Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đảo Kinh Hoàng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22
C
awley có một quầy bar trong văn phòng của mình. Ông ta đi tới đó ngay khi họ bước vào phòng, rẽ sang phải rồi biến khỏi tầm mắt của Teddy trong giây lát. Ông ta biến mất sau một màn sương trắng mỏng và Teddy tự nhủ: Không, không phải lúc này. Không phải bây giờ, vì Chúa!
"Các ông tìm thấy cô ta ờ đâu?" Teddy hỏi.
"Trên bờ biển gần ngọn hải đăng. Đang chơi trò ném đá ra biển."
Cawley xuất hiện trở lại, nhưng là do Teddy cố tình quay đầu sang trái khi thấy Cawley tiếp tục di chuyển sang phía bên phải anh. Khi Teddy quay đầu, màn sương mờ cũng di chuyển, che phủ một sách đồ sộ và rồi cả cửa sổ. Anh lấy tay dụi mắt bên phải hy vọng là mình nhầm, nhưng không có tác dụng gì và rồi anh bắt đầu cảm thấy nó ở dọc theo nửa đầu bên trái - một hẻm núi chứa đầy nham thạch cắt xuyên qua sọ anh ngay phía dưới đường ngôi tóc. Anh nghĩ tới những tiếng la hét của Rachel đang nằm trong đó, những tiếng động giận dữ, nhưng còn hơn cả thế, cơn đau bụng nổ như có hàng chục con dao găm chậm rãi xoáy vào sọ khiến anh phải nhăn mặt và ghì tay lên thái dương.
"Đặc vụ?" Anh nhìn lên và thấy Cawley phía bên kia bàn, bên trái ông ta là một cái bóng lờ mờ.
"Gì cơ?" Teddy cố lên tiếng.
"Trong anh tái nhợt như xác chết."
"Sếp ổn chứ sếp?" Chuck bỗng từ đâu hiện ta bên cạnh anh.
"Không sao," Teddy nói một cách khó nhọc. Cawley đặt ly rượu scotch xuống bàn gây nên một tiếng động nghe như tiếng súng nổ.
"Ngồi xuống đi," Cawley nói.
"Tôi ổn mà," Teddy nói nhưng từ ngữ từ não truyền xuống miệng mà như thể đi qua những bậc thang rải đầy định.
Các khớp xương trên người Cawley kêu răng rắc như củi trong lò khi ông ta cúi xuống cái bàn trước mặt Teddy. "Lại chứng đau nửa đầu à?"
Teddy nhìn vào cái bóng mờ mờ của ông ta. Anh chỉ cần gật đầu nhưng những kinh nghiệm trước đây đã dạy anh không bao giờ gật đầu trong những tình huống thế này. "Đúng thế," anh cố lên tiếng đáp lại.
"Tôi có thể đoán được qua cái cách anh day day thái dương."
"Ồ."
"Anh có thường xuyên bị thế không?"
"Sáu, bảy…" Miệng Teddy chợt khô cứng lại và phải mất vài giây lưỡi anh mới bớt khô trước khi nói tiếp,."… lần gẫn nhất cách đây một năm."
"Anh may mắn đấy," Cawley nói. "Xét về một mặt nào đó."
"May mắn thế nào?"
"Rất nhiều người bị bệnh đau nửa đầu thường phải chịu các cơn đau với mật độ dày đặc, tuần một lần hay khoảng thế." Người Cawley lại phát ra những tiếng kêu răng rắc như tiếng củi reo khi ông ta rời khỏi bàn và Teddy nghe thấy tiếng ông ta mở tủ.
"Anh có những triệu chứng gì?" ông ta hỏi Teddy. "Mất thị giác cục bộ, khô miệng, trong đầu như có lửa đốt."
"Chính xác."
"Chúng tôi nghiên cứu bộ não con người suốt cả thế kỷ nay nhưng không ai tìm thấy chút manh mối nào về nguyên nhân căn bệnh này. Anh có thể tin được không? Chúng tôi biết nó thường tấn công vào đỉnh thùy não, gây ra hiện tượng đông máu. Đây là những tác động vi phân, nhưng khi chúng xảy ra ở một cơ quan nhỏ và dễ bị tổn thương như não, anh sẽ phải chịu đựng những cơn bùng nổ. Suốt bằng ấy thời gian, bằng ấy nghiên cứu, chúng tôi vẫn không biết gì hơn về nguyên nhân hay tác động lâu dài của căn bệnh này ngoài việc điều trị như với chứng cảm thông thường."
Cawley đưa cho anh một ly nước và đặt hai viên thuốc màu vàng vào tay anh. "Những viên thuốc này rất hiệu quả. Khiến anh lơ mơ trong một vài tiếng đồng hồ nhưng sau đó thì anh sẽ khỏe hơn. Tỉnh táo như chuông."
Teddy nhìn xuống những viên thuốc màu vàng và ly nước đang bồng bềnh trong tay anh. Anh nhìn lên Cawley, cố tập trung vào bên mắt còn tỏ vì lúc này vị bác sĩ đã tắm trong màn ánh sáng trắng xóa và chói lòa chẳng thấy vai và hai cánh tay đâu nữa.
