Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phong Lưu Đạo Sĩ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23: Cửa Xe Bị Hỏng
B
ên ngoài cửa Dương Đại, một chiếc BMW 730 dừng sát bên lề đường. Một mỹ nữ thành thục trong bộ đồng phụ màu trắng đang đứng tựa vào xe. Xe đẹp, người lại càng đẹp hơn. Người qua đường, không ai không liếc nhìn.
Phanh!!!!
Chậc, đúng là người đẹp thường mang họa. Xe đạp tông nhau là chuyện bình thường. Hai người đang đạp xe vì ngắm mỹ nữ mà giờ phải cắm đầu xuống đất. Mỹ nữ có lực sát thương thật kinh người.
Thiên Lộc Tử vừa chạy ra tới cửa trường, liền thấy chiếc xe cùng mỹ nữ đang đứng đó. Tuy rằng nàng không có ra bất kỳ dấu hiệu nào, nhưng hắn biết rõ là nàng đang đợi mình.
-Nàng tìm ta làm gì chứ? Chẳng lẽ bởi vì ca quá đẹp trai, đã bị ca mê hoặc?
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Thiên Lộc Tử. Thế nhưng hắn cũng biết rõ, cho dù mình có đẹp trai đến cỡ nào cũng không thể mê hoặc nổi minh tinh như nàng.
Bởi vậy, Thiên Lộc Tử càng cho rằng nàng chắc là đến tìm mình đòi bồi thường chứ sắc đẹp của mình chẳng so nổi với cái lông chân của nàng. Hắn nghĩ chắc là miệng vết thương trên đầu gối nàng đã chuyển biến xấu.
- Mỹ nữ, cô tìm tôi sao?
Thiên Lộc tử nhìn đầu gối của nàng. Xác nhận miệng vết thương đã khép lại, hơn nữa lại không có lưu lại vết sẹo, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn chẳng có nổi một xu để bồi thường cho người ta. Nếu nàng đòi thì chỉ có nước đi làm 'trai bao' mà thôi.
- Đúng vậy. Tôi muốn gặp anh.
Mỹ nữ gật đầu nói.
- Mỹ nữ tìm tôi. Tôi nên cảm thấy vinh hạnh. Thế nhưng miệng vết thương trên đầu gối của cô cũng lành rồi, còn tìm tôi làm gì?
- Anh rất đẹp trai. Tôi đến cua anh không được sao?
- Tôi cảm thấy khả năng này không thể xảy ra.
- Anh rất biết mình biết người đấy.
- Biết mình biết người, trăm trận trăm thắng. Bởi vậy mới sống lâu được, vì sinh tồn thì cũng không còn cách nào khác. Đi thôi, mỹ nữ, cô không phải là muốn bắt cóc tôi sao?
Nói xong, Thiên Lộc Tử liền muốn mở cửa xe tiến vào. Thế nhưng mà dù cho có hắn làm gì thì cửa xe cũng không mở ra được.
- Tôi có nói tôi sẽ đưa anh đi sao?
Mỹ nữ nhìn Thiên Lộc Tử đang cùng cửa xe so chiêu. Trong mắt lóe lên vài phần kinh ngạc. Hắn từ quê mới lên thành phố à?
- Cô không phải là người tùy tiện muốn nói chuyện phiếm với nam nhân lạ mặt ngay trên đường chứ?
- Tôi không thể tới nói với anh tiếng cảm ơn sao?
- Tôi tin tưởng vào mắt của mình. Cô hẳn là có mục đích gì đó nên mới đến tìm tôi chứ không phải loại dở hơi cám lợn đến đây nói tiếng cảm ơn. Nói tiếng cảm ơn chắc chắn không phải là mục đích của cô.
Nàng muốn phảng bác, nhưng lại không biết làm sao. Cũng không biết vì sao, nàng đột nhiên cảm thấy người nam nhân đang đứng trước mặt mình lúc này dường như hiểu rõ tất cả. Không đúng, nói chính xác hơn thì nàng đã bị hắn nhìn thấu. Hơn nữa là cả bên trong lẫn bên ngoài, không chỗ nào không bị hắn nhìn thấy mới đúng.
