Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tổng Giám Đốc Không Tốt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23
C
ái gì? Cô lập tức lau mặt của mình. Ah, tại sao mình lại không có cảm giác? Ánh mắt của cô rơi vào trong lòng bàn tay ẩm ướt, bỗng nhiên lại cảm thấy lỗ mũi mình dâng lên một cảm giác đau xót.
"Haizz, mẹ như vậy là không được!" Bây giờ không phải là thời điểm khóc a."Mẹ phải mau mau nghĩ cách, làm cho cha không cần phải cưới cái cô đó đi!" Tạ Tư Hạo cực kỳ tức giận kéo vạt áo của mẹ.
"Mẹ......" Tạ Kiệt An chỉ cảm giác đầu óc mình rất hỗn loạn.
"Mẹ, bây giờ mẹ gọi điện thoại cho cha đi, cùng cha hỏi cho rõ ràng!"
"Mẹ......" Cô nên đối với người đàn ông chỉ rời đi cách đây mấy ngày hỏi cái gì đây? Hỏi hắn vì sao đối với cô như vậy sao?
"Nhanh lên một chút á!" Hừ ~~sự lợi hại của mẹ chạy đi đâu rồi a?
Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên.
Tại Tạ gia một lớn một nhỏ đồng thời cứng đờ ở trước sô pha, cùng nhau trừng mắt hướng về phía chiếc điện thoại bàn lạnh như băng đột nhiên vang lên.
"Mẹ, Hạo Hạo đi bắt máy!" Tiểu nha đầu dẫn đầu chạy tới.
"A lô...... Oa, cha! Ừ, là Hạo Hạo...... Cha con đã nói với cha đó, con cùng mẹ mới vừa nhìn thấy cha trên TV đó...... A, cha cần nói chuyện điện thoại mẹ a, Dạ, cha chờ con một chút."
Tiểu nha đầu nói điện thoại xong, mặt hưng phấn đưa điện thoại cho cô vẫn còn đang đứng ngây ngốc tại chỗ.
"Mẹ, mẹ không nên mắng cha đó, mẹ phải hảo hảo cùng cha nói chuyện!" Nếu như mẹ mắng cha, cô sẽ lại không có cha a.
Tạ Kiệt An cầm điện thoại trong tay,cô như máy móc vô thức gật đầu một cái.
Đầu tiên cô trầm mặc nhìn chằm chằm điện thoại một hồi lâu, tiếp theo đó cô đem điện thoại để lên lỗ tai, hít thật sâu, gầm thét lên tiếng ──
"Đường Chính Hạo cái tên trời đánh đại tên khốn! Em cho anh cơ hội trong vòng 48 giờ phải có mặt tại đây giải thích rõ tất cả, chậm một phút thì anh đừng hòng gặp em, anh tự lo liệu đi!"
Giống như chỉ như vậy cúp điện thoại đi cô cảm thấy còn chưa đủ, vẻ mặt dữ tợn đem dây điện thoại rút ra!
Vào giờ phút này, tức giận của cô đột nhiên nổ tung, bao trùm đủ loại cảm giác.
Khốn kiếp! Trên TV hắn đang nói cái gì? Cái gì gọi là"Cô ấy dịu dàng săn sóc và đó cũng là nguyên nhân hấp dẫn tôi", hắn đi XXX!
Cô phẫn nộ lau đi vài giọt nước mắt còn lưu lại ở trên khóe mắt, lúc này Tạ Kiệt An mới phát hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái bị hù dọa đến tái nhợt, phía trên rõ ràng viết ba chữ
"Xong đời rồi".
"Con gái ngoan, đừng lo lắng, phụ nữ không hư, đàn ông không thương! Mẹ chính là dùng tuyệt chiêu...... Con có đói bụng hay không? Đi, mẹ nấu mỳ ăn liền cho con ăn!"
Không, cô không muốn ăn.
Tạ Tư Hạo hơi giật mình bị mẹ lôi đi.Hiện tại cô chỉ muốn khóc á!
Huhu ~~ Cô sẽ không có cha!
Huhu~~ Bà ngoại ơi mau trở lại, Hạo Hạo không muốn ăn mỳ ăn liền mẹ nấu nữa!
Huhu ~~ Tạ Tư Hạo mày chính là đứa trẻ đáng thương nhất thế giới!
☆ ☆ ☆
Tại sao có thể như vậy?
Cô căn bản không biết chuyện sẽ trở nên như vậy...... Tất cả đều trách cô, tất cả đều là lỗi của cô! Nếu như cô không có rống hắn, không có uy hiếp hắn, hắn cũng sẽ không vội vã chạy tới, hắn cũng sẽ không ở trên đường cao tốc xảy ra tai nạn xe cộ như vậy!
