Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ấu Niên Ký Sự Bộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 1
B
ốn năm sau.
Trong ổ chăn mềm mại và ấp áp làm cho người ta không nhịn được ca thán một tiếng, hương thơm tươi mát lẫn quất trong bầu không khí trong lành mùi bạc hà, còn đượm thêm mùi xạ hương nam tính…. cảm giác này…
||
Sao lại quen thuộc như vậy.
Hành Chi Nhược đột ngột mở choàng mắt, một cánh tay trần vắt ngang trước mặt, đang ôm lấy nàng mang theo cảm giác chiếm hữu rất mạnh mẽ, ôm chặt đến như thế….
Màn cửa sổ bị gió thổi khẽ lay động, lụa trắng phất phơ trong gió, mặt trời nghiêng mình trút xuống giường từng dải nắng ấm áp.
Lộ ra khuôn mặt anh tuấn, từng đường nét rõ ràng đẹp như một bức tượng điêu khắc,
Một nam tử đang ngủ rất an ổn, khóe miệng của hắn khẽ động gợi lên ý cười. Mi mắt nhắm lại, lông mi thật dài, lại không dừng được run nhè nhẹ.
Y như rằng,
Lại là hắn….
“Ca! Anh cư nhiên lại nửa đêm chạy đến giường em.” Hành Chi Nhược hoảng hồn tới mức giật nảy mình, ngồi thẳng dậy, nhìn mỹ nam tử đang nhắm mắt, ngủ cực kỳ an ổn.
Nếu không tính tới việc lông mi của hắn đang run dữ dội như thế, thì có lẽ độ tin cậy sẽ cao hơn một chút.
“Anh đừng có làm bộ nữa…. em biết anh đã tỉnh rồi.”
Kẻ nọ vẫn tiếp tục không thèm nhúc nhích, bất cứ giá nào cũng bám trụ trên giường.
Hành Chi Nhược âm u gào lên từng chữ, “Em…. muốn…. thay…. áo…. ngủ!”
“Thì thay đi.” (o_O)
Ách….?!
“Thay đi.” Hành Chi Thiên miễn cưỡng chống tay xuống giường, nghiêng người nằm nửa bên sườn, ánh mắt cực kỳ chuyên chú nhìn nàng. “Dù sao thân hình của em cũng chẳng tăng thêm được cái gì, lớn như vậy rồi cũng không thấy phát dục….”
Hiếm lắm mới thấy được hình ảnh nguyên một cái gối nằm mềm mại bay thẳng vô khuôn đẹp trai của soái ca.
Lông ngỗng rơi từ trong ruột ra, bay tứ tung.
Sĩ khả nhẫn thục bất khả nhẫn (*).
(*): Chuyện gì cũng có thể nhẫn chứ chuyện này tuyệt không thể nhẫn.
Đối phó với loại người này, không cần khách khí, không cần mềm lòng!
Hành Chi Nhược đang cố bình ổn lại hơi thở, liếc xéo hắn một cái, thở phì phò khoanh chân ngồi ở trên giường, với tay cầm lấy cây lược đặt ở đầu giường, tùy tiện sửa sang lại mái tóc bù xù của mình.
Áo ngủ cũng lười thay, đừng để cho người nào đó chiếm tiện nghi.
Này tóc….
Thật đúng là rối bù mà, vừa mới ngủ dậy, tóc đều dựng thẳng cả lên, rối thành một nùi.
Đau….
Chải một cái liền đau đến nhe răng trợn mắt.
Một bàn tay tiếp lấy cây lược, một bàn tay ấm áp khác giữ lấy đầu của nàng, cực kỳ cẩn thận và nhẹ nhàng giúp nàng chải tóc.
“Lúc nào cũng vậy không có tính kiên nhẫn, là tóc của mình chứ có phải của người khác đâu, cứ tùy tiện qua loa như vậy, nếu không có anh, em về sau như thế nào mà sống hả.”
“Này chẳng phải còn có người hầu sao, huống chi sau này còn có ông xã. Ca, không cần quan tâm!”
Ui…. đau đau đau, Hành Chi Nhược nhăn mày, than thở, còn nói là kỹ thuật chải đầu của mình kém, chỉ sợ hắn cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu, chải như thế này rõ ràng là mưu sát mà.
“….”
Lực tay cuối cùng cũng giảm bớt.
Bật ra một tiếng thở dài mang theo chút ý tứ khác thường, lại làm cho người ta sờ không được ý nghĩ, “Thân thể của em cho dù lúc khỏe hay lúc không khỏe cũng vậy, đều tìm biện pháp chọc giận anh.”
Chọc giận hắn?
Cũng là, hắn cũng đã sắp hai mươi hai tuổi rồi, lại chưa từng thấy hắn mang bạn gái về nhà.
Bây giờ ta nói muốn tìm chồng, quả thật là ai cũng sẽ chịu không nổi.
