Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Ác Ma
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24: Bàn Bạc Kế Hoạch Tương Lai
B
a ngày sau đó đúng là những ngày nhàn rồi của Vương Minh. Chỉ duy nhất có một việc là hai hôm trước đến trường báo danh thì tất cả thời gian còn lại hắn đều chỉ làm hai việc dy nhất. Đó là ngồi trước máy tính tìm tin tức trên mạng và luyện công. Đặc biệt hắn rất chú tâm đến việc luyện công, ngày nào cũng dậy từ 5 giờ sáng để luyện bởi vì cái hôm hắn tàn sát đám thủ hạ của Mặt Sẹo hắn cảm thấy hắc ám nội khí mạnh mẽ lạ thường, nó chảy trong kinh mạch của Vương Minh rất dễ dàng, không hề bị cản trở như bình thường. Thấy dị cảnh đó, hai này Vương Minh cố gắng tìm lại cảm giác đó nhưng vô dụng. Thở dài chán nản, Vương Minh thu công lại xuống dưới nhà đi tăm rửa.
“Anh, ra ăn sáng đi”
Vương Minh vừa ra khỏi phòng tắm thì nghe thấy tiếng gọi nhỏ nhẹ của Lâm Yên Yên. Vương Minh cảm khái cuộc sống hiện nay nếu so với cuộc sống trước kia của mình quả là giữa mơ và thực vậy. Vừa ngồi yên vị xuống bàn ăn thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa vang lên
“Cộc… cộc… côc…”
“Không hiểu ai sáng sớm đã đến làm phiền vậy” Lâm Yên Yên khẽ nhiu mày, nàng ra mở cửa thì thấy ba anh em Hầu Dũng, Hầu Toàn và Hầu Ba đang đứng ở trước cửa”
Vương Minh thấy vậy vừa nhồm nhoám nhai miến bánh mì vừa cất giọng nói
“Là ba người a. Ăn sáng chưa. Cùng ngồi ăn nào”
“Bọn em ăn sáng rồi. Anh cứ tự nhiên ăn” Hầu Dũng cung kính nói
Vương Minh thấy vậy cũng không níu kéo nữa chỉ bảo ba người vào trong phòng sách chờ. Đánh chén nhanh bữa sáng, hắn vào phòng sách ngồi xuống đối diện ba người. Quét ánh mắt một lượt khắp ba anh em họ Hầu rồi mới mở miệng
“Đã quyết định chưa”
Ba người nhìn nhau, Hầu Dũng và Hầu Toàn do ba hôm trước thấy được khung cảnh kì dị kia nên bây giờ trở nên rất cố kị với Vương Minh, chỉ có Hầu Ba là không biết gì vì vậy hắn mạnh dạn nói
“Đại ca, ba anh em chúng em sẽ theo anh nhưng có một điều kiện…”
“Điều kiện gì nói đí” Vương Minh mở cờ trong bụng, chỉ cần thu nạp được ba anh em họ Hầu thì điều kiện gì cũng OK hết.
Hầu Ba hít một hơi thật sau rồi nói
“Chúng em đồng ý nhưng anh phải tuân thủ một nguyên tắc, không làm hại đến người vô tội”
“Chỉ có thế thôi sao”
Vương Minh ngơ ngác hỏi Hầu Ba. Hắn lúc đầu tưởng ba người này cần thứ gì đó to lớn lắm, giả dụ như là tiền này, gái này,… Ai dè chỉ có mỗi một điều kiện cỏn con này. Ba người gật đầu, Vương Minh im lặng nhìn họ rồi cười lớn:
“Ha ha ha… Tưởng gì việc này quá đơn giản. Không giấu gì các chú mắc dù anh có thể là ra tay rất dã man tàn độc nhưng anh xin thề có trời đất chứng giám là từ trước đến nay chưa hề có một người vô tội nào chết trong tay anh cả. Phương châm đối nhân xử thế của anh rất đơn giản đối với bạn bè người thân thì ấm áp như mùa xuân còn đối với kẻ thù thì lạnh giá như mùa đông”
Hầu Toàn và Hầu Dũng gật đầu. Ba ngày qua hai người đã ngẫm kĩ lại những việc xảy ra, qua đó nhận ra được phòng cách làm việc của Vương Minh. Đúng như lời hắn nói, đối với kẻ thù thì hắn cô vùng tàn độc như ác ma nhưng đối với người thân thì lại hiền hòa vô cùng. Lúc trước đến đây ba anh em họ còn do dự, mặc dù đồng ý theo Vương Minh nhưng mà đa phần là trả ơn nghĩa mà thôi còn nay khi nghe những lời thật tâm của hắn, ba người quyết định từ nay sẽ mãi mãi đi theo Vương Minh, cùng hắn xây dựng một sự nghiệp huy hoàng.
