Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thập Thất Thiếp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23: Hàn Quang Hiện Ra
N
ữ tử có nước da thắng tuyết, mặt mày như họa hoãn thần, rất nhanh thu hồi tầm mắt si mê trên người nam tử, cúi đầu khiêm tốn trả lời: “Hồi Tứ Vương gia, thám tử báo lại, Thụy Vương gia và Ngũ Vương gia gần đây động tác liên tiếp. Dường như là muốn ra tay với Tam Vương gia.”
“Ừhm.” Hiên Viên Ninh vẫn thản nhiên đáp lại, tựa như tình huống nữ tử bẩm báo đã sớm nằm trong dự đoán của hắn.
“Tứ Vương gia, chúng ta vẫn án binh bất động sao?” Tuyệt sắc nữ tử cũng đã quen với sự lạnh lùng của Hiên Viên Ninh, sau khi trầm mặc nửa khắc liền trầm giọng hỏi. Chỉ là trong ánh mắt rũ xuống kia lại hiện lên một tia thất vọng, nàng trong mắt hắn chẳng qua chỉ là một nô tỳ, đôi mắt ấy sẽ không vì nàng mà gợn sóng, nàng đã sớm biết.
Ngón tay thon dài vuốt ve dây đàn tạm dừng nửa khắc, Hiên Viên Ninh liền ngẩng đầu nhìn tuyệt sắc nữ tử, đôi mắt thâm trầm lúc này càng tăm tối, cất giọng nói trầm thấp: “Dung Nhi, phái người rải lời đồn, Hoàng thượng, Ngũ đệ, Thụy vương liên thủ, tính ra tay với hắn ở nơi biên quan chiến loạn. Nhớ kỹ, nhất định phải trong mười ngày để Tam ca đang trên đường đi biên quan biết được.”
Tin tức này một khi truyền ra, nhất định sẽ khiến quan hệ của Hiên Viên Mặc và Hiên Viên Hạo sản sinh sóng lớn.
“Vâng, xin Tứ Vương gia yên tâm, Dung Nhi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt đối không để bất cứ ai sinh nghi.” Dung Nhi cúi đầu trầm giọng đáp. Sau khi thấy Hiên Viên Ninh không có phân phó gì khác, liền xoay người rời đi.
Trong biển bạch mai yên tĩnh, lại vang lên tiếng đàn tuyệt diệu, lúc trầm lúc bổng, thanh đạm như thủy, giống như quyết định vừa hạ xuống trong nháy mắt kia, mệnh lệnh đưa tới sát khí tứ phía không phải phát ra từ nam tử ôn nhuận như nước này.
Chưa đến nửa khắc, một nam tử mặc y phục màu xanh, tướng mạo bình thường, bên hông đeo bội kiếm, chân mang giày đen vận khinh công phi tới, rơi xuống phía sau Hiên Viên Ninh.
Tiếng đàn vẫn không dừng lại, Hiên Viên Ninh nheo mắt.
“Tứ Vương gia, Lăng tiểu thư cầu kiến.”
Một lúc lâu sau, cũng không thấy Hiên Viên Ninh đáp lời, nam tử vẫn cung kính khom lưng chắp tay đợi chờ chỉ thị. Tuy rằng Lăng tiểu thư này là vị tiểu thư duy nhất của Lăng thị gia tộc, hưởng thụ muôn vàn sự sủng ái của Lăng lão gia, nếu vị Vương gia nào có thể cưới Lăng tiểu thư nhất định sẽ nhận được nhiều trợ giúp. Mà Lăng tiểu thư tựa hồ có tình ý với Tứ Vương gia, luôn chủ động gặp mặt, nhưng Tứ Vương gia lại… dường như không có bao nhiêu hứng thú.
“Nói với Lăng tiểu thư, hôm nay bổn vương bị cảm phong hàn, không tiện gặp khách.” Hiên Viên Ninh lãnh đạm nói.
Mà ngay tại lúc nam tử chắp tay đáp ứng rời khỏi thì chợt nghe thanh âm mềm mại của một nữ tử truyền đến, không khó nghe ra vẻ ẩn hàm tức giận trong đó, “Ngài không muốn gặp ta như vậy sao? Hay là nói, Lăng Thanh ta trong mắt ngài không là gì cả!”
“Lăng tiểu thư, nơi này là cấm địa của Vương gia, bất cứ ai cũng không được bước vào!” Phía sau, hạ nhân vương phủ theo đuôi ngăn cản Lăng Thanh đến gần Bạch Mai lâm, nhưng Lăng Thanh vênh váo hung hăng vốn đã có phẫn hận trong lòng, nay bất cứ ai ngăn cản nàng cũng mặc kệ.
Tiếng đàn bởi vì trận xôn xao thình lình bên ngoài mà lập tức ngừng lại, Hiên Viên Ninh chậm rãi nâng mắt, trong ánh mắt đen thẫm thấm nhiễm một tầng băng sương.
Nhất thời, hơi thở ôn nhuận quanh thân Hiên Viên Ninh biến mất, ngược lại điều này lại dung hòa với bạch mai càng tăng thêm phần ngạo khí, hơi thở như hàn băng vạn năm đưa đến lãnh ý rét thấu xương, làm cho thân hình nam tử đứng phía sau nhất thời run lên.
Nữ tử liều lĩnh chạy tới, nàng mặc váy dài màu hồng phấn, đầu đội châu sai, mặt như hoa đào, đôi mắt sáng ngời lúc này chứa đầy vẻ tức giận, nhưng vẫn không tổn hao gì đến khí chất cao quý của nàng.
