Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Trái Tim Vàng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 23
M
aggie phải mất hai tuần để làm quen với cuộc sống ở San Francisco. Trong thời gian đó, Everett thông báo cho tờ Scoop biết mình ngưng hợp tác với họ và bắt đầu đến nhận việc tại văn phòng của tờ Times ở L.A vào hạ tuần tháng sáu. Ông có kế hoạch dành hai tuần nghỉ giữa thời gian thôi việc và nhận việc cho Maggie. Cha Callaghan đã bằng lòng làm lễ cưới cho họ vào hôm sau khi Maggie đến, và bà đã gọi điện cho gia đình, báo cho họ biết. Người anh trai đã từng là linh mục rất mừng cho bà, ông chúc bà được hạnh phúc.
Bà mua một bộ trang phục bằng lụa trắng đơn giản để mặc vào lễ cưới, và đi đôi giày cao gót bằng xa tanh màu ngà, thật khác xa với chiếc áo tu hành cũ kỹ. Cuộc sống mới của hai người đang bắt đầu.
Everett có kế hoạch sẽ đưa bà đi hưởng tuần trăng mật ở La Jolla, vào nghỉ đêm trong một khách sạn nhỏ mà ông biết, ở đây họ có thể đi dạo xa trên bãi biển. Bà sẽ bắt đầu làm việc với cha Callaghan vào tháng sáu và bà sẽ có sáu tuần lễ được cha huấn luyện trước khi cha đi Mexico làm việc vào giữa tháng tám. Năm nay cha sẽ đi sớm hơn, vì cha biết cơ sở truyền giáo ở L.A sẽ được đặt dưới tay một người quản lý giỏi. Maggie mong đợi đến ngày bắt đầu. Bây giờ điều gì trong đời bà cũng tuyệt vời cả. Đám cưới, tuần trăng mật, công việc mới và cả cuộc sống mới. Bà cảm thấy hết sức kinh ngạc khi nhận ra bây giờ bà phải dùng tên cũ. Khi vào tu viện, bà lấy tên Mary Magdalen, trước đó bà có tên là Mary Margaret. Nhưng Everett nói ông sẽ gọi bà bằng tên Maggie mãi mãi. Chính cái tên đó đã đưa ông đến với bà, biết bà, hiểu bà và bây giờ bà là vợ của ông. Họ mới mà bà sẽ mang là Carson, bà Everett Carson. Bà nói nho nhỏ trong miệng cho quen trong khi xếp đồ vào túi xách và nhìn quanh căn phòng lần cuối. Bà đã ở phòng này trong những năm làm việc ở Tenderloin. Bây giờ những ngày ấy đã chấm dứt. Bà bỏ chiếc Thánh giá vào cái xách riêng, những thứ còn lại bà đã cho hết.
Bà trả chìa khóa cho chủ nhà, chúc ông ta sức khỏe tốt rồi chào giã biệt những người thường hay la cà ngoài hành lang. Cô gái mặc nam phục, người mà bà rất thích, đưa tay vẫy chào khi bà ra xe. Hai cô gái điếm cũng vẫy tay chào bà. Bà không nói cho ai biết lý do bà ra đi, nhưng hình như mọi người đều nghĩ bà sẽ không trở lại đây nữa. Khi đi bà đã đọc kinh cầu nguyện cho họ.
Chuyến bay đưa bà đến L.A đúng giờ và Everett đón bà ở phi trường. Có lúc ông cảm thấy lo sợ. Nếu bà thay đổi ý kiến thì sao? Rồi ông thấy Maggie, bà nhỏ bé trong chiếc quần jeans xanh, mái tóc đỏ nhạt, mang giày đế mềm màu hồng và mặc áo thun trắng có in hàng chữ “I Love Jesus” (Tôi yêu Chúa Jesus). Bà đi về phía ông với nụ cười rất tươi trên môi. Đây là người đàn bà ông muốn chung sống suốt đời. Ông may mắn đã gặp được bà, và khi bà quàng tay dưới cánh tay ông, bà cũng cảm thấy may mắn. Ông xách chiếc vali trên tay bà, rồi hai người ra về. Ngày mai họ sẽ làm đám cưới.
