Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Dracula
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23
T
rong cảnh hỗn loạn của xe cứu thương, xe cảnh sát và ngườixem tới lui khi xác của gã thủ thư được mang ra khỏi con đường phía trước thưviện trường đại học, trong thoáng chốc cha đứng như chết lặng. Thật kinh khủng,không thể tưởng tượng được là cuộc đời của một con người, dù đáng ghét đến đâu,lại có thể kết thúc một cách đột ngột như vậy, nhưng mối quan tâm kế tiếp củacha là Helen. Đám đông nhanh chóng đông lên, cha chen lấn xô nơi này đẩy nơikia để tìm cô ta. Và cha vô cùng nhẹ nhõm khi cô ta lại tìm được cha trước,đứng ở phía sau dùng bàn tay đeo găng vỗ lên vai cha. Cô ta trông tái xanhnhưng có vẻ như đã trấn tĩnh lại. Cô ta đã quàng lại chiếc khăn kín quanh cổ vàcha lại rùng mình khi nhìn thấy nó trên chiếc cổ mềm mại ấy. "Tôi chờ thêm mộtlúc rồi mới chạy theo anh xuống cầu thang," cô ta nói giữa tiếng ồn ào của đámđông. "Tôi muốn cám ơn anh vì đã đến giúp tôi. Hắn đúng là một kẻ thô bạo. Anhthật can đảm."
Sau tất cả những chuyện ấy, cha ngạc nhiên khi nhìn thấygương mặt cô ta có thể tử tế đến vậy. "Thực ra cô mới là người dũng cảm. Và hắnđã làm cô đau," cha trầm giọng, nói và cố không làm ra vẻ không chú ý nhìn vàocổ cô ta. "Có phải hắn đã…?"
"Vâng," cô ta bình tĩnh trả lời. Theo bản năng, cha và cô tanhích lại gần nhau hơn để không ai nghe được cuộc chuyện trò của bọn ta. "Ởtrên đó, hắn đã cắn vào cổ tôi khi lao vào tôi." Trong một thoáng dường như đôimôi cô ta run run, tựa như gần bật khóc. "Hắn chưa hút được nhiều máu - khôngcó thời gian. Và cũng chỉ hơi đau thôi."
"Nhưng cô…" cha lắp bắp, không tin.
"Tôi không nghĩ sẽ bị nhiễm," cô ta nói. "Vết thương chảymáu rất ít, và tôi đã cố gắng cầm lại."
"Liệu chúng ta có nên đến bệnh viện?" Cha cảm thấy hối tiếcngay khi vừa buông ra câu nói đó, chỉ vì ánh mắt tỏ vẻ chế nhạo mà cô ta némvào cha. "Hay chúng ta có thể chữa trị theo cách nào đó?" Cha bán tín bán nghitự hỏi liệu có thể hút chất độc này ra như khi xử lý một vết rắn cắn. Vẻ đauđớn trên khuôn mặt cô ta chợt khiến lòng cha quặn thắt. Nhưng rồi cha chợt nhớđến việc cô ta đã phản bội, tiết lộ bí mật về tấm bản đồ. "Nhưng sao cô…?"
"Tôi biết những gì anh đang thắc mắc," cô ta vội ngắt lờicha, giọng nhấn mạnh. "Nhưng tôi không còn thứ gì khác có thể dùng làm mồi nhửtên vô lại đó, và tôi muốn nhìn thấy phản ứng của hắn. Tôi đâu có đưa tấm bảnđồ hay bất kỳ thông tin nào khác cho hắn. Tôi cam đoan với anh như vậy."
Cha nghi ngờ nhìn cô ta chằm chằm. Nét mặt cô nghiêm trang,miệng trễ xuống, mím lại thành một đường cương quyết. "Cô chắc chứ?"
"Thề với anh đấy," cô ta đáp lại giản dị. "Vả lại" - nụ cườimỉa mai của cô ta chợt cứu vãn nét mặt cau có - "tôi không hẳn là có thói quenchia sẻ những gì mình có thể sử dụng được, anh cũng vậy chứ?"
Cha đành cho qua chuyện đó, nhưng có nét gì đó trên gươngmặt cô ta thật sự làm nỗi sợ hãi trong cha như lắng xuống. "Phản ứng của hắnquả thật rất đáng chú ý, đúng không?"
Cô ta gật đầu. "Hắn nói lẽ ra hắn phải được phép đi đến ngôimộ kia, và rằng ông Rossi đã bị người nào đó bắt đưa đến đó. Việc này rất kỳlạ, nhưng có vẻ như hắn biết gì đó về tung tích của cha… à không, của vị giáosư hướng dẫn anh. Nói một cách chính xác, tôi không thể nào tin câu chuyệnDracula này, nhưng có lẽ có nhóm người kỳ bí nào đó đã bắt cóc giáo sư Rossi,đại loại là vậy."
Đến lượt cha gật đầu, dù rõ ràng cha tin chuyện này hơn côta.
"Anh định làm gì bây giờ?" cô ta hỏi, vẻ thờ ơ kỳ lạ.