Lăng Thanh ngây ngốc nhìn Hiên Viên Ninh đặt mình trong Bạch Mai lâm, cùng với cổ cầm bên cạnh hắn, trong phút chốc đã quên hô hấp, nàng trừng to mắt nhìn, nàng chưa bao giờ phát hiện, hắn lại có thể câu hồn đoạt phách như thế!
“Lăng tiểu thư hình như không có nghe thấy hạ nhân khuyên bảo sao?” Chất giọng lành lạnh thản nhiên toát ra từ làn môi mỏng của Hiên Viên Ninh.
Lăng Thanh nuốt nuốt nước miếng, nàng cảm thấy nam tử trước mắt tựa như áng mây hư vô mờ mịt nơi chân trời, cao nhã khiến người ta không tự giác hạ thấp tư thái! Nàng vội vàng cúi đầu, có chút đuối lý trả lời: “Tứ Vương gia, ngài và ta quen biết đã hơn một năm, nay Thanh nhi đã mười sáu, vì sao Tứ Vương gia vẫn chậm chạp không tỏ vẻ gì?” Nàng là tiểu thư duy nhất của Lăng thị gia tộc, là hòn ngọc quý trên tay cha, thiên hạ nam tử đều muốn lấy nàng làm phi, nhưng nàng cũng không biết vì sao, vào một năm trước, thấy hắn ngồi đánh đàn dưới sắc hồng của mai lâm nơi ngoại thành, liền khuynh tâm, sau đó vận dụng mối quan hệ của phụ thân và ca ca, quen biết với hắn, trong mắt mọi người, sau cùng nàng sẽ là Vương phi của hắn, nhưng nay nàng đã mười sáu, hắn vẫn không đề cập tới vấn đề thành thân.
Suy nghĩ của nàng sao có thể giấu được Hiên Viên Ninh, thế nhưng, tiếng nói chất vấn của nàng vang lên thật lâu, cũng chưa thấy Hiên Viên Ninh đáp lại.
Và ngay lúc nàng sắp hết kiên nhẫn thì giọng nói thanh lãnh ấy lại vang lên: “Bổn vương thân thể không khỏe, không thể tiếp khách, Dung Nhi, tiễn khách.”
Dung Nhi vừa rồi đã lui ra, sau khi nghe được mệnh lệnh của Hiên Viên Ninh, lập tức xuất hiện phía sau Lăng Thanh, vươn tay cung kính nói: “Lăng tiểu thư, mời!” Dung Nhi cung kính cúi đầu, che giấu sự châm chọc nơi khóe miệng, một vị tiểu thư người chỉ biết làm nũng, không biết nỗi khổ nơi thế gian, sao Tứ Vương gia có thể coi trọng nàng!
Lăng Thanh mở to đôi mắt vô tội, nàng tuy rằng không thông minh như ca ca, thế nhưng nàng cũng biết hắn đang lẩn tránh! Không nhịn được, Lăng Thanh che mặt khóc rống chạy ra khỏi Bạch Mai lâm.
Biển Bạch Mai rốt cục khôi phục lại sự yên tĩnh.
“Sau này, nếu như có người xông vào Bạch Mai lâm, giết không cần hỏi.”
Đây là mệnh lệnh, cũng là điểm mấu chốt nơi đáy lòng hắn. Bất cứ ai cũng không được vi phạm, trừ phi là người hắn nhận định…
Màn đêm u ám, bóng cây lắc lư, ánh trăng sáng tỏ dường như nhiễm một tầng huyết hồng.
Bên trong Mộ Dung phủ tĩnh lặng không tiếng động, tất cả mọi người đều say giấc nồng.
Đi dạo phố cả một ngày, Thập Thất nay đang say giấc nồng.
Lúc này, dưới ánh trăng, vài hắc y nhân xuyên qua đỉnh nhà. Những kẻ này khinh công cực cao, chân hạ xuống mái ngói cũng chỉ phát ra âm thanh rất nhỏ.
Trên đường đi qua thư phòng của Mộ Dung Phong nhất định phải đi ngang qua phòng Thập Thất.
Mà bọn họ dựa vào khinh công tuyệt đỉnh, đã tránh thoát được đông đảo phòng tuyến, nhưng đúng lúc này, Thập Thất đang trong cơn mơ đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt sáng chói như sao kèm theo hàn quang bắn ra bốn phía.
Kiếp trước khi bị bom tạc chết, nàng không chỉ một lần hối hận, nếu như lúc đó nàng cảnh giác nhiều hơn, phát hiện tiếng kim đồng hồ của quả bom đang chạy, nàng sẽ không bị nổ chết!
Cho dù xuyên không đến đây, nàng vẫn thời thời khắc khắc ghi nhớ giáo huấn thất bại kia, nhất thiết không thể mất đi cảnh giác.
Nên tiếng vang rất nhỏ không trốn thoát khỏi lỗ tai nàng.
Thập Thất thần tốc mặc quần áo, im hơi lặng tiếng đẩy cửa phòng ra, quả nhiên, dưới ánh trăng chiếu rọi, trên mặt đất soi rõ thân ảnh năm người!
Đêm dò xét Mộ Dung phủ?!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thập Thất Thiếp
Thư Ca
Thập Thất Thiếp - Thư Ca
https://isach.info/story.php?story=thap_that_thiep__thu_ca