Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sủng Mị
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 24: Hồn Kỹ Sủng Mị
K
huôn mặt Đường Hiển khẽ co lại, Chu Sinh Mạc vội vã xoay người qua, vẻ mặt cực kỳ quái dị nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Sở Mộ đứng yên ở nơi đó, trên tay cầm một thanh chủy thủ dính máu, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người ở đối diện. Bên cạnh hắn chính là Mạc Tà, móng vuốt của nó chớp lóe hàn quang, từng giọt từng giọt máu tươi trên đó lặng lẽ rơi xuống bãi cỏ xanh.
"La Thần thật là sơ sẩy, biết rõ là chiến đấu sinh tử vẫn đơn thuần cho rằng ngươi chỉ biết dùng Hồn sủng công kích." Nhìn chủy thủ trên tay Sở Mộ còn đang dính máu, Chu Sinh Mạc dần dần hiện lên nét tươi cười.
"Thế nhưng, phế vật như vậy chết đi cũng tốt, khỏi làm cho ta tốn công đề phòng hắn."
Sắc mặt Đường Hiển càng thêm âm trầm, nếu có thể giết chết La Thần có thực lực xếp hạng trước mười, như vậy trong quãng thời gian qua Sở Mộ nhất định là ẩn dấu thực lực.
Hơn nữa, cho đến bây giờ hai tên Mã Chí canh gác bên ngoài còn chưa có xuất hiện, không cần đoán cũng có thể đoán ra cả hai đã bị Sở Mộ xử lý.
Liên tục giết chết ba người, trong đó còn có một La Thần xếp hạng trước mười. Sở Mộ bộc phát ra thực lực xem như đủ cường hãn rồi, ẩn giấu sâu như vậy đúng là làm cho người ta phải rùng mình run sợ.
"Đường Hiển, giải quyết hắn đi." Chu Sinh Mạc ra lệnh cho Đường Hiển.
"Cương Nha đã không còn bao nhiêu lực chiến đấu." Đường Hiển cau mày nói. Chiến đấu lúc nãy cơ hồ đều là một mình hắn xuất lực, hiện tại Cương Nha của hắn còn không đủ một nửa chiến lực.
"Con hồ ly giẻ rách kia cũng không còn bao nhiêu lực chiến đấu nữa rồi, tiến lên giết hắn đi, chờ ngươi đạt tới bảy niệm, ta sẽ giúp ngươi thu nhận đầu Hồn sủng thứ ba vừa ý." Chu Sinh Mạc vẫn không muốn ra tay.
Đường Hiển cắn răng, giương mắt quan sát Sở Mộ thật kỹ. Sau đó chậm rãi đi về phía Sở Mộ, Cương Nha bên cạnh hắn cũng răng nanh, trợn mắt đe dọa, bộ dạng cực kỳ hung tàn tùy thời đều có thể lao lên xé rách con mồi trước mắt.
Sở Mộ tĩnh táo nhìn Đường Hiển và hắn Cương Nha, chầm chậm giấu chủy thủ vào trong tay áo.
Mạc Tà hạ thấp thân thể, móng vuốt cắm vào trong đất tụ lực như trường cung, tinh thần căng thẳng chuẩn bị chiến đấu một trận sống còn.
Đường Hiển ý thức được Hồn sủng của mình đã bị giảm lực chiến đấu xuống khá nhiều, vì thế không dám khinh thị đối với Sở Mộ, cực kỳ cẩn thận hạ chỉ lệnh cho Cương Nha từ từ đến gần.
Mà Sở Mộ không có kiên nhẫn như vậy, tranh thủ đạo lý tiên hạ thủ vi cường (đánh trước giành ưu thế). Ngay khi cánh tay hắn vung lên, thân thể Mạc Tà bắn nhanh tới tựa như mũi tên rời khỏi dây cung, những bụi cỏ dại chắn đường nhất thời bị dạt sang hai bên.
