Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xúc Tác Hoàn Hảo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23
Brittany
Tôi giận điên lên trong lúc lái xe vào bãi đỗ của thư viện và đỗ ở cuối bãi, bên phía rừng cây. Đầu tôi hiện giờ chẳng có chỗ nào cho bài tập nhóm môn Hóa. Alex đang dựa vào chiếc mô tô chờ tôi. Sau khi rút chìa khóa ra khỏi ổ, tôi lao như cơn lốc đến bên hắn.
“Sao cậu dám ra lệnh cho tôi hả!” Tôi hét lên. Cả cuộc đời tôi đã có quá nhiều người cố gắng kiểm soát rồi. Mẹ tôi… Colin. Giờ là Alex. Đủ lắm rồi. “Nếu cậu nghĩ cậu có thể đe dọa tôi…” Không nói một lời, Alex giật chiếc chìa khóa của tôi và ngồi vào ghế lái trong chiếc Beemer.
“Alex, cậu nghĩ cậu đang làm gì đấy?” “Vào đi.” Động cơ rú lên. Hắn sắp sửa lái chiếc xe đi, bỏ mặc tôi không biết phải làm gì trong bãi gửi xe của thư viện. Siết chặt nắm tay lại, tôi hằm hằm bước vào ghế cạnh bên. Khi tôi vào rồi, Alex nổ máy. “Bức ảnh Colin của tôi đâu?” Tôi hỏi, nhìn vào bảng điều khiển.
Bức ảnh vẫn còn ở đó vài phút trước. “Đừng lo lắng, cậu sẽ được trả lại nó. Tôi không có bụng dạ nào nhìn nó trong lúc lái xe.” “Cậu thậm chí có biết sử dụng cần gạt không hả?” Tôi giận dữ. Chẳng buồn chớp mắt hay nhìn xuống, hắn gạt cần, vào số một, chiếc xe lao ra khỏi bãi.
Chiếc Beemer của tôi thuần phục sự điều khiển của Alex như thể cả hai đã hòa làm một. “Đây là cướp xe đấy.” Im lặng. “Và bắt cóc,” tôi thêm vào. Chúng tôi ngừng lại ở một chốt đèn. Tôi nhìn vào mấy chiếc xe xung quanh, thầm vui mừng vì không ai có thể thấy chúng tôi.
“Thưa người đẹp, người đẹp tự nguyện bước vào xe mà,” hắn nói. “Đây là xe của tôi. Lỡ có ai đó thấy chúng ta thì sao?” Lời nói của tôi thực sự khiến Alex giận, vì lốp xe rít lên đầy phẫn nộ ngay khi đèn tín hiệu chuyển sang màu xanh. Hắn đang cố tình phá hoại xe của tôi.
“Dừng lại!” Tôi ra lệnh. “Đưa tôi quay lại thư viện.” Nhưng hắn không làm. Hắn im lặng lái như bay qua các vùng xa lạ, những con đường vắng vẻ, như người ta vẫn thường thấy trên phim khi nhân vật lái xe đến gặp những kẻ buôn ma túy nguy hiểm. Tuyệt thật. Tôi sẽ đi buôn thuốc phiện lần đầu tiên trong đời.
Nếu tôi bị bắt, liệu bố mẹ có nộp tiền bảo lãnh cho tôi không? Mẹ sẽ giải thích chuyện đó thế nào với bạn bè của bà nhỉ? Có thể họ sẽ gửi tôi tới một trại cải huấn dành cho kẻ nghiện. Tôi cá là họ sẽ thích thế… đưa Shelley đến một trung tâm, còn tôi thì đến một trại cai nghiện.
Cuộc đời tôi sẽ còn tệ hại hơn nữa. Tôi sẽ không tham gia bất cứ việc gì phi pháp. Tôi là người nắm giữ vận mệnh của mình, không phải Alex. Tôi tóm lấy tay nắm cửa. “Để tôi rời khỏi đây, không thì tôi thề sẽ nhảy ra đấy.” “Cậu đang thắt dây an toàn mà.” Hắn đảo mắt.
