Chương 23
à nhóm quay lại căn hộ của Taylor, nơi họ uống và cười quá chừng. Hưng phấn, Kate tuyên bố đùa là đó sẽ là cách cô sẽ miêu tả tối nay với tuần báo Us Weekly ngay khi cô về lại Chicago.
Trong khi đó, Val nằm bò ra sa-lông. Trong cơn say, cô chợt nhớ một điều mà có lẽ bây giờ chẳng còn ý nghĩa nữa.
"Taylor, mày có kể hồi sớm là có hẹn với ai nữa mà?" Cô huơ huơ ly martini xoài làm nó sóng sánh một cách nguy hiểm.
Cả phòng khựng lại.
Làm sao đó, tối nay Taylor đã hoàn toàn quên chuyện Scott Casey.
Thấy vẻ ngượng ngùng trên mặt Taylor, Kate, khá tỉnh táo hơn, vội can thiệp. "Ồ, ai mà để ý chuyện đó sau buổi tối vui vẻ chúng ta đã có tối này? Taylor, sáng mày kể cũng được."
Nhưng một giọng cất lên từ góc phòng.
"Thật ra, tôi muốn nghe thêm về cuôc hẹn hò quan trọng của Taylor."
Mọi người quay sang nhìn Jason, người đang ngồi trong chiếc ghế dựa ở góc phòng khách.
"Rõ ràng," anh nói, mắt không rời ánh mắt của Taylor, "không phải ngày nào một phụ nữ cũng được may mắn hẹn hò với Scott Casey."
Tin này thật quá sức chịu đựng của Val.
"SCott Casey?" Val há hốc miệng. Cô chụp tay Taylor, gần như làm nghẹt mạch máu của cô. Ngồi cạnh đó, người thường hay bình tĩnh như Kate cũng lộ vẻ sốc với diễn tiến mới không mong đợi này.
Taylor vờ không bận tâm. "Nó chỉ là một cuộc hẹn. Tao đã định kể với tụi bay vào sáng mai."
Nghe vậy, Val ré lên và nhảy khỏi ghế, nước martini xoài văng tung tóe. Kate lập tức xổ ra hàng loạt câu hỏi. Ai? Cái gì? Ở đâu?
"Ôi trời ơi, ôi trời ơi, ôi trời ơi," Val kêu lên, như đóng góp phần cô vào cuộc điều tra. Kate vẫn tiếp tục hỏi thật nhanh. Thế nào? Khi nào? Rồi sao?
Trong lúc Taylor cố xua đi các câu hỏi của họ, cô thấy Jason từ nơi khóe mắt, nói giảm nhẹ thì anh trông rất giận dữ. Tay anh nắm chặt cái ly thủy tinh và ngày càng siết mạnh hơn với mỗi câu được hỏi.
Bỗng nhiên, Taylor cảm thấy bực bội. Đầu tiên, anh là người đề cập chuyện cô hẹn với Scott Casey, không phải cô. Kế tiếp, và quan trọng hơn trong suy nghĩ của cô, là cô chẳng làm gì sai. Sự thật thì mới chỉ gần đây chính Jason là người đã khoe cuộc hẹn hò của anh với Naomi trước mặt cô. Cô không biết chính xác là Jason đang chơi trò gì nhưng cô biết chắc một điều:
Cả hai có thể cùng chơi nó.
Nên cô hất tóc ra sau, vui vẻ trả lời tất cả và bất kỳ câu hỏi nào các bạn cô nghĩ ra.
Đầu tiên họ nói mấy chuyện căn bản, như chuyện Scott đã nấu ăn cho cô.
"Ồ, thật ngọt ngào," Val thở dài mơ mộng. Đúng lúc này Jeremy xin phép ra ngoài sân hút thuốc, trái lại, Jason vẫn ngồi im nơi góc phòng, chỉ lắng nghe và trong vài phút, các cô quên hẳn anh ở đó.
"Vậy, điều này có ý nghĩa gì?" Kate hỏi, nối tiếp với một câu hỏi chi tiết hơn. "Mày sẽ tiếp tục hẹn hò với Scott chứ?"
Taylor ngập ngừng. "Ừ, thứ Bảy tới."
Jason nhìn lên, ánh mắt anh thật sắc. "Cô đã không kể tôi nghe chuyện đó."
Taylor nhún vai. "Anh đâu có hỏi."
