Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lọ Lem Hiện Đại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24
Đ
ầu óc quay cuồng, nặng nhọc mở mắt, cảm giác cơ thể nặng nề, nó liếc nhìn xung quanh, nó đang nằm trong phòng.
- Dậy rồi à?
Cậu ngồi cạnh, giọng nói vẫn lạnh băng nhưng nó cảm giác ẩn chứa trong đó có gì hơi khang khác, hơi thở nặng nhọc, nó khó khăn nói
- Ơ ông cho tôi vào rồi à?
Cậu khẽ gõ đầu nó một cái.
- Khùng! Bà chết thì tôi ăn nói thế nào? Mới ở ngoài có 30 phút mà...Khi trời lạnh có ở ngoài thì cũng nên hoạt động nhiều cho nhiệt độ cơ thể ấm lên, ngồi lì một chỗ, lại còn ngủ thân nhiệt hạ xuống nhanh là phải!
Lời trách móc của cậu khiến nó không khỏi tức giận
Tại ai mà nó như vậy chứ?
Lại còn trách nữa à?
Nhưng đáng tiếc, sức không còn, nó đành nhẫn nhịn.
- Tôi mệt quá! Lạnh quá! Đói quá!
Hiểu ra ý nó, cậu bỏ ra ngoài.
Lạch cạch dưới bếp một lúc, cậu đi lên.
- Tôi mang cháo lên này!
Nó vẫn nằm bất động, có lẽ là ngủ rồi, Nam đặt bát cháo lên bàn học, tiến đến gần giường nó, định đưa tay ra làm gì đó nhưng rồi cậu lại rụt tay.
Cậu bước ra đứng ở cửa phòng, quay lại nhìn bóng lưng nó mà cậu bỗng thấy hối hận vì đã để nó ở ngoài, cậu chỉ định dằn mặt nó, phạt nó một chút nhưng không ngờ cái đầu óc không bao giờ chịu tư duy đó hoạt động lâu ngày lại thành trơ như vậy. Khẽ lắc đầu, cậu đóng cửa.
...
Cậu đã về phòng
Nó bật dậy, cố gắng nghe ngóng lần nữa xác minh.
Cậu thật sự về phòng rồi.
Nó sướng muốn rên lên được
"Ọc ọc"
Tiếng bụng gõ trống khiến nó không ngần ngại cầm tô cháo lên, húp xùm xụp. Nói thật lúc ở ngoài nó vừa đói vừa lạnh dẫn đến mệt lười vận động chứ nó biết thừa ngủ thân nhiệt sẽ hạ. Giờ lại có bát cháo thịt băm với hành vừa ấm nóng vừa thơm phưng phức này sao nó dám chê chứ.
***
Quay lại 30 phút trước
Nó ngồi núp một góc, hai tay cọ vào nhau cho ấm, ngồi một lúc lại đứng dậy co thân nhiệt không biến đổi, nó lôi trong cặp ra cái mũ len, khó chịu đạp mạnh lên sân bê tông.
Lúc lâu, nó thấy hơi mệt mỏi, muốn thiếp đi nhưng ảo ảnh kia khiến nó bừng tỉnh, véo vào mặt mình một cái rõ đau, tự trách sao bản thân lại ủy mị như vậy.
Nhưng cứ ngồi đợi bố mẹ nó về như thế này thật sự không ổn
Khi đang rơi vào bến cùng quẫn thì nó cảm thấy trên tầng có ánh mắt đang theo dõi, ban đầu chỉ là nghi ngờ nhưng rồi nó đánh liều giả ngất.
Nằm 5 phút dưới đất cũng lạnh lắm, đang tính bỏ cuộc thì cánh cửa nhà kêu lên. Quả như nó mong đợi, cậu hớt hải chạy ra, vỗ vỗ vô mặt nó rõ đau miệng không ngừng gọi tên nó, nó muốn bật dậy quát lên "Đau quá!" nhưng giờ làm như vậy thì còn gì vui, cậu bế nó vô phòng. Vẻ mặt tái nhợt, lo lắng tột độ của cậu làm nó sướng kinh khủng, lòng dạ như nhảy múa thiếu chút thì cười thành tiếng.
" Cho chừa tội nhốt ta ở ngoài"
Nhưng vòng tay cậu quả thật rất ấm làm nó ngủ thiếp đi, khi mở mắt thì thấy mình đã ở trong phòng. Đâm lao thì theo lao, nó cũng không ngờ tài năng diễn xuất của mình đỉnh như vậy, qua được cả mắt cáo. Ăn no phè phỡn, nó bật bình nóng lạnh và vô buồng tắm thư giãn.
Niềm vui thể hiện rõ qua từng câu hát nó ngân nga trong nhà tắm.
Nó cứ nghĩ tới cảnh cậu đang trong phòng ăn năn hối lỗi vì đã để nó phải liệt giường như vậy mà nó sướng tới mức muốn hét lên cho cả thế giới rằng " Đây là hậu quả của những đứa trêu chọc ta!"
Bước ra khỏi phòng tắm mà miệng nó vẫn không khép lại được.
- Lừa được tôi, bà vui vậy à?