Là không điều khiển được nên gây ra tai nạn là tên tài xế xe hàng đáng chết kia, không nên...... Không nên là hắn, không nên là hắn, hắn và cô thật vất vả mới gặp lại! Tại sao ông trời lại trêu chọc cô như vậy?
Cô không hiểu...... Không hiểu......
"Lau nước mắt đi." Một tờ khăn giấy được đưa tới, một giọng nói nữ không thể nói là thái độ thù địch, cũng không mang theo thái độ vui vẻ gì truyền đến.
Lý Hoa không rõ lắm tại sao cô gái trước mắt này lại khóc đến thảm thương đến như vậy so với vị hôn thê như cô cũng không đến nổi như vậy, rốt cuộc cô gái này cùng Lý Hạo có quan hệ gì?
Chỉ là, nửa giờ sau,cô gái này quỳ rạp xuống trước mắt cô, quỳ rạp xuống xin để cho cô ta gặp Lý Hạo, một mặt Lý Hoa lại phát giác mình rất khó cự tuyệt cô gái này ── không, cho dù ai nhìn thấy cô gái đang khóc thất thanh vẻ mặt thì tái nhợt đi,:thành khẩn quỳ mọp xin mình như thế, cũng sẽ không ai có thể nhẫn tâm cự tuyệt được.
"Tôi đã cho cô gặp hắn rồi, hiện tại, cô có thể nói cho tôi biết cô là ai?" Cô nhìn chằm chằm cô gái trước mặt.
"Hắn......"
"Mặc dù chưa thoát khỏi nguy hiểm, nhưng mà trước mắt coi như ổn định." Còn kém chỉ mấy centimét nữa, một cây xương sườn của Lý Hạo sẽ đứt rời xuyên qua trái tim của hắn; chỉ là, Lý Hoa cũng không nói nhiều như vậy.
"Chúng ta đến bên kia nói chuyện đi."Cô chỉ vào cái ghế đối diện.
Xuyên thấu qua phòng chăm sóc đặc biệt, bên ngoài cửa sổ thủy tinh cực kỳ hiu quạnh, Tạ Kiệt An lau mặt một cái, hít sâu một cái, không thể không đi về phía trước.
Sau vài phút, trên hành lang bệnh viện lạnh như băng, cặp mắt sưng đỏ thần sắc tiều tụy của Tạ Kiệt An, cùng thanh âm tiếng khóc đứt quãng mà nói rõ quan hệ Lý Hạo và mình.
"Cô biết Lý Hạo trước kia?" Lý Hoa kinh ngạc kêu lên.
"Hắn không phải gọi là Lý Hạo, hắn gọi Đường Chính Hạo."
"Hắn...... Tin tưởng lời cô nói?" Cô không cho là Lý Hạo có thể tin tưởng người khác qua loa như thế.
"Tin tưởng tôi chính là do cảm giác của hắn." Cô nhìn sắc mặt tái nhợt của Lý Hoa, vẫn như cũ không thay đổi.
Lý Hoa chất vấn như vậy làm tâm tư Kiệt An một tia cảm kích lập tức giơ lên phòng bị, cô chợt nhớ tới cô gái trước mắt mình chính là đối tượng đính hôn của Đường Chính hạo...... Gọi Lý hoa.
Lý Hoa không nói, nhíu mày tựa như đang tự hỏi mình cái gì đó, tiếp cô giơ tay gọi một người đàn ông to con từ chỗ không xa lắm đến.
"Tôi để cho hắn tiễn cô rời đi từ cửa sau." Cửa chính còn có rất nhiều ký giả coi chừng. Kiệt An ngẩn ra."Không, tôi ──"
"Đây là danh thiếp của tôi. Muốn biết bất kỳ tình trạng của hắn, cô có thể gọi tôi."
"Nhưng tôi──" Kiệt An vô cùng lo lắng hốt hoảng.
" Cô không lẻ là muốn ký giả viết về chuyện ba chúng ta đó chứ?" Lý Hoa không nói thẳng ra, chỉ là cô biết trong lòng cô gái trước mắt mình đang muốn gì.
Kiệt An hiểu ý Lý Hoa là hy vọng cô tốt nhất đừng xuất hiện tại bệnh viện nữa ── không, có lẽ nên nói ý tứ của cô ta rất rõ ràng, là hy vọng cô không cần lại xuất hiện trước mặt vị hôn phu chưa cưới của cô ta.
Chợt, Kiệt An cảm thấy trước mắt mình tựa hồ không xác định được phương hướng, tầm mắt mơ hồ,cô run rẩy đón lấy danh thiếp. Bởi vì cô biết chuyện này là chuyện duy nhất cô có thể làm.