"Anh có làm gì đi nữa thì," một giọng nói bắt đầu vang lên trong đầu Teddy… Những vuốt móng tay cạy mảng sọ trái của anh ra và thả vào đó một nắm đinh bấm. Teddy rít lên một tiếng đau đớn khi hít không khí vào trong.
"Lạy Chúa tôi, sếp ơi!"
"Anh ấy sẽ ổn thôi, đặc vụ."
Cái giọng nói trong đầu anh lại vang lên: "Anh có làm gì đi nữa, Teddy…"
Ai đó đang dùng búa đóng một cái cọc thép xuyên qua bãi đinh bấm, Teddy ấn cùi tay vào bên mắt còn tỏ để chặn những dòng nước mắt bắt đầu tuôn ra từ đó. Bụng anh cồn cào. "… thì cũng đừng uống những viên thuốc đó."
Dạ dày anh như tụt xuống dưới, trượt về phía hông phải khi những ngọn lửa bắt đầu liếm lên những kẽ nứt trong đầu anh, và nếu mọi chuyện trở nên tối tệ hơn thì anh chắc mình sẽ phải cắn lưỡi mà chết cho xong.
Đừng có uống những viên thuốc khốn kiếp đó, giọng nói tiếp tục gào thét, tung hoành ngang dọc trong cái hẻm núi đang cháy đó, phất cờ và chiêu hồi binh lính.
Teddy cúi đầu xuống và nôn ra sàn.
"Sếp, sếp. Sếp không sao chứ?"
"Anh bạn ơi," Cawley nói. "Anh bị nặng đấy."
Teddy ngẩng đầu lên.
Đừng…
Má anh ướt nhoèn nước mắt.
… uống…
Lại có ai đó thọc nguyên một lưỡi dao và hẻm núi.
… những…
Lưỡi dao bắt đầu xoay tới xoay lui.
… viên thuốc đó.
Teddy nghiến chặt răng, cảm thấy dạ dày lại cồn lên. Anh cố gắng tập trung vào ly nước trong tay, cảm thấy cái gì đó bất thường ở ngón tay cái nhưng anh lờ đi, cho rằng đó lại là một trò chơi khăm của cơn đau nửa đầu.
Đừng uống những viên thuốc đó.
Lại một lưỡi cưa được kéo chậm chạp qua những nếp gấp màu hồng trong não anh, và Teddy phải cắn chặt răng để khỏi thét lên. Anh nghe thấy những tiếng la hét của Rachel trong đầu cùng với ngọn lửa, thấy cô nhìn vào mắt anh, thấy hơi thở cô phả trên môi anh, khuôn mặt cô trong tay anh, ngón tay anh vuốt ve thái dương cô. Và cái lưỡi cưa khốn kiếp di chuyển ngang dọc trong đầu anh…
Đừng uống những viên thuốc khốn kiếp đó.
… và anh áp lòng bàn tay vào miệng, những viên thuốc bay vào trong, anh uống một ngụm nước và nuốt ực, cảm thấy chúng đang trôi xuống thực quản, anh tiếp tục uống nước cho tới khi chiếc ly cạn sạch.
"Anh sẽ phải cảm ơn tôi vì chúng," Cawley nói.
Chuck lại xuất hiện bên cạnh anh và đưa cho Teddy một chiếc khăn mùi soa. Teddy lau trán và miệng rồi vứt nó xuống sàn.
"Giúp tôi khiêng anh ấy lên nào, đặc vụ," Cawley nói.
Họ nhấc Teddy ra khỏi ghế và xoay anh về phía một cánh cửa màu đen trước mặt.
"Đừng nói với anh nhé," Cawley nói, "có một phòng ở đằng sau cánh cửa này nơi tôi thỉnh thoảng tranh thủ chợp mắt. Ừm, phải, ngày một lần. Chúng tôi sẽ đặt anh vào đó, đặc vụ, và anh sẽ ngủ một giấc. Hai giờ sau anh sẽ lại khỏe như văm."
Teddy nhìn thấy tay anh quàng lên vai họ. Trông chúng thật buồn cười, cả hai treo lơ lửng ngay trên xương ức. Và hai ngón tay cái, chúng đều có cái ảo giác đó. Là cái quái gi không biết? Anh mong anh có thể cạy cái mảng da đó ra,nhưng Cawley đã bắt đầu mở của và Teddy nhìn lại lần cuối những vệt màu trên hai ngón tay cái của anh.
Những vệt màu đen.
Xi giày, anh nghĩ khi họ đưa anh vào trong căn phòng tối.
Nhưng làm thế quái nào mà anh lại có những vệt xi giày trên ngón tay cái chứ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đảo Kinh Hoàng
Dennis Lehane
Đảo Kinh Hoàng - Dennis Lehane
https://isach.info/story.php?story=dao_kinh_hoang__dennis_lehane