Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sống Chung Với Sếp Tổng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17 - 5
S
au một cảm giác đau, Đỗ Lôi Ty vui vẻ.
Haha! Quả thật không nằm mơ!
Tại sao sếp phải cho tăng tiền Đỗ Lôi Ty? Thật ra thì nguyên nhân nằm trong cú điện thoại Jason mới gọi kia. Vài giờ trước, Liêm thị cùng một công ty đa quốc gia nào đó thành lập hợp tác, sau gần ba tháng đàm phán, đôi bên rốt cục ký kết hiệp ước. Mà hiệp ước này vừa vặn chính là việc mà Đỗ Lôi Ty làm mấy ngày nay. Hiệp ước có thể kí nhanh như vậy, Đỗ Lôi Ty cũng coi như có công. Ở Liêm thị, chế độ thưởng phạt công nhân viên luôn luôn rõ ràng, kể cả công lao vụn vặt cũng không ngoại lệ.
Cho nên, Đỗ Lôi Ty liền từ giai cấp vô sản nghèo khổ đến nỗi chỉ còn một cái quần lót, nay biến hóa nhanh chóng, trở thành phú ông. Cảm giác này giống như ly sữa có melamine kia, biến hóa nhanh chóng, thành một ly sữa bột giàu protein trộn với melatonin, cô có thể mất hứng, có thể không hưng phấn sao?
“Phỉ Phỉ, tao muốn mời mày ăn cơm!” Đỗ Lôi Ty ở bên này điện thoại hưng phấn mà khua tay múa chân.
Chu Ngọc Phỉ đang chơi game, bỗng nhiên một cú điện thoại gọi tớ, hại cô phân tâm bị Boss chém nát nhừ người, tức khí, chửi ầm lên: “Đỗ Lôi Ty, mày lại nhặt được tiền nữa hả? Nhặt được tiền thì mau trả tiền chai nước ngọt tám đồng lại cho tao!”
“Mày đừng hở tý là đòi tiền chai nước ngọt tám đồng, hẹp hòi vừa thôi!” Có tiền, khẩu khí nói chuyện cũng không giống lúc trước, Đỗ Lôi Ty lòng sâu muôn trượng phất tay, “Tao mời mày ăn một bữa thịt nướng một trăm tám!”
“Thôi đi! Theo gia sản của mày, đừng nói thịt nướng một trăm tám, mày mời tao ăn lẩu cay tự chọn mười tám đồng cũng đã là chuyện năm tháng trước rồi.” Chu Ngọc Phỉ tức giận nói.
“Phỉ Phỉ, tao không lừa mày! Tao thật lòng mời mày ăn cơm, còn cả Hạ Khôn nữa, đưa anh ta theo!”
“Cái gì? Bao cao su, phát tài rồi hả?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng của Hạ Khôn.
“Hồ ly chết, anh mới là bao cao su, cả nhà anh là bao cao su!” Đỗ Lôi Ty giận đến nghiến răng nghiến lợi, trên thế giới này, chỉ có Chu Ngọc Phỉ là đồ nữ lưu manh như vậy, mới có thể khống chế được hồ ly chết tiệt như Hạ Khôn, đây chính là một vật khắc một vật trong truyền thuyết!
Đang lúc hai người nói điện thoại không ngừng nghỉ, sếp tổng bỗng nhiên đi vào phòng, chân mày hơi bất mãn: “Em ở đây ầm ĩ cái gì?” Nha đầu này kể từ khi buổi sáng được tăng lương, trạng thái tinh thần không bình thường, cách một bức tường kín cũng có thể nghe được giọng của cô.
Bên này, Hạ Khôn nghe được giọng Liêm Tuấn, cười đùa nói: “Bao cao su, ớ, sao tôi nghe thấy giọng đàn ông kìa? Rốt cục có người chịu thu nhận Bao cao su rồi…”
Càng nói càng quá đáng, Đỗ Lôi Ty giận đến rống một tiếng trong điện thoại: “Hạ hồ ly, anh đi chết đi!” Sau đó tức giận cúp điện thoại.
Liêm Tuấn ở một bên nhìn thấy tất cả, bất động thanh sắc nói: “Em đang gọi điện thoại với ai?”
“Một con hồ ly chết tiệt!” Đỗ Lôi Ty bật thốt lên.
“Hồ ly?”
“Đúng vậy! Hồ ly này chỉ giỏi múa mép khua môi, vừa thấy tôi đã gọi Bao cao su, Bao cao su không ngừng, cũng không nhìn lại mình, đàn ông đường đường lại đẹp hoàn mỹ hơn cả chị em phụ nữ, thối muốn chết…” Đang nổi nóng, lại bắt đầu thao thao bất tuyệt oán trách, đợi đến lúc cô ý thức được cách mình nói chuyện rất giống sếp tổng, Hạ Khôn đã ở một chốn hẻo lánh nào đó trên Địa Cầu hắt xì hơi nãy giờ.
