Chương 6: Thần Thánh Giác Tỉnh, Quang Minh Chi Tử (3)
ề quang minh chi tử huyền bí thì cho dù là ở bên trong Kỵ Sĩ Thánh Điện chân chính biết đến cũng không vượt qua mười người, Long Tinh Vũ cũng không lo lắng thiên phú của đứa con bại lộ.
"Hạo Thần.Thần Thánh Giác Tỉnh của con đã hoàn thành, biết vì sao, hiện tại nội ngoại linh lực của con gia tăng đã bằng với một gã chân chính Kỵ Sĩ."
"A?Sao lại dễ như vậy?" Long Hạo Thần cảm thấy ngoài ý muốn, hắn lúc này cũng có thể cảm giác được ở trong cơ thể mình tựa hồ nhiều hơn một cỗ khí lưu ấm áp, sẽ theo chính mình ý niệm cảu mình mà di chuyển.
"Dễ ư?" Long Tinh Vũ trên mặt hiện lên vẻ cười khổ,nghĩ thầm trong lòng, tiểu tử này thật sự là ăn no quen nên không biết thế nào là đói. Bình thường Kỵ Sĩ Giác Tỉnh chỉ cần có hai mươi tiên thiên nội linh lực thì đã muốn ca ngợi Quang Minh thần.
"Thiên phú của con là không tồi, nhưng mà đây chỉ là điều mà thần thánh Giác Tỉnh mang đến. Ngày sau khi con tu luyện còn phải nỗ lực cố gắng rất lớn mới có đi được lên cao.Hiểu chưa? Chúng ta trở về nói."
"Cha, ta nhất định sẽ cố gắng."
Bạch Nguyệt đứng ở cách đó không xa yên lặng nhìn một màn này, chứng kiến Long Tinh Vũ ôm Long Hạo Thần đi trở về gian mộc ốc, trên mặt nàng cũng tránh không khỏi phải mỉm cười. Nàng cũng không rõ lắm nhưng nàng hiểu trượng phu của mình.Trên mặt Long Tinh Vũ hiện lên vẻ khiếp sợ nàng thấy rõ ràng. Trượng phu của mình cường đại ra sao, nhưng cũng bởi vì thiên phú của đứa con mà khiếp sợ. Xem ra, Thần Thần lựa chọn đi lên con đường Kỵ Sĩ này là chính xác. Chính mà, nếu có một ngày phụ tử hai người thật sự phải đối mặt với người kia thì...
Trở lại gian mộc ốc, Long Hạo Thần trước thay một bộ y phục giản dị mà mình mang đến, sau đó tiếp tục nghe Long Tinh Vũ dạy bảo.
Long Tinh Vũ trầm giọng nói: "Hiện tại nên nói cho cha biết lựa chọn của con là gì. Thủ hộ hay là Trừng Giới?"
Long Hạo Thần cũng không có đắn đo do dự, kiên định nói: "Cha, ta muốn làm một gã Thủ Hộ Kỵ Sĩ."
"Thủ Hộ Kỵ Sĩ?" Long Tinh Vũ sửng sốt một chút, "Chẳng lẽ ngươi nguyện ý buông tha cho sức chiến đấu cá nhân cùng công kích cường đại của Trừng Giới Kỵ Sĩ sao?"
Long Hạo Thần chấp nhất nói: "Cha, người nói qua,chuyện đối kháng Ma tộc là chuyện của toàn nhân loại chúng ta.Lực lượng của một người chung quy vẫn là nhỏ bé. Nếu ta có thể trở thành một gã Thủ Hộ Kỵ Sĩ thỉ có thể bảo hộ tốt những người ta phải bảo vệ. Đồng thời cũng có thể trợ giúp càng nhiều người có thể sống sót trên chiến trường."
Long Tinh Vũ rõ ràng có chút thất vọng, thở dài một tiếng, nói: "Nhưng mà, cuối cùng chân chính có thể khiêu chiến thất thập nhị trụ Ma Thần, thì chỉ có cường giả có sức chiến đấu cường đại nhất."
Long Hạo Thần theo bản năng hỏi: " Thủ Hộ Kỵ Sĩ thì không thể đi khiêu chiến với Ma Thần?"