Bất quá Hành Chi Thiên, tướng mạo tuấn lãng, gia tài đồ sộ, như thế nào lại tìm không được một người bạn gái chứ…. Có thể hay không là hắn…. có mặt nào đó gặp trục trặc?
Hành Chi Nhược trộm liếc hắn một cái, che miệng, cười rất ư vui vẻ.
Nếu đem suy nghĩ ở trong lòng nói ra, tóc đang ở trong tay hắn chỉ sợ là bị hắn nhổ không còn cọng nào.
Ta cũng không muốn bị biến thành mỹ nữ trọc đầu đâu.
“Em không biết là mình tối hôm qua lại mơ thấy ác mộng à, lăn qua lăn lại thật lâu mới chịu ngủ,” Hắn chậm rãi chải, cầm trong tay những lọn tóc mềm mại, tựa hồ có chút do dự nói, “Em thật sự không có cảm giác sao?”
Thì ra là thế, cho nên hắn mới đến giường của ta, ôm ta ngủ cả đêm?!
Hành Chi Nhược khép mắt lại giấu đi cảm xúc ở trong mắt, thành thật trả lời, “Không có ấn tượng, nhưng mà ngày hôm qua quả thật là ngủ không được an ổn, giống như có thứ gì đó muốn trồi lên…. lại có…. đầu rất đau.”
Hai má của nàng bị hai bàn tay hắn cưỡng chế ôm lấy, không thể động đậy, ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn xoáy vào mắt nàng, “Có một số việc đã quên rồi thì cứ cho nó quên đi, không cần cố ý tìm lại, bốn năm, em còn muốn nhớ rõ cái gì.”
Hành động của ca ca, ngữ khí có chút nghiêm túc.
Nhưng….
Hành Chi Thiên hai tay ôm lấy mặt nàng, trong tay còn có cây lược, khẩu khí lại nghiêm túc như vậy, thật đúng là làm cho người ta có chút buồn cười.
“Em còn có chút không cam lòng, mọi người nói bốn năm qua em đã mắc phải một căn bệnh nặng, nằm mê man rất lâu, nhưng vì sao em lại không có chút trí nhớ nào, toàn bộ những chuyện trong bốn năm qua…. tất cả đều quên sạch hết. Em thậm chí còn không nhớ rõ là mình có mắc bệnh nữa.”
“Anh kể cho em nghe là được.”
“….”
Thật đúng là vất vả cho ngươi, loại sự tình này còn phải làm phiền tới ngươi kể cho ta.
Hành Chi Nhược khóe miệng co rúm, ánh mắt mơ hồ nhìn về phía tấm gương lớn trước giường.
Phản chiếu trong gương là hình ảnh của một cô gái có chút miễn cưỡng đang mím môi, ngồi trên chiếc giường mềm mại.
Sau lưng nàng là một nam tử anh tuấn, lưng thẳng tắp, tư thế giống như đang quỳ gối ở trên giường, đầu ngón tay khẽ khàng nâng từng sợi tóc của nàng lên, vẻ mặt hắn thư thái, cực ôn nhu, động tác lại rất nhẹ nhàng, tỉ mỉ. (Cesia: Má ơi, sao giống cảnh vợ chồng sau đêm tân hôn thế)
Thật cẩn thận, ôn nhu như thế chải tóc cho nàng, giống như đối đãi với một bệnh nhân.
Nàng đột nhiên có cảm giác gấp gáp, chuyển tầm mắt sang hướng khác, cúi đầu nhìn xuống từng sợi tóc buông xõa trước ngực.
Khóe miệng cong lên thành nụ cười, nói không kịp suy nghĩ, trong giọng nói lại tràn đầy nũng nịu, “Ca ca, cũng chỉ có anh mới có thể chăm sóc tốt cho chúng, ngày thường bọn người hầu mỗi lần giúp em chải đầu đều phiền toái chết đi được.”
“Tất nhiên rồi,” Hắn cười khẽ, tay từ từ trượt xuống phía dưới, vòng lấy eo của nàng, thuận thế kéo nàng ôm sát vào người hắn, thân mật nói, “Không có ai hiểu rõ em hơn anh…. em là của anh…. em gái.”
Hai tiếng em gái được thốt ra cực nhẹ, giống như bị nuốt mất trong tiếng hô hấp dồn dập của hắn.
Hành Chi Nhược sững người ra, bất động.
Hơi thở nóng bỏng và cuồng dã của hắn tiếp tục dán sát vào mái tóc mềm mại, lành lạnh của nàng, thì thào, “Tóc của em là thứ mềm mại nhất trên đời, dựa vào như thế…. anh nguyện ý dùng thời gian cả đời để quan tâm, chăm sóc cho nó.”
Thân hình của hắn dán sát vào người nàng.
Hắn, hắn hắn hắn hắn hắn muốn làm gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ấu Niên Ký Sự Bộ
Dã Cố Giai
Ấu Niên Ký Sự Bộ - Dã Cố Giai
https://isach.info/story.php?story=au_nien_ky_su_bo__da_co_giai