Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Cha Im Lặng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25: Ca Mô
H
ôm nay cũng như mọi ngày, cha tôi xem chương trình Planète. Trên màn ảnh, mưa đổ xuống những cánh đồng lúa, triền miên, như tuyết trong các quả cầu thủy tinh vẫn bán ngoài chợ. Cha không bao giờ kể về cái chết thê thảm của ông nội tôi. Mẹ tôi chỉ biết rằng ông nội qua đời trong khi bị mổ lá lách. Cha tôi đã sắp xếp tất cả vì cha quen bác sĩ trưởng. Vào thời điểm đó, cha gần như đã học xong, hẳn đang là bác sĩ nội trú. Tôi hình dung cha trấn an ông nội tôi: “Sẽ không có vấn đề gì đâu, đây chỉ là một ca mổ vô hại, hơn nữa con đã nói với sếp của con, ông ấy sẽ đích thân chăm sóc thầy”.
Tôi hình dung cha dẫn ông nội dạo chơi Paris, du thuyền sông Seine, tháp Eiffel, các đại lộ trung tâm: “Thầy có thấy hiện đại không, đèn đường, cầu thang cuốn, tàu điện ngầm, thật tuyệt vời, đúng không, nước Pháp rất đẹp, thầy không thấy thế sao?”. Cha tôi cảm thấy tự hào. Cha thấy mình có lý là đã bỏ Sài Gòn sang đây. Cha, đứa con di dân, đã thực hiện giấc mơ về thanh quế! Cha sắp trở thành bác sĩ ở Pháp! Ông nội tôi, ngơ ngác, không nói năng gì. Ông chạy lon ton đằng sau con trai. Tất cả đều quá lớn với ông, quá nhiều người Pháp, quá nhiều xe hơi.
Ngày mổ đã đến, cha tôi lại trấn an ông nội, ông đang lo thắt ruột trước ý nghĩ phải vào bệnh viện và bị vây quanh bởi một đám người không cùng ngôn ngữ với mình. Rồi ông lên bàn mổ. Cha tôi đợi trong hành lang. Cha ngồi, châm một điếu thuốc, một điếu Gitanes, cha chỉ hút loại Gitanes xanh lơ. Tất cả đều ổn, nhưng rất nhanh, tình hình trở nên xấu. Các y tá chớp mắt liên tục, mồ hôi chảy ròng trên trán, phòng mổ căng thẳng, không khí như có điện, các động tác bồn chồn, giật cục. Những giọng nói gấp rút. Mùi của lo sợ bốc lên. Bác sĩ giải phẫu lo lắng. Ông ấy không hiểu tại sao. Ông ấy cáu kỉnh và hoảng hốt. Ông ấy làm lại. Ca mổ diễn ra không như dự định. Ðiện tâm đồ loạn nhịp. Những giọng nói rú rít, các động tác xô đẩy, phòng chật ních người, bờ-lu trắng xúm xít như một tổ ong bu quanh bệnh nhân, ai cũng sôi sục. Hồi sức. Adrénaline. 1, 2, 3, đẩy nào. Xoa bóp. 1, 2, 3. Xoa bóp. Rồi bản án tử hình rơi xuống: “Thôi khỏi, chẳng có tác dụng gì nữa đâu!”.
Ca mổ quả là dài, cha tôi tự nhủ, cha không nhìn thấy những tà áo bờ-lu trắng chạy tiếp sức trong phòng mổ. Hoặc là nhìn mà không thấy, đó là nếp của bệnh viện, cái nếp cha biết quá rõ.
Cuối cùng cha thấy bác sĩ giải phẫu lại gần đề nghị cha theo vào văn phòng. Vẻ mặt u ám, ông ta nói: “Anh ngồi xuống”. Cha thi hành. Giọng ông ta nghiêm lại, như vẫn để thông báo những tin xấu. Ông ta cố vòng vo, chợt dừng lại, nhớ ra rằng đứng trước mặt mình là một đồng nghiệp, nhưng đâu quan trọng, ông ta tiếp tục phỉnh phờ thuyết phục, theo thói quen, như thế đơn giản hơn, đồng nghiệp thì cũng thế thôi, một người bệnh kiệt quệ: người ta luôn như thế khi bất hạnh đổ ụp xuống đầu.
Cha đứng dậy. “Thật đáng tiếc, anh bạn, tôi thành thực chia buồn”, ông ta nói. “Cám ơn”, cha tôi lịch sự trả lời, từ ngày sang Pháp, cha có thói quen lúc nào cũng cám ơn. Cha không phản đối, không kêu la, không lên án ai: cha không phải loại người như thế. Cả đời cha, cha chưa gây chuyện ồn ào bao giờ. Khi xếp hàng, cha luôn bị vượt. Một người hiền lành, không có khả năng nghi ngờ ngay cả bọn lừa đảo trắng trợn, hay bắt những bọn to mồm phải câm miệng.
Ở đây, trong bệnh viện này, tôi hiểu cảm giác của cha. Cái chết quả là tầm phào trong sự lặp đi lặp lại, bỉ ổi và bất công của nó. Bỗng nhiên, thế giới trở nên tồi tệ và xô sang một chiều khác. Tất cả đều như trước, ấy thế mà tất cả đều đã khác. Một phương trình mà chỉ một biến số là đã thay đổi.
Cha tôi giãy giụa, cầm tù trong cơn ác mộng mà cha không sao thoát được. Cha nghẹt thở. Nỗi sợ khoan vào bụng cha, dạ dày thắt nút lại, cha cảm thấy nỗi đau đang ở kia, phập phồng ở tận đáy, với sự đều đặn của một máy đo nhịp. Phải hít thở. Cha ra ngoài và bước trên hành lang. Một cơn ho bóp nghẹt lấy cha, như một cái máy, cha rút chai xịt Ventoline. Cha hối hả hít. Nhưng cha vẫn ngạt, ngực cha như bị ê-tô kẹp cứng, không tài nào thở được.
Cha ngập đầu vào công việc chuẩn bị. Tổ chức chuyển xác về nước. Báo cho mẹ đẻ và các chị em gái ở Việt Nam. Kể cho họ về ca mổ không trôi chảy như dự định. Và càng kể, cha càng thấy khó hiểu. Cha bị cứng họng. Cảm giác tội lỗi gặm nhấm cha. Hàng loạt những “giá mà” nhảy nhót trong đầu khiến cha đau khổ. Giá mà cha không sang Pháp, giá mà cha không sắp xếp ca mổ này, giá mà cha chọn một bệnh viện khác, giá mà ở phút cuối cha từ chối. Từ đáy lòng, cha tin rằng đây không phải là một tai nạn, cha đã giết cha đẻ của mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Cha Im Lặng
Doan Bui
Người Cha Im Lặng - Doan Bui
https://isach.info/story.php?story=nguoi_cha_im_lang__doan_bui