Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vai Diễn Định Mệnh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21: Tình Yêu Tuổi Thơ - Part 2
K
hi mở mắt ra, Sam thấy mình đang nằm trên một chiếc giường trắng, trong một căn phòng cũng được sơn trắng, trên trần nhà có đèn chùm bằng pha lê trong suốt. Cô bé chống tay ngồi dậy, đầu đau như búa bổ.
Nó đảo mắt nhìn xung quanh và khựng lại khi bắt gặp một thân ảnh cao cao, ngồi trên bậu cửa sổ màu trắng, thoáng ẩn sau tấm rèm lớn phất phơ. Cậu ta quay lại, ngạc nhiên nhìn Sam:
- Cô tỉnh rồi sao?
Sam nheo mắt nhìn cậu, xong, nó không thèm trả lời, hất tung chăn ra, trèo xuống giường, đi một mạch ra cửa. Nhưng nó chưa kịp ra thì đã bị cậu giữ lại, Hồng Quân kéo nó vào lại rồi thả nó đánh phịch một phát lên chiếc ghế bành bọc da màu trắng. Sam khó chịu nhìn cậu, nó định nói gì đó, nhưng Hồng Quân đã cắt lời:
- Để tôi nói trước được không?
- … - Cô bé hếch mặt nhìn sang chỗ khác
- Này…tôi chỉ muốn nói…xin lỗi thôi
- …- Sam vẫn im lặng, nó không liếc Hồng Quân lấy một cái, gương mặt thờ ơ như không hề quan tâm tới lời cậu, tuy vậy, không phải nó không nghe.
- Xin lỗi cô…thực tình thì chuyện hôm qua tôi không hề biết. Tôi không bao giờ có ý đối xử với cô như thế. Và chuyện tôi đã nói những lời nặng với anh em cô…tôi nghĩ mình không nên nói vậy. Xin lỗi vì đã xúc phạm cô!
Sam nghe xong cơ hồ chẳng có biểu hiện gì, nó chỉ nhếch mép, cười ruồi một cái rất nhẹ:
- Xin lỗi một đứa vô giáo dục, một đứa không cha, không mẹ thế này anh không cảm thấy nhục sao?
- Không hề! – Giọng Hồng Quân thông trầm rắn rỏi. Sam hơi bất ngờ trước câu trả lời của cậu, nó cứ nghĩ nhất định cậu sẽ tức giận, nó nheo mắt nhìn Hồng Quân – Vậy ư? Anh không nói dối đấy chứ, con trai nhà tài phiệt? Không phải anh muốn nhìn thấy tôi thê thảm lắm sao?
- Đừng nói vậy, Cao Khiết Sam! Thú thật tôi chưa bao giờ xin lỗi bất kì ai. Nhưng trong chuyện này tôi biết, tôi là người có lỗi – cậu nhìn thẳng vào mắt Sam, không chút lảng tránh.
Sam im lặng, cô chỉ thở ra, và cười nhạt. Song, đứng dậy, bỏ đi. Giọng Hồng Quân lại vang lên:
- Vậy cô có tha lỗi cho tôi không?
Sam xoay người, cô nhìn vẻ chân thành và lo lắng hiện rõ mồn một trên gương mặt vốn cao ngạo của Hồng Quân, đôi mắt sẫm lại khó hiểu:
- Đúng là một kẻ hách dịch, ích kỉ, kiêu ngạo!
- Cô… - Hồng Quân sững người, nắm tay cậu siết lại, tim nhói một nhịp, dâng lên một cảm giác khó chịu kinh khủng.
- Nhưng…ít ra không quá tệ như tôi nghĩ! – đôi mắt trăng khuyết của Sam cong lên như cười, và cô bé bước đi hẳn.
Hồng Quân đứng như trời trồng, cậu ngẩn người nhìn theo, môi mấp máy:
- Nói vậy là…đã nhận lời xin lỗi chưa?
…
Khi bóng Sam khuất hẳn, Hồng Quân mới bật cười, ánh mắt cậu choán đầy sự hứng thú và phấn khởi. Cậu chả hiểu nổi tại sao chỉ với một câu nói nửa nạc nửa mỡ của cô bé mà làm cậu vui đến thế.
Sam không biết cô đã làm cậu lo lắng như thế nào đâu. Quân không lí giải được tại sao cậu lại lo lắng như vậy. Cậu vốn chẳng lo lắng cho ai, vì cậu chẳng quan tâm đến ai ngoài bản thân. Nhưng cái giây phút Sam ngất ngay dưới chân cậu đã làm cậu như chết đứng. Cậu thực sự sợ hãi, cậu đã rất sợ cô bị làm sao… và cô cũng không hề biết cậu đã tức giận như thế nào với người quản lí trại trẻ. Cậu đã đuổi việc ả ta ngay lập tức. Con mụ đàn bà độc ác! Xem ả ta đã làm gì với một cô bé mười tuổi! Đuổi nó ra ngoài cả đêm, trong khi trời mưa và lạnh ngắt, chỉ vì nó bảo vệ anh trai mình…
Không, nhưng người Hồng Quân đang tức giận nhất là chính cậu. Cậu là lí do của mọi vấn đề. Đuổi người quản lí trại chẳng qua là giận cá chém thớt, cậu đang giận chính mình đây này. Cậu đã xúc phạm Sam, cậu đã bảo anh trai cô là đồ bẩn thỉu, vô giáo dục, cậu đã gầm vào mặt cô rằng cô chỉ là thứ mồ côi, không cha không mẹ. Tất cả là tại sự hách dịch và kiêu căng của cậu. Cậu đã rất giận mình, vì vậy, cậu mới nói xin lỗi…
Hồng Quân chưa từng xin lỗi ai, và đây là lần đầu tiên, nhưng cậu cảm thấy rất hài lòng vì mình đã xin lỗi. Cậu đã làm đúng!
