Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khách Trọ, Đừng Như Vậy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25
S
áng sớm, sương lạnh.
Trời quang buổi sớm, thỉnh thoảng có vài con gió nhẹ thổi qua mang theo chút hơi ẩm trong không khí, có một chiếc xe SUV dừng tại một con đường nhỏ khá yên tĩnh.
Một người phụ nữ bước xuống xe, cười nói với người đàn ông bước ra từ ghế lái, "Cám ơn".
Người đàn ông cười cười phụ họa, nhìn người phụ nữ đi về phía cổng, vào sân, cuối cùng biến mất sau cánh cửa, anh ta mới khom người vào xe và lái đi.
Sau khi Lãnh Tĩnh vào nhà đóng cửa, nhịn không được qua 'mắt mèo' trên cửa nhìn chiếc xe mới khởi động. Chính mình đưa ra yêu cầu... mà cái loại yêu cầu chẳng ra làm sao thế này, anh ta không những không hỏi nguyên nhân mà còn hết sức phối hợp với cô.... Hàn Tự ơi Hàn Tự, anh đúng là một người kỳ lạ....
Ngay khi đang tự mình cảm thán, đột nhiên -----
"Lưu luyến đến thế à?" - Giọng nói không lớn không nhỏ, không mặn không nhạt yếu ớt vang từ lầu hai xuống.
Cả người Lãnh Tĩnh cứng đờ, theo thói quen muốn quay đầu nhìn nhưng lập tức kéo trở lại kịp, đầu vừa kịp điều chỉnh, biểu tình dữ tợn trên mặt cũng được sắp xếp cẩn thận, cân nhắc đôi chút, Lãnh Tĩnh đột nhiên dằn cơn giận đang nổi lên.
Lãnh Tĩnh, bày ra bộ dáng coi rẻ ngang ngược tất cả.
Lãnh Tĩnh, quăng cho tên 'Tiểu Bạch Kiểm' một ánh mắt bạo lực hung tợn!
Lãnh Tĩnh an ủi bản thân, đột nhiên coi người trước mắt như không khí, không nói câu nào xách hai túi to đi lên lầu.
Trong túi là cái vật dụng đắt tiền do Hồ Nhất Hà mua về từ chuyến đi trăng mật tặng cô, một phần là cô chạy tới mượn chỗ Hồ Nhất Hạ nghiên cứu, Lãnh Tĩnh cứ như vậy mang chúng đi ngang qua tầm mắt đen láy nóng bỏng đang chiếu lên người cô, cứ như vậy mà đường đường chính chính tiến thẳng tới phòng ngủ.
"Này!" - Người đàn ông bị lãng quên từ đầu tới giờ mới nhỏ giọng hét lên.
Lãnh Tĩnh không thèm để ý tới anh ta, trực tiếp mở cửa - đi vào, lúc đang chuẩn bị đóng cửa phòng lại bị người ta ngăn cản. Anh ta giả vờ như muốn đẩy cửa đi vào, Lãnh Tĩnh chỉ tập trung tinh thần ngăn cản anh ta không chú ý làm hai túi to cùng một lúc rơi xuống sàn.
Trong gói to đều là một số túi xách và trang sức hàng hiệu, từ nhãn hiệu đứng đầu A đến C bao gồm đầy đủ các loại.
Địch Mặc từ khe hở cánh cửa anh ngăn lại có thể nhìn thấy rõ ràng những vật rơi trên đất, đột nhiên có hơi nóng nảy, "Này! Đừng có nói với tôi những thứ này đều do anh ta tặng cho cô nha?"
Lãnh Tĩnh dừng lại một chút mới hiểu được từ 'anh ta' trong miệng của 'Mặt Trắng nhỏ' này là đang chỉ ai, hai chữ 'không phải' suýt nữa buột miệng nói ra, cô ngừng lại một lúc, sau đó cười lên, "Haiz, cuối cùng tôi cũng biết được bộ dáng người đàn ông quét thẻ trả tiền đẹp đến mức nào!"
Đây là câu đầu tiên mà người phụ nữ này nói với anh kể từ chiều hôm qua tới giờ, nhưng lời này không chỉ không làm anh dịu bớt mà ngược lại khiến anh đột nhiên khẩn trương xoắn xuýt, "Cô không trao đổi gì với anh ta chứ?"
Nhìn nụ cười mập mờ nước đôi của cô thật sự dọa Địch Mặc một phen, đầu óc anh nóng lên, 'Hoắc' một tiếng thô bạo đẩy cửa đi vào, kéo cánh tay cô đi về phía giường, "Tôi không tin, tôi phải kiểm tra mới được, tự mình nghiệm chứng".
"Này này này!!!!" - Lãnh Tĩnh lúc này bị hù cho sợ hãi, đùa giỡn anh ta lại bị kéo lên giường luôn sao? Đây không phải là ý định ban đầu của cô đâu, cô vội vàng ngăn anh lại, "Muốn nghiệm cũng không tới lượt anh nghiệm đâu! Buông tôi ra!"
Lúc này đã muộn, váy của cô đã bị cậu vén lên đầu gối, mép váy bị cậu nắm chặt, hai tay bị anh chặn lại, nếu không ngăn lại kịp thời thì chắc chắn cô sẽ chết hết sức thê thảm -----
"Tối qua tôi ngủ ở nhà Hồ Nhất Hạ!!!"