- Mỹ nữ, xe của cô chốt cửa bị hư rồi. Nên đem đi thay đi. Cô xem, chiếc xe đẹp như thế này lại bị hư cửa. Chẳng khác nào một con sâu làm rầu nồi canh.
Thiên Lộc Tử nói như đúng rồi.
Mỹ nữ nghe được suýt té ngửa. Mặt trợn trắng liền nói:
- Nếu có người nói anh từ trên núi xuống, tôi tuyệt đối sẽ không hoài nghi!
Trong lúc nói chuyện, nàng liền bấm nút trên chiếc chìa khóa xe. Cửa xe kêu lên rồi mở ra. Đến lúc này, Thiên Lộc Tử mới lần đầu tiên nhìn thấy cái chìa khóa điều khiển từ xa.
Mặt của Thiên Lộc Tử bỗng nhiên đỏ lên, ngồi vào ghế cạnh tài xế, gượng cười rồi nói:
- Xe cô thật kỳ quái à. Khác hẳn với Santana.
Đem BMW 730 đi so với Santana? Người này không có bị bệnh chứ? Người này coi bộ nằm trong danh sách động vật quý hiếm. Mỹ nữ đổ mồ hơi, thiệt muốn cho hắn một đạp bay ra khỏi xe
Ngươi vô tri hay không thì ta không cần biết. Thế nhưng đã không biết mà còn thích khoe khoang thì là lỗi của ngươi rồi, đừng đem đổ cho người khác chứ.
Mỹ nữ ngồi vào ghế, đem giày cao gót tháo ra, thay vào bằng một đôi sandal để tiện lái xe. Thiên Lộc Tử ở một bên mắt tròn mắt dẹt, lộ ra vẻ mặt như Trư Bát Giới. Con mắt tía lia hướng lấy cặp đùi trắng nõn và đôi chân ngọc nhìn như muống ăn tươi nuốt sống người ta vậy.
Chiếc xe phóng đi. Thiên Lộc Tử cũng mang ánh mắt của mình dời đi. Nhưng là nếu nhìn kỹ, ánh mắt của hắn liền ổn định lại vẻ trong vắt, không có chút tạp niệm, dục vọng nào. Ưa thích thì ưa thích, cũng chẳng hề mang theo ý nghĩ dục vọng.
- Chẳng lẽ anh không biết nhìn chằm chằm phụ nữ như vậy là không lịch sự sao?
Nàng cũng không chán ghét việc Thiên Lộc Tử hau háu nhìn đồi núi cùng với chân mình. Nàng nói như vậy bởi vì nàng thấy có chút mất tự nhiên khi bị nhìn kiểu đó.
- Có ai không thích cái đẹp. Chỉ là do hiện tại quá nhiều nhân tố ảnh hưởng, khiến nhiều người không dám quang minh chính đại đi thưởng thức cái đẹp. Sợ bị dư luận khiển trách.
Thiên Lộc Tử nói xong liền trầm ngâm một lát rồi lại tiếp tục:
- Mà con người của tôi cũng không muốn bị ước thúc bởi mấy thứ đó. Đừng đem tôi so với cái đám lén lén lút lút kia. Chỉ cần là tôi cảm thấy mình không làm gì xấu, tôi có thể quang minh chính đại mà nhìn. Chân của cô rất đẹp, bởi vậy tôi mới nhìn nó chăm chú như thế.
Nói một tràng, kết quả vẫn là khen ngợi con gái người ta xinh đẹp. Nếu có cao thủ tán gái ở đây, gặp hắn ắt cũng sẽ cảm thấy mặc cảm. Đối diện với Thiên Lộc Tử đại sư tán gái chắc chắn sẽ khâm phục không thôi.
Vô luận là ai, nếu như là nữ nhân thì đều ưa thích được nghe những lời khen ngợi. Coi như ngươi có khôn đến mức nào, khi nghe mình được khen ngợi thì trong lòng cũng thấy phê phê. Vì thế, khóe miệng của nàng chợt nhếch lên.