Val quay sang Jason, say sưa nghiêng ngả nơi tay ghế sa-lông. "Thấy chưa, chỉ phụ nữ biết làm thế nào để hỏi đúng câu hỏi thôi," cô giải thích.
"Tôi thấy rồi," Jason đáp. "Xin tiếp tục đi. Tôi muốn biết coi tôi còn bỏ sót chuyện gì về cuộc hẹn này."
Kate có vẻ không kiên quyết lắm. "Có lẽ chúng ta nói chuyện này sau đi."
Jason xua tay, khuyến khích. "Không, thật đấy, cứ tiếp tục đi. Vờ coi là tôi không có ở đây. Kế đến thì quý cô thường nói gì với nhau nữa? Anh ta đi giày hiệu gì? Anh ta dùng loại sốt gì cho salad?" Cười khẩy, anh uống một hơi thật nhiều, kiểu ta đây mới là đàn ông.
Kate nhún vai nói thẳng. "Thực ra tôi định hỏi anh ta có tuyệt vời trên giường không?"
Jason sặc. Anh nhảy ra khỏi ghế và chỉ vào Taylor.
"Chà, tôi chắc chắn hi vọng là cô không biết câu trả lời cho câu hỏi đó!"
Cô nhìn anh chằm chằm. "Tại sao? Đã bao nhiêu lần anh làm tình với người ta trong buổi hẹn đầu tiên rồi?"
Jason ngồi xuống. Hết dám nói gì.
"Chính xác," Taylor vênh mặt với anh. "Vậy thì đừng có ra vẻ hoảng hốt. Đàn ông các anh cũng hay hỏi chuyện này mà."
Jason cười khẩy. "Không, thường thường, chúng tôi bắt đầu với câu: cô ấy có bự..." Anh ngập ngừng khi nhớ ra khán giả của anh. "có đầy đặn không," anh lịch sự nói lại.
Kate nhún vai, vui vẻ làm theo. "Được thôi. Vậy Scott Casey có đầy đặn không?"
Jason há hốc miệng chỉ Taylor lần nữa.
"Không một lời."
Taylor nhìn anh thật kỹ. Thật là một diễn biến thú vị. Nếu quả thực cả hai đang chơi một trò chơi gì đó - tất nhiên là không rồi - thì cô có thể nói đội Taylor vừa ghi thêm một điểm.
Cô rời khỏi ghế sa-lông và bắt đầu thu dọn các ly không của nhóm. "Có vấn đề gì vậy Jason?" cô thản nhiên hỏi. "Tôi nghĩ anh đã nói là anh không ghen với Scott Casey mà?"
Để trả lời, Jason cũng nhặt mấy cái li và theo cô vào bếp. "Đó không phải là ghen," anh nói. "Tôi chỉ cố giục các cô nhanh chóng nói cho xong chuyện phụ nữ để chúng ta còn đánh nhau bằng gối hay bất cứ trò gì phụ nữ các cô thường làm khi ngủ qua đêm ở nhà nhau."
Họ đi ngang Jeremy, mới vừa hút thuốc từ ngoài vô.
"Bởi vì chúng ta không phải nói về chuyện hẹn hò của tôi khi nó làm anh phiền." Taylor bắt đầu sắp li vào máy rửa chén.
Jason cười khỏa lấp. "Tiếp tục đi, nói bất cứ điều gì cô muốn. Tôi không quan tâm."
Cô nhìn anh, như nghiên cứu xem anh đang nói thật hay không.
Jason nhìn cô hào hứng. "Thật đấy, tiếp tục đi. Tôi nghĩ cô sắp kể cho chúng tôi nghe cô đã ngủ với Scott Casey chưa."
Taylor định trả lời thì từ nơi khóe mắt, cô thấy...... Val, Kate and Jeremy.
Cả 3 đang ngồi thành 1 hàng, mắt mở to nhìn cô và Jason qua lưng ghế sa-lông. Như bị thôi miên, Val cầm một nắm sô-cô-la M&M từ bàn cà phê và đang lơ đễnh cho vào miệng, như đang coi một bộ phim.
Taylor hắng giọng. A hèm.
Kate và Jeremy chớp mắt và nhảy khỏi ghế, nhận thấy họ đã bị bắt quả tang.
"Ồ, chao ôi, coi giờ nè," Jeremy nói vội vàng. "Mày đó Jason, tao nghĩ mình nên đi về thôi."
