Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Diễm Phu Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25: Cắt Máu Uy Kiếm Thành Chủ Nhân
A
i cũng biết yêu nghiệt Lâm Phượng Âm này thân thể bách độc bất xâm, nếu có người hạ mỵ dược lên người hắn thì cũng chỉ lãng phí. Lâm Triêu Hi tức giận trừng hắn một cái, rút ngón tay về, sau đó chán ghét tránh qua một bên, dùng khăn trải giường của Lâm Thành Trác lau nước miếng phía trên lưu lại, Lâm Thành Trác cau mày, hoàn toàn bất đắc dĩ, tựa hồ còn kèm theo tức giận.
Lâm Phượng Âm ngược lại da mặt dày coi như không có việc gì, hắn dựa vào tủ hỏi, “Đại ca, ngươi vừa nói nữ nhân này giải phong ấn của Hoàng kiếm?”
Lâm Thành Trác nhìn hắn, lại nhìn một chút Lâm Triêu Hi không hiểu có chuyện gì, nghiêm túc gật đầu nói, “Đúng, Hoàng kiếm mỗi một đời sẽ đổi chủ, chủ nhân cũ chết đi không có máu nuôi thì nó sẽ mất đi tác dụng. Đời cha mẹ chúng ta cũng không có ai mở được phong ấn của Hoàng kiếm, đến thế hệ chúng ta, ta sử dụng Phượng kiếm nhưng không khai phong được, chỉ là một thanh kiếm sắt bình thường, nhưng Hoàng Kiếm.....Hôm nay, nhuộm máu của nàng.....”
Lâm Triêu Hi nghe rõ, chính là nói kẻ xui xẻo phải dùng máu uy kiếm là nàng! Nàng nhìn Hoàng kiếm, bảo thạch đỏ sáng một cách dị thường, thân kiếm cũng là màu đỏ, tựa hồ ẩn chứa một cỗ lực lượng vô hạn, nhưng là nàng không muốn mang theo cái này, bắt chước nữ hiệp giang hồ làm gì, nàng nửa điểm công phu cũng không có, bị người chém mấy đao là có thể mất mạng.
Nàng không khỏi rùng mình một cái, trực giác quyết định không nên ở đây lâu, lần đầu tiên nhớ đến ngụy thần tiên Lâm Đường Hoa.
Lâm Phượng Âm cười nhìn nàng, giống như đồ tể nhìn thịt heo. Lâm Triêu Hi tránh né ánh mắt tà ác của hắn, giác quan thứ sáu của nữ nhân nói cho nàng biết, chuyện hết sức không ổn!
Nàng nhanh chóng ôm quyền nói với Lâm Thành Trác, “Vậy......Lâm đại công tử, ta không làm phiền ngươi giải độc nữa, ta về nhà có việc phải làm, giang hồ lớn, có duyên gặp lại!” Nói xong liền nhấc chân bỏ chạy.
Lâm Phượng Âm tựa hồ đã sớm biết đường đi của nàng, đưa tay ra, chặn đường của nàng, tay áo của hắn vì đưa ra mà lay động, vô cùng phong lưu, cổ áo màu trắng mở hơn phân nửa, lộ ra xương quai xanh đẹp mắt, nam nhân cũng có thời khắc khiêu gợi như vậy, Lâm Triêu Hi cười hắc hắc giữa yy.
“Không biết tên quan nhân là gì, nhà ở đâu?” Lâm Phượng Âm ra vẻ hỏi.
“Gọi ta, Tiểu Tịch là được......Ha ha ha, gia cảnh bần hàn không đáng nhắc đến.” Lâm Triêu Hi qua loa nói lấy lệ.
Lâm Phượng Âm nhíu mày cười một tiếng nói, “Tiểu Tịch cô nương, không bằng ngươi gả cho ta, chúng ta cùng luyện Phượng Hoàng song kiếm được không?”
Lâm Triêu Hi sửng sốt, nhìn Lâm Phượng Âm mắt phượng hẹp dài tâm địa gian xảo bật cười, “Công tử nói đùa, công tử là mỹ nam số một số hai thành Hoa Châu, những cô nương muốn gả còn phải xếp hàng, khi nào đến phiên tiểu nữ không tài không đức! Vì vậy tạm biệt!” Nàng chui qua tay hắn, linh hoạt giống như một con chuột, nhưng Lâm Phượng Âm lại là cú mèo, nắm được tóc nàng, nàng đau đến mức kêu ai ui.
Quay đầu lại, Lâm Phượng Âm khuôn mặt u sầu, mi tâm mỹ nhân khẽ nhăn, ngón tay ngọc thon dài quấn quanh tóc nàng, tựa hồ có điều suy tư.
“Buông ra......” Lâm Triêu Hi hung tợn nói.
Lâm Phượng Âm chậm rãi nâng mắt, trong nháy mắt tựa hồ liền thấy được một dã thú bị chọc giận, trong mắt là ánh sáng nguy hiểm, tựa hồ lóe ra sát khí cùng hung ác, nhưng trong giây lát liền biến mất, hắn hừ nhẹ một tiếng nói, “Chẳng lẽ cô nương quên, chúng ta còn có tín vật đính ước?”
“Cái quái gì?” Cư nhiên muốn đòi nợ!
