Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23 - Paul Không Tìm Lại Được Những Người Trên Vách Đá
C
uộc sống ở Avonlea diễn ra rất dễ chịu suốt mùa hè đó, mặc dù giữa tất cả những niềm vui sướng trong kỳ nghỉ, Anne vẫn bị ám ảnh bởi cảm giác “có thứ gì gần gũi đã mất đi”. Cô không đời nào thú nhận, ngay cả trong suy nghĩ thầm kín nhất, rằng đó là do sự vắng mặt của Gilbert. Nhưng khi cô phải đi bộ về nhà một mình từ các buổi họp cầu nguyện và các cuộc họp hành của Hội Cải tạo Làng quê, trong khi Diana đi cùng Fred, và nhiều cặp nam nữ vui vẻ khác tha thẩn đi dọc theo con đường làng mờ ảo dưới ánh sao, trái tim cô nhói lên một nỗi đau cô đơn kỳ lạ mà cô chẳng cách nào giải thích được. Gilbert thậm chí chẳng thèm viết thư cho cô như cô nghĩ. Cô biết anh thỉnh thoảng có gửi thư cho Diana, nhưng cô cương quyết không hỏi thăm gì về anh; và Diana, cho rằng Anne vẫn thường xuyên liên lạc với Gilbert, chẳng kể gì lại với cô. Mẹ Gilbert, một quý bà vui tính nhẹ dạ thẳng thắn và chẳng mấy tế nhị, có thói quen hay hỏi thăm Anne có hay liên lạc với Gilbert không bằng giọng đầy ám chỉ và luôn hỏi trước mặt đám đông khiến Anne cảm thấy hết sức xấu hổ. Anne đáng thương chỉ biết đỏ bừng mặt và lẩm bẩm, “Dạo gần đây thì không liên lạc ạ”, khiến cho mọi người, kể cả bà Blythe, cho rằng cô trả lời như vậy chỉ vì tính thẹn thùng của thiếu nữ mà thôi.
Ngoại trừ chuyện đó ra, Anne hoàn toàn tận hưởng mùa hè. Priscilla đến thăm một chuyến vui nhộn vào tháng Sáu; và, khi cô đi, ông bà Irving, Paul và Charlotta Đệ Tứ về “nhà” chơi trong tháng Bảy và tháng Tám.
Nhà Vọng một lần nữa lại tràn đầy niềm vui, và tiếng vọng bên kia sông bận bịu bắt chước những tiếng cười rộn rã trong khu vườn cũ sau hàng vân sam.
“Cô Lavendar” chẳng hề thay đổi gì, thậm chí còn trở nên xinh đẹp và dịu dàng hơn. Paul ngưỡng mộ cô, và tình bạn giữa họ ai cũng thấy là thật đẹp.
“Nhưng em không gọi cô ấy bằng ‘mẹ’,” cậu giải thích với Anne. “Cô biết mà, cách gọi ấy chỉ thuộc về người mẹ thân thương của em, và em không thể dành nó cho bất kỳ ai khác. Cô hiểu mà, cô giáo. Nhưng em gọi cô ấy là ‘mẹ Lavendar’ và em yêu cô ấy chỉ kém mỗi ba em mà thôi. Em... em còn yêu cô ấy nhiều hơn cô một tí xíu nữa, cô giáo ạ.”
“Phải như vậy mới đúng chứ,” Anne an ủi.
Paul giờ đã mười ba tuổi và khá cao so với tuổi của mình. Khuôn mặt và đôi mắt cậu bé vẫn đẹp như thuở nào, và trí tưởng tượng của cậu vẫn y hệt như một chiếc kính vạn hoa, biến tất cả mọi thứ rọi vào đó thành cầu vồng. Cậu và Anne có nhiều chuyến đi lang thang thú vị trong rừng, trên đồng cỏ và ngoài bãi biển. Chưa bao giờ có hai người “tri âm tri kỷ” đến mức vậy.
Charlotta Đệ Tứ đã trổ mã thành một thiếu nữ. Giờ cô bé chải ngược tóc ra sau thành một búi to đùng và bỏ hẳn những chiếc nơ ruy băng xanh thời xưa cũ, nhưng khuôn mặt của cô vẫn lấm tấm tàn nhang, mũi vẫn tẹt, miệng và nụ cười vẫn rộng như trước giờ.
“Cô có nghĩ là giọng cháu giống bọn Yankee không, thưa cô Shirley?” cô bé lo lắng hỏi.
“Cô không thấy vậy, Charlotta ạ.”
“Cháu mừng quá. Ở nhà họ bảo là cháu nói giọng Yankee, nhưng cháu nghĩ chắc họ muốn chọc tức cháu thôi. Cháu chẳng ưa cái giọng Yankee chút nào. Nhưng cháu không có gì phản đối người Yankee cả, thưa cô Shirley. Họ cư xử đàng hoàng lắm. Nhưng chẳng bằng một góc đảo Hoàng Tử Edward.”
