Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiến Binh Của Công Chúa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23
E
wan bị đánh thức bởi tiếng đập thình thình lên cánh cửa. Trước khi chàng đủ tỉnh táo để trả lời thì cửa đã bật mở. Ewan bật khỏi giường, tay chàng đặt xuống sàn và nắm lấy cán gươm.
“Chúa ơi, Ewan, là em đây,” Caelen nói. “Anh ngủ say như chết vậy.”
Ewan trở lại giường, kéo tấm chăn lông che cho Mairin đang khỏa thân rồi đến chỗ em trai. “Ra ngoài ngay,” chàng giận dữ quát.
“Nếu việc em ở đây xúc phạm đến long thể của anh, em sẽ quay lưng để anh mặc đồ,” Caelen nói.
“Ta không lo chú nhìn thấy ta,” Ewan gầm gừ.
“Chúa ơi, Ewan, em không thấy chị ấy, em cũng không cố tình nhìn. Có việc rất quan trọng, nếu không em đã không tự ý xông vào.”
“Ewan?”
Giọng ngái ngủ của Mairin cất lên dưới tấm chăn lông, rồi đầu nàng thò ra. Mái tóc rối bù, hai mắt vẫn còn lim dim, nhưng trông nàng vẫn rất đáng yêu. Dù Caelen nói không cố ý nhìn, Ewan vẫn bắt gặp em trai liếc mắt về phía Mairin.
Ewan vươn người kéo những lọn tóc trên mặt nàng rồi đặt một nụ hôn lên trán.
“Nghe này, tình yêu của ta. Ta muốn nàng ngủ tiếp. Nàng cần nghỉ ngơi.”
Nàng lẩm bẩm điều gì đó chàng không thể nghe rõ, rồi rúc vào chăn. Ewan lệnh cho Caelen đợi ở ngoài đến khi chàng mặc xong quần áo, rồi chàng đi giày và cầm lấy thanh gươm. Đưa mắt nhìn Mairin thêm lần nữa, chàng sải bước ra hành lang với Caelen theo sau.
“Tình yêu của ta? Nàng cần nghỉ ngơi?” Caelen nhại lại. “Em nghĩ anh đang mất hết sinh lực rồi, anh trai ạ.”
Ewan giơ nắm đấm lên và tung vào hàm Caelen. Caelen lảo đảo và phải dựa vào tường để không bị ngã xuống cầu thang.
“Chết tiệt, Ewan. Phải nói hôn nhân không hợp với anh,” Caelen nói trong lúc đưa tay lên xoa hàm.
“Ta thấy nó hợp đấy chứ.”
Khi họ vào trong đại sảnh, Ewan nhìn thấy Alaric sải bước vào trong với bộ quần áo dính đầy bụi và khuôn mặt hằn rõ sự mệt mỏi.
“Chú lôi ta ra khỏi một cái giường ấm áp chỉ vì Alaric đã về à?” Ewan hỏi.
“Anh ấy nói có việc rất quan trọng. Anh ấy đã phái một người đến để mời anh đi gặp anh ấy,” Caelen giải thích.
“Ewan,” Alaric cất tiếng gọi trong khi vẫn sải bước.
“Chuyện gì gấp đến nỗi em phải phái người đi trước vậy?”
“McDonald đang trên đường đến đây.”
Ewan cau mày. “Đến đây? Tại sao? Chuyện gì đã xảy ra, Alaric?”
“Anh kết hôn. Đó chính là vấn đề. Lãnh chúa McDonald đã luôn có ý định gả con gái ông ta cho anh. Ông ta không vui khi biết không còn cách nào khác nữa. Ông ta khăng khăng muốn gặp anh, mặc kệ là anh mới cưới như lời em đã cố lý giải. Ông ta tuyên bố với em rằng nếu anh muốn liên minh thì anh phải gặp ông ta.”
Ewan nguyền rủa: “Chúng ta không việc gì phải tiếp đón ai hết. Ta gần như không nuôi sống được chính gia tộc của mình mà bây giờ lại phải tiếp đón MacDonald và người của ông ta sao? Chúng ta cần đến vài tuần để chuẩn bị cho sự kiện như thế chứ không chỉ là vài ngày.”