“Ngại quá, vừa rồi tôi có chút giận quá.” Đỗ Lôi Ty lè lưỡi, nghĩ thầm sếp tổng đại nhân sẽ rất không vui khi nghe cô lải nhải oán trách như vậy.
Tuy nhiên Liêm Tuấn cũng không nói gì, chẳng qua là không chút để ý nói: “Bạn em, là đàn ông?”
“Đúng vậy.” Chẳng qua Hạ hồ ly chẳng những đẹp hơn phụ nữ, miệng cũng độc hơn phụ nữ nhiều!
“Quan hệ rất tốt?”
“Tốt cái rắm á! Ai quan hệ tốt với hắn ta người đó tám đời nổi mốc!” Đỗ Lôi Ty nói xong, nhìn sếp tổng đại nhân một chút, cảm thấy mặt của anh giống như đen lại. Có thể mình mới vừa nói bậy quá thô lỗ, tổn hại hình tượng sếp tổng phu nhân? Cũng khó trách, sếp lớn hưởng giáo dục quý tộc từ nhỏ, khẳng định không thích hình tượng tục nữ lưu manh như vậy.
Đỗ Lôi Ty suy nghĩ một chút, vừa bổ sung nói: “Thật ra thì người này mặc dù miệng độc chút, nhưng tâm địa không xấu, ít nhất… Ít nhất coi như có thể…”
Bên này, Đỗ Lôi Ty vắt óc nghĩ tới ưu điểm ít ỏi của Hạ hồ ly, nghĩ đến hộc máu. Bên kia, sếp tổng đại nhân mặt càng ngày càng đen.
“Em đừng nói nữa!” Quẳng xuống một câu, người đã đi ra ngoài, để lại Đỗ Lôi Ty một người ở trong phòng, không hiểu ra sao.
Sếp tổng đại nhân, tức giận?
Sếp tổng đại nhân hình như giận thật à, kết quả này do Đỗ Lôi Ty quan sát tỉ mỉ toàn diện rồi kết luận.
Kể từ khi Liêm Tuấn mặt đen đi ra ngoài, không nói một câu, một mình ngồi ở trên ghế sa lon không nói tiếng nào xem ti vi, ngay cả cô giả mù sa mưa đến gần cũng không để ý.
Lần này, Đỗ Lôi Ty hoảng hốt.
Đều do cô đắc ý vênh váo, cho là tăng tiền lương thì mình thành phú ông, không biết tiền này còn đang do sếp nắm, sao cô lại lộ nguyên hình rồi?
Vừa nghĩ tới mình vừa rồi đường đường ở trước mặt sếp tổng nói bậy, hoàn toàn không để ý hình tượng sếp tổng phu nhân, mười phần bộc lộ ra sắc mặt đáng ghê tởm của thị dân nhỏ bé cùng những âm u trong lòng, Đỗ Lôi Ty lại hối hận!
Cơ hội mắng Hạ Khôn sau này còn, nhưng muốn kiếm một vạn năm ngàn đồng bạc lần nữa, có thể rất khó!
(“đại dương” là đồng Yuan bạc)
Trong lòng Đỗ Lôi Ty lo lắng như lửa đốt, trước mắt lại xuất hiện cảnh trong mơ, trăm ngàn đồng tiền giá trị lớn trong nháy mắt lần lượt từng cái một biến thành tiền giấy nhảy múa đầy trời… Không! Trăm ngàn đồng tiền giá trị lớn tất cả đều biến thành tiền giả HD* hết rồi!
(*vào năm 2009, các vụ in tiền giả ở TQ đều là series tiền bắt đầu bằng chữ HD và HB)
Đỗ Lôi Ty giật mình một cái, từ trong ảo tưởng kinh khủng trở lại thực tế, liếc nhìn sếp tổng đại nhân sắc mặt âm trầm ngồi ở trên ghế sa lon, trong đầu chợt xuất hiện một câu đối:
Vế trên: Mặt dày đến mức đạn bắn không thủng.
Vế dưới: Tiền nhiều đến mức đếm không xuể tay.
Hoành phi: Còn tiền lương của ta!
Sau khi được hai câu đối ủng hộ, Đỗ Lôi Ty lấy hết dũng khí, mặt dày bước tới, “Sếp tổng, ngài có khát không?”
“…”
“Anh không khát, vậy có đói không?”
“…”
“Anh không đói bụng… Vậy tôi bóp vai giúp anh nhá?” Đỗ Lôi Ty vừa nói, cũng không quản Liêm Tuấn có lên tiếng hay không. Rời khỏi dép, bò lên ghế sa lon, hai móng vuốt ân cần bóp vai cho sếp tổng.
Hai móng vuốt bóp và bóp, động tác như nhào nặn hoành thánh, mềm mại vô lực.