Kate nắm cổ tay Val, có cùng một ý nghĩ. "Coi nào, Val, đến giờ đi ngủ rồi - mai mình còn nhiều việc để làm." Cô kéo Val khỏi ghế và dẫn đi. Val lê chân suốt cả đoạn đường vào phòng ngủ. "Nhưng mà Kate này, chuyện này còn hay hơn phim nhiều tập Grey's Anatomy nữa...." cô lớn tiếng thầm thì.
Và thế là buổi tiệc kết thúc.
Taylor bước với cánh đàn ông ra cửa, và Jeremy giơ tay chào tạm biệt cô. "Taylor, hôm nay thật vui, lúc nào cũng thế." Nháy mắt anh bước đi.
Để lại cô và Jason.
Jason đứng dựa cửa với tay khoanh trước ngực. Anh không nói gì hết, nhưng Taylor biết anh đang chờ đợi gì.
"Không phải đó là chuyện của anh," cô nói, "nhưng câu trả lời cho câu hỏi của anh... là không." Cô thủ thế, nghĩ là anh sẽ có những nhận xét đầy tự mãn.
Nhưng thay vào đó, phản ứng của Jason làm cô ngạc nhiên: thái độ của anh thay đổi, trở nên dịu dàng.
"Được rồi..." Anh thở ra. Rồi anh bước về phía cô và đứng trước mặt cô nói tạm biệt.
"Ngủ ngon, Taylor," anh ân cần nói. Rồi hôn nhẹ lên má cô.
Nụ hôn và giọng nói êm đềm của anh làm cô xao xuyến. Một giây sau đó, anh biến mất.
Taylor đóng cửa lại sau lưng anh và dựa vào nó như chỗ nương tựa, rồi cô tiến về phòng ngủ của cô.
Val và Kate đang ngồi trên giường chờ đợi như cô đã đoán trước. Kate chỉ cô.
"Nói."
Taylor nhào lên giường cạnh họ và thở dài.
"Tao không biết phải bắt đầu như thế nào nữa nè."
"Được, để tao bắt đầu cho," Val nói. Cô có vẻ tỉnh táo hơn trong khi chờ Taylor. "Tao sẽ bắt đầu với một điều hiển nhiên: anh ta là Jason Andrews."
Cô nhìn Taylor đầy ngụ ý, muốn chắc là Taylor đã hiểu được ý của cô. "Anh ta là Jason Andrews."
"Tao biết điều đó Val à."
"Mày biết?" cô nghi ngờ hỏi. "Bởi vì từ những gì tao thấy, tao không chắc lắm."
"Tin tao đi, tao biết anh ấy là ai mà."
"Tốt, vậy nói sang chuyện anh ấy hấp dẫn, thông minh, vui tính, và tao ghét nói đến nó - giàu dã man."
Taylor dừng Val ngay đó. "Mày biết tao không để ý chuyện đó."
"Thế không có nghĩa là nó không được cho vô cột ưu điểm."
"Tao đã sẵn biết hết các điều này," Taylor nói. "tất cả phụ nữ trên thế giới đều biết các điều này."
"Nhưng anh ta không nhìn tất cả các phụ nữ trên thế giới như cách anh ta nhìn mày." Val mỉm cười. "Anh ta mê mày, Taylor."
Cô suy nghĩ chuyện này. "Mày biết không Val, có một khoảnh khắc, tao đã nghĩ giống như mày. Nhưng mày đã sai."
Val giơ tay lên vẻ bực bội. "Sao mày biết?"
Taylor rất muốn kể bạn nghe về buổi tiệc của Jason và cuộc gặp gỡ của cô với Naomi Cross, nhưng cô biết Naomi chỉ là một phần nhỏ của vấn đề trầm trọng hơn nhiều.
"Anh ấy là Jason Andrews," cô nói. "Tao có thể kể tên hàng trăm phụ nữ - toàn là người nổi tiếng - có thể nói với mày là anh ấy đã từng nhìn họ cách mà mày nghĩ anh ấy đã nhìn tao." Cô thấy vẻ mặt không tin của Val. "Anh ấy là một diễn viên. Một diễn viên rất giỏi." Taylor giơ một ngón tay lên cảnh cáo. "Đừng nói với anh ấy tao đã khen như vậy."
Thấy Val vẫn chưa bị thuyết phục, cô tiếp tục. "Nghĩ xem anh ấy là ai. Anh ấy là người nói trên truyền hình cả nước là phụ nữ nên được coi như một kịch bản phim: đá ra đường khi họ không làm anh thích sau một giờ đồng hồ."