Nhà tù mà Seth được đưa đến nằm ở phía Bắc California, không nghiêm ngặt, và điều kiện sống ở đây cũng khá tốt. Nhà tù có một khu rừng bên cạnh, tù nhân được phân công làm nhân viên kiểm lâm và khi xảy ra nạn cháy rừng, họ đều là lính cứu hỏa. Seth hy vọng rồi ông sẽ được làm công việc trông coi khu rừng này.
Trong lúc chờ đợi nhờ các luật sư của mình xin giúp, Seth được đưa vào phòng giam riêng. Ông được sống thoải mái, không gặp gì nguy hiểm. Các tù nhân đều là người trí thức. Thực vậy, hầu hết họ đều là tội phạm kinh tế như ông, chỉ có điều với mức độ nhỏ hơn nhiều. Nhà tù cho phép vợ hoặc chồng của tù nhân đến thăm viếng, họ được mang theo những gói quà, và hầu hết các tù nhân đều đọc tờ Wall Street Journal (Nhật báo phố Wall). Ở đây được gọi là Câu lạc bộ của Tù nhân khắp Liên bang, tuy nhiên nhà tù thì vẫn là nhà tù. Seth đã bị tước mất tự do và rất nhớ vợ con. Seth không ân hận về việc ông đã làm, mà chỉ ân hận vì mình đã để bị bắt.
Trong lúc người ta đang xem xét xem có thể đưa Seth vào làm việc ở đâu, thì Sarah dẫn các con đến thăm ông. Bà thấy nơi này không được thoải mái và rất đáng sợ. Có một thành phố nhỏ nằm sát nhà tù nên Sarah và các con có thể ở lại đấy. Sarah đến thăm Seth với tư cách vợ đến thăm chồng vì việc ly dị vẫn chưa xong, nhưng theo bà thì hôn nhân của họ đã chấm dứt. Ông ân hận về việc này, cũng như buồn khổ vì đã gây cho quá nhiều đau khổ. Cách đây hai tháng, khi bà đưa con đến thăm, ông đã thấy điều này hiện rõ trong mắt bà. Đây là lần đầu tiên ông gặp vợ con trong mùa hè. Họ đang ở xa, cho nên việc đến đây thăm ông không dễ dàng gì. Sarah và các con đang ở tại Bermuda với bố mẹ bà từ tháng sáu.
Seth bồn chồn lo lắng khi đợi họ vào một buổi sáng tháng tám nóng bức. Ông đã ủi chiếc quần và áo sơmi bằng kaki, đánh bóng đôi giày da nâu đúng theo qui định của nhà tù. Trong số những thứ mà ông không được dùng, có đôi giày kiểu Anh do thợ đóng.
Khi đến khu vực thăm viếng, ông chậm rãi bước ra bãi cỏ ở phía trước nhà tù. Trong lúc vợ chồng các tù nhân nói chuyện, hôn nhau, nắm tay nhau, thì con cái họ chơi ở gần đấy. Ông nhìn ra đường phía trước, thấy xe của Sarah chạy đến. Sarah cho đậu xe rồi xách cái giỏ đựng thức ăn đi tới. Oliver đi bên cạnh bà, thằng bé níu váy mẹ với ánh mắt e dè, còn Molly chạy tung tăng với con búp bê dưới nách. Bỗng Seth thấy mắt mình cay, và rồi Sarah nhìn thấy ông. Bà vẫy tay chào, đi qua chốt kiểm soát, nhân viên gác tù kiểm tra giỏ xách của bà, rồi cho phép ba mẹ con đi vào trong. Bà cười với ông khi họ đến gần. Ông thấy bà có vẻ mập hơn và bớt hốc hác hơn hồi trước hè, sau khi tòa xử xong. Molly nhào vào tay bố, còn Oliver ngần ngừ một lát mới đến gần ông. Rồi Seth nhìn vào mắt Sarah. Bà hôn nhẹ lên má ông và để cái giỏ xuống. Các con họ bắt đầu chạy giỡn quanh đó.