Alaric nhăn nhó và nhắm nghiền hai mắt.
“Có chuyện gì?” Ewan hỏi với giọng gay gắt.
“Không phải là vài ngày. Một ngày.”
Ewan tiếp tục nguyền rủa, “Một ngày? Khi nào ông ta đến?”
Alaric thở dài và mệt mỏi đưa tay lên lau trán. “Anh nghĩ tại sao em lại phải hộc tốc phi ngựa đến thẳng đây? McDonald sẽ đến vào ngày mai.”
“Ewan?”
Ewan giật mình khi thấy Mairin đang đứng cách đó không xa, ánh mắt nàng đầy hoài nghi.
“Em có được phép nói chuyện không?”
Chàng nhướn mày ngạc nhiên trước câu hỏi của nàng. Nhưng chàng cũng nhận ra vẻ lo lắng khi nàng nhìn thẳng vào hai người em trai.
Chàng đưa tay ra và nàng vội tiến đến nắm lấy nó. “Nàng cần gì sao, Mairin?”
“Em đã nghe thấy, ý em là về việc Lãnh chúa McDonald đang đến. Có rắc rối gì sao?”
Lo lắng hiện rõ trong đôi mắt xanh biếc khi nàng ngước lên nhìn chàng. “Không đâu, không sao hết. Lãnh chúa McDonald và ta chỉ bàn chuyện công việc thôi. Nàng không phải lo lắng.”
"Ông ta sẽ đến đây vào ngày mai ạ?”
“Ừ."
Nàng cau mày và nhún vai. “Có nhiều việc phải làm mà Ewan. Chàng định quan trọng hóa vết thương của em mà bắt em phải ở trên giường, hay sẽ đồng ý cho em được thực hiện nghĩa vụ của mình để em không phải cảm thấy vô cùng hổ thẹn khi chúng ta có những vị khách quan trọng đây?”
“Hổ thẹn?”
Nàng gay gắt: “Chúng ta không có gì sẵn sàng để đón tiếp khách. Cẩn phải dọn dẹp, nấu nướng và chỉ dẫn nhiều việc khác. Tại sao ư, nếu ai đó đến đây hôm nay, họ sẽ nghĩ em là người kém cỏi nhất trong số các bà vợ của bất kỳ một lãnh chúa nào. Không những em sẽ hổ thẹn, mà chàng cũng sẽ cảm thấy như vậy.”
Anh mắt chàng dịu lại khi thấy nàng có vẻ hoảng sợ trước ý nghĩ sẽ làm cho chàng hổ thẹn. Chàng siết chặt bàn tay nàng vẫn còn đang nằm trong bàn tay mình từ khi nãy.
“Miễn là nàng hứa sẽ nghỉ ngơi nếu bắt đầu cảm đau ở bất kỳ chỗ nào, ta sẵn lòng để nàng tham gia chuẩn bị. Tuy nhiên, mọi công việc nặng nhọc hơn sẽ do những người phụ nữ khác đảm nhận. Ta không muốn nàng làm bất kỳ điều gì khiến các vết khâu bị tổn thương.”
Mairin mỉm cười làm bừng sáng cả căn phòng. Ánh mắt nàng nhảy múa và nàng siết chặt bàn tay. Trông nàng hồ hởi như muốn nhào đến mà ôm lấy chàng, nhưng nàng trấn tĩnh lại rồi buông tay ra.
“Cảm ơn Lãnh chúa. Em sẽ không để chàng thất vọng đâu.”
Nàng khẽ nhún gối cúi chào rồi hối hả đi ra. “Chào mừng chú đã trở về, Alaric,” nàng nói rồi dừng lại và quay đầu. Nàng cau mày khiến cho nụ cười đang hồ hởi trên môi vội tắt đi. Nàng tiến nhanh về phía Alaric và cầm tay anh. “Xin lỗi chú. Ta thậm chí còn không hỏi xem chú đã được nghỉ ngơi từ lúc về chưa. Chú khỏe chứ? Chúng ta rất vui được chào đón chú trở vể.”
Alaric thẫn thờ nhìn Mairỉn nắm chặt tay mình rồi vừa nói vừa lắc lên lắc xuống.
“Em khỏe.”
