Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nước Mắt Của Mưa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25
M
ột chiếc mô tô phân khối lớn đang phóng đi với tốc độ kinh hoàng thẳng vào nó, bánh xe ma sát với lòng đường nóng ran lên, tiếng động cơ máy lớn dần, nó vẫn cứ lao vùn vụt trên đường, gầm rú thách thức phản ứng của con người, khi nó nhận ra cỗ máy sắt và con người đang điều khiển nó muốn giết mình thì khoảng cách đã quá gần, mọi cơ quan phản xạ như ngừng hoạt động, nó bất động hướng đôi mắt sợ hãi về phía chiếc xe…
Nguyên Khang đi sau Bảo Kỳ và Kỳ Lâm, đột nhiên như có gì đó thôi thúc cậu quay nhìn lại, cậu nhìn thấy chiếc mô tô, nhìn lại Yun. Một phản ứng nhanh nhạy từ trong tiềm thức, cậu quăng mạnh chiếc cặp xuống đường để chạy thật nhanh, miệng không ngừng gọi tên Yun, chỉ mong kịp đẩy nó ra khỏi chiếc xe điên rồ đó. “Em không một mình, còn có anh nữa mà” lời nói vọng về, ý niệm đó cậu đã khắc sâu trong tâm khảm, sẽ không bao giờ để em một mình, sẽ không để em bị thương, nhất định thế.
Ketttttttttttttttttttttt- xe đang đi với vận tốc lớn phải thắng gấp tạo ra thứ âm thanh ghê rợn.
Uỵch- hai người cùng ngã, nhưng ai sẽ là người bị thương.
Chiếc mô tô sau khi gây ra tai nạn đã vội tẩu thoát, mà cũng chẳng ai có đủ tâm trí để quan tâm đến hắn lúc này.
Sau tiếng thắng xe chói tai, Nguyên Khang ngã mạnh xuống đất, va đập mạnh khiến máu chảy rất nhiều, môi vẫn nở nụ cười, nó an toàn, trong tích tắc cậu đã kịp đẩy nó vào lề đường. Hiện giờ thì Nguyên Khang bất tỉnh, nó ngã xuống nền nên có vài vết trầy xướt…kế hoạch không thành.
Mọi sự việc diễn ra chỉ trong vài giây, Bảo Kỳ và Kỳ Lâm hớt hải chạy đến bên cậu bạn. Kỳ Lâm vừa gọi cấp cứu, chẳng mấy chốc họ đến nơi.
_Để tớ đưa cậu ấy vào viện, cậu lo cho Yun nhé, đừng để con bé nhìn thấy máu.- Bảo Kỳ dặn dò rồi theo xe cứu thương.
Yun vì quá sợ mà ngất đi một lúc, Kỳ Lâm gọi mãi nó mới tỉnh, vừa mở mắt nó đã ôm chầm lấy cậu, cảm giác sợ hãi vẫn đeo bám, đôi tay cậu cũng đang siết chặt lấy nó, có một cảm giác nhẹ nhõm len lỏi, vì nó vẫn bình an.
_Anh Nguyên Khang không làm sao chứ?- giọng nó run run, nó buông cậu ra, đôi mắt đen ấy nhìn cậu đầy hy vọng, trong khoé mắt những giọt nước long lên.
_Anh không biết, Bảo Kỳ đưa cậu ấy vào viện rồi, sẽ không sao đâu em đừng lo.- vô thức cậu vừa gọi nó là em, thay thế cho cái từ nhóc mà cậu vẫn luôn dùng. Phải chăng trong cậu giờ đây đã có một thứ thay đổi.
Nó cảm thấy rát ở cánh tay vừa định quay qua nhìn, đã bị Kỳ Lâm cản ngay.
_Ơ này, này, em đừng nhìn.- cậu áp hai tay vào má, xoay nghiêng đầu nó lại, may là vẫn còn nhớ lời Bảo Kỳ.
