Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhã Ái Thành Tính
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24: Kình Thiếu, Nho Nhỏ Thú
C
hương 24: Kình thiếu, nho nhỏ thú
Chiêu nhỏ này của Chiêm Đông Kình, tiếng động kỳ thực rất lớn, người bên cạnh Tô Lương Mạt ánh mắt mập mờ nhìn về phía bàn tay ở sau lưng cô.
Hoắc lão gia tử lên tiếng, nhân viên phục vụ ở bên cạnh nhấn chuông, thức ăn cầu kỳ đẹp mắt từng món được dọn lên, Hoắc lão gia tử để quải trượng xuống, "Có hứng thú chơi mấy ván không?"
"Được," Chu Chính lớn tiếng đáp lại, "hiếm khi Hoắc lão gia tử xuất sơn, hôm nay cũng thử xem vận may của tôi."
Phục vụ khom lưng nhấn công tắc dưới đáy bàn tròn, ở giữa chỗ vốn đang xếp đống rượu vang nhô lên cao khoảng mười phân, thì ra dưới bàn ăn lại có không gian riêng, tay Chiêm Đông Kình còn để trên thành ghế sau lưng Tô Lương Mạt, Hoắc lão gia tử cầm đũa thử món đầu tiên, "Tôi thì không tham gia trò náo nhiệt này, tôi xem là được rồi."
Mấy người bên cạnh cũng hào hứng, Chu Chính tùy tiện xòe mở hai tay, ánh mắt mang theo khiêu khích, "Kình thiếu, thường nói hậu sinh khả úy, không biết trên chiếu bạc như thế nào, cậu cũng chơi vài ván chứ?"
"Chu ca đã mở miệng, tôi tất nhiên theo hầu." Chiêm Đông Kình ra hiệu nhân viên phục vụ rót thêm vào ly rượu đỏ của mình, hắn đưa mắt nhìn Tô Lương Mạt bên cạnh, "Cô uống gì?"
Chu Chính ở bên cạnh cười cười, "Thật hiếm thấy, thương hoa tiếc ngọc ý vị như vậy." Dứt lời, đưa tay xoa lên chân người phụ nữ bên cạnh, dùng lực nhéo một cái.
Nhân viên phục vụ cũng chờ Tô Lương Mạt trả lời, cô như ngồi trên đống lửa, "Tôi muốn đi ra ngoài."
Chiêm Đông Kình gật đầu, quay lại hướng nhân viên phục vụ chỉ chỉ cái ly trước mặt Tô Lương Mạt, "Lấy cho cô ấy ly rượu trắng 53 độ." (Anh rất tỉnh và rất đẹp troai:>>>)
Tô Lương Mạt đưa tay che lên miệng ly, "Thôi đi, hay là nước trái cây cũng được."
Phục vụ nhìn về phía Chiêm Đông Kình, hắn mỉm cười tỏ ý đồng ý.
Tô Lương Mạt không thể không thu tay lại.
Người ngồi vây quanh bàn, dùng lời đơn giản mà nói, vậy có thể tất cả đều chân chính có máu mặt.
Mặc dù trong mắt người đời bọn họ bị che đậy sợ hãi không thể nhìn thấy ánh sáng, nhưng ở nơi u ám đen tối ở dưới bầu trời mênh mông này, bọn họ chính là kẻ dễ dàng thao túng quyền sống chết của người khác.
Vài nhân viên phục vụ đi tới, đem đống thẻ bài xếp trước mặt mỗi người.
Đã vào bàn, chẳng khác nào vừa chơi vừa dùng cơm, ghế của Chiêm Đông Kình kéo gần sát vào Tô Lương Mạt, đến khủy tay của cô cũng không thể duỗi ra được, Chu Chính quay quay xúc xắc trong tay, "Quy tắc cũ, mở cuối một trăm vạn."
"Tùy anh."
Thật ra chơi cũng đơn giản, chỉ là đoán xúc xắc bao nhiêu, như vậy mỗi ván cũng kết thúc rất nhanh, tất nhiên mặt mũi thắng thua càng lớn.