- Anh thật giỏi ngụy biện!
Mỹ nữ phản bác, nhưng nàng cũng chỉ vô lực nói.
Quốc Tế Tuyền Diệp, tên đầy đủ là Công ty Quốc Tế Kiện Mỹ Tuyền Diệp.
Tổng công ty nằm ở một tòa nhà sáu tầng, tọa lạc trong một khu vực phồn hoa của Dương Thành. Nơi này các dãy nhà văn phòng mọc lên san sát. Tầng một là trung tâm cố vấn, tầng hai chính là spa, tầng ba là phòng tập thể hình, tầng bốn là khu vực dưỡng sinh, tầng năm thì là văn phòng.
Còn tầng thứ sáu, chỉ có một số ít người là có thể đi vào. Bên trong có cái gì, quang cảnh như thế nào, không ai biết.
Mỹ nữ mang theo Thiên Lộc Tử từ dưới tầng hầm bãi đỗ xe, hướng cửa chính Công Ty Quốc Tế Tuyền Diệp đi vào.
- Mỹ nữ, cô đây là muốn mang tôi đi vào trong đó à? Tuy nói tôi muốn bị cô bắt cóc, nhưng cũng phải nói một tiếng là cô muốn tôi vào trong đó chứ.
Thiên Lộc Tử chin phần nghi hoặc, mười phần buồn bực. Khi còn ngồi trên xe, nàng nói năng thận trọng, căn bản chẳng thèm để ý đến hắn.
- Đến công ty của tôi!
Nàng cũng không thèm quay đầu nói.
Đối với hai chữ “công ty”, Thiên Lộc Tử đã có xem qua trong bách khoa toàn thư, hơn nữa còn hiểu rõ khái niệm. Đồng thời hắn cũng vô cùng tinh tường, một cái mỹ nữ tuổi không quá 26 mà lại nắm trong tay một công ty lớn như vậy là khái niệm gì.
- Người không thể chỉ xem vẻ bề ngoài. Tôi còn đánh giá thấp năng lực của cô.
Thiên Lộc Tử khổ sở nói, hắn như thế nào cũng nghĩ không ra. Tại sao tiền tài đến với người khác lại dễ dàng đến vậy.
Nàng cũng không trả lời. Nàng đã quá quen với những câu nói khích lệ cùng với ngưỡng mộ như vậy từ lâu rồi. Nàng cũng không nông cạn bởi vì Thiên Lộc Tử khen ngợi một câu nho nhỏ như vậy mà quên đi tất cả.
- Bạch tổng tốt!
Đang lúc đi qua cửa chính, hai nhân viên bảo an liền hành lễ.
Nàng gật đầu, cũng không có nói câu nào, mang theo Thiên Lộc Tử đi thẳng vào bên trong.
Thiên Lộc Tử lại kinh ngạc thêm lần nữa. Bởi vì hai nhân viên bảo an này vậy mà lại là nữ. Hơn nữa hắn còn thấy được sát khí từ bọn họ. Dĩ nhiên là từ bên trong quân đội đã trải qua chém giết một đường đi ra.
Nhân viên bảo an cũng là nữ. Chẳng lẽ Quốc Tế Tuyền Diệp ở bên trong là Nữ Nhi Quốc hay sao?
Nàng mặc dù không có nhìn Thiên Lộc Tử, lại tựa hồ hiểu rõ tâm tư của hắn. Úp úp mở mở nói:
- Quốc Tế Tuyền Diệp không hề có nam nhân. Nơi đây chỉ có nữ nhân. Anh có thể nghĩ là Nữ Nhi Quốc cũng không sao. Anh là nam nhân đầu tiên bước vào đây đấy.
Thiên Lộc Tử sững sờ. Rốt cuộc hiểu rõ vì sao lúc hắn tiến vào lại thấy vẻ mặt của hai nữ bảo an lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Mỹ nữ mang theo Thiên Lộc Tử tiến vào thang máy xong, hai nữ nhân viên bảo an liền xì xào:
- Tiểu Mẫn, vừa rồi đi theo Bạch Tổng là đàn ông hả?