“Được rồi, giờ đây anh nói qua suy nghĩ và kế hoạch sắp tới của mình”
Vương Minh thu hồi lại ve mặt tươi cười, thay vào đó là một vẻ mặt nghiêm túc. Thấy vậy, ba người cũng ngồi thẳng lưng, nghiêm chỉnh lắng nghe.
“Như các chú đã biết tình hình hắc đạo của Đông Doanh hết sức phức tạp”
Ba người gật đầu. Đông Doanh là một thành phố quốc tế lớn nên ở đây qui tụ đủ mọi loại người, đặc biệt là rất nhiều kẻ có quyền thế và thực lực. Hiện nay theo như tin tình báo mà Vương Minh thụ trong ba ngày qua thì toàn bộ giới hắc đạo Đông Doanh tồn tại ba thế lực chính. Thế lực thứ nhất là Hắc Long bang, nắm giữ năm quân 1,2, 4, 5,6; đây chũng chính là bang hội có thực lực mạnh nhất ở Đông Doanh, nghe nói phía sau lưng của bang này chính là Nguyễn gia ở Nam Hải. Thế lực thứ hai là Nhị bang, nắm giữ quận 8, 9, 11, 12; nghe nói bang hội nay do hai người anh em sáng lập ra, không ai biết người đứng đầu là ai chỉ biết rằng hai người này là dân từ phái Bắc xuống nghe nói gia thế rất hiển hách và cường đại không kém Nguyễn gia Nam Hải. Thế lực thứ ba chính là Liện mình các tiểu bang, đây là một liên minh do nhiều tiểu bang phái hợp lại nhắm chống đỡ sức mạnh của hai bang phái lớn kia; địa bàn của liên mình này gồm có các quận 20, 21, 22, 23 và khu vực ngoại thành phía Đông.
“Thành phố Đông Doanh là một thành phố lớn nhất cả nước với 30 quận nội thành. Nhưng theo tình hình hiện nay thì có thể thấy là hai phần ba địa bàn đã có chủ. Trừ ba quận biệt danh là “bất khả xâm phậm” là quận 3, 7, 10 thì hiện nay nơi để cho các tiểu bang phía mới thành lập như chúng ta chỉ còn lại các quận từ 13 đến 19 và từ 24 đến 30. Theo các chú chúng ta nên bắt đầu từ đâu”
Vương Minh nói xong dùng lại nhìn ba người phái trước. Cả ba người đều lâm vào trầm tư. Vương Minh muốn nhân cơ hội này kiểm tra trình độ phân tích và sách lược của ba người, phải biết là cái thời đại mà xã hội đen chỉ biết chém chém giết giết đã qua rồi, bây giờ là thời đại của đầu óc, muốn đứng vững được không chỉ cần nắm đấm mà cần phải có đầu óc nữa. Vương Minh muốn từ đây để chọn ra người thích hợp để thay hắn xuất hiện, dù sao hắn vẫn có thân phận là sinh viên đại học Tổng hợp Đồng Doanh nên không thể tiện xuất đầu lộ diện được.
