Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thuyết Đường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 23 - Đánh Vỡ Chúng Vương, Thúc Bảo Giết Ngao Ngư
V
ừa chạy Thế Hùng vừa ngẫm nghĩ:
- Cái thù này không bỏ được. Chi bằng lại lên Thiên Đẩu sơn luyện bảo bối khác rồi xuống trả thù mới hả.
Nghĩ rồi cứ lùi lũi đi. Qua một ngày đêm, nghe sau lưng nhức nhối, sưng to đó là vết giản lợi hai của Tần Quỳnh. Thế Hùng gặp cái miếu bên đường, liền vào nằm ngủ, ngáy vang như sấm.
Ngờ đâu số kiếp Thế Hùng đã hết, Trong miếu đã có Giảo Kim cũng nằm nhịn đói dưới gầm tượng Thổ Thần. Nguyên do Kim sợ cái lệnh của Lý Tĩnh hẹn ba ngày lấy đầu Cáp Thế Hùng, đành phải lẻn trốn tránh.
Ba ngày đã qua, Kim cứ ôm bụng đói nằrn trong miếu ngủ lên miên.
Lúc đó, Kim vùa mở mắt, định đi tìm ăn ở trong thôn xóm, vùa nhặt búa nhìn ra, nghe tiếng ngáy chợt nhìn, nhận đúng Cáp Thế Hùng, Kim mừng múa nhảy lêu ba cái rồi nhằm thẳng đùi Thế Hùng bổ luôn một nhát đùi gẫy rời ra.
Thương thay, Thế Hùng đang ngủ, giật bắn mình, mở mắt ra, thấy Giảo Kim thì nói:
- Ngươi cho ta một nhát vào đầu cho rảnh.
Kim lại bổ nhát nữa, cánh tay rụng hẳn ra, Hùng nói:
- Ngươi cho ta một nhát vào đầu cho rảnh.
Kim nói:
- Chịu khó chờ ta đem về nộp Tần vương đã, rồi ta cho về địa ngục.
Nói rồi chay ra ngoài miếu Thấy người tiều phu đi qua, Kim giật lấy cái đòn gánh và cuộn dây thừng. Người tiều phu thấy mặt mũi Giảo Kim dữ tợn, tưởng là Thổ địa hiên lên, ù té chạy ngã lăn xuống núi chết tốt.
Kim vào miếu buộc Thế Hùng vào đòn gánh, đặt lên vai quảy về dinh Đường Tần vương mừng rỡ sai gọi vào hầu. Giảo Kim vừa đặt Thế Hùng xuống thì trong nháy mắt, Thế Hùng đã hóa ra xác con rắn khổng lồ xanh biếc.
Tần vương sai mang xác rắn ra gần dinh Vương Thế Sung mà treo lên một cành cây. Các Đại vương sợ lắm, đang nhớn nhác thì có tin Ngao Ngư đã đến. Chúng vương vội ra nghênh đón rất là trọng thể.
Ngao Ngư tay đeo vòng ngọc, mắt như cú vọ, mũi như mỏ diều hâu, mắt vàng như mắt hổ, người tay chân lông lá như đười ươi, dùng đôi chùy kim đảo. Ngao Ngư nói tiếng người rừng rú, không ai hiểu cả, phải có hai người thân tín của Ngao Ngư làm thông ngôn, một là Cửu Long hai lầ Cửu Hổ. Hai người ấy xưa ở Sơn Đông, đi ăn cướp, bị khép án xử tử được Thúc Bảo thả cho đi trốn, lưu lạc sang nước Cửu Ly, được làm thống chế.
Hai anh em tuy ở xa xôi muôn dặm, vẫn thường nhắc công ơn Thúc Bảo, nay nhân dịp này xin theo Ngao Ngư để mong thấy mặt ân nhân.
Chúng vương hỏi quân sư đâu sao chẳng về cùng?
Củu Long nói:
- Quân sư còn đi thăm bạn lấy bảo bối sẽ về sau.
Nhưng chính thực thì Trung Quan đạo nhân gặp sư phụ dọc đường đã bị quở mắng không được giúp Thế Sung làm Ngụy chúa, và đã thu Trung Quan về núi mất rồi.
Thế Sung sai bầy tiệc ăn uống xong, anh em Cửu Long bàn nhỏ với nhau:
- Ta nghe nói Tần ân công làm quan bên Đường được vua Đường yêu mến lắm. Nay Nguyên soái ta hung dữ thế, e rằng có hại cho ân công, âu là ta phải dùng kế này mới được.
