Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Liên Hoa Lâu: Chu Tước Quyển
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23: Người Xuất Gia Không Nói Dối
Đ
ất Phật trên núi Thanh Nguyên.
Thanh Nguyên là một ngọn núi nhỏ, trên núi có cây, dưới núi có nước, trong núi có nhà dân, một trong những “nhà” đó là Bách Xuyên Viện, là nơi Phật Bỉ Bạch Thạch của Tứ Cố Môn ở, người trong giang hồ tín ngưỡng vô cùng, coi là nơi đất thánh; còn có một “nhà” khác gọi tên Phật Độ Tự, là một ngôi miếu. Ngôi miếu này không có gì khác những ngôi miếu bình thường, trong miếu có lão hòa thượng, gọi là Phương trượng.
Pháp hiệu của Phương trượng Phổ Độ Tự là “Vô Liễu”, là một lão hòa thượng hiền từ, có La hán phong Bồ tát cốt. Vị Phương trượng mà Phổ Tuệ nói “Đột nhiên lâm trọng bệnh, nhiều đại y bó tay” chính là vị Phương trượng có pháp danh Vô Liễu kia.
Phương trượng Vô Liễu ẩn cư ở núi Thanh Nguyên đã hơn mười năm, nghe nói từng là nhân vật hô phong hoán vũ, nhưng sau khi cai quản Phổ Độ Tự thì sống một cuộc sống thanh tu, bình thường ít ra khỏi cửa, mỗi ngày chỉ đi dạo bộ luyện võ ở Xá Lợi Tháp, một nơi cách thiền thất của Phương trượng tầm ba thước, cư xử với mọi người nhân ái hiền lành. Ngài đột nhiên lâm trọng bệnh, khiến trên dưới khắp Phổ Độ Tự đều vô cùng lo lắng.
Xá Lợi Tháp cao tầm năm trượng, dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ tỏa ra bầu không khí trang nghiêm, chất phác và tốt lành của tự miếu, bóng Xá Lợi Tháp lẳng lặng in xuống đất, tiếng niệm kinh lanh lảnh, chúng hòa thượng đang học sáng.
Lý Liên Hoa trợn mắt nhìn Phương trượng Vô Liễu ngồi nghiêm trang trên giường, trên môi ngài vẫn nở một nụ cười mỉm an nhàn. Mãi hắn mới thốt được một câu:
- Ngài có biết câu “người xuất gia không nói dối” không?
Phương trượng Vô Liễu bật cười.
- Nếu không thế, Lý thí chủ sao chịu đến đây gặp ta?
Lý Liên Hoa thở dài, trả lời bằng một câu hỏi:
- Ngài không ốm?
Phương trượng Vô Liễu lắc đầu.
- Mạnh khỏe bình thường.
Lý Liên Hoa phủi mông.
- Nếu ngài không ốm, ta đi đây. – Hắn quay người sải bước đi ra ngoài, thật chẳng hề có ý lưu lại.
- Lý môn chủ! - Phương trượng Vô Liễu gọi từ phía sau, Lý Liên Hoa chẳng buồn quay đầu, bước chân ra khỏi cửa. – Lý Liên Hoa!
Phương trượng Vô Liễu bị ép tới mức không còn cách nào khác, đành hét lên. Lý Liên Hoa đứng lại, rất nho nhã từ tốn quay lại, nhìn ngài cười, phủi bụi trên ghế rồi ngồi xuống.
- Chuyện gì?
Phương trượng Vô Liễu đứng dậy, mỉm cười:
- Lý thí chủ, lão nạp vô tình nghe ngóng biết được kết quả của trận chiến năm xưa, chỉ là ngài mất tích mười năm, những người lo lắng căm hận Lý thí chủ không dưới hàng vạn, ngài thật sự quyết tâm dù chết cũng không gặp cố nhân?
Lý Liên Hoa cười rất tươi.
- Gặp thì sao, không gặp thì sao?
Phương trượng Vô Liễu ôn hòa.
- Gặp, tức là hóa giải được nỗi oán hận trong lòng, kéo dài tuổi thọ; không gặp… - Ngài ngập ngừng. – Không gặp…
Lý Liên Hoa phì cười.
- Không gặp sẽ đoản mệnh chắc?
Phương trượng Vô Liễu chân thành đáp:
- Ngày đó giáp mặt Lý thí chủ trên trấn Bính Sơn một lần, lão nạp cũng biết chút ít về y thuật, Lý thí chủ thương ở tam kinh, nếu không tìm bạn bè xưa đồng tâm hợp lực, cùng nghĩ cách chữa trị, chỉ e…
Lý Liên Hoa hỏi:
- Chỉ e gì?
Phương trượng Vô Liễu trầm ngâm hồi lâu, rồi chậm rãi nói tiếp:
- Chỉ e khó qua được hai năm. – Ngài ngẩng đầu lên nhìn Lý Liên Hoa. – Lão nạp không biết tại sao Lý thí chủ không chịu gặp cố nhân, nhưng lão nạp bạo gan đoán, có phải vì Bỉ Khâu không? Thực ra mười năm nay Bỉ Khâu tự nhốt mình trong Bách Xuyên Viện, sự đau khổ của hắn người thường không thể tưởng tượng được, Lý thí chủ sao không mở lòng từ bi, tha thứ cho hắn?
