Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đô Thị Tà Tu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 25: Rời Khỏi Nàng Đi
D
ịch: Tiểu Cường
- Lưu manh...!
Lâm Nhã Chỉ nhìn thoáng qua, khuôn mặt phúng phính liền nóng lên, tên hỗn cẩu này thật không biết xấu hổ, mua nội y mà cũng to mồm như vậy, nhưng mà không đợi nàng cự tuyệt, thấy trong cửa hàng nội y có rất nhiều MM(muội muội) xinh đẹp, Tiêu Dực liền kéo nàng đi vào.
Trong cửa hàng không chỉ có nữ nhân, mà còn có bạn trai của các nàng đi theo, hai người vào không có gây chú ý cho lắm, nhưng đến khi Tiêu Dực bô bô cái mồm, làm mấy nữ sinh nhìn nàng cười trộm không thôi, Lâm Nhã Chỉ mặt đỏ bừng, giãy khỏi tay hắn, tùy ý chọn một bộ nội y rồi chui vào phòng thay đồ.
Lâm Nhã Chỉ lấy chính là một kiện áo lót cùng quần lót ren bán trong suốt màu đen, nàng đỏ mặt ướm thử, bộ nội y màu đen tôn lên làn da trắng nõn mịn màng của nàng, cùng với đôi gò bông đào cao ngất, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một người có dáng tươi cười xấu xa, thầm nói với mình, Lâm Nhã Chỉ, cô chẳng lẽ động lòng xuân sao? Hắn đối với nữ nhân nào cũng thế mà..., quên đi, chọn cái này vậy!
Lâm Nhã Chỉ sắc mặt đỏ bừng xiết chặt bộ nội y gợi cảm này, nhìn mình trong gương, kiều mỵ cười tươi.
- Làn da đẹp như vậy, đương nhiên là phải mặc loại nội y bằng tơ mỏng, như vậy mới có thể tôn lên dáng người của em..., Đúng vậy a, mặc mấy cái đồ kia đúng là lãng phí kiệt tác tạo hóa! Nhìn xem, nếu em mặc nó vào, tuyệt đối hoàn mỹ.
Chờ nàng đi ra khỏi phòng thay đồ, lại nhìn thấy vẻ mặt cười xấu xa của Tiêu Dực đang cùng một muội muội cái xinh xắn mắt to tán gẫu, trong tay còn cầm một áo lót trong suốt bằng sa mỏng, ướm thử lên ngực muội muội kia, tuy rằng nữ sinh kia trên mặt ngượng ngùng, nhưng lại bị bề ngoài anh tuấn tiêu sái của Tiêu Dực mê hoặc, ánh mắt như nước long lanh ẩn chứa tình ý, thậm chí ngay cả Tiêu Dực nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay của nàng, nàng cũng không cự tuyệt.
- Tiêu Dực! Em không mua nữa, anh thích thì mặc.
Lâm Nhã Chỉ thở phì phì đi đến bên cạnh hai người, lớn tiếng nói một câu, quay người đi ra khỏi cửa hàng.
Hắc, tiểu bì nương này sao thế, Tiêu Dực nhanh chóng tạm biệt muội muội mắt to, đuổi theo nàng. Vừa mới kéo tay nàng lại, Lâm Nhã Chỉ liền ấm ức chu cái miệng nhỏ nhắn lên, Tiêu Dực trong lòng buồn cười, Nhã Chỉ đang suy nghĩ gì, bản thân rất rõ ràng, ý niệm trong đầu vừa chuyển, cợt nhả nói:
- Chậc chậc, làm sao vậy, tiểu mỹ nhân của anh, không tìm được nội y thích hợp sao? Không sao, mình cùng đi, em mặc cái gì anh đều thấy đẹp hết.
Nhìn thấy sắc mặt Lâm Nhã Chỉ đỏ lên, cong miệng nhỏ lên muốn phản bác cái gì đó, Tiêu Dực nhanh chóng chỉ vào một hàng Ma Lạt nóng hổi phía trước nói:
- Nơi đó mùi vị không tệ, anh thường xuyên ăn ở đó, rất ngon, đi thôi!
Nói xong liền nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, rất là ôn nhu kéo đi, Lâm Nhã Chỉ Lâm Nhã Chỉ không có đỏ mặt, tùy ý để hắn kéo mình đi vào tiệm ăn, tựa hồ như chưa từng xảy ra vụ cãi nhau vừa này. Tên này thường đến đây ăn, cho nên vừa ngồi xuống đã liên tục gọi món.
- Hắc hắc! Tiểu Dực? Ha ha, bắt gian tại trận nhé.
Hai người đang ngồi ăn, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một tiếng cười to như lôi đình, sắc mặt Tiêu Dực vui vẻ, nhanh chóng đứng lên, chào hỏi Thạch Hổ đang đi vào.
- A! Cô em xinh đẹp này! Tôi là Thạch Hổ, vẫn còn độc thân, không biết tiểu thư có thể cho biết phương danh? Cô đã có bạn trai hay chưa?