Paul dành hai tuần đầu tiên của kỳ nghỉ để đến chơi nhà bà ngoại Irving tại Avonlea. Anne đến đón cậu khi cậu mới tới, và thấy cậu đang phát cuồng lên vì nôn nóng đi ra bãi biển - Nora và Cô Gái Vàng và cặp Thủy Thủ song sinh đang ở nơi ấy. Khó khăn lắm cậu mới đợi đến khi ăn xong bữa tối. Chẳng phải cậu đã nhìn thấy khuôn mặt tinh quái của Nora thò ra quanh khúc ngoặt, mong mỏi đón chờ cậu sao? Nhưng cậu bé Paul tay không quay về trầm lặng từ bãi biển trong ánh hoàng hôn.
“Em không tìm thấy những người trên vách đá nữa sao?” Anne hỏi.
Paul lúc lắc những lọn tóc màu hạt dẻ của mình một cách buồn thảm.
“Cặp Thủy Thủ Song Sinh và Cô Gái Vàng không hề ló mặt,” cậu đáp. “Nora có tới - nhưng Nora không giống như trước nữa, cô giáo ơi. Cô bé ấy đã thay đổi rồi.”
“Ôi, Paul ơi, chính em mới là người thay đổi,” Anne giải thích. “Em đã quá với những người trên vách đá rồi. Họ chỉ thích chơi với trẻ em thôi. Cô e là cặp Thủy Thủ Song Sinh sẽ không bao giờ đến tìm em trên con thuyền ánh trăng ma thuật lấp lánh ánh ngọc trai nữa; và Cô Gái Vàng sẽ không còn ngân nga tiếng đàn hạc vàng óng cho em nghe nữa. Ngay cả Nora cũng chẳng còn gặp em được lâu nữa đâu. Em phải trả cái giá của tuổi trưởng thành, Paul ạ. Em phải bỏ xứ thần tiên ở sau lưng.”
“Hai người nói chuyện ngớ ngẩn chưa từng thấy,” bà Irving lên tiếng, nửa nuông chiều, nửa trách móc.
“Ồ, không đâu, không đời nào,” Anne nghiêm túc lắc đầu. “Chúng cháu đang trở nên hết sức, hết sức khôn ngoan, và điều đó thật đáng tiếc quá. Chúng cháu chẳng còn thú vị bằng một nửa khi xưa, kể từ khi học được rằng ngôn ngữ được sinh ra là để giúp người ta che giấu suy nghĩ thật của mình.”
“Nhưng thế là không đúng - nó dùng để giúp chúng ta diễn đạt suy nghĩ của mình chứ,” bà Irving nghiêm túc phản bác. Bà chưa hề nghe đến nhà ngoại giao tài tình Talleyrand và không hiểu cách nói dí dỏm.
Anne ở chơi suốt hai tuần yên bình tại Nhà Vọng ngay giữa mùa vàng chói lọi tháng Tám. Trong thời gian đó, cô vô tình góp phần giúp Ludovic Speed tăng tốc theo đuổi Theodora Dix, chuyện này đã được ghi lại trung thực trong Biên niên sử Avonlea[15]. Arnold Sherman, một ông bạn vong niên của nhà Irving, cũng ghé chơi và thêm không ít thú vị cho cuộc sống nơi đó.
[15]. Tuyển tập truyện ngắn của L. M. Montgomery về những nhân vật xung quanh Anne.
“Ôi thời gian vừa qua thật đáng tận hưởng quá,” Anne nói. “Cháu cảm thấy toàn thân như được tái sinh ấy. Và chỉ cần đợi hai tuần nữa là cháu trở lại Kingsport, cùng Redmond và Nhà Patty. Nhà Patty là nơi đáng yêu nhất trên đời, cô Lavendar ạ. Cháu cảm thấy như thể mình có hai mái ấm - một ở Chái Nhà Xanh và một ở Nhà Patty. Nhưng mùa hè đi đâu rồi đấy nhỉ? Dường như chỉ mới có một ngày trôi qua kể từ buổi tối cháu về nhà với bó hoa dương mai trên tay. Khi cháu còn nhỏ, cháu chẳng thể nhìn thấy mùa hè dài từ đâu đến đâu. Nó dằng dặc như vô tận. Giờ thì thời gian ‘trôi nhanh như tên bắn’ ấy.”
“Anne, cháu và Gilbert Blythe vẫn là bạn tốt như trước giờ phải không?” cô Lavendar khẽ hỏi.
“Cháu lúc nào cũng là bạn của Gilbert cả, cô Lavendar ạ.”
Cô Lavendar lắc đầu.
“Tôi thấy có gì đó không ổn, Anne ạ. Tôi sẽ thóc mách và hỏi thẳng cháu đây. Hai cháu cãi nhau à?”
“Không; chỉ là Gilbert muốn nhiều hơn tình bạn và cháu không thể cho cậu ấy nhiều hơn thế.”
“Thế cháu có chắc chắn về điều đó không hở Anne?”
“Hoàn toàn chắc chắn.”
“Chà, thật tiếc quá.”
“Cháu tự hỏi vì sao tất cả mọi người cứ nghĩ rằng cháu nên kết hôn với Gilbert Blythe,” Anne hờn dỗi thốt lên.
“Bởi vì hai cháu được sinh ra là để dành cho nhau, Anne ạ - đó chính là lý do. Cháu không cần lắc đầu quầy quậy vậy đâu. Đó là sự thực.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward
Lucy Maud Montgomery
Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward - Lucy Maud Montgomery
https://isach.info/story.php?story=tap_3_anne_toc_do_o_dao_hoang_tu_edward__lucy_maud_montgomery