****************************
Mấy ngày sau đó, ngày nào, Hồng Quân cũng bám theo Sam như một cái đuôi. Ngoài Sam ra, cậu không tìm thấy bất cứ điều thú vị nào khác nữa ở nơi này. Sam không chơi trò nghịch cát, đuổi bắt ầm ĩ như những đứa con trai, cô bé cũng không hái hoa, bắt bướm, chơi búp bê như những đứa con gái khác. Cô thường chỉ ngồi lặng lẽ hàng giờ, khi thì đọc sách, khi thì đi thong dong trong khu vườn phía sau trại, khi thì lặng lẽ trồng một cái cây non, có khi chỉ ngồi chăm chú nhìn cậu anh trai chơi bóng đá. Chỉ mới biết cô, nhưng Hồng Quân nhận ra người anh trai song sinh kia đặc biệt với cô như thế nào. Và cậu để ý, chỉ khi nào nói chuyện với anh trai, cô mới cười, đôi mắt sinh động, ấm áp, rất tự nhiên…
Hồng Quân rất hứng thú với cô bé kì lạ. Cậu biết thế, vì khi cô nói ra điều gì cũng đặc biệt, và chưa bao giờ nói thừa một câu một chữ. Cậu rất thích ngắm đôi mắt lạ lùng của cô, dù bao giờ cô cũng nhìn cậu cách lạnh lẽo. Cậu rất thích nói gì đó với cô, dù cô chẳng quan tâm cậu nói gì. Cậu rất thích nhìn cô trồng cây, dù cứ mỗi lần trồng, cô lại thẳng tay hất đất lên giày cậu. Cậu thích cách cô đọc sách, dù ọi thứ có ồn ào và náo nhiệt đến đâu cô vẫn tập trung được. Cậu thích cách cô nhướn mày, nhún vai thay cho câu trả lời. Thích cả chiếc khuyên hình trăng khuyết lấp lánh trên tai cô…Hồng Quân đã chụp lén Sam rất nhiều lần, chỉ cần cô lơ là một chút là chiếc máy ảnh trên tay cậu lại bấm tanh tách…
Chính vì hứng thú với cô bé như thế nên khi rời trại, cậu đã rất chán nản. Cậu đi, tất cả mọi người đều ra tiễn, trừ Sam. Cậu không buồn, vì cậu biết tính cô bé vốn thế, cô chẳng quan tâm ai ngoài người anh trai song sinh đâu…
Về đến nhà, khi xách vali lên, cậu thấy trên đó lủng lẳng một nhành anh đào rất nhỏ. Cậu nheo mắt nhìn dòng chữ được khắc tỉ mẩn trên nhành cây: “ Bớt hách dịch đi! Sẽ không quá tệ đâu!”. Hồng Quân bật cười, cậu thừa biết ai là tác giả rồi. Quân đem nhành cây cắm vào cái lọ pha lê trên bàn học, rút xấp ảnh chụp cô bé ra nhìn. Cậu thầm nghĩ, chắc chắn, kì nghỉ hè năm nay cậu sẽ đến thăm trại lần nữa, nhất định phải gặp Sam…
…Nhưng khi Hồng Quân trở lại, cậu được tin, cô bé tên Cao Khiết Sam đã được một kiến trúc sư người Anh tên Aiden Ivan nhận nuôi. Còn anh trai cô, cũng được ai đó nhận nuôi nốt. Mọi điều cậu đều bỏ ngoài tai, vì lúc ấy, trong đầu cậu chỉ còn một mớ cảm xúc ngổn ngang: Em đi rồi, tôi còn đến đây làm gì?...Em đang ở đâu vậy? Cao Khiết Sam?
*****************************
Hồng Quân sực tỉnh giấc, đã hơn ba giờ sáng. Anh đã ngủ gục sao? Và đã mơ về Khiết Sam?...Hồng Quân day day hai bên thái dương, li rượu vẫn sóng sánh dưới ánh đèn vàng, trời vẫn mù mịt, đêm vẫn đen, tuyết vẫn rơi,…mọi thứ vẫn bình thường. Hồng Quân nhìn bức hình trên tay mình, anh thở nhẹ:
- Từ hôm nay…tôi biết phải cư xử thế nào với em đây? Chúng ta có duyên với nhau đúng không? Cao Khiết Sam? Tôi... đã chờ ngày này... chín năm rồi!
Anh cảm thấy hơi nhức đầu, khép cánh cửa sổ lại, Hồng Quân tắt đèn, nằm lăn ra giường định đánh một giấc. Nhưng mắt anh cứ mở thô lố, trong đầu anh từ từ tái hiện lại sự xuất hiện của Gia Nguyên trong vở kịch Nữ Hoàng Tuyết đêm qua. Hồng Quân cố nhắm mắt, thế mà vẫn trằn trọc mãi, anh ngán ngẩm thở dài:
- Em không biết mình xinh đẹp thế nào đâu! Ôi... đau cái đầu quá! Mai còn phải làm luận án nữa!
Sau một hồi lăn qua lăn lại, cuối cùng, anh chàng cũng thiếp đi. Trong giấc ngủ sâu, hình ảnh một nữ hoàng tuyết bằng xương bằng thịt hiện lên sắc nét hơn bao giờ hết… chín năm chờ đợi...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vai Diễn Định Mệnh
Omi Olala
Vai Diễn Định Mệnh - Omi Olala
https://isach.info/story.php?story=vai_dien_dinh_menh__omi_olala