Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gấu Ơi, Giúp Anh!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23
Ôm phong thư hạnh phúc một lúc, cô bỗng nghe thấy tiếng chuông cửa, Thư Hoán nhảy xuống ra mở cửa, nhìn thấy người đứng ngoài, cô không hề bất ngờ, khách viếng thăm lúc nửa đêm chỉ có thể là người này.
"Lại đến chỗ em ăn khuya à? Anh đến đúng lúc đó, tối nay có món gà xào cay gói mang về đấy."
Từ Vĩ Trạch cũng không nói gì, chỉ đứng ở cửa, mỉm cười nhìn cô.
Vóc dáng anh cao ráo bảnh bao, lại mang vẻ đẹp trai bẩm sinh, vì hơi say nên ánh mắt có phần uể oải nhưng rất quyến rũ.
Thư Hoán hít hít mũi: "Hử? Anh uống rượu àh?"
Từ Vĩ Trạch cười nói: "Vừa chạm ly với bạn một chút".
Thư Hoán không nói gì, chỉ nhắc anh: "Đừng uống nhiều quá, sẽ béo phì làm ảnh hưởng đến dáng người của anh đó."
Từ Vĩ Trạch nhướng mày: "Em quan tâm anh lắm à?"
"Đó là vốn liếng để anh cưa các cô em nóng bỏng mà. Ai lại thích đàn ông bụng bia chứ."
Thư Hoán đến tủ lạnh lấy những thực phẩm gói mang về, suy nghĩ xem có nên hâm nóng lại không, hay rót cho anh một ly nước ấm thì tốt hơn. Lúc cô về phòng đã thấy Từ Vĩ Trạch đang nằm trên giường mình với vẻ khá là tự nhiên.
Đối với hành động thích xâm phạm chiếc giường đáng thương của cô, Thư Hoán đã quen, cô đặt hộp giấy và đũa lên đầu giường, đẩy đẩy anh: "Dậy ăn đi, cái này ngon lắm, em định làm bữa trưa ngày mai nhưng bây giờ lại béo anh rồi".
Từ Vĩ Trạch không ngồi dậy mà chỉ đưa tay xuống dưới gối đầu, sờ thấy phong thư cô đã viết nguệch ngoạc lên đó, lấy ra đưa đến trước mặt cô rồi nhướng mày: "Ha...".
Thư Hoán lại đỏ bừng mặt, giơ tay ra cướp: "Tại sao lại lục lọi đồ đạc của em? Làm bậy nữa là em không cho anh ăn đâu!".
Từ Vĩ Trạch thuận tay nắm lấy cổ tay cô, cười rồi kéo cô ngã lên người anh.
"Anh không muốn ăn cái đó."
"Vậy anh muốn ăn gì? Muộn thế này rồi em không nấu cho anh đâu." Haizzz, tuy nói thế nhưng nếu đại thiếu gia đã làm nũng thì cô cũng ngoan ngoãn chiên trứng ốp lết cho anh thôi.
Vừa nói xong, má Thư Hoán bỗng nhiên đau nhói.
Thư Hoán tức quá hét toáng lên: "Lại cắn em? Anh tuổi cẩu hả?"
Từ Vĩ Trạch ôm cô, cười nói: "Vì em trông rất ngon."
Anh vẫn như xưa, vẫn đẹp trai phong tình. Nhưng dưới ánh đèn, khuôn mặt nhòa nhạt, ánh mắt long lanh, nụ cười mờ ám. Thư Hoán bỗng thấy anh có vẻ kỳ quặc.
"Dậy đi, anh hôi quá, uống say rồi không được nằm trên giường em."
Thực ra hoàn toàn không phải thế, Từ Vĩ Trạch không say, người chỉ phảng phất hương rượu, hòa cùng một chút hương nước hoa. Không những không hôi mà còn khiến anh như biến thành một ly Martini vừa pha chế xong.
Thư Hoán bỗng có cảm giác bất an kỳ lạ, Từ Vĩ Trạch hôm nay so với mọi ngày, cứ thấy có chỗ nào đó rất khác.
"Mau dậy đi!"