Cha chưa kịp suy nghĩ cặn kẽ thì câu trả lời đã buột ra."Đến Istanbul. Tôi tin rằng ở đó có ít nhất một tài liệu mà thầy Rossi chưa baogiờ có cơ hội xem xét, và có thể trong đó có thông tin về một ngôi mộ, có lẽ làmộ của Dracula ở hồ Snagov."
Cô ta bật cười. "Tại sao anh không làm một kỳ nghỉ nho nhỏđến quê hương Rumani đáng yêu của tôi? Anh có thể đến lâu đài của Dracula với mộtchiếc thánh giá bạc trong tay, hoặc thân chinh viếng thăm hắn tại hồ Snagov.Tôi nghe nói đó là một nơi khá đẹp để cắm trại đấy."
"Này," cha nói, giọng bực bội. "Tôi biết toàn bộ việc nàythật kỳ quặc, nhưng tôi buộc phải lần theo bất kỳ dấu vết nào có thể liên quanđến sự mất tích của thầy Rossi. Và cô cũng biết rất rõ là công dân Mỹ không thểcứ thế mà vượt qua Bức Màn Sắt để tìm người này kẻ nọ." Cô ta không trả lời, cólẽ sự thẳng thắn của cha khiến cô cảm thấy hơi ngượng. "Tôi có vài điều muốnhỏi cô. Cô nói khi chúng ta rời nhà thờ là mẹ cô có thể có vài thông tin vềcuộc săn tìm Dracula của thầy Rossi. Cô có ý gì khi nói vậy?"
"Tôi chỉ muốn nói khi họ gặp nhau, ông ta đã nói với mẹ tôilà ông ta đến Rumani để nghiên cứu huyền thoại về Dracula, và chính bà cũng tinvào huyền thoại này. Có thể bà biết nhiều về cuộc nghiên cứu của ông ta tại đóhơn là những gì tôi nghe bà kể lại - tôi không chắc lắm. Bà không dễ dàng nóivề chuyện đó đâu, tôi đã theo đuổi mối quan tâm nhỏ bé này của ông cha già thânyêu của mình qua những nguồn thông tin có tính học thuật, chứ không phải từ bầusữa gia đình. Lẽ ra tôi phải hỏi mẹ tôi nhiều hơn về những trải nghiệm củariêng bà."
"Một sơ suất kỳ lạ đối với một nhà nhân học," cha cáu kỉnhtrả miếng. Bây giờ khi đã lại tin cô ta là đồng minh của mình, cha lại cảm thấytoàn bộ nỗi khó chịu khi được nhẹ nhõm. Gương mặt cô ta sáng lên, thích thú.
"Giỏi lắm, anh Sherlock ạ. Lần tới khi gặp mẹ, tôi sẽ hỏihết tất cả mọi chuyện."
"Khi nào cô sẽ về thăm bà?"
"Tôi nghĩ một hai năm nữa. Thị thực quý báu của tôi đâu cócho phép tôi dễ dàng nhảy tới nhảy lui giữa phương Đông với phương Tây."
"Cô không điện thoại hoặc viết thư cho bà ấy bao giờ sao?"
Cô ta nhìn chòng chọc. "Ồ phương Tây quả thật là một nơichốn ngây thơ," cuối cùng cô thốt lên. "Anh nghĩ bà ấy có điện thoại à? Anhnghĩ là thư của tôi không khi nào bị mở ra đọc lén hay sao?"
Cha không trả lời, hối tiếc vì mình đã hỏi câu đó.
"Tài liệu mà anh háo hức muốn tìm là tài liệu gì, thám tửSherlock?" cô ta hỏi. "Đó có phải là thư mục, cái gì đó về Giáo đoàn Rồngkhông? Tôi thấy nó được ghi ở trong danh sách cuối cùng trong mớ giấy tờ củaông Rossi. Đây là thứ duy nhất mà ông ta không mô tả đầy đủ. Đó có phải là cáianh muốn tìm không?"
Lẽ dĩ nhiên cô ta đã đoán đúng. Cha có cảm giác kỳ lạ về tríthông minh tuyệt vời của cô ta, và nuối tiếc khi thoáng tưởng tượng đến nhữngcuộc nói chuyện giữa cô ta và cha nếu chúng diễn ra trong những điều kiện tốtđẹp hơn. Mặt khác, cha cũng không thích cách suy đoán của cô ta lắm. "Tại saocô muốn biết?" cha hỏi ngược lại. "Vì công việc nghiên cứu của cô à?"
"Lẽ dĩ nhiên," cô ta trả lời, vẻ nghiêm túc. "Anh sẽ liênlạc lại với tôi khi trở về chứ?"
Bất chợt, cha cảm thấy chán nản. "Trở về? Tôi còn không biếtmình đang sắp lao vào cái gì, nói gì đến việc khi nào trở về. Có thể tôi sẽ bịma cà rồng hạ gục ngay khi tới cái nơi mà tôi sắp đến, cho dù đó là nơi nào."
