Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Hoa Du Long
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24
K
hông nhận thấy vẻ sợ hãi trên mặt Lộ Thương, Tĩnh có điểm thất vọng. Nỗi đau mất đi Dũng Nghĩa làm cho tâm can cứng nhắc của y trở nên điên cuồng, trong lòng y chỉ còn một ý niệm duy nhất, là làm cho kẻ giết chết Dũng Nghĩa càng thống khổ càng hay.
Lộ Thương, ngoài dự đoán của y, lại không biểu hiện ra một chút nào, xem ra đành phải đổi phương pháp.
Tĩnh vươn hai tay hơi sử dụng lực, ôm Lộ Thương đứng lên.
“ Ngươi..ngươi làm cái gì…” cuối cùng cũng nhìn thấy biểu tình bình tĩnh biến mất trên mặt Lộ Thương, Tĩnh cảm giác được mình đã dùng đúng phương pháp.
“ Ngươi không phải rất yêu ta, không thể không có ta, yêu đến mức muốn giết chết tất cả những người hấp dẫn trong lòng ta hay sao?” Tĩnh bình tĩnh vũ nhục Lộ Thương,cũng vì thân thể trong lòng có điểm truyền đến hơi hơi rung động mà thành ra cao hứng.(ngu =.=”)
“ Không, ngươi sẽ không làm như vậy!” Bị Tĩnh ném tới giường, Lộ Thương cuối cùng tỉnh ngộ Tĩnh sắp tra tấn mình kiểu gì…cái này so với chết còn khiến hắn sợ hơn, còn hơn tra tấn thân thể, dùng sự ngọt ngào bẻ gãy tâm hồn vừa thức tỉnh, nhưng sự sỉ nhục trong trí nhớ hắn lúc này, lại thật yếu ớt đến vô thừa nhận được.
“ Không cần…” hắn hô lớn ra tiếng.
Nhưng là Tĩnh cứ thế thô bạo, ánh mắt y lạnh như băng, không một tia say đắm, không một chút nhu tình. Giống như đối mặt là một con búp bê không có sự sống, y lạnh lùng xé rách quần áo trên người Lộ Thương. Màu da mật ong lại một lần nữa lõa lồ trong không khí.
“ Không cần…” Ánh mắt lạnh băng như nước cắt đi một chút tự tôn còn lại trong Lộ Thương, nước mắt dọc theo khóe mắt rơi xuống dưới. Hắn đã nhẫn nại lâu lắm, lâu lắm rồi, lâu đến mức hắn tưởng không còn nước mắt vì Tĩnh mà chảy nữa…giờ phút này hắn mới hiểu rõ đến cùng rằng, trong lòng hắn vì ý thức được Tĩnh không yêu thương mình mà có bao nhiêu khổ sở.
Ánh mắt xuyên thấu dừng ở gương mặt trắng noãn như ngọc kia, tâm can Lộ Thương có điểm bình tĩnh…đã hiểu ra cảm giác của Tĩnh với hắn là gì, đoạn tình này, đã đi đến cuối đường.
Chính mình trả giá quá cao, cho dù đổi không lại một tia nhiệt tình thì hối hận cũng đã muộn quá rồi…
Lộ Thương lúc này hai mắt đầy nước,nhìn y say đắm, trong mắt chỉ ngập tràn yêu thương, nhưng Tĩnh lại hoàn toàn không chú ý đến…hận thù chất chứa trong tim y làm y mờ mắt. Y dùng sức rút ra một cây trâm trên đầu, ánh mắt lợi hại liếc qua đuôi trâm nhọn như kim tiêm, Lộ Thương ánh mắt bình tĩnh liếc về phía cây trâm kia, bình tĩnh chờ đợi động tác kế tiếp của Tĩnh.
“ Cho rằng ta dễ dàng giết ngươi thế sao?” Tĩnh nở nụ cười:“ Không, như thế dễ quá, quá tiện nghi cho ngươi rồi.”
Cây trâm vọt qua bụng Lộ Thương thật nhanh, Tĩnh ác ý đem trâm lại gần hạ thể Lộ Thương.