30 phút trôi qua, ba người vẫn bảo trì tư thế ban đầu của mình. Ai cũng cúi gàm mặt xuống đất suy nghĩ. Không gian hiện giờ thật im lặng, Vương Minh gác hai chân lên bàn vân chăm chú quan sát ba người. Một lúc sau Hầu Toàn lên tiếng:
“Đại ca em xin nói suy nghĩ của mình”
Vương Minh gật đầu nói
“Có gì thì cứ nói hết ra, không việc gì phải cố kị cả”
“Theo tinh hình hiện nay thì đúng như đại ca nói, nơi khởi nghiệp của chúng ta chỉ có hai khu vực, đó là khu vực từ quận 13 đến 19 và từ quận 24 đến 30. Theo như em nghĩ chúng ta nên chọn khu vực đầu tiên”
“Lí do” Vương Minh vân bình thản nói
“Có hai lí do. Thứ nhất khu vực này tập trung các quận nghèo nhất của thành phố, đặc biệt là từ quân 13 đến 17 còn được biết đến với cái tên “quê hương của lưu manh”. Theo em biết thì ít nhất gần 30% số lưu manh ở thành phố này xuất thân từ các quận này mà ra vì vậy nếu chúng ta chiếm được quận này thì dễ dàng chiêu mộ nhân lực. Ngoài ra vì là quận ngheo kiết xác nên chắc chắn sự dòm ngo của các thế lực đối với nơi đây là rất ít. Không giống như các quận từ 24 đến 30, em hồi trước nghe Mặt Sẹo nói nơi đó chính quyền thành phố đang trọng điểm đầu tư, chắc chắn sẽ là một nơi béo bở vì vậy các thế lực sẽ lao vào đây tranh giành là rất lớn”
Hầu Toàn nói một tràng dài, rồi sau đó vơ lấy cốc nước trước mặt uống ừng ực. Vương Minh khẽ gật đầu tán thành với suy nghĩ của Hầu Toàn, tính định nói gì thì Hầu Toàn đã nói tiếp:
“Nhưng vấn đề hiện nay là nếu chúng ta khởi nghiêp tại các quận nghèo này thì tiền bảo kê vô cùng ít ỏi chỉ sợ không duy trì sự sống cho bang được”
Vương Minh mỉm cười. Cuối cùng hắn đã chọn ra được người địa diện ưng ý. Người đó chính là Hầu Toàn, tên này có lỗi suy nghĩ rất sâu xa và kĩ càng, rất thích hợp với vài trò quân sư và quản lí. Vương Minh nghe xong Hầu Toàn nói thì không làm gì, chỉ cười cười bật máy tính lên gõ gõ vài cái rồi xoay màn hình máy tính ra cho ba người kia xem nói
“Tiền không phải lo. Các chú xem thế này đủ chưa”
Ba người nhìn vào màn hình, xém tí nữa thì nhất xỉu. Kể từ lúc chào đời cho đến giờ thì chưa bao giờ ba người lại nhìn thấy nhiều số 0 như thế này, đã vậy đơn vị tiền đằng sao lại còn là dolar nữa chứ. Quả thật quá nhiều tiền.
“100… 100 triệu dolar” Hầu Toàn lắp bắp nói
Vương Minh cười cười hỏi lại
“Liệu có đủ không”
“Đủ đủ… quá đủ” Hầu Toàn vô thức nói.
“Được rồi giờ ba người nghe kĩ, đây là công việc đầu tiên của ba người”
Vương Minh thu lại vẻ cười cợt nói. Ba người lập tức tập trung tinh thần vào đôi tai, chăm chú lắng nghe không sót một lời nào.
“Anh đã quyết đinh chúng ta sẽ tiêu diệt băng của đám Mặt Sẹo, chiếm lấy quận 13 làm cứ điểm. Các chú đa làm việc vài năm trong băng Mặt Sẹo thì chắc có lẽ rõ tường tận mọi thứ trong đó đúng không… Tốt, các chú xem trong bang đó có người nào dễ thuần phục và được việc thì thuần phục, không cần quan tâm đến thủ đoạn dùng tiền chiêu dụ hay đe dọa cũng được. Cố gắng chiêu một một lực lượng để khi bang của Mặt Sẹo bị tiêu diệt thì có thể nhanh chóng chiếm lấy không để đám bên ngoài thừa thời cơ mà nhảy vào chấm mút”
“Bọn em đã rõ. Anh yêm tâm”
Hầu Dũng, Hầu Toàn và Hầu Ba đồng thanh nói, trong giọng nói thể hiện quyết tâm và sự tự tin mạnh mẽ. Thấy vậy Vương Minh rất vui, thấy mình đã không nhìn nhầm người. Đột nhiên sực nhớ ra chuyện gì đó nói
“Nhà mới thế nào, đã quen chưa. Bác gái thế nào rồi”
Căn hộ mà người nhà họ Hầu đăng ở nằm khu nhà bên cạnh khu căn hộ của Vương Minh. Do lần đó gọi điện gấp quá nên người bạn làm giám đốc của Trương Nghĩa chỉ có thể thu xếp được căn hộ cấp hai này.
