đầu ngón tay thon dài chảy xuống một mảnh hồng trong lòng bàn tay, cuốn cả cánh hoa hồng nhạt vào trong ao.
Mảnh hồng chạm nước, thế nhưng hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình…
Khi Cảnh Thiều bước vào, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lập tức cảm thấy miệng khô lưỡi nóng, thần tốc cởi y phục, nhảy xuống nước.
“Ùm!” một tiếng, nước hắt lên mặt, Mộ Hàm Chương vô thức đưa tay che, còn chưa kịp hoàn hồn lại đã bị ai đó đột nhiên xuất hiện ôm vào lòng.
“A!” Mộ Hàm Chương giật mình kêu lên, khi nhìn rõ là ai rồi thì không khỏi thở dài một hơi, “Vương gia sao lại không dùng bữa tối?”
“Câu này phải để ta hỏi ngươi.” Cảnh Thiều ôm chặt người trong lòng không chịu buông, vì đang ngâm trong nước, làn da dưới lòng bàn tay cực kì mềm mịn, nhịn không được len lén sờ sờ một chút, “Thân thể không thoải mái sao?”
Mộ Hàm Chương mím môi, nhẹ nhàng đẩy Cảnh Thiều đang càng lúc càng gần ra, “Thần không sao.”
“Còn nói không sao.” Cảnh Thiều ôm vào lại, hôn lên đôi môi mím chặt một cái, “Ta biết ngươi không vui, không phải phu nhân của Tiêu Viễn mời ngươi ngày mai đến khu vườn ở thành nam sao? Ngày mai ngươi chỉ cần đi chơi, sách ta sẽ chép.”
Mộ Hàm Chương ngẩng đầu nhìn Cảnh Thiều đang cười đến tận đuôi mắt, cho dù chút dịu dàng này của hắn là thật, nhưng cũng không phải chỉ với riêng mình. Cúi đầu nhìn mặt nước mờ ảo không nói gì, cánh hoa trong nước xoay tròn theo từng gợn sóng, chầm chậm chìm xuống.
Cảnh Thiều gãi đầu, không biết hắn sao lại thế này, “Quân Thanh, nếu ngươi có gì khó xử cứ nói với ta…”
Mộ Hàm Chương mím môi, hít sâu một hơi, “Vị cô nương hôm nay… Vương gia dự định phong vương cơ hay là…” câu nói này làm cảm giác đau đớn lại dâng lên, hắn khẽ nhíu mày.
Cảnh Thiều sửng sốt một lúc lâu mới hoàn hồn lại, Vương phi nhà mình… ghen sao? Kéo người vẫn đang đau lòng lên, hung hăng hôn lên đôi môi màu nhạt.
“Ư…” Ban đầu Mộ Hàm Chương không phản kháng gì, nhưng khi có thứ gì đó ướt mềm chui vào thì không nhịn được đưa tay đẩy hắn, không ngờ lại bị ôm chặt hơn, bàn tay sau lưng cũng bắt đầu chầm chậm vỗ về, vuốt ve trên mông mình.
Nụ hôn thật dài kết thúc, Mộ Hàm Chương bị ngộp, dựa vào ngực Cảnh Thiều thở dốc.
Cảnh Thiều hít sâu một hơi, ôm hắn ngồi vào trong nước, nhẹ nhàng vỗ lưng cho người trong lòng để hắn thở chậm lại. “Cát Nhược Y nàng…” Cảm giác được vị nào đó trong lòng chợt cứng người lại, nhịn không được cong khóe môi, cắn nhẹ vành tai bị hơi nước hun thành hồng hồng một cái, “Nàng ta là tiểu thư một thế gia của vùng đất phong Đông Nam, Đông Nam Vương thích con trai trưởng của Cát gia, muốn bắt về làm luyến sủng, trong quá trình xảy ra chuyện gì ta không rõ, tóm lại thì sau đó Đông Nam Vương giết toàn tộc Cát gia, nam tử kia, cũng là ca ca của Cát Nhược Y cũng không chịu được nhục nhã mà chết.”
“Nàng ta thật sự đến cáo ngự trạng?” Mộ Hàm Chương ngẩng đầu nhìn hắn.