Thư Hoán kéo tay anh định lôi anh ra khỏi giường. Nhìn vóc dáng anh cao gầy ngờ đâu lại nặng đến thế, hoặc có lẽ do sức cô đã yếu đi nhiều.
"Dậy đi, đồ heo này!!!"
Từ Vĩ Trạch cười nhìn cô, kéo mạnh tay, lôi cô vào lòng.
"Ghét anh uống rượu thế thì nấu canh giã rượu cho anh đi."
Thư Hoán bị anh ôm, nằm bò trên ngực anh, cảm nhận được sức mạnh từ cánh tay và lồng ngực anh, bỗng có phần hoảng loạn. Không đợi cô phản ứng, Từ Vĩ Trạch đã nhẹ nhàng lật người, đè cô xuống.
Và thế là ý đồ đã lộ rõ. Tuy Thư Hoán không tin nổi nhưng sức nặng của người đàn ông và sức mạnh của anh là chân thực, cô cảm nhận được dục vọng đầy ắp trong anh.
Thư Hoán hoảng loạn hỏi: "Anh định làm gì?"
Từ Vĩ Trạch không trả lời, gương mặt anh ghé sát, chóp mũi gần như chạm vào mũi cô, rồi anh ép đôi môi xuống.
Thư Hoán vội nghiêng đầu đi, nụ hôn ấy rơi xuống hõm cổ cô.
"Từ Vĩ Trạch, anh có ý gì hả?!"
Bị người đàn ông như Từ Vĩ Trạch quyến rũ, cô không hề cảm thấy sung sướng vui mừng, ngược lại có phần giận dữ.
Nếu anh muốn vui vẻ một lúc thì tìm ai cũng được, đừng tìm cô. Biết rõ cô tuyệt đối không muốn có tình một đêm với người khác, dù đói khát ăn tạp thế nào cũng không được ra tay với cô. Hay nói cách khác là dựa vào mối quan hệ mấy năm nay của họ, dù thế nào cô cũng phải được coi trọng hơn nửa thân dưới của anh chứ.
Từ Vĩ Trạch cũng không đòi hôn môi mà hôn lên má cô, rồi lùi xuống cắn nhẹ vào cổ cô. Thư Hoán cảm nhận được bàn tay anh đặt ở eo cô nhẹ nhàng trượt xuống dưới, sau đó luồn vào trong váy.
Thư Hoán suýt nữa nhảy dựng lên, chỉ bị anh sờ đến đùi, cô vùng vẫy đạp đá lung tung như con thú nhỏ bị dọa, ra sức túm chặt lấy tay anh, không cho anh làm bậy: "Đồ khốn, muốn làm gì hả?! Anh điên rồi sao?".
Cô dùng hai tay mới có thể miễn cưỡng giữ được một tay của Từ Vĩ Trạch, còn tay kia của anh nhẹ nhàng kéo váy cô xuống.
Thư Hoán hoảng hốt buông tay anh ra để che lấy cơ thể mình. Nhân cơ hội đó Từ Vĩ Trạch cuốn váy cô lên, bế cô lên eo mình, đặt cô dang chân ngồi trên người.
Không mấy cô gái kháng cự nổi ma lực của anh, đây là Từ Vĩ Trạch, có bao người muốn anh dụ dỗ mà còn không được, cho dù lúc ban đầu họ dè dặt nhưng đến bước này thì đa phần đều là nửa đưa đẩy nửa đồng ý. Nhưng Thư Hoán vẫn không ngừng vùng vẫy, chụp lấy gối đập vào người anh: "Anh cút đi! Đồ khốn này!"
Niềm vui thể xác chỉ là nhất thời, nông nổi, tổn thương sau này mới đáng sợ. Nếu vượt qua ranh giới này thì họ không thể làm bạn được nữa. Tình bạn không ai thay thế được của họ nếu chỉ vì chút kích thích mà bị phá hoại, thế thì cũng quá rẻ tiền.