Nghe hắn hỏi như vậy, đột nhiên Long Tinh Vũ nhãn tình sáng lên, "Đúng vậy! Tiên thiên nội linh lực chín mươi bảy, thần thánh Giác Tỉnh quang minh chi tử, có cũng đủ tinh thần lực hỗ trợ, vì cái gì không thể học nhiều thêm một vài thứ đâu? Trừng Giới cùng Thủ Hộ chẳng qua là sự phân loại mà thôi. Có lẽ con có năng lực sáng tạo kỳ tích cũng không chừng. Song tu có lẽ mới là lựa chọn chính xác nhất, mới có thể chân chánh phát huy ra thiên phú quang minh chi tử."
Long Hạo Thần tựa hồ hiểu ra cái gì, vẻ mặt giật mình nói: "Cha,ý người nói là để cho ta đồng thời tu luyện năng lực cùng kỹ xảo của Trừng Giới Kỵ Sĩ ư?"
"Đúng vậy. Từ giờ trở đi, ta sẽ truyền thụ cho con phương pháp tu luyện của Trừng Giới Kỵ Sĩ, hai năm sau con lai đến Hạo Nguyệt phân điện lần nữa bắt đầu tu luyện áo nghĩa của Thủ Hộ Kỵ Sĩ, có lẽ như vậy sẽ khiến tốc độ tăng trưởng linh lực của con bị chậm lại. Nhưng mà, chỉ cần con có thể đem Trừng Giới cùng Thủ Hộ dung hợp làm một như vậy tương lai con sẽ trở thành một Kỵ Sĩ cường đại chưa từng có tưg trước đến nay."
Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua,Trên đỉnh Áo Đinh Sơn vẫn lặng lẽ thực hiện Kỵ Sĩ truyền thừa. Trong nháy mắt thời gian một năm rưỡi đã trôi qua.
Đương ——,một tiếng vang thanh thúy, một tầng kim quang bất chợt từ trên người thiếu niên lóe lên, Ngay sau đó, một vòng tựa như một vầng thái dương quang hoa bạo khởi ngưng kết thành một đạo quang nhận phá không mà đi.
Trúc kiếm khẽ động, kim sắc quang nhận lại ở trước thanh tiểu trúc kiếm liền tan biến.
"Không tệ Diệu Nhật Trảm con đã hiểu được cốt lõi cái chưa đạt chính là hỏa hầu cùng linh lực tăng lên mà thôi."
Dùng trúc kiếm ngăn trở quang nhận chói mắt kia rõ ràng là Long Tinh Vũ, mà thiếu niên thi triển quang nhận tự nhiên chính là Long Hạo Thần.
Một năm rưỡi thời gian trôi qua, Long Hạo Thần đã gần được mười hai tuổi, cùng so sánh với lúc trước khi còn sinh hoạt tại Áo Đinh trấn thì hắn hiện tại đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất.
Hắn chỉ có gần mười hai tuổi, thân cao đã gần đạt một thước sáu, nhìn qua cũng không cường tráng, chỉ có dáng người mảnh dẻ nhưng lại có tỉ lệ hoàn mỹ, một đầu tóc đen ở phía sau tung bay, chỉ có cặp kim sắc đồng tử là vẫn như cũ. Nguyên bản khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã trở thành anh tuấn khôi ngô. Nhưng vẫn như trước thật hoàn mỹ.Khí chất trầm ổn trên con người hắn, cho dù hắn nói chính mình đã mười bốn,mười lăm tuổi cũng khẳng định có người tin tưởng.
Lúc này trong hai tay Long Hạo Thần, đều giữ một thanh trọng kiếm,đây là cũ khí tiêu chuẩn của Kỵ Sĩ, dài sáu thước, rộng tám tấc, độ dày cũng kinh người đạt tới bốn tấc. Loại trọng kiếm của Kỵ Sĩ này có sức nặng ước chừng hơn năm mươi cân,Nhưng trong tay hắn lại như là nhẹ như không có gì bình thường.
