Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Mảnh Đời Vụng Dại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
24. -
T
hế Vỹ ung dung bước đến với đầy đủ nghị lực đã chuẩn bị sẵn . Anh đến trước bà Khả Nhu rồi nghiêng mình kính cẩn:
- Chào bác ! Con từ Sài Gòn ra đây thăm bác và gia đình .
Không có lý do nào để từ chối, bà Khả Nhu sượng sùng một lúc rồi mỉm cười . Bà nói như đã suy nghĩ từ lâu :
- Đã lâu rồi chúng ta mới gặp lại, chắc chắn là vui lắm nhỉ . Lần này, chính bác mời con lưu lại, con thấy sao ?
Thế Vỹ mừng rỡ đưa mắt nhìn Tâm Đan. Tâm Đan ngạc nhiên cũng không kém, nàng đã ra dấu cho Thế Vỹ bằng cái gật đầu mà dấy lên ý nghĩ : "Dì cuối cùng đã suy nghĩ lại. Nỗi oán hận của dì nếu đem trút lên tình yêu của Vũ Dung và Thế Vỹ thì bất công vô cùng . Cảm ơn trời đất đã không nhẫn tâm bóp chết tình yêu trong sáng của hai người . Tội nghiệp Vũ Dung, đã bao ngày héo hon, đau khổ".
Thế Vỹ sau nhũng phút giây mừng rỡ vội lên tiếng:
- Cảm ơn dì, cảm ơn dì đã thương con. Con rất sung sướng, nếu dì không cho, có lẽ.... con cũng sẽ van xin dì cho con được lưu lại .
Bà Khả Nhu thoáng xúc động, bà lần tới nắm tay Thế Vỹ lay nhẹ:
- Chúng ta hãy quên những gì đã qua có được không?
Thế Vỹ nhắm nghiền mắt nghẹn lời . Cố kìm chế cảm xúc, chàng nhìn đăm đăm bà Khả Nhu nói nhỏ:
- Con đã mong mỏi thật lâu câu nói này của dì.
Tâm Đan sung sướng xen vào:
- Thế Vỹ à, em và dì quyết định vào rừng dương xem chị Vũ Dung làm gì trong đó mà sáng chủ nhật nào cũng đi thật sớm và về thật trưa. Dì ơi ! Hay sẵn có anh Vỹ, chúng ta để anh ấy vào chắc hay hơn nhiều đó . Vũ Dung cũng sẽ không ngờ .
Bà Khả Nhu nhướng mắt gật đầu :
- Ta làm sao nghĩ được còn chuyện nào hay hơn nữa chứ . Thế Vỹ, con đi tìm Vũ Dung về giùm bác . Tâm Đan, hãy chỉ cho anh con đường rẽ đi con .
Tâm Đan phấn khởi chỉ ngay.
- Con đường này đây ! Anh đi theo con đường này vào sâu bên trong chắc hẳn là gặp... gặp nàng lền hà.
- Vâng vâng, anh thấy rồi ! Dì à, con sẽ mang Vũ Dung về ngay . Dì hãy trở về vào nhà đi.
Bà Khả Nhu gật đầu cười vui vẻ . Thế Vỹ hấp tấp lao đi, nhưng chưa được vài bước anh đã quay lại chui vào xe mang ra cho Tâm Đan một gói nhỏ.
- Tâm Đan, thư của anh Quang Trung đó . Rất nhiều, rất nhiều. Em... à không... "chị" mới đúng chứ . Đọc cho đỡ nhớ nha.
Tâm Đan đón lấy gói thư ôm ấp vào lòng . Đoán rằng Tâm Đan rất vui vẻ, bà Khả Nhu trêu chọc:
- Chúng ta vào nhà đi! Dì đoán rằng hôm nay hay vài ngày nữa, gian nhà này sẽ tràn ngập tiếng cười. Nhất là Tâm Đan, không cần ăn cũng sẽ không đói. Thư của Quang Trung còn hơn một liều thuốc bổ làm cho con phấn khởi… có đúng không?
Dậm chân xuống đất, Tâm Đan phụng phịu:
- Dì ghẹo con!
Bà Khả Nhu cười vang sảng khoái, đó là nụ cười trọn vẹn được tìm thấy sau nhiều năm đau khổ của bà. Tâm Đan nhè nhẹ dìu bà quay vào. Đôi mắt cô gái long lanh, đôi gò má mịn màng của nàng đỏ rực, lấp lánh ánh hạnh phúc.
*
**
o O o
- Vũ Dung! … Vũ Dung!
Nghe tiếng gọi thân quen, thoạt đầu Vũ Dung lo sợ. Nhưng rồi sau đó nàng quay phắt lại tròn mắt nhìn bóng người con trai đang lao tới.
Thế Vỹ vươn đôi cánh tay ôm chặt Vũ Dung vào lòng. Bàng hoàng lẫn choáng ngợp - tất cả những cảm giác đó làm cho Vũ Dung hiểu một cách chắc chắn rằng sự việc đang xảy ra với nàng là thật sự chứ không phải là giấc mộng.
Nhìn Thế Vỹ chăm chăm, Vũ Dung cảm thấy có rất nhiều điều giằng co trong tâm trí nàng, nhưng đôi mắt hiền dịu, bao dung của Thế Vỹ giúp nàng hiểu rằng: Anh ấy không có một chút nào oán trách hay bắt tội nàng cả.