- Sarah, trông cô có vẻ khỏe hơn nhiều.
- Anh cũng thế, Seth, - bà đáp. Mới đầu bà rất lúng túng. Chỉ trong một thời gian ngắn mà đã có biết bao sự đổi thay. Thỉnh thoảng ông gởi e-mail cho bà, và bà trả lời. Ông muốn nói nhiều hơn, nhưng không dám. Bà đã đặt ra biên giới giữa họ, nên ông không còn sự lựa chọn nào ngoài việc phải tuân thủ nó. Mặc dù nhớ bà, nhưng ông không thể nói được. Và bà cũng không nói cho ông biết sống mà không có ông, bà thấy rất khó khăn. Bà đã hết giận chồng, lòng chỉ còn lại sự buồn phiền nhưng cũng thấy phần nào yên tĩnh trong tâm, vì bà đã bắt đầu cuộc sống mới cho mình. Không còn gì nữa để bà trách móc, hay ân hận cho quá khứ. Mọi việc đã được giải quyết xong. Chỉ còn lại các con của họ, hai người phải chia sẻ trách nhiệm, phải nuôi dạy chúng.
Bà dọn thức ăn lên chiếc bàn kê ngoài trời. Seth đem ghế đến, và cả hai đứa bé thay nhau ngồi trong lòng bố. Bà đem theo bánh xăng uých tuyệt ngon mua ở nhà hàng địa phương, trái cây và bánh sữa. Thậm chí bà còn đem đến cả kẹo sôcôla và thuốc xì già, những thứ ông thích nhất.
- Cám ơn cô, Sarah. Bữa ăn rất ngon. - Ông ngồi dựa lưng ra ghế, hút xì gà trong khi các con họ chạy chơi tung tăng. Bà thấy ông có vẻ khỏe hơn nhiều và đã thích ứng với hoàn cảnh. Bây giờ ông có vẻ đã chấp nhận tất cả, nhất là khi Henry Jacobs khẳng định ông không có cơ sở gì để kháng án. Phiên tòa đã xử rất chính xác. Seth không còn vẻ hậm hực tức tối nữa, bà cũng không. - Cám ơn cô đã đem các con đến thăm tôi.
- Hai tuần nữa, Molly bắt đầu đi học. Tôi cũng phải làm việc trở lại. - Seth không biết nói gì với bà. Ông muốn nói ông rất ân hận vì đã để mất tất cả những thứ mà họ đã cùng tạo dựng, nhưng không tìm ra lời lẽ thích hợp để nói. Thay vì thế, họ chỉ ngồi yên và nhìn các con. Bà phá tan sự yên lặng nặng nề này bằng cách nói cho ông biết về gia đình bà, và ông nói cho bà nghe về các quy định trong nhà tù. Có những chuyện họ không thể nói với nhau được nữa, và chắc sẽ không bao giờ. Seth biết bà còn yêu ông. Và bà cũng biết ông vẫn yêu bà. Ngày nào đó chắc tình hình sẽ thay đổi, nhưng bây giờ thì mọi thứ vẫn chỉ dừng lại ở đây. Có thể với thời gian tình cảm này sẽ phai nhạt, nhưng bây giờ nó vẫn còn trong hai người. Ông vẫn là bố của các con bà, là người đàn ông bà đã kết duyên và thương yêu. Điều đó sẽ không bao giờ thay đổi.
Bà và các con ở lại cho tới khi hồi còi vang lên báo hiệu giờ thăm tù nhân đã chấm dứt. Bà bỏ các thức ăn còn dư và những cái khăn kẻ carô đỏ vào giỏ. Bà đã đem các thứ này từ nhà đến để cho buổi gặp có vẻ trịnh trọng và ấm cúng như không khí gia đình.