Từ Vĩ Trạch vẫn mỉm cười nắm tay cô, kéo cô lại gần, định hôn cô. Thư Hoán sống chết cũng không chịu lãng phí nụ hôn đầu một cách lãng xẹt thế này, dù bị giữ chặt sau gáy cũng bặm chặt môi, nhất quyết không cho anh được nước làm tới. Anh cũng không kiên quyết nữa, chỉ hôn lên mắt, chóp mũi và khóe môi cô.
Thư Hoán ngửi thấy mùi rượu thoảng trong hơi thở anh, trong lúc váng vất càng thấy vừa tức vừa hận, cô giữ thân như ngọc bao lâu nay mà lại rơi vào tay đối tượng uống rượu làm càn thế này, thật quá bi thảm rồi!
Từ Vĩ Trạch hôn đến ngực cô, Thư Hoán bị ôm chặt, không thoát ra được, lại ra sức đánh anh, chống cự kịch liệt: "Tránh ra! Đồ khốn! Tránh ra mau!".
Bình thường Từ Vĩ Trạch cứ nói cô mạnh đến khác người, thực ra sức của anh mới mạnh kinh khủng, khiến cô hoàn toàn không chống cự nổi.
"Đừng xem em như loại người đó!"
Đây đúng là sự sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời cô, mà người sỉ nhục lại là Từ Vĩ Trạch.
Thư Hoán bỗng thấy muốn khóc. Thực sự bó tay, để Từ Vĩ Trạch muốn làm gì thì làm cũng được, việc này nói lớn cũng không, nhỏ cũng không, cô không thể làm gì anh được.
Nhưng anh khiến cô quá thất vọng.
Một số cô gái không để tâm đến chuyện tình một đêm, luôn có thái độ nhẹ nhàng "anh muốn, tôi chịu". Nhưng cô không phải loại người đó, anh cũng hiểu, với cô ngay cả một nụ hôn cũng rất quan trọng. Như thế mà anh lại tùy tiện vì một phút vui vẻ của bản thân mà phá hoại cuộc đời cô, rốt cuộc anh là loại bạn gì đây?
Có lúc cô cũng nghi ngờ, Từ Vĩ Trạch, người bạn quan trọng nhất đáng tin nhất, có lẽ chỉ là sự ngoan cố, ảo tưởng của riêng cô mà thôi. Từ Vĩ Trạch căn bản không xem cô là gì cả.
Tuy không đến nỗi òa khóc nhưng Thư Hoán cũng gần như thế, vì buồn rầu nên cô không thể khống chế cảm xúc. Từ Vĩ Trạch chưa cởi hết quần áo của cô ra mà cô đã khóc đến nước mắt nước mũi đầm đìa.
"Gấu Hoán?"
Thư Hoán vốn không muốn nói gì với anh, nước mắt nước mũi nhạt nhòa, cô quyết tâm tuyệt giao với anh.
Từ Vĩ Trạch dừng tay, chỉ ôm cô, khẽ gọi: "Gấu Hoán...".
Thư Hoán đẩy mạnh ngực anh: "Cút ra!"
"Xin lỗi, anh say rồi."
Thư Hoán tức điên lên. Lý do rẻ tiền nhất, tệ hại nhất thế gian này mà anh cũng vận dụng vào cô được.
"Anh cút ra cho tôi!"
Từ Vĩ Trạch nhìn cô: "Xin lỗi, Gấu Hoán".
"Cút ra, cút ra!"
"Tại anh không tốt."
"Cút ra ngay!"
Thư Hoán gắng sức đẩy Từ Vĩ Trạch ra, anh cũng không kháng cự, bị cô vừa cắn vừa đạp ra khỏi giường, sau đó bị đẩy ra phòng khách, rồi lại bị đẩy ra khỏi nhà.
"Sau này tôi không muốn thấy mặt anh nữa!"
"Gấu Hoán..."
Thư Hoán đóng sập cửa trước mặt anh.
Giờ phút cuối cùng lương tâm mới lên tiếng, nhưng cũng không thay đổi sự thật rằng anh là người rất tệ hại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gấu Ơi, Giúp Anh!
Lam Tiểu Mị
Gấu Ơi, Giúp Anh! - Lam Tiểu Mị
https://isach.info/story.php?story=gau_oi_giup_anh__lam_tieu_mi