- Ôi giật mình!
Nó vừa mở cửa đã thấy Nam lù lù như pho tượng, tựa lưng vô tường, tay khoanh trước ngực, có vẻ như cậu đã nghe thấy hết giai điệu ăn mừng của nó khiến nó nuốt ực cái, lắp bắp
- Ông...ông đứng đây lúc nào? Mà sao vô được phòng tôi?
Cậu chỉ tay ra cửa làm nó nhớ ra rằng lúc cậu đi, nó quên không chốt cửa lại.
- Tôi qua coi người ốm thế nào, vô tình lại làm phiền bà thì phải?
Giọng cậu đều đều nhưng sát khí thì hiện rõ.
Nó bị ám khí của Nam áp đảo chỉ biết cúi đầu im lặng.
- Tôi nghĩ bà còn sốt đó! Nên kiểm tra kỹ lại!
Khóe miệng cậu nhếch lên mờ ám nhìn nó, khiến tim nó bay tứ tung trong lồng ngực
- Có lẽ nhiệt kế không đủ đo, hay dùng nhiệt độ cơ thể nhé?
- Ông muốn làm cái gì?
Mù mờ hiểu ra lời cậu, theo phản xạ, nó vội lui ra sau, tay chắn chữ X trước ngực, ngạc nhiên hết mức.
Nam nhìn nó một lượt từ đầu tới chân rồi lại từ chân lên đầu, nó thì chỉ biết cố gắng giữ gìn bản thân, nhìn cậu chằm chằm.
- Bà nghĩ tôi hứng thú với kiểu 3 như 1 của bà à?
Nói xong cậu đưa tay ngoắc ngoắc ám chỉ kêu nó lại gần nhưng nó càng đề phòng tiến xa hơn. Cậu nhìn nó mà thở dài
- Thật không biết nghe lời
Nhanh như thoắt kéo tay nó vào sát người cậu.
Không kịp phản ứng, nó và cậu chỉ cách nhau một gang tay. Tim nó đập nhanh tới mức nó cảm tưởng hệ tuần hoàn của mình đang rối loạn, nhìn cậu bằng ánh mắt ngạc nhiên. Cậu đưa tay nhẹ nhàng trên khuôn mặt nó, từ trán tới hai cái má rồi tới...nó nhắm chặt mắt, mím môi thật chặt, có phải cậu định...
Hàng loạt câu hỏi hiện ra khiến nó lo lắng và hơn nữa...
- Auuuu
Nó lui sau, ôm trán đau đớn, mặt nhăn mày nhó
- Sao ông sứt trán tôi. Hix đau dã man ý.
- Có vẻ bà rất muốn tôi làm gì bà, lần trước cũng biểu hiện cam chịu vậy!
Nó đỏ mặt, muốn cãi lại nhưng cãi gì giờ? Chẳng lẽ nói đó là do bản năng? Cậu sẽ cười chết ngất rồi lại kêu nó "Cứ thấy trai làm vậy là bản năng trỗi dậy à?"
Thật không ngờ có thể dính quả lừa như vậy hai lần
Nói thật là một đứa con gái 10 năm đi học thấy lũ bạn ai cũng từng có đôi, ngay cả nhỏ Dương khùng còn từng có người thích vậy mà nó thì... nửa người cũng không có. Nên nắm tay người yêu, hẹn hò rồi nụ hôn đầu nó moi đâu ra, khiến nó tò mò lắm chứ.
Nó cứ ngẩn ngơ, bối rối.
Thấy vậy, cậu càng được đà tiến tới, ép sát nó vào góc tường, giọng nói như rót mật vào tai.
- Bà và tôi đều đang trong tuổi trưởng thành nên bà cũng biết tôi muốn gì chứ?
- Tôi..tôi...tôi và ông...là bạn nhá!
- Là bạn thì tôi mới làm. Vì là bạn thân nên cần nhau lúc này!
- Nhưng...TÔI KHÔNG THỂ!!!
Nó hét lên, dùng hết sức lực đẩy mạnh Nam ra, mặt đỏ lựng, tim giờ cứ như đang kêu gào "chị ơi em không thể đập được nữa! Mệt quá!"
- Thân nhiệt bình thường. Giờ tôi chỉ có thể giúp bà học tốt không đã xấu lại còn thất nghiệp thì lúc đó vác kẻng ra mời chào cũng không ma nào rước đâu.
Nó ngạc nhiên, ơ lên một tiếng khiến cậu khẽ nhếch mép
- Sao? Thất vọng? Người bạn thân có nghĩa vụ như vậy không đúng sao?
Nó đờ đẫn một lúc, rồi vội vàng gật đầu. Cậu hài lòng, ra khỏi phòng.
Nó ngồi thụp xuống, ôm mặt trách móc mình đầu óc đen tối, cũng tại hành động lời nói cậu quá mờ ám. Khóc ròng xấu hổ
- Sao lúc nào cũng có biểu hiện đáng yêu như vậy chứ!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lọ Lem Hiện Đại
Min
Lọ Lem Hiện Đại - Min
https://isach.info/story.php?story=lo_lem_hien_dai__min