Bà gọi các con, nói cho chúng biết họ phải ra về. Khi bà bảo Oliver đến từ giã bố, mặt bé buồn rầu, còn Molly quàng tay ôm quanh eo ông.
- Con không muốn rời bố, - bé nói, vẻ đau khổ. - Con muốn ở lại! - Đây là điều làm cho Seth cảm thấy có lỗi với con, nhưng ông nghĩ rằng việc này sẽ thay đổi theo thời gian. Cuối cùng, chúng sẽ quen việc thăm ông ở đây, chứ không còn nơi nào khác.
- Chúng ta sẽ lại đến thăm bố, - Sarah nói để các con thôi quyến luyến với ông. Seth đi theo vợ con ra đến trạm kiểm soát, họ được phép làm thế.
- Cám ơn Sarah, - Ông lại nói, giọng quen thuộc như hồi họ vẫn còn là vợ chồng. - Hãy cố giữ mình.
- Tôi sẽ cố. Mong anh cũng thế. - Bà đáp. Khi các con đã ra khỏi cổng, bà ngần ngừ một lát rồi cất tiếng nói tiếp: - Seth, tôi yêu anh. Tôi hy vọng anh biết điều đó. Tôi không giận anh nữa. Tôi chỉ buồn cho anh, và cho chúng ta. Nhưng tôi không sao, - Bà muốn ông hiểu rằng ông không cần lo cho bà và hãy nghĩ đến tội lỗi của mình. Seth hãy ân hận về những gì ông đã gây ra. Bàn tay số phận đã nghiệt ngã với bà, nhưng bà sẽ không nhìn lại quá khứ, không ghét bỏ ông, thậm chí không mong tình hình đổi khác. Vì cho dù bà không muốn chấp nhận chuyện đã xảy ra, thì nó cũng đã xảy ra rồi.
- Cám ơn, Sarah... Cám ơn đã không giận tôi vì những việc tôi đã làm. - Seth không cố giãi bày việc này nhằm mong bà thông cảm.
- Được, Seth. Chuyện đã xảy ra rồi. Chúng ta may mắn vì đã có con. - Bà vẫn còn ân hận vì đã không có thêm một đứa con nữa. Số phận của bà nằm ở trong tay một ai khác chứ không phải trong tay bà. Khi Maggie gọi bà để thông báo xơ đã lấy chồng, xơ đã nói như thế. Bây giờ thì Sarah nghĩ đến xơ, bà quay qua nhìn Seth và cười. Bà cười vì bà đã tha thứ cho ông, trước đây bà không hề nghĩ đến chuyện này, dù bà đã cố hết sức. Gánh nặng ngàn cân đã được cất khỏi hai vai và trái tim bà. Sức nặng ấy tự nhiên đã biến mất khi bà tha thứ cho ông.
Seth nhìn theo vợ con ông khi họ đi ra cổng trại, vào bãi để xe. Hai đứa bé vẫy tay chào ông, và Sarah quay lại cười rồi nhìn ông một hồi lâu. Khi họ lái xe đi, ông vẫy tay chào rồi chậm rãi đi về phòng giam, lòng hối hận không sao tả xiết.
Khi Sarah lái xe qua khúc đường quanh, nhà tù biến mất phía sau bà. Bà nhìn các con, mỉm cười, và nhận ra rằng điều đó đã đến. Bà không biết nó đến như thế nào và khi nào, nhưng bà đã được bình an. Maggie thường nói đến sự tha thứ, và Sarah không làm được. Bây giờ bà đã làm được, lòng vị tha đã tìm đến bà, và bà cảm thấy mình nhẹ nhàng như có thể bay được. Bà đã tha thứ cho Seth bằng tấm lòng vàng của mình.
Tấm lòng vàng... mãi mãi là đức tính quí báu nhất của con người.
Chương trước
Mục lục
Những Trái Tim Vàng
Danielle Steel
Những Trái Tim Vàng - Danielle Steel
https://isach.info/story.php?story=nhung_trai_tim_vang__danielle_steel