Lâm Phượng Âm nhếch miệng, một tay nhẹ chạm vào vai mình, rất nhanh liền lộ ra bả vai cùng lồng ngực như ngọc như tuyết, cứ như vậy cảnh xuân hiện ra, “Chẳng lẽ ngươi quên chúng ta lưu dấu răng? Hoặc là ta nhận lầm người, tới, để cho ta xem ngươi có hay không.” Hắn buông tóc nàng ra, liền muốn vén áo nàng lên.
Đã giải độc, không có gì ** để bận tâm, Lâm Triêu Hi làm sao có thể dễ dàng tha thứ việc bị làm nhục ngay trước mặt này đây! Nàng khẽ cắn răng, giãy giụa đẩy tay hắn ra, nói năng hùng hồn, “Lưu manh! Điên! Buông ra! Khốn khiếp! Sao khí lực lại lớn như vậy! **!”
Lâm Phượng Âm linh hoạt né tránh, bắt được tay nàng rồi cởi nút áo của nàng, giống như hai cái tay biến thành bảy tám cái tay, Lâm Triêu Hi không ứng phó được, chỉ cảm thấy hoa mắt, chỉ có thể liều mạng bảo vệ phòng tuyến của mình không để hắn chiếm tiện nghi.
“Khụ khụ!” Lâm Thành Trác hừ một tiếng.
Lâm Phượng Âm lúc này mới dừng tay, đứng ở một bên đùa cợt nhìn nàng, nàng do quán tính, vẫn đang liều mạng phòng ngự, toàn thân lay động miệng nói lảm nhảm, một lát sau mới dừng lại, nhìn thấy yêu nghiệt kia coi mình như khỉ đùa giỡn, nhất thời nổi giận lôi đình.
Mắt nàng chợt lóe sáng, tới bên cạnh Lâm Thành Trác chính nghĩa nói, “Lâm đại công tử, ngài thân là người cầm lái đời sau Lâm gia, chẳng lẽ cứ mặc cho người nhà ăn hiếp thiếu nữ đàng hoàng sao? Mặt mũi Lâm gia ở đâu, thể thống ở chỗ nào!” Nàng trong nháy mắt lại thay đổi sắc mặt, trở nên điềm đạm đáng yêu hoa lê đẫm mưa nói, “Hơn nữa, cư nhiên bức hôn, còn ép ta.....Ép ta cởi quần áo trước mặt mọi người, này, này, quả thực nhục nhã vô cùng! Ô ô ô.....”
Nếu nói: xử lý sắc ma, xin sử dụng Lâm Thành Trác bài trừ ma khí!
Lâm Thành Trác coi như là người nghiêm chỉnh nhất Lâm gia, còn nhớ lần trước hắn dạy dỗ Lâm Phượng Âm nợ tình quá nhiều, liền đại huấn đặc huấn hắn một buổi. Quả nhiên, có hiệu quả!
Lâm Thành Trác lạnh lùng cau mày, nói với Lâm Phượng Âm, “Tam đệ, xin lỗi Tiểu Tịch cô nương!”
Lâm Phượng Âm nhíu mày, “Đại ca, tại sao ta phải xin lỗi nàng!”
Lâm Thành Trác nghiêm khắc giáo huấn, “Ngươi bất kính với Tiểu Tịch cô nương, chính là lỗi của Lâm gia chúng ta, ngươi còn thiếu chút nữa cường nhục cô nương!”
Lâm Phượng Âm tựa hồ không thể chống lại Lâm Thành Trác, huynh trưởng như cha, hắn cho dù ham chơi thế nào cũng phải nghe lời các huynh trưởng, vì vậy không thể làm gì khác ngoài miễn cưỡng nói, “Tiểu Tịch cô nương, xin lỗi, tại hạ lỗ mãng, quên mất Tiểu Tịch cô nương là băng, thanh, ngọc, khiết nữ tử, tại hạ sơ suất!” Bốn chữ băng thanh ngọc khiết nghe không được tự nhiên, còn mang theo cười nhạo?
Lâm Phượng Âm nói xong kéo lại y phục, che lại da thịt bị phơi bày, sau đó xoay ngươi đi ra ngoài, thời điểm đi đến ngưỡng cửa quay đầu lại hết sức mị hoặc nhìn nàng nói “Quan nhân, nhớ ta thì tới Thanh Phong các tìm ta nha!”
Lâm Triêu Hi lông mày nhảy dựng, méo miệng.
Lâm Thành Trác thở dài, cầm Phượng kiếm tự hỏi, sau đó đột nhiên nói, “Tiểu Tịch cô nương có võ công?”
“Ân? Không biết.”
Hắn ánh mắt thâm trầm, nhìn Hoàng kiếm nói, “Nếu Hoàng kiếm đã nhận ngươi làm chủ nhân, trừ phi ngươi chết, nếu không nó tuyệt không đổi chủ, thanh kiếm này cứ giao cho ngươi đi.”
“A?!” Lâm Triêu Hi trợn to hai mắt, “Nhưng là, nhưng là ta không phải người của Lâm gia......”
Theo như nàng biết, Phượng Hoàng song kiếm nam nữ phải phối hợp luyện, còn phải có tình ý tâm ý tương thông, trọng yếu nhất là, phải cùng với những người thuộc Lâm gia!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Diễm Phu Nhân
Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
Diễm Phu Nhân - Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
https://isach.info/story.php?story=diem_phu_nhan__thien_ai_mach_sinh_nhan