Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phu Thê Triền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24
C
hương 24: Giao dịch
Edit: Rika
Mùi Long diên hương tràn ngập, hắn nhẹ nhàng dùng răng cắn lên cánh môi của nàng, nàng cắn chặt răng, lại bị hắn dùng sức cắn, nàng bị đau hô lên, đôi mày thanh tú nhíu lại.
Nhân cơ hội này hắn đưa lưỡi vào, dây dưa ở môi miệng nàng, đầu lưỡi bị hắn hút lấy, thân mình bị ôm chặt trong lồng ngực rộng lớn, cả người Tịch Hề bị giam cầm, khó mà nhúc nhích. Huyền Hạo bá đạo hôn, triền miêng, giống như muốn phá hủy hết tất cả, làm cho người ta không cách nào chống cự được.
Nàng mặt đỏ tai hồng, hô hấp bị tước đoạt, hai tay dùng sức đánh vào trước ngực hắn, đôi mắt hắn hơi mở ra, ánh mắt mãnh liệt khác thường, tràn đầy dục vọng. Tịch Hề không dám lộn xộn, cảm giác được sự khó chịu của nàng, Huyền Hạo cố kiềm chế sự xúc động, cánh tay thả lỏng ra đôi chút.
"Đúng thật, Tịch Hề quả nhiên không có can đảm". Nhìn hai má ủng hồng của nàng, hắn không nhịn được mà chế nhạo.
Lồng ngực vì thiếu dưỡng khí mà buốt đau, Tịch Hề đem đầu lưỡi nhẹ liếm khóe môi, chỗ đó dường như có vị ngòn ngọt, Huyền Hạo đưa ngón tay lau đôi môi cho nàng, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt nàng: "Nói cho ta biết, tối hôm qua, nàng ở đâu?"
Đối với vấn đề này, hắn cư nhiên vẫn chưa bỏ qua, hỗn loạn trong ngực nàng vất vả lắm mới bình phục lại: "Gia, có phải ngài không tin lời thiếp thân nói?"
Nhanh chóng buông cánh tay ra, Huyền Hạo nhìn nàng một lát, sau đó cầm tay nàng lại: "Lúc ấy, ta thực sự có cảm giác nàng ở bên người"
Trong lòng Tịch Hề đau xót, đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu, nàng biết rõ lời hắn nói, không thể nào tin tưởng hoàn toàn, nhưng tia mềm mại ở trong đáy lòng, vẫn cond có chút xúc động. Nàng nghĩ, hắn luôn tìm cách che chở nàng, Tịch Hề ghé mắt, khuôn mặt tuấn tú của hắn hiện lên sự an tường, lại không nghĩ tới một ngày, bọn họ sẽ trở thành kẻ thù.
Trở lại Đông Uyển, Tịch Hề tìm Cổ quản gia, mất nửa ngày, ông mới đồng ý để nàng đem Tích Linh thành nha hoàn của mình, hai người đều là bạn, sẽ không bị khi dễ.
Mi Nhã đi vào Hồng Tiêu các, sau đó sẽ dọn đồ tới Đông Cung, dựa theo quy tắc thì chủ tử phải tiễn nàng.
Nguyệt Cơ vẻ mặt tức giận ngồi ngay ngắn ở đại đường, thấy nàng tiến vào, không nói hai lời liền tiến lên, giáng một cái tát thật mạnh lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn của Mi Nhã, dấu tay đỏ tươi ghê người, khóe miệng, máu chảy ra.
"Tiện nha đầu, ngươi cư nhiên dám lừa gạt ta"
Mi Nhã lau vết mau, ngẩng đầu lên đối diện với Nguyệt Cơ "Nô tỳ không dám..."
"Còn nói không dám" Nàng ta nói, đôi mắt tức giận hơi nheo lại, đỏ rực "Ngày đó, ta cho ngươi đến bên cạnh Gia, ngươi giúp ta diệt trừ Tịch Hề, hiện giờ thì ngược lại, ta còn phải tặng đi hai nha hoàn, như thế nào, lên làm tẩm tì của Gia, không để ta vào trong mắt ư?"
Mi Nhã nhìn nàng ta ở trước mặt, không dám trốn tránh, chỉ có thể kiên trì đứng tại chỗ, Nguyệt Cơ tức giận không thôi, một cước đá vào đầu gối của nàng, Mi Nhã bị ép quỳ xuống, cơn đau còn chưa qua, đầu tóc lại bị Nguyệt Cơ túm lấy kéo ra sau " Hai tính mạng kia, ngươi như thế nào mà trả cho ta?"
"Chủ tử, hôm qua Tịch Hề có tới trong vườn, đều y theo kế hoạch của chúng ta, nô tỳ không dám giấu diếm, nô tỳ nhìn thấy rõ ràng nàng từ Đông Cung đi ra.
"Một khi đã như vậy, vì sao không bắt được nàng, ngươi không phải đã nói nàng không có võ công hay sao?" Nguyệt Co tăng lực đạo túm tóc nàng, Mi Nhã đau đến mức đổ từng tầng mồ hôi lạnh. Nàng cắn chặt răng, hai tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, hèn mọn quỳ gối, nhất định có một ngày, những khuất nhục hôm nàng nàng sẽ trả lại gấp bội. Nàng đẩy Tịch Hề vào cảnh sinh tử, không phải là giả, nhưng Mi Nhã so với ai khác nàng đều rõ thân thủ của Tịch Hề, tuy rằng Nguyệt cơ bên này khó có thể nói lý, nhưng cuối cùng cũng nhất cử lưỡng tiện.
