Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiền Của Tôi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tập 24
N
hư phim Hollywood Những người đàn ông không ngại lãng mạn với chúng ta đáng để nhung nhớ.
- Marilyn Monroe -
Vào ngày rời Barcelona, tôi đã được thông báo: sách của tôi đứng số một trong bảng bestseller ở Argentina, trên cả cuốn Lord of the Rings.
Muju gọi điện tới, thông báo đã xác định lại chỗ cho lượt bay tới Buenos Aires. Anh đến muộn hơn tôi hai ngày.
Susan tiễn tôi ra phi trường. Cô mua tặng tôi một hộp socola cam tại một tiện nhỏ có tên Gu Gu gần nhà cô. "Bảo đảm cô ăn xong sẽ nghiện ngay. Socola với cam khô ngon tuyệt. Cả thế giới này chỉ nơi đây mới có. Đó chính là tiệm Gu Gu ngay cạnh nhà tôi". Tiếng cười của cô như hàng loạt bọt trong chai cô ca trào dâng, dâng mãi... Thật không nỡ phải rời xa cô.
"Tôi có thể ăn một miếng không?"
"Ồ, tất nhiên rồi. Tất cả là của cô mà".
"Cám ơn".
Tôi mở lớp giấy bọc, rút ra một miếng chia cho cô, rồi cầm một miếng khác đưa lên miệng. Chao ôi, quả thật đây là món socola ngon nhất từ trước tới nay. Socola chỉ được quết một nửa trên lớp cam khô. Cảm giác miếng socola vừa chui tọt vào miệng, kết hợp với lớp cam khô gắn kết thật kỳ lạ. "Vô cùng gợi cảm", tôi khen.
Susan cười phá lên. "Nếu luôn được gặp những cô gái như thế này, dẫu có phải chạy khắp thế giới cũng không thấy quá cô đơn và vất vả", tôi thầm nghĩ.
Để đi đường tắt, xe chạy vào một hẻm nhỏ gần tòa nhà thành phố, bị kẹt cứng bởi một đám biểu tình người Palestine. Đã có không ít xe đang tắc ở đó. Mấy viên cảnh sát đi ra đi vào, song cũng không cứu vãn được tình hình.
"Họ đang làm gì thế?", tôi lo lắng hỏi.
"Biểu tình", Susan xem ra cũng lo lắng không kém.
"Biểu tình vì chuyện gì?"
"Chà, khó nói rõ lắm, chắc vẫn là những vấn đề Trung Đông cũ kĩ".
"Tôi cũng đoán vậy", tôi nói. Trong lòng quá rõ tôi và Susan thực ra mãi mãi đều không hiểu rõ được về chính trị, về những cuộc chiến tranh điên rồ. Sao cục diện ở Trung Đông cứ mãi phức tạp như thế nhỉ?
"Loại người có khuynh hướng bất ổn tạo ra bi kịch", tôi vừa ăn socola vừa lên tiếng.
Susan gật đầu, "Nhưng chúng ta nhất định không thể để lỡ chuyến bay". Cô nói bằng giọng kiên định và tỉnh táo, mở toang cửa xe, bước xuống đường.
Tôi nhìn cô đi đi lại lại vài vòng, đang thử tìm cách giải quyết. Thời gian cứ trôi, tôi trở nên sốt ruột. Tôi rất ghét bị trễ máy bay. Cái cảm giác toàn bộ kệ hoạch tự nhiên phải đảo lộn lại thật đáng sợ. Có lẽ điều này có liên quan tới chòm sao của tôi. Tôi thích kế hoạch, nhưng không bao giờ thích kế hoạch bị đảo lộn.
Tôi hỏi lái xe có thể tìm được đường khác không. Lái xe nói một loạt những từ mà tôi không thể hiểu nổi, trông rất tuyệt vọng. Phía trước và sau xe chúng tôi đã xếp hàng một dãy xe dài. Muốn lui ra khỏi con hẻm cũng không hề đơn giản.
Susan quay lại. "Không được, chúng ta phải đổi xe thôi!", cô gọi to.
"Được, nhưng làm thế nào để tìm được xe khác?".
"Đừng lo", Susan đáp, và lôi di động ra gọi. Mặt cô rất lo lắng.
Chúng tôi miễn cưỡng đi bộ ra khỏi con hẻm.Susan chửi bới ầm ĩ. Gọi liền mấy cú điện thoại nhưng toàn bận hoặc không ai bắt máy, khiến người ta liên tưởng rằng người Tây Ban Nha hầu như chỉ dùng điện thoại để gọi người tình hoặc đang nằm dài trên bờ biển phơi nắng. Bởi vì đó là một quốc gia rất lãng mạn và sôi nổi.
Chúng tôi đứng bên đường, vẫy tay gọi tất cả các xe chạy qua. Rồi, "két" một tiếng, nhưu một khuôn hình trong phim, một chiếc Mercedes Benz màu đen đột ngột dừng lại trước mặt chúng tôi.