Hoắc lão gia tử với tên trẻ tuổi bên cạnh đang thấp giọng trò chuyện gì đó, Tô Lương Mạt không để lại dấu vết muốn kéo ra khoảng cách với Chiêm Đông Kình, người đàn ông dán mắt lên mặt bàn, "Tới cô."
Giọng điệu cô nhạt nhẽo, "Không sợ tôi cho anh thua hết?"
"Tôi thua đủ rồi."
Chiêm Đông Kình dựa ra sau ghế, vắt chéo một chân bắt đầu xem cuộc chiến, Tô Lương Mạt chưa chơi qua, nhưng nói mò trong miệng thì lại biết.
Chu Chính cười nhạo, "Tô tiểu thư cũng đừng nương tay, cô thua nhiều tiền của Kình thiếu như vậy coi chừng buổi tối trở về phải đền thịt."
Chiêm Đông Kình nhấp ngụm rượu đỏ, khóe miệng dính dập ý cười tuyệt diễm, "Không sao, cô cứ chơi đi."
Tô Lương Mạt đói đến nỗi ngực dán vào lưng, nhưng đối mặt với cả bàn người như vậy cô làm sao nuốt trôi, cô đoán cũng không đoán, trực tiếp nói chữ 'Đại'.
Mở ra cũng chỉ có ba điểm.
Chiêm Đông Kình đem thẻ bài bên cạnh cô đẩy ra.
Tô Lương Mạt khẽ nhích nhích mí mắt, trong lòng vẫn là chút run rẩy, dù sao đó là một trăm vạn.
Chu Chính châm điếu thuốc, một tay cầm ly rượu, "Lại."
Tô Lương Mạt thấy Chiêm Đông Kình hình như hoàn toàn không thèm để ý, nhớ tới tình cảnh vừa nãy hắn kéo áo ngực của cô, Tô Lương Mạt ra tay thật thoáng, liên tục thua mấy ván, người bên cạnh thấy cô càng lúc càng hứng thú, tiền thua bạc đều rót vào chỗ Chu Chính, tiền cược theo đó càng lớn, Hoắc lão gia tử cũng đi ra khuyên, "Tùy tiện chơi đùa một chút được rồi, bắt bớ một cô nương ức hiếp thì còn ra cái gì?"
"Lão gia tử, không việc gì," Chiêm Đông Kình đáp, "cô ấy chơi sảng khóai là được."
Sảng khoái cái gì chứ.
Tô Lương Mạt một phát năm ván năm trăm vạn ra đi, lập tức thu tay lại, "Tôi không muốn chơi nữa."
Chu Chính nhăn nhăn mũi, nhưng mà bên ngoài thì cười trong lòng không hề có hảo ý, "Thế này làm sao lại lâm trận bỏ trốn, Kình thiếu, không chơi nổi phải không?"
"Vẫn chưa tới mức tôi chơi không nổi." Chiêm Đông Kình đặt ly rượu trong tay xuống, gợn sóng trong mắt tăng lên Tô Lương Mạt nhìn thấy rõ ràng, lời của Chu Chính rõ là đâm vào tai hắn, hắn đưa mắt liếc xéo Tô Lương Mạt, "Có gan chơi, thẻ bài không đủ thì lấy thêm."
Lần này thật đúng là chơi lớn.
Một kẻ trên bàn tròn kia cũng đi tới hò hét giúp ra oai, Tô Lương Mạt thấy bực bội, "Tôi muốn đi toilet."
"Phải quay lại nhanh," Chiêm Đông Kình ý chỉ sở hữu, "nhiều người như vậy đều đang đợi cô."
Tô Lương Mạt đẩy cửa phòng đi ra ngoài, cô bước nhanh về phía toilet gọi điện thoại cho Vệ Tắc, nhưng tín hiệu lại không cách nào gọi được, Tô Lương Mạt thấy lạnh run, trước đây Vệ Tắc làm nhiệm vụ đều như vậy, Tô Lương Mạt lại trở lại đại sảnh, nhưng vẫn không nhìn thấy Vệ Tắc.
