Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 25: Thiên Hạo Xuống Bếp.
L
âm Ngọc bực bội ôm gối, đắp chăn kín đầu. Nghe thấy tiếng động ngoài phòng, chắc anh ta chưa về. Tên khốn, dám đến nhà cô, định ăn nhờ ở đậu luôn à. Bụng cô lại bắt đầu cồn cào rồi. Ko biết sao dạo này cô rất mau đói, cách hai tiếng lại réo lên. Cô ôm bụng đói ráng ngủ nhưng ko được. Bất chấp tất cả, cô lao ra khỏi phòng, liền thấy cảnh ai đó đang cưỡng hôn Mao của mình, lửa giận ngút trời. Lâm Ngọc hét to
"Anh làm gì Mao của tôi vậy?" Lâm Ngọc chạy tới cướp chú mèo trong tay Thiên Hạo.
Thiên Hạo nhún vai tỏ vẻ như cô đã thấy, anh đứng dậy,nhìn đồng hồ chỉ 6h30, lắc lắc vai "Đói chưa?"
"Tôi đói thì có liên quan gì đến anh, anh đi về đi" Cô có đói thì cũng ko cần cho tên đó biết. Nhưng cái bụng của cô lại phản chủ, réo liên hồi "rột..rột..rột"
"Coi bộ dạ dày của cô còn thật lòng hơn cái miệng đó" Anh mỉm cười, chỉ chỉ bụng cô.
Lâm Ngọc xấu hổ, ôm mèo đi đến tủ lạnh, lấy bánh snack, bò khô, nước ngọt,...sau đó trở lại ngồi xuống sô pha, mở từng cái ra nhắm nháp, ko thèm nhìn Thiên Hạo một cái.
Cô gái đáng chết! Coi anh như ko khí. Nhìn từng món đồ ăn trên bàn, Thiên Hạo nhíu mày, híp lại mắt đẹp. Mấy món này ko có chất dinh dưỡng, cô cứ để bụng đói mà ăn như vậy. Tình trạng này nếu kéo dài sẽ bị đau bao tử, ko tốt cho sức khỏe tí nào.
Lâm Ngọc cảm nhận được ánh mắt anh nhìn mình ko rời, cô nửa nằm nửa ngồi trên ghế, bật ti vi lên. Bộ dáng rất lưu manh nhìn Thiên Hạo
"Nhìn gì? Tôi ko cho anh ăn đâu, về nhà mà ăn"
Một tiếng kêu anh đi về, hai tiếng kêu anh về nhà, cô muốn đuổi anh đi lắm sao?
Thiên Hạo đi xuống bếp, lục tủ lạnh lấy ít nguyên liệu. Liếc cái tạp dề trên bàn, anh vuốt mi tâm, kiểu dáng rất hiện đại. Nếu anh đeo vào thì khỏi chê nhưng cái này lại có màu..hồng, viền ren thêu xung quanh nữa. Nguyên phòng bếp chỉ có một cái tạp dề, chắc là của mẹ người ngồi ngoài kia. Công nhận người càng lớn tuổi càng teen.
Bất đắc dĩ anh đeo vào, bắt đầu bật bếp ga làm vài món đơn giản. Thao tác thành thạo, dao cắt đều đều tay rất chuyên nghiệp. Mặc dù anh ko phải là đầu bếp, đồ ăn anh từng nấu ở nhà cũng ko đến nỗi nào, miễn cưỡng ăn được.
Một lúc sau, từ phòng bếp tỏa ra hương thơm hấp dẫn khứu giác ai đó. Lâm Ngọc thả bì mực khô, hít thật sâu "Thơm quá!". Nhìn quanh phong khách ko thấy Thiên Hạo, anh ta còn chưa về. Vậy người đang ở dưới bếp là..Lâm Ngọc lắc đầu, người như anh mà xuống bếp sao?
Lâm Ngọc ôm Mao đi về phía có hương thơm đó, vừa đúng lúc Thiên Hạo bưng đồ ăn ra, đặt trên bàn. Cô nhìn anh ngây ngốc, ngạc nhiên từng bước đến cạnh bàn.
Thấy được phản ứng của cô, miệng nhếch lên một nụ cười. Cảm động khi anh nấu ăn cho cô đến nỗi ko thốt nên lời à. Nhưng đó là suy nghĩ đối với cô gái bình thường..
"Phụt...hahaha Anh kiếm đâu ra tạp dề đẹp vậy, màu hồng cơ đấy. Ko ngờ anh có sở thích này..haha" Lâm Ngọc ôm bụng cười to, lăn lộn trên sàn còn đập tay dưới nền nhà.
Thiên Hạo tức điên, tháo tạp dề ra. Thái độ của cô làm anh rất ngứa mắt, tự mắng mình là đồ ngu mới đi nấu đồ cho cô ăn. Ko cảm động thì thôi, lại còn chọc quê anh. Anh sẽ ko nấu cho cô nữa, ko bao vờ!
Lâm Ngọc cười chán thì thấy Thiên Hạo mặt đen thui, mắt giết người, toàn thân tản ra sát khí, ánh mắt cảnh cáo cô: Ngon thì cười nữa đi..
Ko chọc anh nữa, cô đàng hoàng đứng dậy, tự giác kéo ghế ra ngồi vào bàn. Thiên Hạo thu hồi ánh mắt, cũng ngồi xuống dùng cơm. Lâm Ngọc bị hấp dẫn bởi đồ ăn nhiều màu sắc, mùi lại thơm. Ko chờ anh, cô lia lịa gắp thức ăn vào chén.
Thiên Hạo bị cô dọa, trông cô đói sắp chết vậy..gắp thức ăn đầy chén, nhai chưa kịp nuốt, đúng như anh đoán, ăn kiểu này ko nghẹn mới lạ.
Lâm Ngọc vuốt vuốt ngực, lấy ly nước từ tay Thiên Hạo, uống ực ực nuốt hết xuống.
Như nhớ đến cái gì, cô lại tủ lạnh lấy ra một cái bánh kem to dâu to đùng để lên bàn "Có bánh kem này, từ công ti của ba tôi đó", bánh này để trong tủ lạnh một ngày rồi, vì chỉi có mình cô nên cô ko muốn ăn. Vậy lấy cái này đãi anh ta coi như cảm ơn về bữa ăn cũng được
"Để tôi lấy dĩa"
Cả hai ăn bữa tối vui vẻ, bỗng Thiên Hạo đưa tay lên, chùi vết bánh kem trên miệng Lâm Ngọc, anh nở nụ cười nhạt "Ăn từ từ thôi"
Động tác của anh rất dịu dàng, làm tim ai đó đập rộn ràng. Lâm Ngọc đỏ mặt, giọng lí nhí "Cảm..cảm ơn"
Thấy cô trở nên thẹn thùng, Thiên Hạo mới thấy được hành động của mình hơi quá, mặt anh cũng thoáng đỏ ửng "Ko..ko có gì"
Nhất thời ko khí trong phòng có phần mập mờ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu
Hảo Rupi
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu - Hảo Rupi
https://isach.info/story.php?story=ban_gai_toi_la_dau_gau__hao_rupi