Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Cũ Còn Thương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bếp
S
ống xa nhà, quen cái cảnh cơm hàng cháo chợ nên tự dưng thương cái bếp, mà càng thương hơn khi đằng bếp chiều nào cũng có một người vì mình mà đứng nấu.
Người cũ giỏi nấu ăn, mình thì chỉ biết ăn không biết nấu, nên thường xuyên được quấn cho cái khăn ăn như em bé, ngồi chễm chệ làm chuột bạch cho mấy món họ nấu. Họ nấu có lúc ngon, có lúc hơi không ngon, mà lần nào ăn xong cũng phải nhe răng cười tươi như hoa, kêu ngon ơi là ngon.
Mà cũng đúng, người yêu (cũ) nấu cho thì ăn cái gì chẳng ngon, chẳng ngọt.
Lúc họ ngỏ ý sẽ nấu cơm cho mỗi buổi chiều, họ hỏi một câu dám ăn không, mình không cần suy nghĩ, trả lời luôn, ngày nào họ còn dám nấu thì mình còn dám ăn.
Lần đầu họ nấu, mình ngồi hồi hộp chờ đợi, bởi đâu biết được cho ăn cái gì. Thấy cứ lui cui, loay hoay trong bếp cả buổi, bưng ra cho đĩa gì đen đen, nghi ngờ không biết ăn được không nhưng vẫn bấm bụng nuốt. Ăn xong, mình nhăn nhăn mặt, họ chăm chú theo dõi, coi bộ căng thẳng còn hơn mình. Tới cái lúc mình nuốt xong, với tay lấy ly nước uống họ mới hỏi sao sao, ăn được không.
Mình lè lưỡi, nói hình như bỏ lộn hũ đường với hũ muối hả, sao đồ ăn gì ngọt như chè. Họ ngạc nhiên, sao kỳ vậy, nãy nếm thử thấy vừa ăn mà, có ngọt đâu. Họ gắp một miếng ăn thử, xong quay mặt giận, đồ quỷ, chọc người ta.
Mà mình có chọc đâu, mình nói thiệt cái lòng, ăn đồ họ nấu ngoài vị ngọt ra mình chẳng còn cảm nhận được gì khác.
Có ngày họ đứng đằng bếp, lật lật cuốn sách dạy nấu ăn, mình lủi lủi tới sau lưng, ôm họ từ đằng sau rất chặt, mũi đặt lên sau cổ, hít một hơi dài mùi bếp, mùi người. Họ ngại đẩy mình ra, "Đừng mà, người tui đang dơ hầy hà." Mình kêu có đâu, có nghe mùi gì đâu ngoài mùi an yên của hai con người ngập trong hạnh phúc.
Từ ngày có họ, mỗi buổi chiều đi làm về chỉ muốn được về sớm một chút, chở nhau ra cái chợ con con gần nhà, mua vài thứ rau, vài thứ thịt, về người nấu người chờ, mà cái người chờ ăn xong cũng lo đi dọn dẹp, rửa chén phụ chứ đâu có ngồi chơi. Ngày cứ vậy trôi vèo, không muộn phiền, lo toan, không bộn bề khói bụi hàng quán cơm canh.
Yêu người làm bếp, là lúc người ta bắt đầu hiểu giá trị của một buổi cơm được ngồi bên nhau, được ăn cùng nhau, được nói cùng nhau vui buồn để nghe đời trôi vèo hết bao sóng gió ngoài kia. Là lúc để thấy cái gian nhà có bếp lúc nào cũng ấm hơn cái quạnh quẽ một người đi về gió sương. Là lúc để hiểu rằng ai cũng có công việc, họ còn phải tranh thủ để lo cho mình thì thương lại càng thương, yêu lại càng yêu.
Mà thương thì thương, yêu thì yêu, rồi chuyện cũng thành cũ, người cũng thành xưa.
Mấy ngày họ không còn nơi bếp, thấy lòng nguội lửa, nhà thành rộng rinh dù trước giờ diện tích vẫn vậy. Nồi niêu xoong chảo nằm im lìm, chắc nhớ hơi tay người cũ. Cơm hàng cháo chợ lại thành quen. Lúc ghé qua mua hộp cơm về ăn tối, chị bán hàng tự dưng hỏi, lâu lắm mới thấy mua, bộ trước kiếm được ai nấu cho ăn rồi không thèm ghé mua ủng hộ hả. Mình chỉ cười, tính tiền rồi đi, chị bán hàng có cần hỏi mấy câu nghe đau lòng dữ vậy hông?
Mấy ngày họ không còn nơi bếp, nhiều khi chiều về chẳng biết đi đâu. Về lại cái nơi nồng mùi kỷ niệm thì biếng nhác, mà không về lại chẳng biết nương đời ở cái bến heo hút nào. Vậy là lại cafe, ăn gì vạ vật, làm việc đến mịt mờ tối mới về, tắm xong lăn đùng ra ngủ, trong cơn mơ còn nghe đâu đó tiếng xào nấu, tiếng gọi nhỏ nhẹ, thân thương, "Đồ ăn xong rồi nè, ra ăn đi con heo..."
Mấy ngày họ không còn nơi bếp, sáng ngủ dậy vô thức vòng tay ôm, thấy họ đâu mất tiêu. Ngày trước thì họ còn đằng nơi bếp, càu nhàu, "Tui nấu đồ ăn sáng xong rồi nè, dậy mà ăn rồi đi làm, đồ lười." Theo thói quen tự đưa mắt ra góc bếp tìm, mà có còn thấy ai đâu. Rồi cứ vậy thả phịch người xuống nệm, phải chi cái giấc mơ ngọt ngào tối qua vẫn còn tiếp diễn.
Mấy ngày họ không còn nơi bếp, có chiều buồn nhớ quay nhớ quắt mùi gia đình, chạy xe mấy chục cây số về bên mẹ, ngồi yên đằng bàn chờ mẹ nấu một bữa cho ăn. Mẹ nhìn con cầm đũa gắp từng miếng một, nhát gừng, mặt ủ ê, tự dưng nói câu bâng quơ, "Sau này, không còn ai nấu cho ăn thì cứ về tìm mẹ, mẹ lúc nào cũng chờ sẵn con ở đây mà." Ngoài kia, đúng là không có bữa cơm nào yên bình bằng cơm mẹ.
Chiều nay về, dọn góc bếp xưa, bỏ đi mấy thứ đã đóng bụi thời gian. Người cũ mua đồ về nấu nướng hồi xưa, giờ đã không còn trân trọng, mình cứ giữ đó hoài cũng đâu còn ý nghĩa gì.
Tự dưng nhớ một câu ngày xưa từng nói với người cũ, "Một năm cũng được, mười năm cũng được, thậm chí đến trăm năm cũng được. Ngày nào em còn nấu anh sẽ sẵn sàng ngồi ăn. Bếp không còn em, đâu thể gọi là gia đình..."
Chắc người cũ không còn nhớ đâu...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Cũ Còn Thương
Nguyễn Ngọc Thạch
Người Cũ Còn Thương - Nguyễn Ngọc Thạch
https://isach.info/story.php?story=nguoi_cu_con_thuong__nguyen_ngoc_thach