Cương Nha cũng là Hồn sủng loại hình nhanh nhẹn, trong nháy mắt Mạc Tà vọt tới, Cương Nha cho ra phản ứng rất nhanh, hàm răng sắc bén lập tức mở ra cắn tới cổ Mạc Tà.
"Nguyệt Ảnh!"
Trong lúc chiến đấu, Sở Mộ và cơ hồ là Mạc Tà tâm linh tương thông, Sở Mộ ý thức đến đâu Mạc Tà sẽ hiểu ngay đến đó.
Trong quá trình di chuyển, thân ảnh Mạc Tà vạch ra một dãy tàn ảnh mơ hồ, răng nanh Cương Nha mạnh mẽ cắn xuống chỉ táp trúng vài cọng lông sau đuôi Mạc Tà. Còn móng vuốt Mạc Tà đã xẹt qua bên sườn Cương Nha lưu lại trên thân thể nó một vết máu nhàn nhạt.
"Né tránh trong quá trình di chuyển? Kỹ năng Nguyệt Ảnh đã tới hậu kỳ." Sắc mặt Đường Hiển lập tức biến thành khó coi, mới lần đầu tiên giao phong Cương Nha của hắn đã rơi vào thế hạ phong.
Chu Sinh Mạc không vội buông thả hồn ước, chỉ tĩnh táo khoanh tay đứng ở bên cạnh ngắm nhìn, bộ dạng hoàn toàn là tư thái của người chiến thắng.
Sở Mộ biết rõ địch nhân lớn nhất chính là Chu Sinh Mạc, nếu như tiêu hao quá nhiều thể lực khi chiến đấu với Đường Hiển, Mạc Tà rất khó chiến thắng nổi con Lão Lang tám giai hung tàn kia.
"Mạc Tà, Mị Hoặc." Sở Mộ nói.
Mạc Tà và Cương Nha liều mạng giao phong vài lần, rồi nhảy về phía sau, con ngươi màu trắng bạc bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng hoa mỹ tựa như tinh thần ấn ký, duy trì bộ dạng cực kỳ mỹ lệ.
Chu Sinh Mạc thấy Nguyệt Quang Hồ của Sở Mộ buông thả kỹ năng Mị Hoặc không nhịn được cười phá lên một tràng dài.
Chu Sinh Mạc cười như thế là rất bình thường. Bởi vì Mị Hoặc là kỹ năng tinh thần dễ gặp, loại kỹ năng này ở trong chiến đấu không có cách nào gây ra thương tổn trực tiếp, chỉ có thể miễn cưỡng hạn chế đối thủ trong chốc lát mà thôi.
Trọng yếu nhất là kỹ năng Mị Hoặc không thể có tác dụng với bất kỳ Hồn sủng nào. Ít nhất Hồn sủng cấp thấp không bao giờ Mị Hoặc được Hồn sủng cao cấp.
Mặc dù con Nguyệt Quang Hồ này có điểm không bình thường, nhưng từ ngoại hình và khí tức cũng có thể suy đoán ra thực lực của nó khoảng chừng sáu giai, cao nhất cũng không thể vượt qua bảy giai.
Mà Đường Hiển- Cương Nha đã là tám giai, bản thân Đường Hiển là sáu niệm Hồn Đồ, chỉ sợ lực chiến đấu hiện tại suy kiệt đi nữa, ý chí của hắn tuyệt đối không thể nào bị Nguyệt Quang Hồ sáu giai Mị Hoặc được.
Trong nháy mắt Mạc Tà buông thả kỹ năng Mị Hoặc, ánh mắt Sở Mộ cũng xuất hiện màu trắng bạc quỷ dị giống như đúc, hai luồng quang mang lạnh lùng sáng bóng đồng thời chiếu vào đối thủ.
Sở Mộ có ý niệm mạnh hơn bất cứ người nào trên đảo này, Mạc Tà thi triển kỹ năng Mị Hoặc không chỉ đơn thuần là buông thả tinh thần lực của nó, mà còn có ý niệm của Sở Mộ đồng thời dung nhập vào đó.