Cửa kính xe được hạ xuống, để lộ một gương mặt với nụ cười mê hồn, "Lên xe đi, các cô nương!". Anh ta mở cửa xe cho hai phụ bữ vẫn còn đang tròn mắt kinh ngạc và giục giã, "Nhanh lên".
Một người đàn ông luôn mặc veston đen hiệu Armani, đi xe hơi đen Mercedes Benz, đẹp trai hơn cả Goerge Clooney. Một người đàn ông luôn xuất hiện đúng lúc bạn không thể ngờ nhất về cả thời gian lẫn địa điểm. Ai có thể chơi hơn được anh ta?
Tôi im thin thít. Nick ngồi cạnh tôi không ngừng lùa ngón tay vào mái tóc rậm rạp, trò chuyện vui vẻ với Susan.
"Thật trùng hợp", Susan nói.
"Đúng vậy, quá trùng hợp", Nick đáp.
"Không ngờ anh cũng ra phi trường. Trên đời sao lại có chuyện trùng lặp như vậy nhỉ?", Susan ngờ vực.
"Đúng thế, là do ông trời sắp đặt".
Rồi trong xe yên tĩnh một lát, chỉ còn nghe thấy tiếng nhạc Jazz lúc được, lúc mất".
"Cái gì thế?", Nick như thể phát hiện ra châu lục mới khi nhìn thấy hộp socola trên tay tôi.
Tôi không trả lời, chỉ mở hộp ra. Anh ta nhún vai trước socola, rồi lại mỉm cười nhìn tôi, không nói, nhắc một miếng bỏ tọt vào miệng.
"Chà!", anh lắc đầu, "Vô cùng gợi cảm!", Susan cười phá lên, tôi cũng bật cười, mặc dù lúc đó thấy mình cũng không nên cười. Đúng lúc hôn nhau như có luồn điện ở New York, anh ta cũng từng nói một câu mà Muju đã nói: "New York khô quá!". Nhưng giờ đây, anh lại nói một câu mà tôi đã nói: "Vô cùng gợi cảm". Nghĩ lại, tần suất những lần trùng lặp như vậy thật không nhỏ.
Tôi không khỏi nghĩ ngợi sau tất cả những sự trùng lặp này có liên quan gì tới nhau. Một cuốn sách thần bí bán rất chạy có tên "The Celestine Prophecy" từng nhắc rằng: tất cả mọi sự trùng lặp không chỉ là tình cờ, đằng sau nó ắt phải có một lý do bí ẩn nào đó.
Trước khi tới phi trường, hộp kẹo socola đã hết bay. Sau khi tới nơi, mấy người nom nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Tôi và Susan ôm chầm lấy nhau, không nỡ rời xa. Trong cuộc hành trình ngắn ngủi ở Tây Ban Nha, mọi thứ đều rất thuận lợi, tất nhiên cũng có xen vào vài đoạn kịch tính, gây ấn tượng sâu đậm.
Nick cũng ôm Susan tạm biệt. Từ biểu lộ của Susan có thể thấy rõ anh ta đích thực là kẻ sát gái.
Susan đi rồi, chỉ còn lại hai người làm thủ tục ở hai quầy khác nhau. Sau đó, anh ta vội vã đưa tôi tới cửa xuất hành của tôi, thời gian quá gấp rút. Anh nhanh chóng rút ra một tấm danh thiếp, bên trên viết số điện thoại cầm tay, điện thoại nhà, hòm thư riêng mà thư ký của anh ta sẽ không thể xem được. Kiểm tra hết một lượt mọi phương thức có thể tìm thấy được anh, anh mới giao vào tay tôi và thở dài.
"Anh không muốn để em đi. Nhưng chúng ta sẽ còn gặp nhau. Anh tin chắc như vậy", anh nói. Tốt nhất là tôi nên tin tất cả những gì anh nói. Nếu anh ta nói có thể gặp tôi, vậy cứ để mặc anh ta.
Trước khi đi, anh cúi xuống, hôn lên má tôi, ngần ngử nửa giây, anh lại hôn lên môi tôi.
Đôi môi anh vừa nóng bỏng vừa mềm mại. Hơi thở thơm tho. Đó cũng là mùi ẩm ướt mà bạn có thể ngửi được giữa hai đùi.
Phải chuyển máy bay ở Paris. Trên chuyến bay đêm từ Paris tới Buenos Aires, tôi nhét phôn tai và đeo vải bịt mắt, ngủ ngon tới không ngờ. Có lẽ do tôi quá mệt, hơn nữa cũng không còn phải lo lắng nửa đêm có người tới gõ cửa hoặc điện thoại reo bất thình lình.
Sáng sớm hôm sau, tôi mang theo trinh tiết được bảo toàn kĩ lưỡng từ Tây Ban Nha xuống thành phố Buenos Aires ở Nam bán cầu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiền Của Tôi
Vệ Tuệ
Thiền Của Tôi - Vệ Tuệ
https://isach.info/story.php?story=thien_cua_toi__ve_tue