“Chú có muốn ta phái người mang nước ấm đến phòng để chú tắm không?”
Lời gợi ý khiến Alaric ngỡ ngàng, còn Ewan thì cố nhịn cười.
“À, không, em xuống hồ tắm là được rổi.”
Mairin lại nhăn nhó. “Nhưng hồ lạnh lắm. Chú thích nước ấm hơn chứ?”
Caelen cười khúc khích. “Cứ thế đi, Alaric. Chúc anh ngâm mình trong bồn thoải mái nhé.”
Alaric ném sang Caelen một cái nhìn cảnh cáo và mỉm cười dịu dàng với Mairin. Có thế chứ, vì Ewan không muốn phải nhắc em mình tránh làm cho vợ chàng cảm thấy bị tổn thương.
"Chị thật tốt, nhưng không cần phải mang nước lên đâu. Em thích được bơi trong hồ hơn là cố gắng nhét mình vào một cái bồn nước.”
Mairin cười tươi nhìn chàng. “Thế cũng được. Vậy em xin phép nhé Lãnh chúa. Còn nhiều việc phải làm hôm nay.”
Ewan ra hiệu nàng có thể đi, rồi nàng vội vã đi ra, bước chân gần như không chạm sàn.
Alaric quay sang Ewan nhíu mày. “Tất cả mấy chuyện nghỉ ngơi và vết khâu bị tổn thương là thế nào? Anh đã làm chuyện quái quỷ gì với chị ấy vậy?”
“Lại đây,” Ewan nói. “Ăn sáng đã. Ta sẽ kể chú nghe tất cả những gì đã xảy ra từ khi chú đi, còn chú hãy cho ta biết chuyện liên quan đến McDonald.”
Mairin đi khắp pháo đài với chủ tâm để ý những gì cần làm và những gì có thể làm trong hai mươi tư giờ tới. Nửa tiếng sau, nàng cho gọi Maddie cùng Bertha đến và thông báo nàng cần họ giúp để tìm ra kế hoạch hợp lý nhất.
Maddie và Bertha tập hợp tất cả phụ nữ lại và Mairin gặp họ tại đầu bậc thang dẫn ra sân.
“Ngày mai chúng ta có khách quan trọng,” nàng nói với đám phụ nữ vừa được tập hợp lại, “Và không ai trong chúng ta lại muốn làm cho lãnh chúa thất vọng.”
Họ rì rầm những tiếng “không” và lắc đầu.
Mairin chia họ thành các nhóm nhỏ và phân việc cho từng nhóm. Thậm chí nàng còn giao việc cho cả bọn trẻ. Chẳng mấy chốc mà toàn bộ pháo đài đã nhộn nhịp với những người phụ nữ đi tới đi lui.
Tiếp theo, Mairin gặp nhóm đàn ông chịu trách nhiệm tu sửa trong ngày hôm đó. Nàng hướng dẫn họ lau dọn chuồng ngựa và chuẩn bị chỗ cho ngựa của McDonald.
Cuối cùng nàng đi tìm Gertie để bàn về chuyện đồ ăn.
Đầu bếp ra vẻ không vừa ý khi biết bà phải chuẩn bị một bữa tiệc thực sự cho những vị khách không mời mà đến. Bà hậm hực từ chối, nhưng Mairin nhìn chằm chằm và nói rằng than phiền sẽ chẳng có ích gì. Họ không thể để các vị khách chết đói.
“Tôi không phải một đầu bếp biết làm phép lạ đâu phu nhân,” Gertie lẩm bẩm. “Thực phẩm cho chúng ta còn không đủ, huống hồ lại thêm cả một đoàn người của McDonald.”
“Chúng ta có những lựa chọn nào?” Mairin hỏi với giọng mệt mỏi. “Ta có những gì và làm thế nào để có thể tận dụng tối đa?”
Gertie ra hiệu cho Mairin theo bà vào kho. Các giá đựng đồ trống trơn một cách đáng sợ. Gần như không còn gì, số thịt ít ỏi còn lại là từ chuyến đi săn cuối cùng.