Con ngươi màu bạc càng lúc càng tỏa sáng yêu dị, Đường Hiển và Cương Nha hoàn toàn bị ánh mắt của bọn họ hấp dẫn, hoàn toàn không có cách nào dời tầm mắt sang nơi khác, trong con mắt tràn đầy sợ hãi và mờ mịt không thể tin nổi.
Lúc ánh mắt Sở Mộ và Nguyệt Quang Hồ phát sinh biến hóa, nụ cười trên môi Chu Sinh Mạc lập tức cứng ngắc lại, trong giây lát nhìn lướt qua Đường Hiển và Cương Nha y như bị mất đi linh hồn.
"Chuyện gì xảy ra? Đường Hiển, mau tỉnh lại." Chu Sinh Mạc tức giận hô to một tiếng.
Chu Sinh Mạc hô to như vậy, Đường Hiển mới đột nhiên chấn động tinh thần, ánh mắt lập tức khôi phục lại bình thường.
"Đã muộn, chết đi." Ánh sáng trong mắt Sở Mộ từ từ ngưng tụ thành một thanh hàn kiếm bắn về phía Cương Nha của Đường Hiển.
Đường Hiển đã khôi phục bình thường nhưng mà Cương Nha của hắn vẫn còn ở trong trạng thái mờ mịt.
"Vụt vụt!" Ngay khi ánh mắt Sở Mộ bắt đầu công kích, Mạc Tà cũng lập tức lao tới.
“Tê Liệt Trảo.”
Hai đạo hàn quang cơ hồ đánh tới cùng một lúc, dòng máu đỏ tươi văng ra khắp nơi, thấm ướt bãi cỏ dưới đất.
Vết thương sâu hoắm xuất hiện ở bộ vị yếu hại trên thân thể Cương Nha, thân thể của nó đã bị cắt ra một đường cực dài.
Cương Nha đau đớn co quắp một trận, thế nhưng ánh mắt của nó vẫn duy trì trạng thái mờ mịt vô thần, cuối cùng chậm rãi ngã xuống trong vũng máu.
Cảnh tượng máu chảy đầm đìa xuất hiện ở trước mặt Đường Hiển, làm cho hắn thất thần một lúc. Sau đó lập tức biến thành pho tượng cứng ngắc, hai con mắt từ từ đỏ bừng tràn đầy vẻ kinh hãi.
"Đây... điều này sao có thể… hồn lực của ngươi?" Đường Hiển chỉ tay vào Sở Mộ, thanh âm đã bắt đầu run rẩy.
Khóe miệng Sở Mộ nhếch lên biểu hiện nụ cười tà mị, cặp mắt trắng bạc dần dần khôi phục bình thường.
"Hồn kỹ, Sủng Mị." Sắc mặt Chu Sinh Mạc trong nháy mắt âm trầm xuống, gân xanh trên trán không ngừng co giật.
"Ngươi… ngươi không phải là Hồn Đồ, mà là Hồn Sĩ." Đường Hiển hoảng sợ lui về phía sau, nhưng trong lúc vội vã dậm trúng rễ cây trật chân té nhào xuống đất.
Hồn kỹ chính là kỹ năng Hồn sủng sư có thể thi triển.
Mà hồn kỹ Sủng Mị chính là năng lực đặc thù của Sở gia. Hồn sủng sư dùng tiêu hao hồn lực bản thân làm cái giá, thi triển ra kỹ năng tương đồng với Hồn sủng.
Muốn nắm giữ kỹ năng Sủng Mị chân chính, ít nhất phải đạt tới cấp bậc Hồn Sĩ. Cũng có nghĩa là người đó phải vượt qua cảnh giới Hồn Đồ chín niệm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sủng Mị
Ngư Thiên Không
Sủng Mị - Ngư Thiên Không
https://isach.info/story.php?story=sung_mi__ngu_thien_khong