T
rong khi Pegasus, Alexis và những người Nirad đang nghỉ ngơi dưới những bóng cây râm mát, Emily không thể nào nghỉ ngơi. Cô đứng dậy và bắt đầu đi đi lại lại. Quay ngược lại nhìn, cô thấy hoàng tử Tobin ngồi bên cạnh Tirk. Những cánh tay họ bắt chéo trên ngực và mắt nhắm nghiền cố gắng chịu đựng cái nóng thiêu người của sa mạc. Làn da màu cam như đá cẩm thạch của Tirk lấm tấm mồ hôi và cậu ta đang thở hổn hển dưới nhiệt độ nóng rẫy cậu chưa bao giờ trải nghiệm trước đây, Emily lo ngại việc đưa họ về đây là một ý kiến tồi. Họ thuộc về thế giới Nirad nơi bọn họ được an toàn. Không cần phải lộ liễu giữa sa mạc rộng lớn với nguy hiểm cận kề xung quanh. Trong khi suy nghĩ, cô đang cân nhắc lại kế hoạch đưa họ đến tòa nhà màu đen. Hai Nirad xuất hiện ở thành phố Las Vegas? Giờ đây cô thấy ý tưởng đó thật ngu ngốc.
Nhưng để họ lại đây cũng nguy hiểm và ngu ngốc không kém. Emily thầm mắng bản thân không chịu suy nghĩ cẩn thận. Những ý tưởng của cô cứ vọt ra không kiểm soát được khi cô trở nên quá lo lắng. Cô vẫn chưa có kế hoạch nào để xâm nhập vào Khu vực 51, chứ đừng nói là từ đó quay về an toàn. Liệu quân đội Nirad sẽ phản ứng như thế nào trước Hoàng tử? Ngài có thể liên hệ với bọn chúng qua kết nối tâm linh không? Hay cô đang đưa Tobin và Tirk vào chỗ nguy hiểm?
Càng nghĩ về điều đó tâm trạng cô càng trở nên rối. Dường như không có giải pháp nào cho vấn đề của cô. Không có kế hoạch hành động nào rõ ràng. Emily rất mong được nói chuyện với Joel và Paelen. Có thể khi mọi người tập hợp lại với nhau, họ có thể tìm ra một chiến lược phù hợp để giải quyết vấn đề bản sao vô tính, trước khi thần Jupiter phát hiện ra.
Emily quay trở lại chỗ Pegasus và ngồi cạnh con tuấn mã, chấp nhận thực tế rằng hiện giờ họ chẳng thể làm được bất kỳ điều gì. Cho đến khi mọi người tập hợp đầy đủ lại với nhau, tất cả những điều cô có thể làm là lo lắng và chờ đợi.