Lý Liên Hoa cười cười, cũng rất chậm rãi nói:
- Lão hòa thượng rất thích suy đoán, có điều… toàn đoán sai…
Đúng lúc này, tiểu sa di dâng lên hoa ly trà, Phương trượng Vô Liễu mỉm cười, chuyển đề tài.
- Định Duyên, mời Phổ Thần sư chất tới thiền phòng của ta.
Tiểu sa di Định Duyên cung kính đáp:
- Phổ Thần sư thúc đang ngồi thiền trong phòng, Định Duyên không dám quấy rầy.
Phương trượng gật đầu, tiểu sa di lui đi.
- Phổ Thần sư chất từ nhỏ lớn lên trong Phổ Độ Tự, là đệ tử Phật gia duy nhất trong bổn tự nghiên cứu về kiếm thuật, muốn được cùng Tương Di Thần Kiếm phân cao thấp là tâm nguyện nhiều năm của hắn. - Phương trượng Vô Liễu giải thích.
Lý Liên Hoa “à” một tiếng.
- Lý Tương Di đã chết mười năm rồi.
Phương trượng Vô Liễu hỏi:
- Tương Di Thần Kiếm đã chết rồi?
Lý Liên Hoa ho một tiếng.
- Đây chính là chỗ không phải của Lý Tương Di, khi còn sống hắn chẳng chịu viết một cuốn kiếm phổ.
Phương trượng Vô Liễu cười khổ, lắc lắc đầu. Đột nhiên bên ngoài cửa sổ “bộp” một tiếng vang lớn, có thứ gì đó vừa rơi rất mạnh. Lý Liên Hoa cùng Phương trượng ngẩng đầu nhìn ra, chỉ thấy một cây đại thụ cao khoảng năm, sáu trượng phía sau hậu viện của Phổ Độ Tự lặng lẽ bị chặt ngang. Ngọn cây lòe xòe to như căn phòng rầm rầm đổ xuống, đè lên hai căn tăng phòng. Tăng nhân từ trong túa ra, ngẩng đầu lên nhìn cái cây, vẻ mặt kinh hãi, hoàn toàn không hiểu tại sao cái cây lại đổ. Nhanh chóng, dưới vòm cây tụ tập rất nhiều tăng nhân, Phương trượng Vô Liễu cùng Lý Liên Hoa đi ra. Thì ra cái cây bị mọt ăn, bị gió thổi đổ. Đây mặc dù là một chuyện cổ quái, nhưng không phải chuyện lớn, Phương trượng Vô Liễu bảo chúng tăng tản ra, đi đọc kinh quét nhà.
Lý Liên Hoa cùng Phương trượng đi vài vòng quanh Phổ Độ Tự, Phương trượng Vô Liễu mỉm cười nói cơm chay ở Phổ Độ Tự rất ngon, Cổ sư phụ nấu bếp tay ngề đệ nhất thiên hạ, không biết Lý Liên Hoa có hứng thú nếm thử. Lý Liên Hoa đang định nhận lời, đột nhiên có tiểu sa di tới báo phòng chứa củi bốc cháy, bên trong thiếu rất nhiều củi, có lẽ là đã âm ỉ cháy từ lâu. Phương trượng không tiện tiếp khách, Lý Liên Hoa đành cáo từ, lòng thở dài tiếc nuối.
Chúng tăng thấy Phương trượng mấy hôm trước còn yếu ớt chỉ còn chút hơi tàn nay khôi phục lại như thường, không khỏi ngấm ngầm thán phục Lý Liên Hoa đúng là thần y đương thế, y thuật thần thông vô song, danh bất hư truyền.
Lý Liên Hoa ra khỏi đại môn của Phổ Độ Tự, lúc quay đầu, chỉ thấy trên nóc Xá Lợi Tháp bốc lên vài làn khói đen. Hắn lại thở dài, sau đó ngáp một cái, đi về phía lầu Liên Hoa của mình. Phổ Tuệ địa sư dùng bốn con bò, bỏ ra hơn mười ngày để kéo căn nhà cửa hắn từ trấn Tiết Ngọc tới núi Thanh Nguyên, lầu Liên Hoa được đặt bên cạnh Phổ Độ Tự.
Hắn vuốt ve thanh gỗ mới được bổ sung kia, vô cùng hài lòng trước sự tận tâm tinh tế của Phổ Tuệ đại sư, sau đó thoải mái bước chân vào căn phòng được lau dọn sữa chữa như mới, tìm Đông tìm Tây bên trong một hồi, không biết đang tìm cái gì.
Đúng vào lúc Lý Liên Hoa bước chân vào lầu Liên Hoa đóng cửa lại, một người cưỡi ngựa lao điên cuồng qua sơn đạo trên núi Thanh Nguyên, lướt qua cửa lầu Liên Hoa. Chỉ là người cưỡi ngựa không biết căn nhà này là cái gì, lao thẳng vào trong Bách Xuyên Viện. Rõ ràng người đó là đệ tử của Bách Xuyên Viện, nếu Lý Liên Hoa thấy gã hoặc gã thấy Lý Liên Hoa, cả hai sẽ kinh ngạc vô cùng. Người không biết mình vừa cưỡi ngựa ngang qua cửa nhà Lý Liên Hoa đó chính là Quách Họa – đại công tử ở Thái Liên Trang mười mấy ngày trước.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Liên Hoa Lâu: Chu Tước Quyển
Đằng Bình
Liên Hoa Lâu: Chu Tước Quyển - Đằng Bình
https://isach.info/story.php?story=lien_hoa_lau_chu_tuoc_quyen__dang_binh