“Đương nhiên rồi, nữ nhân này rất có tác dụng, ta không thể để nàng ta rơi vào tay tứ hoàng tử.” Cảnh Thiều cau mày, lý do được cố nhân nhờ cậy dùng để lừa Cát Nhược Y đương nhiên không thể dùng với Quân Thanh, không biết giải thích thế nào nên cũng không nói nhiều, “Dù sao thì cũng không phải như ngươi nghĩ, sau này ta sẽ không nạp thiếp, càng sẽ không cưới thêm trắc phi.”
Cúi đầu nhìn người trong lòng, đôi mắt đẹp sau khi nghe xong câu này thì lại mở to, “Ngươi còn chưa có con nối dòng, sao lại nói như thế được?”
Cảnh Thiều cười nhẹ nhìn hắn, “Nếu ta đã cưới nam thê, thì có con nối dòng hay không cũng không quan trọng, huống chi, từ khi gặp ngươi thì không thấy ai vừa mắt nữa.”
“Muỗng Nhỏ… ngươi…” Mộ Hàm Chương giật mình nhìn hắn, một vị Vương gia lại không muốn có con nối dòng! Hắn đang bày tỏ tấm lòng với mình sao? Chua xót trong lòng bị cảm xúc ngọt ngào che lấp, chầm chậm gác cằm lên vai Cảnh Thiều, “Ta… ta cũng…” Ta cũng vậy! Ta cũng thích ngươi! Nhưng làm sao cũng không nói thành lời được.
Nhưng mà Cảnh Thiều có thể hiểu được những lời Vương phi nhà mình chưa nói, cúi đầu, hôn lên đôi môi hồng hồng. Lần này, Mộ Hàm Chương không kháng cự, ngược lại còn hé miệng, cho hắn vào. Cảnh Thiều đương nhiên sẽ không phụ lòng hắn, bắt lấy thứ mềm mại bên trong quấn quýt triền miên, một tay đỡ lấy cổ hắn, một tay từ vai chầm chậm vuốt ve xuống bên dưới, trượt xuống ngực, khẽ véo hạt đậu nhỏ trong nước, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Ưm…” Mộ Hàm Chương run rẩy, suýt chút nữa cắn trúng lưỡi Cảnh Thiều, Cảnh Thiều cười khẽ, nhấc một chân hắn lên, để hắn ngồi đối diện giữa hai chân mình.
Vì ngâm nước nóng cho nên trên người không một mảnh vải, tư thế này lại khiến Tiểu Quân Thanh vừa tỉnh giấc cọ sát vào Tiểu Muỗng Nhỏ đã hăng hái bừng bừng, Cảnh Thiều ôm ôm vị Vương phi đang xấu hổ đỏ mặt nhà mình vào lòng, để hai tiểu tử kia chào hỏi thân mật một chút.
“Ưm…” Mộ Hàm Chương rên khẽ một tiếng, nhờ vậy mà Tiểu Quân Thanh đã hoàn toàn tỉnh giấc.
Cảnh Thiều nắm lấy bàn tay thon dài, quấn vào bàn tay của mình, ôm hai tiểu tử kia lại, đồng thời cúi đầu ngậm lấy hạt đậu nhỏ đã bị nhéo cho đỏ đỏ hồng hồng, bắt đầu mút vào gặm cắn.
“A~” Trước ngực và bên dưới cùng được chăm sóc, Mộ Hàm Chương nhịn không được ngửa đầu ra, khi Cảnh Thiều đột nhiên tăng nhanh động tác, thì khẽ lắc đầu như không chịu nổi, những hạt nước trong suốt rơi xuống mặt nước từ mái tóc ướt dài, hấp dẫn không sao tả được.
Trong ao mù mịt hơi nước, bỗng chốc, chỉ còn tiếng nước róc rách và tiếng rên khẽ thỉnh thoảng tràn ra, màn cánh hoa giữa xuân nhẹ rơi trong gió, từng gợn sóng mảnh lan tỏa, đỏ bừng cả ao xuân.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thê Vi Thượng
Lục Dã Thiên Hạc
Thê Vi Thượng - Lục Dã Thiên Hạc
https://isach.info/story.php?story=the_vi_thuong__luc_da_thien_hac