“Thư giãn đi. Hai phút nữa là tới nơi rồi.” Rồi hắn về số, giảm tốc độ trong lúc đưa chúng tôi vào một sân bay cũ kỹ, vắng tanh. “Chúng ta đến nơi rồi,” hắn nói khi kéo phanh dừng xe. “Được rồi. Nhưng đây là đâu? Tôi ghét phải nói với cậu nhưng nơi có người ở gần nhất hình như phải cách đây tới ba dặm.
Tôi không ra khỏi xe đâu, Alex. Cậu cứ tự giao dịch ma túy đi.” “Trước đây tôi từng hoài nghi việc cậu có thực sự là một cô nàng tóc vàng hoe ngốc nghếch hay không, bây giờ thì cậu giúp tôi chắc chắn rồi đấy,” hắn nói. “Làm như tôi sẽ biến cậu thành con nghiện vậy. Ra khỏi xe.” “Sao tôi phải làm thế?” “Bởi vì nếu cậu không ra thì tôi sẽ lôi cậu ra.
Tin tôi đi, bà cô.” Alex rút chìa khóa xe tôi ra cho vào túi sau rồi bước ra ngoài. Thấy không còn lựa chọn nào khác, tôi đành bước theo. “Nghe này, nếu cậu muốn thảo luận về bài tập ủ tay, chúng ta có thể nói qua điện thoại.” Hắn gặp tôi ở chỗ sau xe. Chúng tôi đứng đó, đối đầu nhau, giữa một nơi xa xôi hẻo lánh.
Có một điều cứ ám ảnh khiến tôi khó chịu suốt cả ngày. Vì sẵn đang đứng đây với hắn, tôi bèn hỏi. “Tối qua chúng ta có hôn nhau không?” “Có.” “Chà, tôi không nhớ, tôi chẳng có chút ấn tượng nào về nó hết.” Alex cười lớn. “Tôi đùa thôi. Chúng ta chưa hôn nhau.” Hắn cúi xuống.
“Khi chúng ta hôn nhau, cậu sẽ nhớ. Mãi mãi.” Ôi, Chúa ơi. Ước gì những lời nói của hắn không khiến chân tôi run rẩy. Tôi biết mình nên sợ hãi, khi ở một mình cùng một tên du đãng ở nơi vắng vẻ, nói về chuyện hôn hít này. Nhưng tôi không hề có cảm giác đó. Sâu trong tâm khảm, tôi biết Alex sẽ không cố ý làm tôi đau hay ép buộc tôi làm bất cứ điều gì.
“Tại sao cậu lại bắt cóc tôi?” Tôi hỏi. Hắn nắm tay tôi, dắt về chỗ ghế lái. “Vào đi.” “Tại sao?” “Tôi sẽ dạy cậu lái chiếc xe này cho đúng cách, trước khi động cơ văng ra vì bị cậu ngược đãi, hành hạ.” “Tôi tưởng cậu giận tôi. Sao cậu lại giúp tôi?” “Bởi vì tôi muốn.” Ồ.
Tôi đã không mong chờ câu trả lời này. Trái tim tôi bắt đầu rung rinh, bởi vì lâu lắm rồi mới có người quan tâm tới tôi đủ để làm điều gì đó giúp tôi. Dù vậy… “Đây không phải là vì cậu muốn tôi trả ơn đấy chứ?” Hắn lắc đầu. “Thật sao?” “Thật.” “Và cậu không giận tôi về mọi điều tôi đã nói hay làm?” “Tôi chỉ thất vọng thôi, Brittany.
Về cậu. Về em trai mình. Về nhiều thứ khác.” “Tại sao lại đưa tôi đến đây?” “Đừng hỏi những câu mà cậu chưa sẵn sàng nghe câu trả lời. Được chứ?” “Được.” Tôi trượt vào ghế lái, đợi Alex ngồi vào ghế bên. “Sẵn sàng chưa?” hắn hỏi khi đã vào chỗ và cài dây an toàn.