Lòng của cô hung hang như bị nhéo một cái, trên gương mặt nước mắt vẫn chưa khô,lại lần nữa rơi xuống.
________________________________________________________
Cạch cạch.Đây là thanh âm dép lê bước trên sàn nhà.
Răng rắc. Đây là thanh âm tay cầm cánh cửa được mở ra.
Sồn sột. Đây là thanh âm rèm cửa sổ bị dùng sức kéo ra.
" Được chưa?!" Thanh âm bà Tạ khẽ khiển trách.
Rước Tạ Tư Hạo từ nhà trẻ về, trên đường về, bà Tạ hạ quyết tâm, muốn hảo hảo mắng cho cô tỉnh vì chuyện kia mà chán chường đã lâu.
"Cháu rốt cuộc muốn sa sút như vậy cho tới khi nào?"
Đối với lúc bà không có ở đây đã xảy ra đủ chuyện, Kiệt An đã nói cho bà biết rồi, bà không cách nào hình dung khi mình nghe xong chuyện đó đột nhiên cảm thấy khiếp sợ.
Cho tới nay,bà dù sao vẫn cho rằng Đường Chính Hạo chính là cha của cháu gái bà, mới có thể không nói một tiếng liền rời khỏi;nào biết rằng nó gặp tai nạn, trên thực tế, là mất trí nhớ khiến Đường Chính Hạo không tìm được con gái bà thổ lộ!
Haizz, chỉ là số mạng thật đúng là trêu cợt người! Hai người thật vất vả gặp lại, rồi lại đụng phải tình hình như hiện tại, suy nghĩ một chút số mệnh con gái bà thật đúng là khổ. Bà Tạ vừa là đau lòng vừa ão não, ở cạnh mép giường ngồi xuống.
"Tiểu An, núp ở trong chăn cũng không thể giải quyết được chuyện gì. Con...... Con nên suy nghĩ một chút về đề nghị của mẹ, lên Đài Bắc một chuyến?"
Nghe vậy, người ở trong chăn khẽ run lên.
Không được!Cô không có đủ dũng khí đi đối mặt với hắn.
Có trời mới biết khi cô vừa nghĩ tới hình ảnh hắn bị chụp cái ống dẫn khí thoi thóp nằm ở trên giường bệnh cùng Tử Thần vật lộn, lòng của cô sẽ một lần lại một lần đối với hắn đau lòng như có ai đó xé tim cô ra.
Hắn như vậy đều do sự tùy hứng của cô hại, cô không nên dùng giọng nói uy hiếp như vậy, cô nên để cho hắn ở trong điện thoại có cơ hội giải thích, như vậy...... Hắn cũng sẽ không tự mình lái xe vội vàng về nam.
Một phần áy náy, cho nên khi Kiệt An khi biết hắn đã từ phòng chăm sóc đặc biệt chuyển vào phòng bệnh bình thường thì cô phát hiện mình lo lắng cùng khẩn cấp muốn gặp hắn, nhưng tâm tình cô lại càng trở nên hèn nhát.
"Mẹ, mẹ cho con thêm một chút thời gian."
Haizz..... Đợi nửa buổi, không ngờ lại nhận được một câu qua loa như vậy.
"Này, con phải nhanh lên một chút! Khuôn mặt nhỏ nhắn tiểu nha đầu nhà chúng ta đã sắp bị ưu sầu nuốt mất rồi."
Bà Tạ hết cách, bất đắc dĩ đi ra khỏi phòng con gái.
☆ ☆ ☆
Tạ Kiệt An thừa nhận là mình hèn nhát, có một chyện nhỏ mà cũng gọi cho Lý Hoa.
Cô không rõ trong bảy năm qua không có cô, trong lòng Đường Chính Hạo, Lý hoa đóng vai trò gì? Ở trong lòng hắn cô gái đó chiếm bao nhiêu phần trong tim hắn?
Sợ đụng chạm đến đáp án kia, cho nên, cô hèn nhát.
Nhưng là hôm nay, cô gái Lý Hoa chợt chủ động xuất hiện trước cửa thang máy nhà cô, ôm bản thảo đã chuẩn bị đưa cho Tạ Kiệt An, cô cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.
"Cô......" Đầu lưỡi của cô đột nhiên tựa như bị mèo cắn.
"Đi theo tôi." Thần sắc nghiêm túc của Lý Hoa, không nói hai lời, bàn tay trắng nõn chế trụ cổ tay cô, trực tiếp kéo đi.