“ Thật là hạ lưu.” Cảm giác cây trâm chậm rãi lạnh băng lùi vào cơ thể, cảm giác ghê tởm khiến Lộ Thương run rẩy.
Tĩnh lặng im không nói, dưới tay hơi dùng sức, trâm đâm mạnh mẽ vào nơi mềm mại trong cơ thể của Lộ Thương…tại nơi cây trâm xâm nhập rồi rút ra, nháy mắt, Lộ Thương cảm giác máu tươi từ nơi đó chảy ra kéo theo bao cảm giác đau đớn.
“A…” tuy biết rằng nếu kêu lên chỉ làm cho Tĩnh thêm hưng phấn, Lộ Thương vẫn không nhịn được cảm giác đau đớn mà kinh hô lên.
Tĩnh đã muốn điên rồi.
Lộ Thương giống như cá nằm trên bờ bị người ta tập kích mà giãy dụa, Tĩnh rút ra hung khí, lại một lần nữa đâm vào cơ thể Lộ Thương, như thế chừng bốn, năm lần. Mật huyệt chảy ra máu tươi rất nhanh nhuốm toàn thân dưới Lộ Thương, dệt thành tấm vải hoa văn đỏ tươi.
Tĩnh vẫn bình tình đến khủng bố, y tự mình cởi bỏ đai lưng, tùy ý vỗ về tính khí mình vài cái, liền như vậy không có màn dạo đầu, sáp nhập thật sâu vào cơ thể Lộ Thương.
Thở gấp, y dùng một lực lớn của mình thay đổi biên độ ra vào, ý đồ xâm nhập càng sâu vào miệng vết thương đang đổ máu kia.
“ Biết không? Dùng máu để bôi trơn, thì có làm bao nhiêu lần cũng đều giống như làm với xử nữ vậy?”
“ Tuy rằng, ngươi rõ ràng không biết bị ta thao qua bao nhiêu lần.” Không cố ý đùa bợt Lộ Thương, huyết tinh làm Tĩnh thêm hưng phấn, ngày càng không thể không chế chính mình, nguyên bản là hành vi trừng phạt cùng nhục nhã, bây giờ thoạt nhìn lại giống như y đang tiết dục.
Thân thể không qua âu yếm đã bị Tĩnh sáp nhập, miệng vết thương mới còn đang chảy máu bị Tĩnh sáp nhập tính khí cứng rắn vào mà nhiệt tình ma xát, Lộ Thương đau đến cả người lạnh lẽo, chẳng mấy chốc thành tiếng vừa rển rỉ vừa hô hấp…thế giới cơ hồ chỉ còn một mảnh toàn máu đỏ sẫm. Hắn rõ ràng cảm nhận được trọng lượng Tĩnh đè xuống đến đâu làm máu tươi trào ra đến đó, máu vẫn chảy không ngừng, thân thể bị đối đãi thô bạo, ngoài đau đớn bỗng có một cảm giác khoái cảm mong manh, làm cho hắn bỗng chốc thấy kề cận cái chết.
Tĩnh vì Lộ Thương phát ra thanh âm càng trở nên hưng phấn, y liều mạng chen vào dũng đạo người dưới thân, mỗi lần đều đem chất lỏng của mình vào nơi sâu nhất trong Lộ Thương, tinh dịch hỗn tạp với máu tươi trên miệng vết thương, cảm giác thống khổ và dụ hoặc làm thần chí y hoàn toàn lâm vào mê muội.
Ngọn đèn mờ ảo chốn lao tù, nam tử quần áo xinh đẹp chỉnh tề đang điên cuồng trên người nam nhân trần trụi thúc đẩy vòng eo, trong không khí ngập tràn mùi huyết tinh, mùi tinh dịch hương vị trong không gian chật hẹp, ngập tràn một mùi vị đặc biệt.
Mà cảm giác đường đi đến địa ngục càng sâu, khoảnh khắc hắc ám càng kéo dài, chính là lúc Tĩnh thô lỗ rút ra làm cho hắn thanh tỉnh trong nháy mắt, hắn lại phát hiện hai tay mình đang gắt gao bám vào lưng Tĩnh.