Không dằn được lòng, Vũ Dung nhắm nghiền rồi lại mở mắt ra và bắt đầu khóc.
Thế Vỹ nói:
- Anh đã gặp mẹ rồi, giữa chúng ta sẽ không còn những trắc trở nữa. Vũ Dung, anh yêu em!
Thế Vỹ đỏ mặt, chàng không muốn khóc nhưng rồi nước mắt vẫn tuôn ra. Phút giây này lời nói không có giá trị bằng vạn lần im lặng. Qua làn nước mắt, hai người nhìn nhau đắm đuối, họ nhìn nhau như chưa được nhìn bao giờ.
Vài giây trôi đi, bỗng nhanh như cắt, Thế Vỹ bỗng bế xốc Vũ Dung lên trong đôi tay, chàng cúi hôn người yêu nhè nhẹ:
- Từ nay em sẽ không phải ra đây nữa chứ. Đã có anh rồi thì rừng dương có thơ mộng đến mấy cũng sẽ thành vô nghĩa, phải vậy không?
Nước mắt còn đọng lại trên đôi má Vũ Dung, nhưng đôi mắt của nàng lại long lanh như những ánh sao đêm. Vũ Dung mỉm cười gật đầu:
- Tất nhiên rồi! Thế Vỹ, trước khi ra khỏi nơi đây, em muốn cho anh xem…
Thế Vỹ trợn mắt:
- Xem cái gì?
- Để em xuống đã!
Thế Vỹ hạ Vũ Dung xuống. Chân vừa chạm đất, Vũ Dung đã kéo chàng đi theo. Cách đó không xa, theo tay chỉ của Vũ Dung, Thế Vỹ nhìn thấy hai ngôi mộ nhỏ! Chàng nhìn sững Vũ Dung rồi theo nàng đến cạnh.
Hai ngôi mộ cát có chung hầu một tấm bia bằng giấy cứng. Trên tấm bia có hàng chữ: “Vũ Dung - Thế Vỹ chi mộ”. Tiếp theo bên dưới là hai câu thơ của ai đó:
“Thế này cho hết trăm năm
Đến muôn năm, vẫn âm thầm thương nhau”
Tiếng Vũ Dung vang lên:
- Em đã tự tay đắp lên vì ngỡ rằng anh mãi mãi không còn là của em nữa, sẽ không trở lại với em nữa. Sáng chúa nhật nào em cũng ra đây để bồi đắp thêm cát và để được tự do buồn nhớ.
Siết chặt Vũ Dung vào lòng, hôn lên mặt lên tóc, Thế Vỹ lắc nhẹ đầu:
- Khờ quá đi! Tình yêu của chúng ta không thể nào chết được. Muốn có hai ngôi mộ cận kề nhau đúng nghĩa như thế này thì phải đợi đến một trăm năm nữa đó.
Thế Vỹ nói xong lao đến phá tung, san bằng hai ngôi mộ vứt cả tấm bia bằng giấy của Vũ Dung ra xa. Làm xong những điều đó, chàng bước đến kéo chặt Vũ Dung vào lòng và nhìn sau vào mắt nàng.
- Chúng mình mãi mãi không xa lìa nữa đâu, Vũ Dung! Có nghe anh nói hay không? Có cần anh lặp lại hoặc hét lên hay không? Anh yêu em! Anh yêu em! Vũ Dung, em là nguồn sống, là hơi thở của anh. Chưa có giây phút nào anh quên em, chưa có lúc nào anh ngừng gọi tên em. Em là tất cả những dấu yêu mà anh không thể thiếu vắng. Vũ Dung… Vũ Dung!
Tiếng nói của chàng, tiếng gọi nhẹ nhàng của chàng sao mà đáng yêu biết bao. Vũ Dung nhắm nghiền mắt thì thào:
- Em cũng vậy! Em yêu anh và mãi mãi yêu anh, Hà Thế Vỹ!
Họ áp sát vào nhau, gắn chặt môi vào nhau. Cả khu rừng dương như cùng im lặng, như bừng sáng lên những vầng sáng huyền diệu bao lấy họ. Nụ hôn đam mê đắm đuối của hai kẻ yêu nhau làm cho mây như ngơ ngẩn thôi bay, làm cho gió như bàng hoàng ngừng thổi và rừng dương quên cả xào xạc. Ngoài khơi xa, sóng không còn hung hăn mà đã trở nên hiền hòa lùa về vuốt ve bờ.
Cao vút trên bầu trời xanh thăm thẳm chợt vang lên những điệp khúc tình yêu đôi lứa muôn thuở.
Hòa lẫn trong đó còn có tiếng lòng của Thế Vỹ, của Vũ Dung và của biết bao người đồng chung cảnh ngộ đang khắc khoải từng ngày, đang reo gọi từng lúc.
“Người yêu dấu ơi… người về đây với tôi !”
HẾT
Chương trước
Mục lục
Những Mảnh Đời Vụng Dại
Hoàng Thu Dung
Những Mảnh Đời Vụng Dại - Hoàng Thu Dung
https://isach.info/story.php?story=nhung_manh_doi_vung_dai__hoang_thu_dung