Một năm rưỡi thời gian, Long Hạo Thần học được từ ở phụ thân rất nhiều tri thức.Nội linh lực của hắn tăng lên cũng không nhiều,từ lúc trước đạt chín mươi bảy tăng lên tới một trăm hai mươi, nhưng mà ngoại linh lực của hắn cũng đã đạt tới tam giai Kỵ Sĩ đỉnh tròn hai trăm.
Hai cái cộng lại ước chừng ba trăm hai mươi độ, đây đã là tiêu chuẩn của tứ cấp Kỵ Sĩ. Khoảng cách đến ngũ cấp Kỵ Sĩ là ba trăm ba mươi điểm linh lực cũng không còn kém bao nhiêu.
Nếu không là bởi vì Long Tinh Vũ muốn tạo cho hắn một nền tảng vững chắc chỉ sợ tốc độ tăng lên của hắn còn muốn càng thêm khủng bố.
Cho dù là Long Tinh Vũ có nghiêm khắc nhưng khi nhìn thấy đứa con trước mặt chỉ có mười một tuổi rưỡi tu vi cũng đã đạt tới tứ cấp Kỵ Sĩ cũng là biểu lộ nụ cười hài lòng. Ở trong lịch sử Kỵ Sĩ Thánh Điện đây là điều tuyệt đối là chưa từng có. Lấy thiên phú năm đó của hắn, cũng là khi mười lăm tuổi mới có tu vi như thế.
Bất quá, theo ngoại linh lực tăng lên tới đỉnh, phương diện tốc độ tiến bộ linh lực của Long Hạo Thần cũng rõ ràng hàng thấp xuống. Dù sao bây giờ hắn chỉ có bằng vào cách tăng lên nội linh lực để tăng cường tu vi của chính mình, trừ phi hắn có thể tiến giai đến cảnh giới tứ giai Đại Kỵ Sĩ, mới có thể lại tăng lên ngoại linh lực của bản thân.
Long Hạo Thần nghe được phụ thân khích lệ, trên mặt không khỏi toát ra nụ cười sáng lạn, "Cha, Diệu Nhật Trảm này uy lực thật là mạnh, nhưng cũng tiêu hao của con năm mươi điểm nội linh lực, thậm chí cả ngoại linh cũng tiêu hao.Linh lực của con vẫn là quá thấp."
Long Tinh Vũ mỉm cười nói: "Con mới có mười một tuổi,con cũng đã biết, Diệu Nhật Trảm này vốn là kỹ năng chỉ có cấp bậc Đại Kỵ Sĩ mới có thể nắm giữ. Tu luyện không thể gấp gáp được, chỉ có tuần tự mà tiến. Tốt lắm, chuẩn bị phòng ngự, đẻ xem hôm nay con có thể kiên trì được bao lâu."
Vừa nghe phụ thân nói như thế,vẻ mặt Long Hạo Thần nhất thời rùng mình.Hai tay cầm kiếm vô giác nắm chặt hơn.
Long Tinh Vũ di chuyển, thân thể hắn giống như là không có nửa phần sức nặng, thân ảnh chợt lóe trúc kiếm trong tay đã đưa tới trước mặt Long Hạo Thần.
Tay trái nắm trọng kiếm khẽ độn, Long Hạo Thần nhanh chóng lui về phía sau một bước, đồng thời đẩy trúc kiếm ra công kích. Thực rõ ràng, trên thân trúc kiếmcủa Long Tinh Vũ cũng không có ẩn chứa linh lực.
Nhưng mà, ngay sau đó, vô số trúc ảnh đã muốn uyển như thủy ngân mà xuất hiện ở chung quanh thân thể Long Hạo Thần.
Long Tinh Vũ chưa kịp nhìn thấy gì thì đã có vô tận trúc ảnh từ bốn phương tám hướng với các góc độ xảo quyệt hướng Long Hạo Thần đâm tới. Mà dường như tình cảnh như vậy đối với Long Hạo Thần tựa hồ tập mãi thành quen. Trong tay một đôi trọng kiếm trước sau bay múa, tốc độ không chút chậm chạp. Phốc phốc thanh giống như quạt ba tiêu không ngừng vang lên.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa