Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sử Thượng Đệ Nhất Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24: Nhìn Qua Rất Quen Mắt
oOo
Bị trêu đùa tới ba lần mà không biết ai làm, chỉ có thể tức giận phát run, hận không thể cầm cục gạch tới liều mạng, nhưng vấn đề là hắn cũng phải tìm được đối thủ mới được.
Trần Mặc như sợ thiên hạ không loạn, cười híp mắt nhìn Hà Năng:
- Tôi nói này Hà quản lý, ông nên vào xe ngồi đi, kẻo không chừng lát nữa ông còn thấy bốn cái bánh xe của mình không cánh mà bay đó.
Nghe Trần Mặc nói tới loại khả năng này, Hà Năng không còn dám đi vào tiệm dương oai nữa mà liền lập tức nhảy vào xe.
BMW từ từ chuyển bánh, Hà Năng chỉ đành phải căm phẫn mà lái đi, trước lúc đi thì không quên quay đầu lại hướng về phía Diệp Dung mà quát:
- Tôi nói rồi, ba ngày sau tôi sẽ đến thu lại cửa hàng, không muốn dọn cũng phải dọn.
Nói xong thì chiếc BMW lao vút đi, trong chớp mắt đã chạy xa tít tung bụi khói mù mịt cả một vùng.
- Giỏi thì cứ đến, có bản lĩnh mang theo cả đội trật tự xã hội đến đây!
Diệp Dung hừ lạnh một tiếng, lập tức xoay người đi trở về trong tiệm rồi tức giận mà đóng sập cửa.
Mắt thấy chung quanh không ai chú ý, rốt cuộc Xa Xa cùng nhẹ nhàng bẻ bẻ cái đầu, thấp giọng tranh công nói:
- Lão đại, anh thấy em làm thế nào?
- Tạm được!
Tuy có lo lắng gặp xui xẻo nhưng mà Trần Mặc cũng giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
(Mấy con yêu quái cứ tự ý dùng năng lực là Trần Mặc dính xui)
Đại khái là rất ít khi được thừa nhận, Xa Xa nghe vậy không khỏi vui mừng rồi bổ sung:
- Lão đại, kỳ thật thì em còn động tay động chân trên tay lái nữa, anh đứng đó mà chờ xem kịch vui đi.
- Hở, nhưng có thể gây tai nạn chết người không?
Trần Mặc ngẩn ra, đột nhiên có chút bận tâm.
Có điều không đợi hắn nói xong thì liến thấy chiếc BMW kia đột nhiên quay ngược một vòng rồi trực tiếp đâm thẳng vào một góc trái đường, nhất thời làm cho gà bay chó chạy.
Cho dù còn cách năm sáu trăm mét nhưng vẫn nghe được tiếng kêu gào, Xa Xa hưng phấn thỏa mãn:
- Không sao, sẽ không chết người, chỉ là giáo huấn hắn mà thôi.
Tuy nói như thế nhưng trong lòng Trần Mặc mơ hồ có chút bất an, hắn cảm thấy dường như vận đen sắp xảy ra.
Lúc này Oa Oa từ bên trong hẻm đi ra, nó thấy được cảnh tượng kia thì cũng tỏ ra vui sướng khi người gặp họa:
- Đáng, rất đáng, ủa? Vì sao em lại thấy ngôi nhà mà chiếc BMW đó đụng lại quen vậy? Hình như nó là…
Yên tĩnh, rất yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh.
Ba kẻ vô công rồi nghề đang xem tai nạn đưa mắt nhìn nhau đột nhiên không hẹn mà cùng "A" lên một tiếng rồi chạy như điên về phía đó.
Mấy phút sau, khi Trần Mặc thấy được cảnh quen thuộc trước mắt thì nhất thời khóc không ra nước mắt — con bà nó, chiếc BMW này lại đụng đâu không đụng, lại chọn đúng chỗ hắn thuê!
Giờ phút này, toàn bộ thân xe đều đụng vào gian phòng, dùng đầu gối cũng nghĩ được đồ đạc trong phòng kia xong rồi!
- Phốc!
Một búng máu trực tiếp phun ra, Trần Mặc cùng mấy con yêu quái đối mắt nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy nên tìm chỗ nào ngồi khóc một trận.
Số phận đen đủi chết tiệt, ngay cả khi có hai mảnh ngọc vỡ áp chế thì cũng đỡ không nổi, đây quả thật là quá xui xẻo mà. Cho dù đối phương có muốn bồi thường cũng chưa chắc đã bồi thường toàn bộ.
Có điều xui xẻo sự còn chưa có chấm dứt, một lát sau Lâm Lâm lại thở hổn hển mà chạy tới.
Thấy được cảnh tượng thê thảm này thì nàng liền chấn động, lập tức lại lại nghĩ tới cái gì lập tức nắm chặt lấy ống tay áo của Trần Mặc:
- Trần ca, Dung tỷ đột nhiên chạy đến nhà hàng đối diện bên kia tìm Gia Địch, anh nói làm sao đây?
- Em đoán xem, chúng ta nên phụ trách cổ vũ hay là chuẩn bị dao phay?
Quay đầu lại nhìn nhà hàng kia, Trần Mặc cũng không lo lắng gì cả, hắn không lạ Diệp Dung.
Chẳng qua ngay sau đó, một câu của Lâm Lâm làm mặt hắn đổi sắc:
- Như vậy cũng được sao? Nhưng mà thoạt nhìn Dung tỷ rất bình tĩnh, anh cũng biết là Dung tỷ càng bình tĩnh thì lại càng…
- Sặc, anh phải qua đó ngay.
Trần Mặc lắp bắp kinh hãi, rồi chạy như điên.
May mắn chính là, hung án còn chưa xảy ra, mấy tên bảo tiêu đứng trước cửa nhà hàng không cho Diệp Dung đi vào.
Bất quá nhìn thấy Trần Mặc đột nhiên xuất hiện thì bọn hắn ngẩn ra, sau đó thái độ trở nên cung kính mà nhường đường.
Cùng lúc đó, nữ quản gia Tang Á đứng trước thư phòng cũng khom mình hành lễ, hơn nữa lại nhẹ nhàng gõ nhẹ cửa phòng.
Sau vài giây thì giọng nói của Gia Địch vang lên:
- Tang Á, hình như ta nghe được giọng nói của Mặc, mời anh ấy vào đi.
- Vâng!
Tang Á nhẹ nhàng đáp ứng, từ từ đẩy cửa ra, lập tức một bức tranh mỹ nhân trong đêm đập ngay vào mắt.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, Gia Địch một thân váy ngủ màu trắng đang ngồi trên xích đu, chuyên tâm đọc một quyển sách cổ.
Nàng hơi hơi nghiêng đầu, mái tóc dài như như thác nước thả xuống đầu vai, bờ vai trắng nõn mịn màng, mơ hồ toát mát ra hơi thở u tĩnh cổ điển.
Cho dù Diệp Dung vốn là định đến chất vấn, nhưng giờ phút này trông thấy tình cảnh trước mắt thì cũng không nhịn được mà bước chân hơi chậm dần, dường như cảm thấy không đành lòng cắt đứt hình ảnh đẹp này.
Tang Á thấy vậy khẽ ho khan một tiếng nhắc nhở chủ nhân có khách tới chơi.
Gia Địch hơi nghiêng đầu, đón nhận ánh mắt của Trần Mặc.
Sau vài giây liếc mắt đưa tình, nàng đột nhiên nở ra nụ cười ngọt ngào, khí chất vốn lạnh như băng bỗng biến mất.
- Thật xin lỗi, đã trễ thế này còn tới quấy rầy cô.
Có chút không chịu nổi được ánh mắt của Gia Địch, Trần Mặc hơi nghiêng đầu tránh đi, ánh mắt đặt lên quyển sách kia.
- Uhm, đây là quyển “Sử ký” năm 1953, làm sao cô có thể… Được rồi xem như tôi chưa hỏi, quả nhiên có tiền cũng là một chuyện rất tốt!
Bởi vì nguyên nhân là tốt nghiệp hệ Trung văn cho nên Trần Mặc có chút ưa thích loại sách như thế này, giờ phút này thấy được quyển “Sử ký” vốn còn rất ít nên khó tránh mà cảm khái thở dài.
Gia Địch tự mình vì hắn rót một chén trà xanh, khẽ cười nói:
- Đây là Tang Á mua hộ em, bởi vì anh thích điển cố văn hóa cho nên em cũng muốn có một ít kiến thức. Đúng rồi, hương vị của chén trà này thế nào, em nhớ được anh đã nói mình thích trà Long Tỉnh Tây Hồ?
Nghe được lời nói hàm tình như thế, cảm nhận vẻ ôn nhu của Gia Địch, nhìn vào khuôn mặt như ngọc trước mắt, Trần Mặc không khỏi có chút ngây ngốc.
Nhưng mà ngơ ngẩn vài giây, hắn lại không nhịn được mà thở dài rồi bất động thần sắc đấm một quyền vào túi.
Sau đó nghe được tiếng kêu đau của Nặc Nặc thì Trần Mặc cũng cảm thấy tâm tình có chút đỡ hơn:
- Điển cố văn hóa bàn sau cũng không muộn… Bây giờ là Dung tỷ muốn cùng với cô nói chuyện về mặt bằng của tiệm cơm.
- Mặt bằng tiệm cơm?
Gia Địch hơi hơi nhíu mày, có vẻ mê hoặc khó hiểu, mà vẻ mặt của Tang Á cũng rất kỳ quái.
Cùng lúc đó một tên bảo tiêu đột nhiên đi vào phòng, đến gần Gia Địch rồi nói mấy câu, có thể là mấy tin tức vừa mới thu thập được.
Mặt không chút thay đổi nghe xong hội báo, Gia Địch như có suy nghĩ gì rồi hơi vẫy tay, lúc này mới nhìn vào Diệp Dung, nói:
- Tức là Diệp tiểu thư cho rằng đây là do tôi làm?
- Tôi đúng là nghĩ như thế!
Diệp Dung ngẩn ra, mê hoặc nói:
- Nhưng mà hiện tại thì hình như không có quan hệ gì với cô!
Nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, cảm giác được mây đen dần dần tán đi, Trần Mặc không khỏi thở ra một hơi.
Nhưng hắn đã cao hứng quá sớm, bởi vì Gia Địch còn bổ sung một câu:
- Đương nhiên là không có quan hệ rồi bởi vì tôi muốn đánh bại cô cũng rất đơn giản, căn bản không cần tìm người khác giúp đỡ.
- Vậy sao?
Diệp Dung lại không có tức giận, ngược lại lại nở ra nụ cười thản nhiên, xem ra rốt cuộc nàng cũng đã lĩnh ngộ được tinh túy "phá rồi lại lập" trong võ học.
- Haiz...
Trần Mặc không biết nói gì, ngẩng đầu nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, đột nhiên cảm thấy được bão táp sắp tiến đến, nghĩ nghĩ có lẽ mình nên tính trước bước chuyển đi?
- Được rồi, nói đùa thôi mà!
Nhưng mà vài giây sau, Gia Địch đột nhiên nở ra nụ cười:
- Lại nói, vừa rồi tôi có nghe một cuộc điện thoại… Xuất hiện đi, lén lút làm cái gì?
Đột nhiên nàng quay đầu lại rồi khẽ quát, đồng thời đưa tay lên nhẹ nhàng bắn ra, Diệp Dung chỉ kêu lên một tiếng đau đớn rồi té xuống.
Cùng lúc đó, mấy luồng sáng lóe lên, mấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Trần Mặc ngẩn ra, theo bản năng chắn trước người Gia Địch, hắn thấy rõ kia là vài người đàn ông mặc cổ trang, hơi thở tràn ngập uy áp thâm hậu dâng lên, nhất thời giống như là tường sắt vây cả gian phòng này lại.
- Tu chân?
Chưa thấy qua heo chạy cũng nếm qua thịt heo, Trần Mặc xoa cằm, đột nhiên có cảm giác bản thân cần bước lên xin chữ ký.
Có điều hắn không làm như vậy bởi vì vẻ mặt của những người này rất nghiêm túc, nhất là người đàn ông trung niên như vác cái quan tài trên mặt kia, cũng chỉ thiếu có việc khắc trên trán mấy chữ “Xê ra chớ gần”.
- Bản nhân là Lý Trì, từ trước đến nay vẫn ở Nam thành.
Người đàn ông trung niên kia khẽ vung tay lên, một pho tượng Linh Lung Tháp bảy tầng xuất hiện trên tay hắn:
- Đêm qua hai vị đã gây náo động, không biết là con ngưu yêu kia như thế nào rồi?
- Cái này… Nó bị ăn hết rồi!
Trần Mặc ngẩn ra, lựa chọn thành thật trả lời, sau đó hắn liền thấy bộ dạng lảo đảo của Lý Trì như đối phương có chút không chấp nhận nổi sự thực.
- Ăn rồi?
Run sợ gần chục giây, Lý Trì mới miễn cưỡng khôi phục lại tinh thần, bất quá ánh mắt hắn nhìn vào Trần Mặc giống như là đang nhìn vào một tên mọi rợ ăn thịt người.
- Nhưng không phải là tôi ăn!
Ủy khuất nheo nheo mắt, Trần Mặc quay đầu lại nhìn Diệp Dung đang hôn mê, thầm nghĩ ngay cả canh ca còn chưa được một ngụm nữa, làm sao lại trở thành mọi rợ rồi.
Nhưng mà Lý Trì đã cảm thấy không thể nói chuyện cùng mọi rợ ăn thịt người nữa rồi, cho nên hắn trực tiếp quay đầu nhìn Gia Địch.
Thoáng trầm mặc một lát, vị tu chân giả này chợt nâng Linh Lung Tháp lên, trầm giọng nói:
- Tôn giá từ Hy Lạp xa xôi mà đến, cũng đã ở Trung thổ hồi lâu, chẳng lẽ không định trở về nước sao?
Chỉ đơn giản một câu mà đột nhiên làm cho không khí trong phòng lạnh xuống, nhưng Gia Địch vẫn chỉ thanh nhã khẽ nhấp một ngụm trà, giống như cái gì cũng không nghe thấy.
Mãi lâu sau đó, khi Lý Trì tỏ vẻ hơi tức giận thì nàng mới nở ra nụ cười thản nhiên:
- Thì ra Lý tiên sinh còn phụ trách việc quản lý vi-sa nữa, thất kính rồi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sử Thượng Đệ Nhất Yêu
Thủy Thiện
Sử Thượng Đệ Nhất Yêu - Thủy Thiện
https://isach.info/story.php?story=su_thuong_de_nhat_yeu__thuy_thien