Rất nhanh, dùng tốc độ nhanh nhất đưa tay xuống, Tĩnh cười nhạo như dao nhọn đâm vào tim Lộ Thương:“ Ngươi thật sự hưởng thụ đấy nhỉ! Ôm vừa chặt vừa nhích gần như vậy, còn kêu đến lãng như vậy, thật sự là trời sinh đê tiện.”
Lộ Thương khẩn trương mở miệng, rốt cuộc vô lực phản kháng…cái gọi là kìm lòng không được, tới đến tình cảnh này, bị đối xử tàn khốc đến thế này, chính mình lại vô sỉ quyến luyến y mà mỗi lần đều tìm cách nhích gần lại y.
Vẻ mặt chán ghét, Tĩnh từ từ đứng dậy, ánh mắt đảo qua hạ thể một mảnh hỗn độn của Lộ Thương, cười ha hả lạnh người:“ Ngươi đê tiện thế này, sớm biết rằng như thế đã kêu mang cẩu đến thao ngươi,có phải ngươi càng hưng phấn hay không?”( mún đập chết người a
)
Lộ Thương giống như bị đoạt đi nửa sinh mệnh, khép chân ngửa mặt lên trời, ánh mắt nhìn Tĩnh không có tiêu điểm, ánh mắt nhìn sự thô lỗ đem tính khí dính máu Lộ Thương và tinh dịch lau khô, lại tùy ý từ trong túi giữa ngực lấy ra một túi thuốc bộc rắc lên vết thương hạ thể của Lộ Thương.
“Cũng không thể mất máu mà chết, ta còn chờ ngươi bị cắt thành một đống xương máu hỗn độn kia.”
Ác ý cười, Tĩnh vẻ mặt lãnh khốc, ngênh ngang mà đi.
Lộ Thương một mình nằm rất lâu, rất lâu, rốt cuộc lấy một tia khí lực, miễn cưỡng kéo quần áo bị xả thành nhiều mảnh, chậm rãi đem tay trái không bị thương giơ lên trước ngực.
Tĩnh không phát hiện ra rằng, tuy y ở trên người Lộ Thương đạt đến vô số cao trào, nhưng Lộ Thương lại trước sau chỉ có thân thể uể oải, cho dù nơi hậu đình mẫn cảm bị đụng chạm nhiều lần, tính khí phía trước hoàn toàn không có phản ứng, nơi giữa hai chân trừ bỏ đau đớn cũng chỉ còn đau đớn, tựa hồ quên mất nó có cơ năng mà từ đầu đến cuối chỉ có héo rũ.
Ngón tay chui sâu vào thăm dò nơi mới bị mở rộng, thậm chí có thể cảm giác được, trái tim từng cơn bị ngọn lửa nóng bỏng dày vò cho nát tươm.
Phốc…phốc…
Tuy rằng cả người đau như bị nghiền nát, Lộ Thương lại cảm thấy hết thảy đều không sao cả.
Hết thảy sắp chấm dứt…yêu cũng tốt, hận cũng được, cho dù biến thành phế nhân, cũng không có gì đáng để ý nữa.
Đầu đau đến lợi hại, nơi bị trảo vào năm lỗ máu bắt đầu trào ra máu tươi, Lộ Thương gắt gao lui ánh mắt xuống nhìn, đang định nhẫn tâm mà tự vẫn. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
“ Lộ đại ca…” Theo cửa truyền đến tiếng nói quen thuộc, hắn ngơ ngác nghĩ rằng mình nghe nhầm.
Lộ Thương mở hai mắt, không đợi hắn nhìn ra tột cùng là ai, chỉ thấy một lớp bụi phấn tung ra đầy mùi thơm, một phen bịt miệng, dùng một mảnh vải che đậy vết thương trước ngực.
“Lộ đại ca…” Một giọt nước mắt rơi nóng bỏng trên mặt nàng, Hiên Viên Hi Chân.