Val quả quyết lắc đầu. "Nhưng đó là trước khi anh ta gặp mày." Cô quay sang Kate, người nãy giờ im lặng lạ lùng. "Giúp tao coi. Nói cho nó biết đi mày," cô năn nỉ.
Kate ngập ngừng. Khi cuối cùng cô lên tiếng, lời của cô rất thận trọng. "Tao không biết. Tao không chắc tao nên nghĩ gì."
"Ồ không, đừng có mày cũng vậy," Val nói đầy đau khổ. "Tao bỏ sót gì ở đây thế?" Cô liếc nhìn Kate và Taylor.
Taylor thấy vẻ ngập ngừng của Kate. "Nói đi, mày có thể nói ra."
"Nó chỉ là...." Kate bắt đầu một cách cẩn thận, biết là cô đang ở chỗ khó nói. "Ừ thì, mày đã đi con đường này rồi, Taylor à."
Val cười khinh khỉnh. "Jason Andrews không giống Daniel."
"Mày đúng, anh ấy tệ hơn." Taylor nói tỉnh khô. "Anh ấy là huyền thoại mà đàn ông như Daniel muốn bắt chước. Tụi mày nên nhìn thấy lúc ở quán bar: người phụ nữ đó đã cuồng lên chỉ vì muốn nói chuyện với Jason."
"Tất cả tụi tao đã từng mê Daniel khi còn ở trường Luật," Kate bảo Val. "Và tất cả tụi tao đều biết tiếng tăm của anh ta, nhưng cách anh ta đối xử với Taylor.... tao đã nghĩ là anh ta đã thay đổi."
Cô lắc đầu tiếc nuối với Taylor. "Chà, tao không thể sai hơn khi nghĩ như vậy, đúng không?"
"Đứa nào chẳng vậy," Taylor nói. "Nhất là tao, tao lẽ ra nên tin vào linh tính của mình."
"Và đó là điều tao nghĩ mày nên làm lần này." Kate nắm tay Taylor an ủi. "Tao rất thích Jason, tao nghĩ nó là một giấc mơ được trở thành hiện thực để cặp bồ với một ngôi sao như anh ấy, nhưng tao không thể là người để khuyên mày cứ dấn thân lần này. Mày sẽ không bao giờ nghe tao nói mấy chuyện vớ vẩn về tình yêu làm biến đổi người ta. Mấy chuyện đó dành cho cổ tích với phim ảnh thôi."
Val thất vọng vì những điều cô vừa nghe. "Tao nghĩ đây là cuộc nói chuyện bi thảm nhất tao từng được nghe." Cô quay sang Taylor. "Nói nó là nó sai đi, Taylor. Mày là bằng chứng sống là những điều này là có thực. Nói nó mày vẫn tin như vậy."
Taylor nhìn ánh mắt hi vọng của Val, bạn cô, người lãng mạn và thần tượng ngôi sao bởi vì đối với cô ấy, họ sống trong mơ. Một cuộc sống xa hoa. Những con người đẹp đẽ được phiêu lưu, mơ mộng và yêu những người đẹp khác và sống hạnh phúc suốt đời.
Và trong tâm trí Val, điều này có thể xảy ra với cô - Taylor Donovan từ Nam Chicago, người chẳng biết ai ở Hollywood đến khi cô tới đây - và có lẽ, nó có thể xảy ra với bất kỳ ai.
Nhưng có một vấn đề nhỏ.
Taylor không tin điều này.
Cô tin vào sự hợp lý. Cô tin vào tìm hiểu bằng chứng và đi đến kết luận phải có. Cô không tin vào truyện cổ tích và thần kỳ. Cô đã học được điều này sau khi thấy Daniel và trợ lý của anh và cặp mông trần truồng di động của anh: cuộc sống không phải là một bộ phim hài lãng mạn.
Nên cô quay sang Val với câu trả lời của cô.
"Điều tao nghĩ, Val à, là một sai lầm lớn một phụ nữ có thể mắc phải là thuyết phục bản thân là cô ta là người có thể tạo ra sự khác biệt. Tao đã phạm sai lầm đó một lần, nó sẽ không bao giờ xảy ra lần nữa."
Taylor không còn gì để nói thêm về đề tài Jason Andrews.
Cuộc đối thoại kết thúc.
Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại - Julie James Người Đàn Ông Quyến Rũ Nhất Còn Sót Lại