Cô đi vào toilet rửa tay trước, vốc nước lạnh rửa mặt.
Lúc đứng dậy nhìn thấy người đứng sau, Tô Lương Mạt nhíu mày muốn rời đi, Hàn Tăng đưa tay cản cô lại, "Tôi cảnh cáo cô, cô thua là chuyện nhỏ, cô đêm nay nếu dám làm mất mặt lão Đại của bọn tôi, coi chừng thực sự bắt cô lấy thịt đền lại."
Tô Lương Mạt nhìn bóng lưng Hàn Tăng bỏ đi, cô rút khăn giấy đem lau nước đọng trên mặt.
Trở lại phòng, quả nhiên đều đang đợi cô.
Tô Lương Mạt ngồi xuống lại, Chiêm Đông Kình làm bộ muốn ôm cô, cô đứng dậy đẩy thẻ bài ra phía trước, lúc lui ra sau thừa dịp Chiêm Đông Kình lấn tới gần ghé vào lỗ tai hắn nói, "Coi chừng tôi đem mặt mũi của anh cho thua sạch."
"Trong mắt cô tôi còn có mặt mũi sao?"
Tô Lương Mạt giống như suy nghĩ nghiêm túc, xoay đầu bỏ lại một câu, "Quả thực không có."
Chiêm Đông Kình cũng không giận, hai mắt Tô Lương Mạt nhìn chằm chằm phía sau lưng Chu Chính, hình như nhìn cái gì đến xuất thần, một lúc lâu sau thu hồi tầm mắt, "Đại."
Mở một cái, quả nhiên là 'Đại'.
Cô không hề có chút bất ngờ hay vui mừng nào, giống như đang nằm trong dự liệu.
Liên tục vài ván, toàn bộ thắng, ngay cả Hoắc lão gia tử cũng mở miệng, "Xem ra mấy thứ vận khí này nói đến thì đến ngay."
Chiêm Đông Kình nghiêng người, khủy tay chống trên ghế dựa sau lưng Tô Lương Mạt, bàn tay thì chống lên đầu, hắn theo ánh mắt Tô Lương Mạt nhìn về phía trước, vị trí gần cửa sổ cũng không có người, nhưng Tô Lương Mạt lại nhìn rất chăm chú.
Hình như trong ánh mắt còn đang trao đổi, Chiêm Đông Kình không hiểu sao thấy rét run sau lưng.
"Tiểu."
Một hai ba quả nhiên là tiểu.
Liên tục mấy ván, toàn bộ lại thắng, nhưng Tô Lương Mạt không dám chơi quá lớn, liếc mắt thấy thẻ bài lúc nãy thua lấy lại được không sai biệt lắm, cô đẩy thẻ bài tới trước mặt Chiêm Đông Kình, "Tôi mệt rồi."
"Được," người đàn ông vung tay lên, "chỉ tới đây thôi."
Chu Chính bọn họ cũng không gây khó dễ, Chiêm Đông Kình kề môi mỏng sát tới bên tai cô, "Ai đang giúp cô?"
Tô Lương Mạt uống ngụm nước trái cây, "Tôi nhặt được một tên tiểu quỷ, có tin không?"
Chiêm Đông Kình thế mà lại cười, gật gật đầu, "Có tên không?"
"Trước kia không có," Tô Lương Mạt nhìn phía trước cửa sổ, "nhưng bây giờ nghĩ ra rồi, còn là từ anh có được cảm hứng."
"Tên gì?"
"Nho nhỏ thú."
Chiêm Đông Kình nhất thời chưa kịp phản ứng, đến khi nghe Hàn Tăng gọi một tiếng 'Kình thiếu', lúc này mới đột nhiên sáng tỏ, đây không phải là cách gọi ngược lại nói hắn là cầm thú sao?
Start writing your story...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhã Ái Thành Tính
Thánh Yêu
Nhã Ái Thành Tính - Thánh Yêu
https://isach.info/story.php?story=nha_ai_thanh_tinh__thanh_yeu