Vừa thấy Lâm Nhã Chỉ, Thạch Hổ không nghĩa khí đẩy Tiêu Dực ra, hai mắt lóe tinh quang, mặc kệ người ta có đồng ý hay không liền cầm tay nàng, ân cần cười nói.
- Hổ Tử! Nước miếng của ông chảy ra kìa
Tiêu Dực đưa qua một tờ giấy ăn, Thạch Hổ cười một tiếng, nhanh chóng lau mép, ngồi vào chỗ của Tiêu Dực, híp mắt nhìn Lâm Nhã Chỉ, một chút cũng không ngượng ngùng.
- Đồ chó hoang, da mặt của ông đã dày hơn cả bàn chân ông rồi đấy.
Tiêu Dực châm biếm một tiếng, kéo một cái ghế khác ngồi xuống, rồi gọi thêm mấy bình rượu, ba người vừa ăn vừa tán gẫu, chỉ là con mắt Thạch Hổ thỉnh thoảng nhìn về thân hình khêu gợi của Lâm Nhã Chỉ, ánh mắt không chỉ là sắc mà còn nhiều ý tứ khác.
- A! Tiểu Dực, có thuốc lá không? Tôi hết thuốc rồi!
Thạch Hổ uống cạn một chai bia, nhai một miếng thịt mỡ mơ hồ nói, trong mắt lại hiện lên một tia dao động, Tiêu Dực hiểu được hắn có ý gì, tiểu tử này có chuyện muốn nói với mình.
- Nhã Chỉ, giúp anh đi mua một bao thuốc với!
Tiêu Dực xoay người nói.
- Ân, được, mọi người cứ ăn đi, tôi đi mua một chút đồ.
Lâm Nhã Chỉ là người thông minh, biết hai người này có chuyện muốn nói. Dù sao nàng cũng muốn đi ra ngoài mua ít đồ dùng hàng ngày, có tên này đi theo rất an toàn, nhưng hắn đều làm những chuyện quái ác làm mình thật xấu hổ, cơ hội này đi ra ngoài giải sầu, mua vài đồ 'nhỏ' ình nữa.
- Đừng đi xa nhé. Cẩn thận một chút!
Tiêu Dực không yên lòng dặn dò một câu, Lâm Nhã Chỉ cười đỏ mặt, nhẹ nhàng đáp một câu, như hồ điệp bay múa mà đi ra ngoài.
Trông thấy Lâm Nhã Chỉ đi ra ngoài, Thạch Hổ bỏ tọt một miếng thịt vào mồm, nhồm nhoàm nói:
- Tiểu tử, đó là Lâm tiểu thư hả? Thật khá, dáng người lại càng không thể chê, sao nào, có 'thịt' không? Thoải mái đi!
- Lão tử không dâm đãng như ngươi!
Tiêu Dực bất đắc dĩ bĩu môi, mình phát hiện ra huynh đệ này càng ngày càng vô sỉ.
- Vậy là tốt rồi! Không nên học theo thói "tốt" của ta.
Thạch Hổ bỗng nhiên quệt quệt mồm, nghiêm trang nói.
Tiêu Dực cảm thấy không đúng, nhướng mày nhìn tới nhìn lui người huynh đệ, Thạch Hổ lại nhíu mày nói:
- Sắc mặt của ông không tốt lắm? Bị thương à?
- Có khi nào là không bị thương đâu?
Tiêu Dực cười tự giễu, gắp một miếng thịt nhét vào miệng, tuy không rõ ràng, nhưng hắn biết Thạch Hổ có hàm ý khác.
- Chúng ta có phải là huynh đệ hay không?
Thạch Hổ cùng Tiêu Dực đụng chén, sau khi uống cạn, từ trong lòng ngực lấy ra bao thuốc đưa cho Tiêu Dực, mồi lửa cho hắn, trông thấy Tiêu Dực gật gật đầu, lúc này mới cười hài lòng.
- Nếu đã là huynh đệ thì dù có vào nước sôi lửa bỏng, hay yêu ma quỷ quái ám hại anh, tôi nhất định sẽ làm cho chúng phải hối hận. Vì anh là huynh đệ của Thạch Hổ này.
Lời nói của Thạch Hổ làm cho Tiêu Dực ấm lòng, nhìn thấy hắn nở nụ cười, gật đầu, nhưng cũng lắc đầu, hung hăng rít một hơi thuốc dài.
- Nhưng mà làm huynh đệ thì càng không thể trơ mắt nhìn anh bị lâm vào vũng bùn được!
Thạch Hổ nghiêm túc nhìn Tiêu Dực, từng câu từng chữ nói.
- Huynh đệ, tôi có một câu, mặc kệ anh có thích nghe hay không! tôi đều phải nói! Nữ nhân này anh không được giúp! Không cần phải vì một nữ nhân mà dính phải phiền toái! Tránh xa nàng ra, càng sớm càng tốt!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đô Thị Tà Tu
Lưu Manh Điên Cuồng
Đô Thị Tà Tu - Lưu Manh Điên Cuồng
https://isach.info/story.php?story=do_thi_ta_tu__luu_manh_dien_cuong