"........."
"Anh điếc à? Tôi đã nói với anh là tối qua tôi ngủ ở.... Này này này sao anh lại tiếp tục vén???"
"........."
Chiếc áo jeans cọc tay bị anh kéo xuống, chiếc đùi trắng cũng lộ ra, Lãnh Tĩnh gần như muốn khóc không ra nước mắt, đột nhiên ----
Đè nặng trên người bỗng nhiên nhẹ bớt, động tác dã man của người nào đó cũng ngừng, anh trở mình, trên mặt đó, đang nhìn cô, nhìn chăn chú, đột nhiên 'A' cười lên, "Chỉ chọc cô chơi thôi!"
Chọc...
Cô...
Chơi???
"Thật ra từ sớm tôi đã biết cô gạt tôi rồi" - Trên mặt anh còn viết năm chữ: Thắng ngay từ trận đầu.
Tha thứ cho cô nàng Lãnh Tĩnh đang ngây ngốc vẫn còn nằm trên giường, đôi mắt trợn trừng to, không nhúc nhích. Địch Mặc cười vuốt ve mặt cô, giúp cô vén mái tóc bị rối, xong rồi mới đứng dậy tới chỗ đống đồ cạnh cánh cửa, nhặt lên một tấm thiệp trên một hộp quà, tâm tình vui vẻ đọc lên hàng chữ trên đó: "Này nhóc Lãnh nhị, đây là dầu thần kỳ Ấn Độ mình không rất khó khăn mới có được, mang theo nó chinh phục hết tất cả giống đực trên toàn bộ thế giới thôi.... Cộng thêm ba dấu chấm than. Chữ ký Hồ ly".
".........."
"Thật ra lúc tôi vừa mới vào cửa đã thấy mảnh giấy này" - Địch Mặc đến bên cạnh mở ra hộp giấy rồi trở lại giường, "Bạn bè của cô thật thú vị, đây rõ ràng là bình pheromone nước hoa, vậy mà cô ta lại gọi nó là dầu thần kỳ Ấn Độ gì chứ?"
Lãnh Tĩnh, bình tĩnh của mi đi đâu rồi?
Lãnh Tĩnh, sự nhanh trí của mi ở đâu?
Lãnh Tĩnh, miệng lưỡi khéo léo của mi chạy đâu hả?
Hiệp thứ nhất, hoàn toàn thất bại.
Làm như không quan tâm tới thất bại từ chiêu thứ nhất đả kích lòng tự trọng của đối phương, lúc này so với tên đàn ông xảo trá như hồ ly này hoàn toàn không thể thực hiện được, Lãnh Tĩnh bắt đầu giống trống khua chiêng chuẩn bị ra chiêu thứ hai.
Lúc ăn trưa, Lãnh Tĩnh đem vấn đề này ra mở đầu, "Vậy đến cùng khi nào anh mới định tìm việc?"
Người nào đó lớn tiếng trả lời, "Hầu hạ cô là công việc của tôi".
Lãnh Tĩnh thật sự muốn tát một cái lên người anh ta, nhất định phải nhịn, dù thế nào cũng phải nhịn cái miệng xấu tính này, từng bước dụ dỗ anh ta vào lưới, "Nếu không thì như vậy đi, anh tới Corrine làm trợ lý của tôi. Cấp trên cho phép tôi có một trợ lý, tôi cảm thấy anh rất có năng khiếu nhạy cảm về phương diện thiết kế, chỉ cần anh tới làm việc, tôi sẽ trả lương cho anh".
Tuy là lời nói trôi chảy hợp tình hợp lý, nhưng đôi mắt sắt bén như lưỡi câu đang nhìn chăm chú chờ đợi bất kỳ biến hóa nào trên khuôn mặt của anh ta.
Quả nhiên, anh ta rũ mắt xuống, quả nhiên, đôi mắt lúc ngẩng lên khi đó cùng với lúc vừa rồi rũ mắt xuống lưỡng lự hoàn toàn biến mất nay lại giống như không để ý tới cười nói, "Tôi nghĩ rằng trang phục của phụ nữ phải để phụ nữ mặc mới thuyết phục hơn đàn ông chứ, cô muốn một người đàn ông giúp phụ nữ thiết kế trang phục như thế nào đây?
Một cái cớ to đùng thế này.... Lãnh Tĩnh hoàn toàn bị anh ta đánh bại tơi tả.
Ăn xong một miếng thạch, rồi chầm chậm nói, "Ừ, cứ quyết định như vậy đi. Hoặc là ngày mai anh tới công ty Corrine đi làm với tôi, hoặc là sau khi tôi tan làm trở về, anh và hành lý của anh biến mất khỏi mắt tôi".
Anh ta dừng lại một chút, không trả lời.
Lãnh Tĩnh nhìn vẻ mặt đột nhiên trầm xuống của anh ta, trong lòng cười điên cuồng: Xem ngày mai tôi không đem anh vạch trần bộ mặt thật của anh ta trước mặt mọi người thì...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khách Trọ, Đừng Như Vậy
Lam Bạch Sắc
Khách Trọ, Đừng Như Vậy - Lam Bạch Sắc
https://isach.info/story.php?story=khach_tro_dung_nhu_vay__lam_bach_sac