"Chủ tử yên tâm, nô tỳ hiện tại vào Đông Cung, sẽ hàng ngày đề bạt ngài, nô tỳ sẽ không quên, ngày khác, nô tỳ sẽ toàn tâm toàn ý trợ ngài". Mi Nhã nhịn đau, nàng tuy là tẩm tỳ, trên danh nghĩa cũng là người của Huyền Hạo, Nguyệt Cơ khẳng định sẽ không dám động vào nàng.
Quả thực, khi nghe Mi Nhã nói thế, nàng ta dừng tay, nhưng ngoài miệng vẫn không quên nói: "Ngươi nhớ kỹ lời hôm nay ngươi nói, hừ"
Mi Nhã được an bài một căn phòng nhỏ ở Đông Cung, vì là tẩm tì, cho nên không giống như thị thiếp được một mình một viện.
Trong Ngũ Nguyệt Minh đứng đầy người, Tịch hề không biết Cổ quản gia làm gì mà cho gọi các nàng tập hợp gấp đến thế, mọi người đang đứng bàn luận, cuối cùng cũng nghe được tiếng bước chân.
Nàng ngước mắt nhìn, ánh mắt xuyên qua đám người, chỉ cảm thấy hơi chút chói mắt, ánh sáng hắt từ mặt nạ bạc chiếu đến, Huyền Hạo một thân ngoại bào màu đen, áo lông chồn khoác trên bả vai, hoang dã mà gợi cảm. Trên đầu dùng một trâm ngọc cố định tóc, vài sợi rớt xuống, yên lặng nằm trước ngực. Dưới mặt nạ, lộ ra cái cằm kiên nghị, cùng với đôi mắt sâu thẳm, Tịch Hề nhìn cảm thấy rất cân xứng, trong lòng đột nhiên giật mình, đầu đau như búa bổ.
Nàng nhớ mang máng trong đầu cũng từng xuất hiện hình ảnh như thế, một người mang mặt nạ bạc, nàng không kiềm chế được ánh mắt, nàng muốn nắm bắt lại cái hình ảnh kia, nhưng càng cố thì đầu càng đau nhức.
Tịch Hề nhắm hai mắt, trong đầu chỉ xoay tròn hình ảnh màu bạc, từng đoạn quá khứ rời rạc, nàng giật mình, mở mắt ra đã thấy hắn đứng trước mặt mình. Huyền Hạo nâng tay lên lau mồ hôi trên trán nàng, trong lòng bàn tay của nàng, lúc này cũng đầy mồ hôi.
"Ta phải ra ngoài giao dịch mua bán, nàng đi cùng ta"
Dung Thiện đứng gần nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, nhẹ nhàng bước lên "Gia, thiếp thân cũng muốn đi"
"Dung Thiện, sinh ý của Ngũ Nguyệt Minh không để cho nàng chen vào, chẳng lẽ nàng đã quên lời ta nói hôm đó?" Huyền Hạo thấp giọng cảnh cáo, trong giọng nói cũng không phân rõ trách cứ cùng phủ nhận, nàng ta nghe vậy, trên mặt lộ vẻ ủy khuất, trong mắt dâng lên tầng hơi nước "Gia, nàng ta xuất thân nha hoàn"
Đám thị thiếp âm thầm hít vào từng ngụm khí lạnh, ở Ngũ Nguyệt Minh, sợ chỉ có Dung Thiện mới dám nói chuyện với chủ tử như vậy.
Huyền Hạo nhếch môi, tuy không mở miệng, nhưng ánh mắt âm trầm làm cho người ta nhìn không rét mà run, Dung Thiện không tự chủ được lui lại vài bước, ánh mắt sợ hãi.
"Nhớ kỹ, nàng không phải là nha hoàn, mà là chủ nhân". Huyền Hạo một phen nắm tay Tịch Hề lên, đem nàng kéo tới trước mặt Dung Thiện, ánh mắt mọi người mở lớn, thường ngày, đám thị thiếp ba dựa vào Dung Thiện là người nhà của Gia nên tránh được thì tránh, hiện giờ, Gia lại nói Tịch Hề mới tới là chủ, bọn họ liền cảm thấy phiền toái.
Các nàng trợn mắt nhìn nhau, Tịch Hề đứng phía trước, cảm thấy hết sức không được tự nhiên, nàng đem đầu quay sang một bên, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Điện Trạch.
"Gia, Thiếu chủ, nên khỏi hành"
Cổ quản gia đã chuẩn bị tốt xe ngựa, trở lại bên trong vườn phục mệnh.
Bên ngoài Ngũ Nguyệt Minh, kiệu xếp ngay ngắn, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, Huyền Hạo lên kiệu đầu tiên, thấy Tịch Hề phía sau không có phản ứng, liền đưa tay vén rèm kiệu lên, không hờn giận nói "Còn chưa lên"
Tịch Hề tiến lên, tay vừa mới vươn ra, liền bị hắn nắm lấy dùng lực kéo, cả người nàng ngã vào trong kiệu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phu Thê Triền
Thánh Yêu
Phu Thê Triền - Thánh Yêu
https://isach.info/story.php?story=phu_the_trien__thanh_yeu