Lộ Thương cười khổ, nghĩ muốn đẩy tay nàng ra, nhưng thân thể bị thương nặng không còn khí lực. Hắn đành phải bất đắc dĩ mở miệng:“ Hi Chân, muội tới làm gì? Lại muốn làm cái gì nữa? Ta giết phụ thân muội, muội nên hận ta thấu xương mới đúng.”
Hi Chân vẻ mặt đau khổ, do dự lắc đầu nói:“ Tiểu muội biết đây là hiểu lầm không liên quan tới huynh…”
“ Sao muội lại biết….” Lộ Thương trong lòng tràn đầy nghi vấn, nhìn về Hi Chân gương mặt đau khổ.
Hi Chân lắc lắc đầu: “ Lộ đại ca, để lần sau truy vấn. Tiểu muội tới đây là giúp huynh chạy trốn ra ngoài.”
Tuy rằng Hi Chân nói thế, nhưng Lộ Thương không thể không hỏi: “ Rốt cuộc là vì sao lại thế này… Hi Chân, muội nói cho ta biết…”
Hắn kích động, vết thương trước ngực nhất thời nứt ra, máu lại bừng bừng trào ra như nham thạch.
Hi Chân lại một lần nữa lắc đầu: “ Lộ đại ca, huynh đừng hỏi. Hãy theo ta đi ra ngoài đã”
“ Không. Nếu muội không nói ta nhất quyết không rời khỏi nơi này”.Tất cả bí mật đảo điên ngay trước mắt, Lộ Thương làm thế nào có thể bỏ qua mà đi.
Hi Chân lại một lần nữa lắc đầu, nước mắt giống như trân châu rơi thánh thót thành dòng trên mặt.
“ Lộ đại ca,huynh đừng hỏi nữa được không, nếu Tĩnh đến đây, cả muội và huynh đều phải chết”. Nàng cũng không hỏi lại ý kiến Lộ Thương, lấy ra chủy thủ(1 loại dao nhỏ a) trong người, chém chặt hết xiềng xích trên tay chân hắn, một phen đem hắn cõng lên lưng.
“ Hi Chân…muội…” Lộ Thương vô lực giãy dụa, thân thể đau đớn từ đầu đến cuối, đành phải tùy ý nàng mang ra khỏi nhà lao.
Quan binh coi ngục tựa hồ sớm bị Hi Chân mua chuộc, xem hoàng hậu lưng cõng tù nhân ra đi, cũng vẫn vô tư lự uống rượu vui đùa, một bộ không nhìn thấy gì, để Hi Chân đem Lộ Thương ra cửa, đặt ở một xe ngựa có rèm che trang bị đầy đủ.
Hi Chân cũng lên xe, thúc ngựa đi trước, lại đem một chiếc khăn ấm lau đi những vệt máu chảy trên người Lộ Thương.
“ Hi Chân, ta xin muội! Nói cho ta biết, chuyện này là thế nào…” Lộ Thương nắm chặt tay Hi Chân, trong mắt như cháy rực lửa.
Hi Chân vẫn lắc đầu, nước mắt phút chốc lại trào ra hốc mắt, nghẹn ngào nói: “ Lộ đại ca, xin lỗi huynh…”
“ Cuối cùng là vì sao, lại thành ra thế này?” Lộ Thương bị lời giải thích của nàng khiến cho suy nghĩ càng thêm rối bời
“ Phụ thân…phụ thân là do ta giết chết…”
“ Cái gì?!” Lộ Thương kinh hãi:“ Chính là muội…” Hắn nhất thời giật mình đến thất thanh, chỉ có thể lăng lăng trừng mắt nhìn Hi Chân, hoàn toàn không nói ra lời.
“ Ngày ấy muội vào thăm phụ thân, thị vệ sống chết không cho vào, muội nhất quyết xông vào, chỉ thấy phụ thân…phụ thân…” Nàng hiển nhiên nhớ lại Hiên Viên Dũng Nghĩa bộ dáng chật vật, không khỏi cả người rùng mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Hoa Du Long
Tình Bảo Nhi
Hoa Hoa Du Long - Tình Bảo Nhi
https://isach.info/story.php?story=hoa_hoa_du_long__tinh_bao_nhi