Anh em bàn bạc kỹ rồi đi ngủ. Sáng hôm sau, Ngũ vương mời Ngao Ngư ra trận. Anh em Vương Long nói líu lô với Ngao Ngư gì đó. Ngao gật đầu rồi vác chùy ra trận.
Anh em Long, Hổ kèm hai bên.
Lý Tĩnh hỏi ai ra trước, Giảo Kim xin đi. Tới nơi thấy Ngao Ngư cổ quái vác búa đánh luôn. Ngao Ngư giơ chùy đỡ đánh choang một tiếng.
Giảo Kim bật búa lại kêu to:
- Ối chao ôi, thằng mọi này giỏi lắm!
Rồi ù té chạy, bàn tay chảy máu ra. Lý Tĩnh lại hỏi:
- Ai ra đánh thằng giặc ấy?
Thúc Bảo xin đi. Bảo dừng ngựa ngắm hình dung quái gở của Ngao Ngư, rồi lại ngắm hai tướng hộ vệ hai bên bụng nghĩ:
- Hình như ta đã gặp hai tên kia ở đâu rồi.
Ngao Ngư nói líu lo; Thúc Bảo hỏi:
- Thăng giặc kia hỏi gì ta đó?
Cửu Long nói:
- Nó hỏi họ tên tướng quân đấy.
Thúc Bảo đáp:
- Bảo nó rằng ta là Tần Quỳnh ở Sơn Động!
Anh em Cửu Long cả mừng nói:
- Anh em chúng tôi trăm lạy ân công. Chúng tôi đã được ân công cho vượt ngục ở Sơn Đông, nay xin tìm cách báo. Người này khỏe vô cùng, ân công để tôi dùng kế lừa nó kẻo nguy hiểm lắm.
Đoạn quay lại nới líu ríu mấy câu, đại khái rằng:
- “Tướng kia cho Nguyên soái biết rằng vua nước Cửu Ly vừa bị một gian thần giết. hoàng hậu bị nó trôi sông từ mấy hôm nay.
Ngao Ngư vốn người chí hiếu, nghe xong kêu rống lên toan quay trở lại, bị Thúc Bảo phóng nhanh mũi thương suốt từ bụng sang sau lưng.
Anh em Cửu Long, Cửu Hổ cắt lấy thủ cấp Ngao Ngư, rồi nói với Thúc Bảo:
- Năm xưa chúng tôi bị tội tử tù ở Sơn Đông nhờ có ân công cứu giúp nên mới sống đến ngày nay. Chúng tôi lưu lạc sang nước Cao Ly được làm quan, nhưng lòng vẫn nhớ quê hương và ân công, hôm nay giết chủ soái để tỏ cái lòng thành đối với ân công đó.
Thúc Bảo vui mưng, cả ba cùng vẽ bản trại. Hai tướng được Tần vương trọng đãi.
Lý Tĩnh biết Đơn Hùng Tín sắp sang Hồng Đào sơn cầu cứu viện, bèn đưa cho Thúc Bảo chiếc cẩm nang dặn đến đấy sẽ mở ra làm cho đúng. Thúc Bảo đi rồi, Lý Tĩnh lại sai Giảo Kim đến cách Hồng Đào sơn hai chục dặm, lấy đầu một người mặt trắng không râu vai deo khăn gói.
Giảo Kim đi ngay lập tức.
Bên kia, Hùng Tín thấy anh em Vương Long giết chủ soái theo Đường thì xiết bao tức giận, Tín nói:
- Ngũ vương cứ an tâm. Hạ thần có quen ba anh em Tiết Vạn Trệt, Hầu Quân Đạt, Tiết Vạn Xuân ở Hồng Đào sơn mời được những người ấy đến thì không lo gì nữa.
Nói rồi viết thư sai Đơn An đi ngay lúc ấy. Đơn An vừa tới Hồng Đào sơn thì gặp Giảo Kim ngắm nghía kỹ, thấy đúng hình dáng quân sư cho biết, liền nhảy ra một búa lấy ngay đầu đem về nộp.
Khi đó, Đơn Hùng Tín đang ngồi bàn quân sự, chợt nghe báo đầu Đơn An đã bị treo trên dinh Đường. Tín cả kinh, ngẫm nghĩ:
- “Bao nhiêu tướng lĩnh đều bị chết. Còn một mình ta thì làm gì nổi”.
Rồi cáo biệt các vương, vào trong thành rảo chân về phủ Công chúa sai liễu hoàn bày tiệc rượu. Tín than thở nỗi thất trận, tướng chết, quân suy. Mà bên Đường thì quân hùm tướng hổ, không sao địch nổi, rồi tiếp:
- Cơ sự này thì thành tan đá nát đến nơi rổi. Bởi vậy ta về đây từ biệt hiền thê cùng nhau uống chén biệt ly, từ mai trở đi không còn thấy mặt nhau nữa.