“Rồi.” Hắn nghiêng qua tra chìa vào ổ. Khi tôi thả phanh và khởi động xe, động cơ chết dí. “Cậu đã không vào số không. Nếu cậu không đạp chân trên côn, nó sẽ chết máy lúc cậu vào số.” “Tôi biết mà,” tôi nói, cảm thấy mình hoàn toàn ngu ngốc. “Cậu làm tôi căng thẳng.” Alex gạt cần gạt vào vị trí số không cho tôi.
“Đặt chân trái của cậu lên côn, chân phải lên phanh, và vào số một,” hắn chỉ dẫn. Tôi nhấn chân ga và nhả côn, chiếc xe lao về phía trước. Hắn với tay lên chỗ bảng điều khiển. “Dừng lại.” Tôi dừng xe, trả về số không. “Cậu cần phải tìm thấy điểm nhạy cảm của nó.” Tôi nhìn hắn.
“Điểm nhạy cảm á?” “Phải. Cậu biết mà, khi nhả côn ấy.” Hắn sử dụng tay để minh họa khi nói, vờ như đôi tay mình là bàn đạp. “Cậu nhả côn quá nhanh. Cần phải cân bằng một chút, rồi giữ yên… hãy cảm nhận nó. Thử lại đi.” Tôi cho xe vào số 1 lần nữa và nhả côn dần trong lúc nhấn chân ga.
“Giữ đó…,” Alex nói, “cảm nhận điểm nhạy cảm. Nán lại một chút.” Tôi nhả côn, giữ bàn đạp ga nhưng không ấn xuống hết mức. “Tôi nghĩ tôi hiểu rồi.” “Giờ thì nhả hết côn đi, nhưng đừng nhấn chân ga.” Tôi thử làm, nhưng chiếc xe giật mạnh, rồi chết máy.
“Cậu làm côn bị giật. Đừng nhả ra quá nhanh. Thử lại,” Alex nói, hoàn toàn không hề bối rối. Hắn không bực bội, thất vọng, hay sốt ruột muốn từ bỏ. “Cậu cần phải nhấn ga sâu hơn chút. Đừng mạnh quá, chỉ cần giữ cho nó đủ kích thích để bắt đầu chuyển động.” Tôi làm theo từng bước, lần này chiếc xe đi về phía trước, không còn bị giật nữa.
Chúng tôi chạy trên đường, di chuyển chỉ mười dặm một giờ. “Đạp côn,” hắn chỉ dẫn, sau đó phủ tay lên tay tôi trên cần gạt, giúp tôi vào số 2. Tôi cố lờ đi cái chạm nhẹ nhàng cùng cảm giác ấm áp mà bàn tay đó mang lại, rất mâu thuẫn với nhân cách của hắn, và cố gắng tập trung vào nhiệm vụ.
Alex rất kiên nhẫn hướng dẫn tôi cách vào số cho đến khi chúng tôi dừng lại ở cuối con đường. Những ngón tay hắn vẫn phủ trên tay tôi. “Bài học xong rồi nhỉ?” Tôi hỏi. Alex hắng giọng. “Ừm, phải.” Hắn rút tay ra, lùa vào những lọn tóc xoăn đen nhánh, gạt đi mấy sợi tóc lòa xòa trước trán.
“Cám ơn,” tôi nói. “À, ờ, tai tôi ong ong hết cả lên mỗi lần nghe thấy động cơ xe cậu rú ầm ĩ ở trường. Tôi không làm chuyện này để được coi như một thằng tử tế đâu.” Tôi nghiêng đầu sang một bên, cố làm cho hắn phải nhìn mình. Hắn không nhìn. “Ừm, tại sao cậu cứ thích được xem như một kẻ xấu xa đến vậy? Nói tôi nghe đi.”.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xúc Tác Hoàn Hảo
Simone Elkeles
Xúc Tác Hoàn Hảo - Simone Elkeles
https://isach.info/story.php?story=xuc_tac_hoan_hao__simone_elkeles