“Chúng ta đang sống nhờ đi săn. Nếu đám đàn ông không mang được đồ ăn về, chúng ta sẽ không có gì hết. Ta không có thực phẩm dự trữ. Nếu kho không được bổ sung trong những tháng tới, ta sẽ gặp rắc rối lớn vào mùa đông này.”
Mairin nhăn nhó. Hy vọng của hồi môn của nàng sẻ được mang đến trước thời điểm đó và pháo đài sẽ không phải chịu đói thêm nữa. Nàng đau lòng khi nghĩ đến cảnh bọn trẻ sẽ phải sống thiếu thốn.
Nàng đưa tay lên bóp trán và thái dương khi cơn đau dữ dội hơn. “Liệu chúng ta có thể phái người đi săn không? Nếu tối nay họ mang được đồ ăn về, bà có kịp chuẩn bị cho bữa tối ngày mai không?”
Gertie xoa cằm và trầm ngâm xem xét kho thực phẩm. “Nếu họ mang được thịt thỏ về, tôi có thể làm món hầm và tận dụng mấy miếng thịt nai còn lại. Nó sẽ vẫn có hương vị ngon dù không có nhiều thịt. Tôi có thể dùng số bột còn lại để làm bánh mỳ và bánh yến mạch để chấm.”
“Tuyệt vời, Gertie. Ta sẽ đi gặp lãnh chúa ngay để nhờ ngài cử vài người đi săn. Nếu may mắn, họ sẽ mang về số thịt đủ để nấu một nồi lớn cho tất cả người nhà McDonald.”
Gertie gật đầu. “Cô cứ làm thế. Tôi sẽ bắt tay vào làm bánh mỳ ngay.”
Mairin ra ngoài và đi tìm Ewan. Nàng thấy chàng đang đứng trong sân quan sát một nhóm lính trẻ đang diễn tập. Nhớ lại chuyện xảy ra lần trước, nàng kiên nhẫn đợi ở vòng ngoài cho đến khi Ewan nhìn thấy nàng.
Nàng giơ tay vẫy nhẹ và ra hiệu cho chàng lại gần. Chàng nói với toán lính vài câu rồi đi về phía nàng.
“Ewan, chúng ta cần thịt thỏ. Càng nhiều càng tốt. Chàng có thể phái vài người đi săn được không?”
Ewan nhìn qua sân hướng về phía hai người em trai đang tham gia vào một cuộc diễn tập ra trận khá quyết liệt. Cả Caelen và Alaric đều nguyển rủa trong lúc họ phải dùng hết sức mạnh để đánh bại người kia.
“Ta sẽ đi,” Ewan nói. “Ta sẽ đi cùng Caelen và Alaric. Chúng ta sẽ mang về số thịt thỏ mà nàng cần.”
Nàng mỉm cười. “Cảm ơn chàng. Gertie sẽ yên tâm. Bà ấy đang hoang mang không biết phải thiết đãi người của McDonald như thế nào.”
Ánh mắt chàng tối sầm, và chàng mím môi. “Ta bảo đảm mọi người sẽ có đủ đồ ăn. Luôn là như vậy.”
Mairin đặt một bàn tay lên cánh tay chàng. “Em biết, Ewan. Khi của hồi môn của em đến nơi, chúng ta sẽ không phải lo lắng về thực phẩm nữa.”
Chàng chạm tay lên mặt nàng, để gan bàn tay lên má rất lâu trước khi kéo xuống hàm. “Nàng là điều kỳ diệu của gia tộc này. Chúng ta sẽ lại khỏe mạnh tráng kiện nhờ có nàng.”
Nàng đỏ mặt ngượng ngùng và cảm thấy nóng bừng lên bởi sự dịu dàng của bàn tay chàng.
“Ta sẽ đi ngay. Hy vọng chúng ta sẽ quay về trước khi mặt trời lặn.”
Mairin dõi theo chàng đi qua sân với gọi Alaric và Caelen. Nàng quay đầu vội vã trở vào nhà. Vẫn còn nhiều việc phải làm để chuẩn bị đón tiếp người của McDonald. Nếu may mắn, tối nay nàng có thể chợp mắt được một lát.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiến Binh Của Công Chúa
Maya Banks
Chiến Binh Của Công Chúa - Maya Banks
https://isach.info/story.php?story=chien_binh_cua_cong_chua__maya_banks