- Thân cao sáu xích, tuy rằng mặt trắng không có râu, nhưng cổ họng có phần nhô ra, đích thật là đàn ông! Trừ khi thiếu Iốt.
- Gặp quỷ rồi. Quốc Tế Tuyền Diệp lúc nào lại cho phép nam nhân tiến vào? Chẳng lẽ hắn và Bạch tổng có quan hệ với nhau? Tỷ như, tình nhân?
- Không bài trừ khả năng đó. Bất quá ta lại nghĩ ra một trường hợp khác.
- Hả?
- Người kia đúng là gay, tuy bên ngoài nhìn giống nam nhân, kỳ thật lại là phụ nữ đó.
….
Achoooo!!!!!
Mới từ trong thang máy đi ra, tiến nhập tầng sáu. Thiên Lộc Tử bỗng dưng nhảy mũi. Hắn còn ngơ ngác không biết là mình bị liệt vào thành phần gay của xã hội.
Người có thể lên tầng thứ sáu của Quốc Tế Tuyền Diệp không nhiều lắm. Nam nhân thì là càng không thể có mặt tại đây. Thiên Lộc Tử người này cũng không biết là có vận số cứt chó gì mà làm ỹ nữ mang hắn đi vào.
Tầng thứ sáu của Quốc Tế Tuyền Diệp được lắp đặt thiết bị nhìn rất trang nhã và xa hoa, hơi có phần phục cổ. Gian ngoài xếp đặt bàn làm việc cùng với các giá sách, tư liệu. Ngoài ra còn có một bộ sofa cao cấp. Phòng bên trong đều bị kính thủy tinh có vách ngăn ngăn cản, nhìn không thấy được bên trong.
- Cứ ngồi tùy tiện!
Mỹ nữ chỉ về phía sofa, sau đó xoay người đi pha trà.
Thiên Lộc Tử ngồi xuống, cũng không thèm nháy mắt, cứ trừng trừng nhìn xem nàng pha trà. Chỉ thấy mỹ nữ khom người, cặp mông tròn trịa vểnh lên, ngay chính diện ánh mắt của Thiên Lộc Tử. Chiếc váy công sở đem bờ mông ôm chặt khiến hắn có thể thấy đường viền quần lót hiện rõ.
- Chậc chậc. Thật giống Kỷ Ngọc Nhàn. Mông đó cũng là dùng để sinh con trai.
Thiên Lộc Tử âm thầm tán thưởng.
Hiện nay mỹ nữ không có nhiều. Cực phẩm mỹ nữ thì lại càng so với quốc bảo gấu trúc lại càng hiếm hơn. Hết lần này tới lần khác, Thiên Lộc Tử ngắn ngủn trong hai ngày liền gặp hai người. Thiệt là số đỏ quá đi.
Mỹ nữ khom người, mang một ly trà thơm phức đặt ngay trên bàn trước mặt Thiên Lộc Tử, đưa tay ra nói:
- Mời dùng trà!
Thiên Lộc Tử nắm chắc thời cơ. Đem ánh mắt của mình nhìn xuyên thấu cái bộ ngực trắng nõn nà cao vút của nàng, cùng với cái áo ngực màu trắng viền ren.
So với Ngọc Nhàn còn muốn lớn hơn một chút. Trong lòng đem so với Kỷ Ngọc Nhàn, Thiên Lộc Tử sau đó thu hồi ánh mắt, bất động thanh sắc liền nâng chung trà lên uống một hớp nhỏ. Nước trà từ cuống họng chảy xảy xuống, miệng đầy hương trà. Hắn liền cảm thán:
- Trà ngon.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phong Lưu Đạo Sĩ
Nhiệt Hỏa Hồng Liên
Phong Lưu Đạo Sĩ - Nhiệt Hỏa Hồng Liên
https://isach.info/story.php?story=phong_luu_dao_si__nhiet_hoa_hong_lien