"Đợi...... Đợi đã nào...! Tại sao muốn tôi đi với cô?" Kiệt An hoàn hồn, lông mày nhăn lại.
"Bởi vì hắn." Lý Hoa cũng không quay đầu lại nói, đơn giản chỉ ba chữ.
Hắn? Kiệt An giùng giằng muốn thu hồi lại tự do, sắc mặt tái nhợt."Hắn? Hắn thế nào?" Không phải đã thoát khỏi nguy hiểm, cũng đã chuyển đến phòng bệnh bình thường?
"Hắn không tốt, rất tệ, cho nên cô tốt nhất nhanh lên một chút." Lý Hoa quay đầu lại nhìn sắc mặt tái nhợt của cô một cái, giọng điệu trầm trọng.
Rất tệ?! Tạ Kiệt An chỉ cảm thấy oanh một tiếng, trong đầu trống rỗng.
Cô không biết mình như thế nào đã ngồi lên xe của Lý hoa, cô thậm chí không có nhận thấy được xe đang ở trên đường cao tốc... Cảm giác tốc độ thật nhanh, cho đến khi cô bị đưa đến trước một cánh cửa trắng như tuyết, trong đầu cô hiện ra một trạng thái khiếp sợ.
"Vào đi thôi, hắn ở bên trong." Lý Hoa nói.
Kiệt An vô tri vô giác, thân thể mảnh khảnh khẽ run lên, ánh mắt của cô hướng tới vẻ mặt bình tĩnh đến quỷ dị của Lý Hoa."Hắn ──"
Một hồi tiếng va chạm vang lên khiến Kiệt An kinh ngạc dời tầm mắt về, trước mắt cửa đột nhiên bị kéo ra, một bóng dáng đi theo chui ra.
"Lý...... Lý tiểu thư!" Vẻ mặt kinh sợ của cô y tá, cô nhìn lên thấy Lý Hoa, cặp mắt ửng hồng lập tức nước mắt uất ức rơi xuống.
"Lại lên cơn?" Lý Hoa lộ ra vẻ đã hiểu."Không sao, tôi đem tới cho hắn Thuần Thú Sư, kế tiếp liền giao cho vị tiểu thư này thôi."( Tuần Thú Sư: người thuần hoá)
Lý Hoa an ủi vỗ vỗ bả vai cô y tá, sau đó nhìn Kiệt An một cái nói."Sau khi tiến vào, làm phiền cô nói với hắn một tiếng, người tôi đã mang đến, xin hắn đừng tìm người hả giận nữa."
Nói xong, Lý Hoa cũng không lưu lại, mang theo cô y tá vẫn còn không ngừng khóc nức nở xoay người rời đi.
Bị lưu lại tay chân Kiệt An một hồi luống cuống, cô căn bản còn chưa biết rõ đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Cô đột nhiên kích động muốn đem vẻ mặt bình tĩnh của cô gái đáng chết kia gọi trở về hỏi cho rõ ràng!
__________________________________________
Ách...... Nơi này là phòng bệnh không sai chứ?
Cô bước lên trước đưa mắt nhìn trên đất đầy hỗn loạn, Tạ Kiệt An từ phía sau tấm bình phong đi ra,trong nháy mắt cô còn tưởng rằng mình đi vào bãi chiến trường.
“A” một tiếng, giày của cô không cẩn thận đạp lên một miếng miểng thủy tinh.
"Cút! Bất kể ngươi là ai, lập tức cút ra ngoài!" Nghe được tiếng thủy tinh bị bể người đàn ông trên giường bệnh lập tức đưa tới một hồi gầm thét.
Có chút không yên Tạ Kiệt An bị sợ làm giật mình, theo phản xạ xoay người lại đi ra ── Cô muốn đi kêu người lại quét dọn chỗ này lại một chút, nơi này loạn thành như vậy đối với bệnh nhân thật sự quá nguy hiểm.
Cô rất nghiêm túc không chút do dự đi ra, đối phương nghe được cô chuẩn bị đi ra, lập tức hắn xoay mặt về phía cửa, tròng mắt đen hắn vừa kinh động vừa giận nhìn chằm chằm cô, nhưng cô một chút cũng phát hiện.
"Đứng lại!" Hắn gầm thét lại."Tạ Kiệt An em trở lại đây cho anh!"
Giống như đột nhiên tỉnh ngộ, Kiệt An đột nhiên ngẩng đầu, xoay người lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tổng Giám Đốc Không Tốt
Nhiếp Thiểu Trăn
Tổng Giám Đốc Không Tốt - Nhiếp Thiểu Trăn
https://isach.info/story.php?story=tong_giam_doc_khong_tot__nhiep_thieu_tran