“Lúc đầu ở ngôi nhà xa hoa đó, gia đình em vẫn chưa quen nhưng sống vài ngày thì quen rồi”
Hầu Dũng nói. Vương Minh lại hỏi
“Có thiếu thốn thứ gì không”
“Không. Rất đầy đủ, không thiếu môt thứ gì” Hầu Ba nói
Vương Minh gật đầu rồi lấy từ trong ngăn kéo ra một tờ giấy, đẩy về phía ba anh em nói
“Đây là giấy tờ sở hữu. Tiền anh đã trả hết các chú chỉ cần kí tên vào là căn hộ đó thuộc về các chú”
“Không thể làm thế được đại ca” Hầu Dũng kiên quyết đẩy tờ giấy về phía Vương Minh.
“Tại sao” Vương Minh khó hiểu hỏi
Hầu Dũng thở dài, giọng áy náy nói
“Hầu gia đã nợ anh quá nhiều rồi. Bọn em chưa làm được gì cho anh mà đã nhận một món quà lớn như thế này thì trong lòng bọn em cảm thấy không yên”
Vương Minh cười cười. Ba người này quả thật là cương trực a. có ơn phải báo. Đây là điều Vương Minh rất thích ở họ. Phải biết rằng trong xã hội ngày càng thực dụng hiện nay, những người như ba anh em này đứng trước tiền mà không nhận đúng là thuộc hàng số ít, không khác gì động vật quí hiêm trong sách đỏ a. Vương Minh cầm tờ giấu, mạnh mẽ nhét vào tay Hầu Dũng cười nói
“Coi như đây là quà mừng gặp mặt. Anh không cần các chú trả lại anh cái gì cả, anh cả chỉ cần làm tốt công việc anh giao là được rồi”
Thấy không thể không nhận được. Hầu Dũng liền cầm lấy, lúc này trong lòng ba người vô cùng cảm kích Vương Minh, thầm nhắc nhở bản thân từ nay về sau dù có phải lên núi đao xuống biển lửa cũng phải hoàn thành công việc đại ca giao phó.
Vương Minh thây ba người nhận liền lập tức mở ngăn kéo, chồng lên mặt bàn một xấp tiền và ba khẩu súng ngắn K-59 Makarov. Ba khẩu súng này chính là chiến lợi phẩm mà Vương Minh đã thu được khi tiêu diệt đám xã hội đen ở Hoa Huệ thôn. Thực ra lần đó Vương Minh không chỉ thu được ba khẩu này nhưng mà hiện nay số chiến lợi phẩm còn lại để hết ở Hoa Huệ thôn rồi chỉ có cầm ba khẩu này theo. Nhưng vì hôm qua thu được hai khẩu súng hàng khủng hơn nên Vương Minh quyết định đưa ba khẩu này cho ba người kia để phòng thân. Vương Minh nói
“Đây là 30 triệu đồng, các chú cầm lấy lo cho sinh hoạt. Còn ba khẩu súng này luôn cầm theo đẻ phòng thân”
Ba người gật đầu thu lấu số tiền và ba khẩu súng. Không môt lời từ chối đưa đẩy hay hỏi nguồn gốc của ba khẩu súng. Giờ đây ba anh em họ Hầu tuyệt đối nghe lời Vương Minh, chỉ làm theo mệnh lệnh không hỏi thêm gì nữa. Thấy vậy Vương Minh thầm than
“Đúng là khí chất của quân nhân”
Vương Minh hài lòng với ba người, nói
“Được rồi nếu không còn gì hỏi nữa thì các chú đi làm việc đi. Thời gian bây giờ đối với chúng ta là vàng là bạc”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Ác Ma
kingbin
Siêu Cấp Ác Ma - kingbin
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_ac_ma__kingbin