Bàn tay to lớn áp vào gương mặt mịn màng, làn da trắng ửng đỏ, cậu nhận thấy điều đó nên vội rụt tay lại, cuống quít đứng lên quay mặt lại với Yun, tay gãi gãi mái đầu.
_Em đứng chờ anh một lúc, anh đi mua bông băng.
Nó lấy tay sờ lên bờ má ấm nóng, xoa xoa cho nó dịu đi mà trong lòng vẫn ngại vô cùng.
Tình hình bây giờ là Yun đang nhắm mắt thật chặt để cho Kỳ Lâm rửa vết thương, có nhiều vết xước ở khuỷu tay nó, không quá nặng nhưng có nhiều máu.
Có trùng hợp quá không khi mỗi lần nó bị thương cậu luôn ở bên và băng bó giúp, là vô tình hay do tạo hoá sắp đặt, anh hạnh phúc khi là người chữa trị vết thương cho em, hạnh phúc khi làm em quên đi đau đớn, những điều đó liệu có chứng minh anh sẽ không làm em đau không?
Phòng Vip 102
Nguyên Khang vẫn còn đang bất tỉnh, bác sĩ nói vết thương không nguy hiểm đến tính mạng nhưng do bị thương vùng đầu và mất máu khá nhiều nên thời gian tỉnh lại sẽ lâu hơn bình thường một chút.
_Em ở lại trông anh ấy nhé.- nó nhìn Nguyên Khang chua xót, đầu cậu quấn băng trắng, máu bên mép trái trán thấm trên miếng gạc, môi nhợt nhạt thiếu sức sống, tay đang được truyền nước biển.
_Em về nhà nghỉ đi, anh ở lại đây được rồi.- Kỳ lâm nhìn nó, cậu hiểu được cảm giác trong nó lúc này.
_Không, em muốn chăm sóc anh ấy cơ.- lại nhõng nhẽo rồi, kiểu này không muốn thì hai cậu cũng phải chịu thôi.
_Đi nhé, em ở lại nhé!- đôi mắt to tròn chớp chớp, nhìn hai anh kỳ vọng, chẳng ai dám từ chối hay đúng hơn là chẳng đủ khả năng để từ chối, giọng nói và ánh nhìn đó có đầy ma lực, nó khiến người nghe chấp nhận vô điều kiện.
_Cũng được, em ở lại nhưng cũng phải lo nghỉ ngơi chứ đừng thức trông cậu ấy thôi nghe chưa.- Bảo Kỳ đưa tay vò đầu nó, làm tóc rối hết cả lên.
_Anh lại thế rồi.- nó hậm hực đưa tay vuốt lại mái tóc, chu miệng trách móc.
Cả hai cậu đều bật cười trước vẻ mặt ngộ nghĩnh đáng yêu của nó.
_Thôi em ở lại ngoan, khi mệt thì phải ngủ, không được thức đâu nghe chưa?- Bảo Kỳ dặn dò bằng giọng điệu đầy quan tâm.
_Nhớ đó biết không, mà em đã ăn gì chưa đó?- đến lượt Kỳ Lâm.
_Em biết rồi mà, em chưa đói đâu, khi nào đói em sẽ tự đi ăn.- nó ngoan ngoãn trả lời.
_Vậy bọn anh về, mai sẽ vào sớm.
Hai cậu ra về, Yun ngồi bên giường bệnh nhìn Nguyên Khang không rời mắt.
Nó thấy buồn vô cùng, đáng lẽ người nằm ở đây là nó chứ đâu phải Nguyên Khang, thà rằng nó bị thương còn thoải mái hơn phải nhìn cậu bất động thế này, nó thương cậu lắm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nước Mắt Của Mưa
Zumin
Nước Mắt Của Mưa - Zumin
https://isach.info/story.php?story=nuoc_mat_cua_mua__zumin