Nhưng khổ một cái là, động tác mềm mại như vậy, giống như cỏ cháy lan trên đồng cỏ, chỗ bị cô chạm qua như có gì đó rục rịch ngóc đầu dậy.
Sếp tổng không đẩy cô ra, vẫn còn hi vọng nói đến tiền lương, cho nên Đỗ Lôi Ty càng xoa bóp vai, bên bóp bên hỏi: “Thoải mái không?”
Giọng nói kia giống như làn gió thổi qua mặt hồ, thổi lên một đợt rung động, ngón tay anh giật giật.
“Tôi còn biết bấm huyệt, anh có muốn thử một chút hay không?” Cô vừa nói, móng vuốt dời đến trên cánh tay Liêm Tuấn, “Cái này gọi là màng ngoài tim, bấm vào huyệt thiên trì, thiên tuyền, khúc trạch, nội quan, lao cung và trung trùng, có thể tăng thêm khí huyết…”
Theo ngón tay của cô bấm xuống từng điểm trên người, bấm một cái, ngọn lửa liền lan tràn, mắt thấy, lửa đã sắp cháy lan khắp đồng cỏ.
Bên này, Đỗ Lôi Ty vẫn còn tiếp tục chìm trong lý luận trung y.
“Đây gọi là huyệt kỳ môn, ở bên này cổ tay, mỗi ngày bấm mấy cái có thể trị liệu chứng mất ngủ… Ớ?Taycủa anh rất nóng…”
Bỗng dưng, cánh tay lớn vốn đang để mặc cô sờ nắm nay linh hoạt chuyển động, nắm chặt tay cô.
Đỗ Lôi Ty ngây ngẩn cả người: “Sếp tổng, anh cũng muốn thử xem sao? Cái kia… Huyệt kỳ môn ở chỗ này nữa… Anh nắm tay tôi làm gì… A!”
Còn chưa có nói xong, Liêm Tuấn bỗng nhiên nhẹ nhàng kéo, Đỗ Lôi Ty không chút phòng bị, chợt bị anh kéo vào trong ngực.
“Tôi muốn thử xem.” Giọng nói của anh sàn sạt, không giống với nghiêm túc thường ngày, có loại mị hoặc đặc biệt, nhẹ nhàng lẩm bẩm bên tai, lỗ tai đều đã nhuộm đỏ bừng.
“Anh… Anh nói gì… đấy không phải là huyệt đạo!” Giọng nói lắp bắp trong khi bàn tay nóng rực đã thăm dò vào bên trong áo, chợt ngưng bặt không nói nữa.
Lúc này, người có chỉ số cảm xúc * thấp như Đỗ Lôi Ty, cũng biết có chuyện gì xảy ra, môi của anh đã dán lên cổ cô, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm.
(*chỉ số cảm xúc = EQ – “Emotional Quotient”. )
Trong nháy mắt, một dòng điện chạy qua toàn thân.
“Chờ một chút!”
“Làm gì?” Liêm Tuấn dừng lại động tác, ánh mắt bất mãn.
“Tôi…” Ánh mắt cô lóe lên, “Tôi còn chưa tắm…” Trời ạ! Đừng bảo ngay cả cái này cũng không giống như trong ti vi sao?
“Em run cái gì?” Liêm Tuấn nhướn mi, “Tôi tắm cùng em…”
“Đừng!”
“Phải tận dụng thời gian.”
Nút áo trước ngực, đã mở hai nút.
“Chờ một chút!”
“Còn làm gì nữa?”
“Tôi… tôi nghĩ… Ở trên ghế sa lon không tốt lắm …”
“Được rồi.” Liêm Tuấn ôm ngang cô lên.
Bỗng nhiên bị nhấc bổng trên không khiến Đỗ Lôi Ty sợ hết hồn: “Anh muốn làm gì!”
“Không phải em nói trên ghế sa lon không tốt sao? Vậy thì trên giường…” Khi nói chuyện, anh đã ôm cô vào phòng, đặt ở trên giường, sau đó cả người đè xuống.
“Chờ một chút!”
“Em còn muốn gì?”
“Tôi… Tôi còn chưa chuẩn bị xong…”
“Không sao, chúng ta cùng nhau chuẩn bị.”
“Đừng! Chờ —— “
Giọng nói biến mất ở đầu lưỡi.
Danh ngôn internet nói như thế nào? Đàn ông luôn có cách để phụ nữ câm miệng.
Không phải câu này! Còn có câu khác!
Đúng rồi! Đàn ông đưa trang phục cho phụ nữ, chính là vì muốn tự tay cởi ra.
Đàn ông đưa nội y cho phụ nữ, đương nhiên phải…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sống Chung Với Sếp Tổng
Ức Cẩm
Sống Chung Với Sếp Tổng - Ức Cẩm
https://isach.info/story.php?story=song_chung_voi_sep_tong__uc_cam