Bấc giác, nước mắt anh hùng chan chứa. Công chúa nói:
- Xin Phò mã cứ một lòng phò anh thiếp. Nếu có sự gì bất trắc, thiếp tôi xin một chết ở đây để giữ tròn trinh tiết với phu quân chứ quyết không chịu nhục!
Tín ngậm ngùi, tháo thanh kiếm bên mình đưa Công chúa:
- Ta gửi phu nhân bảo kiếm này phòng khi giặc vào thành thi dùng đến. Nếu anh hừng mạt lộ, Đơn Thông này sẽ chờ phu nhân dưới suối vàng.
Công chúa hai tay đỡ kiếm, gạt lệ rót rượu mời chồng.
Tín nói:
- Ta đi chuyến này không chắc còn trở lại. Thôi phu nhân khá giữ lời hẹn ước vừa rồi nhé.
Đoan cạn chén. Tín bước ra. Công chúa chạy theo níu áo. Ngoài thành trống trận vang trời. Tín gạt vợ ngã lăn trên mặt đất. Các cung phi vội vàng nâng Công chúa dậy. Tín đã lên yên, vó ngựa khua dòn, xa khuất.
Lại nói Lý Tịnh đem ấn tín trao trả Mậu Công, nói rằng:
- Tần Thúc Bảo ở Hồng Đào sơn đã chiêu hàng binh mã bọn Hầu Quân Đạt, còn lũ vương thì ta sẽ để lại cẩm nang thể nào cũng bắt được hết. Đơn Hùng Tín thân cô thoát làm sao được.
Tần vương sai đặt tiệc tiễn hành. Tiệc xong, Ly Tịnh nhin Trì Cung biết sẽ gặp tai nạn ở Tràng An liền lấy gói thuốc đưa cho, dặn rằng trước khi bước tới Tràng An sẽ uống thuốc này với rượu.
Rồi đó, Lý Tịnh đi vân du.
Đơn Hùng Tín từ giã vợ cưỡi ngựa ra ngoài thành, chĩa thẳng mũi giáo về phía trước tiến thẳng tới dinh Đường.
Ngồi trên yên ngựa, Tín ngửa cổ kêu to:
- Hôm nay, nếu ta bị chúng phanh thây làm trăm mảnh thì kiếp sau sẽ vẫn tìm thằng nhãi Đường kia trả thù cho anh.
Cho hay một người liều muôn người khôn địch. Tín hét vang trời:
- Đứa nào muốn sống thì tránh, muốn chết thì hãy đến gần ta!
Ngọn giáo đâm tứ phía, quân Đường dạt cả hai bên. Mậu Công nghe tin sai Uất Trì Cung ra bắt. Tần vương nói:
- Ta có lòng yên mến Đơn Hùng Tín, các tướng quân chớ nên hại hắn, cố dụ được hắn theo Đương thì hay lắm.
Trong khi ấy, Tín tung hoành phá trại xông vào, mạnh như cọp dữ.
Thường nhật, võ nghệ của Tín không có gì xuất sắc nhưng trong lúc vừa giận vừa liều, vả lại Tần vương biết các tướng của mình đối với Tín đều là anh em kết nghĩa, nên không cho ra đánh. Bởi thế Tín mới vào được trại. Vừa đâm giết, Tin vừa thét to:
- Thằng nhãi Đường đâu, mau ra đây cho ta phanh thây mổ ruột.
Tần vương nghe tiếng chỉ cười, không để bụng. Mậu Công nói:
- Chúa công lấy lượng dung người định quy thuận, chứ dung làm sao được ngươi chỉ cần gết chúa công. Vậy xin cho tướng ra bắt lấy kẻo e bất lợi cho ta.
Rồi sai Uất Trì Cung ra trận, vì Cung đối với Tín không có liên lạc mật thiết gì. Tần vương lại ân cần dặn Trì Cung không được hại Hùng Tín. Cung vâng lệnh cầm xà mâu lên ngưa. Tín phóng giáo đâm. Chừng mươi hiệp, Cung gạt mạnh ngọn giáo, nắm được Tín ném ngay xuống đất. Quân sĩ trói lại đem nộp Tần vuơng.
Thấy Tần vương, Tín chưởi rủa luôn mồm. Tần vương chỉ mỉm cười bước ra cởi trói cho Tín. Liếc mắt thấy Tần vương đeo bảo kiếm Tín giật lấy giơ lên chém.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thuyết Đường
Khuyết Danh
Thuyết Đường - Khuyết Danh
https://isach.info/story.php?story=thuyet_duong__khuyet_danh