Cha có ý muốn nói ra câu trên bằng một giọng mỉa mai, nhưngtính phi thực của toàn bộ tình huống lại bắt đầu nhen nhóm trong đầu lúc cha nói;cha ở đây, đang đứng trên lề đường phía trước thư viện như hàng trăm lần trướcđó, ngoại trừ lần này cha đang bàn về chuyện ma cà rồng - như thể cha tin chúngcó thực - với một nhà nhân học Rumani, và cả hai chúng ta đang nhìn tài xế xecứu thương và cảnh sát tụ tập ở hiện trường tai nạn chết người, trong đó cha cóliên quan, ít nhất là một cách gián tiếp. Cha cố không nhìn họ làm cái côngviệc ghê rợn đó và chợt nghĩ nên rời khỏi cái sân này ngay, nhưng không được tỏra vội vã. Cha không chịu được việc bị cảnh sát giữ lại ở thời điểm này, thậmchí chỉ trong vài giờ để thẩm vấn. Cha còn rất nhiều việc phải làm, và phải làmngay tức khắc - cha cần xin thị thực để đến Thổ Nhĩ Kỳ, mà cái đó cha phải vềNew York mới xin cấp được, và một vé máy bay, ngoài ra cần phải để lại ở nhàbản sao của tất cả các thông tin, tài liệu mà cha có cho an toàn. Ơn Chúa, họckỳ này cha không có giờ dạy, nhưng dù sao cũng nên nêu ra vài lý do này nọ cáolỗi với khoa của cha cũng như giải thích vài lời với ông bà nội để họ đừng lolắng.
Cha quay sang Helen. "Cô Rossi," cha nói. "Nếu cô giữ kínchuyện này thì tôi hứa sẽ liên lạc với cô ngay khi tôi trở về. Cô còn điều gìkhác có thể cho tôi biết không? Cô có thể nghĩ ra cách gì để tôi có thể tiếpxúc với mẹ cô trước khi tôi lên đường không?"
"Tôi chỉ có thể tiếp xúc với bà qua thư từ," cô ta trả lờidứt khoát. "Vả lại, bà ấy đâu biết tiếng Anh. Hai năm nữa khi về nhà, tôi sẽđích thân hỏi bà về các vấn đề này."
Cha thở dài. Hai năm là quá trễ, trễ đến không thể tưởngtượng được. Chưa gì cha đã cảm thấy bồn chồn lo lắng vì phải xa cách người bạnlạ lùng đã ở bên mình vài ngày - đúng hơn là chỉ vài giờ - này, người duy nhấtngoài cha biết gì đó về bản chất vụ mất tích của thầy Rossi. Sau đây cha sẽphải đơn độc tại một đất nước mà thậm chí cha còn chẳng mấy khi nghĩ tới. Tuynhiên cần phải làm việc này. Cha chìa tay ra. "Cô Rossi, cám ơn cô đã hợp táctrong vụ việc điên rồ vô bổ này trong vài ngày vừa qua. Chắc chắn tôi sẽ cho côbiết nếu tôi an toàn trở về - ý tôi là, biết đâu đấy - nếu tôi đưa được cha côtrở về an toàn…"
Cô ta làm một cử chỉ mơ hồ bằng bàn tay đeo găng, tựa nhưchẳng mấy quan tâm tới việc thầy Rossi trở về an toàn hay không, nhưng rồi côta đặt bàn tay vào tay cha, và chúng ta đã bắt tay tạm biệt nhau, một cách thântình. Cha có cảm giác cái bắt tay siết chặt của cô ta là mối tiếp xúc cuối cùngcủa cha với thế giới thân thuộc của mình. "Tạm biệt," cô ta nói. "Chúc anh gặpnhiều may mắn trong cuộc tìm kiếm của mình." Cô ta quay lưng bước đi lẫn vàođám đông - tài xế xe cứu thương đã đóng cửa xe lại. Cha cũng quay đi, bướcxuống các bậc cầu thang rồi băng qua sân. Cách thư viện khoảng ba mươi mét, chadừng lại, ngoái lại nhìn, hy vọng thoáng thấy chiếc áo khoác đen của cô ấy giữađám đông đang nhìn theo xe cứu thương. Cha ngạc nhiên khi thấy cô ta đang vộivã chạy về phía cha, gần như đã theo sát gót. Cô nhanh chóng bắt kịp cha, vàcha nhận thấy hai má cô ấy ửng hồng. "Tôi đã nghĩ kỹ," cô ấy nói, chợt ngừnglại. Có vẻ như cô ta đang thở hít vào thật sâu. "Việc này liên quan đến cuộcđời tôi hơn bất kỳ việc nào khác." Cô ta nhìn thẳng vào cha, vẻ thách thức."Tôi không hoàn toàn chắc chắn sẽ hành động như thế nào, nhưng tôi nghĩ tôi sẽcùng đi với anh."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Dracula
Elizabeth Kostova
Truy Tìm Dracula - Elizabeth Kostova
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_dracula__elizabeth_kostova