Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mãi Bên Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3.3: Lao Công Đền Bù
T
ôi chạy như bị ma đuổi, mặc kệ cái chân đau, đến thẳng nhà vệ sinh.
Tôi chỉ thấy bẩn, và đặc biệt tiếc đuôi guốc hàng hiệu này. Huhu, hôm nay tôi sẽ không bao giờ quên đâu. Từ bé tới giờ tôi chưa bị ai nôn vào chân cả.
Tôi trở về chỗ ngồi. Ông quản lý bar đã tới phàn nàn, lay người Lôi Vĩ Vĩ liên tục nhưng hắn đã ngủ từ lâu. Tôi phải thay mặt cậu ta xin lỗi ông quản lý rối rít, rồi tôi còn bị bắt đi dọn cái đống nôn đó của hắn. Đến lúc xong xuôi, tôi thở không ra hơi ngồi xuống ghế. Mái tóc được làm đẹp giờ trở nên rối tung rối mù như ổ quạ. Đến khi ông quản lý nhắc tới tiền thì...
Đúng rồi, hôm nay Lôi Vĩ Vĩ nói là hắn đãi tôi nên tôi lục người hắn. Nhưng lạ thật, hắn không có ví hay tiền trong người. Bản thân tôi thì đi người không rồi nên tôi không có tiền. Tôi gượng gạo nhìn ông quản lý. Ánh mắt ông ta như con rắn độc muốn ngoạm chết tôi. Sợ hãi... sợ hãi...
Kết quả tôi bị biến thành lao công, phải lau dọn cho quán bar trong vòng một tiếng đồng hồ. Tôi liếc nhìn Lôi Vĩ Vĩ, cái tên đã hại tôi thê thảm, khiến tôi thành lao công vậy mà ngủ ngon lành trên ghế sofa. Huhu, con sống tốt mà, sao ông trời cứ bắt con phải chịu khổ thế này?
10 giờ, đồng hồ chỉ đúng 10 giờ.
Vì ôg quản lý thấy tôi trả công chưa đủ nên bắt đi rửa cốc chén và nhốt lại thêm 30' nữa. Hic hic, thể nào dì và chú ở nhà cũng hoảng ầm hết cả lẻn cho mà xem. Tôi còn phải đem cả cái tên Lôi Vĩ Vĩ nặng trịch này về nhà nữa.
Mà mình phải đưa hắn về đâu nhỉ? Nhà thì đâu có biết. Hay là đưa hắn trở lại khách sạn?
Tiền thì không có, tôi lết... lết... lết, kéo... kéo... kéo...
Kiểu này ngày mai thể nào cũng có bài báo đưa tin: Lôi thiếu gia của gia tộc Lôi say rượu, được một cô gái lạ mặt xấu xí kéo về.
Cuộc đời bình yên của tôi đã chính thức bị Lôi Vĩ Vĩ hủy hoại từ hôm nay.
May mắn thay, về gần tới khách sạn, là lúc tôi sắp chết vì mệt thì Trần Hạo Nam, vệ sĩ thân cận nhất với Lôi Vĩ Vĩ xuất hiện và đưa cậu ta đi về. Vì thấy tôi tội nghiệp lại không có tiền, xe buýt tàu điện thì tôi không biết đi như thế nào, Trần Hạo Nam lái xe ô tô chở tôi về thị trấn Đức Ngọc, nơi mà tôi ở.
Lúc về nhà thì đã gần 11 giờ rưỡi. Tôi bị dì mắng, tra hỏi te tua, thậm tệ, dai dẳng dẳng đến 12 giờ rưỡi. Nếu không có chú ngăn cả thì chắc tôi sẽ thức đêm để nghe mắng.
Và rồi tôi còn phải cắt cái mái được nối dài ra nữa.
Sáng hôm sau, tôi vác bộ mặt thê thảm cộng thêm đôi mắt thâm quầng như gấu trúc đến trường. Tôi vừa đi vừa cúi gằm mặt xuống, mím môi lại, liếc liếc nhìn người xung quanh.
"Sao trông nó tệ hại thế nhỉ?"
"Con gái con đứa mà chẳng biết làm đẹp gì cả."
"Sao trường ta lại dung chứa một đứa con gái xấu như nó chứ?"
"Mà xem nó mặc cái gì kìa!"
Con lạy tổ tiên của con, hãy giúp con thoát khỏi tình thế này.
Bước chân tôi đi không nhanh được. Sáng nay, đến khi tôi đào bới cả cái tủ quần áo ra, tôi mới nhớ ra: A, đồng phục, giày, kính, mọi thứ hiện tại Hàn Băng Vũ đang cầm.
Thế là tôi đành phải mặc tạm cái quần bò cộng với cái áo ngủ hình con cừu Đô-ly đến trường. Tôi còn mang theo cả váy, đôi khuyên tai mà hôm qua Hàn Băng Vũ cho tôi mặc. Mặc dù dì Khuê cứ bảo giữ lấy nhưng tôi vẫn thấy áy náy.
Huhu, bị mọi người bàn tán, tôi có đào trăm cái hố chui xuống thì cũng không hết xấu hổ.
Cuối cùng, tôi cũng an toàn tới được lớp.
Bỗng, tôi thấy bàn học tôi có một túi xách màu đen được đặt lên. Tôi ngạc nhiên, sau đó tiến lại gần, mở cái túi đó ra.
A, là kính, giày và đồng phục của tôi. Có vẻ như Hàn Băng Vũ đã trả lại.
Cuối cùng, tôi đọc lời nhắn của cậu ấy ghi trên một tờ giấy trắng đặt ở đáy: Trả cô.
Woah, làm tôi mất hứng quá. Tôi tưởng cậu ta sẽ viết cái gì đó cao siêu lắm chứ.
Lúc tôi đang thở dài vì thất vọng thì chân tôi đạp nhẹ vào thứ gì đó. Tôi giật mình nhìn xuống, nó là một chiếc hộp màu đen khác được đặt cạnh chân bàn tôi.
Là gì vậy ta? Tôi ngồi xuống ghế, đặt chiếc hộp lên bàn, rồi nhanh chóng mở ra xem.
Á á á, là... là đôi guốc tối qua tôi đã đi, thứ hại tôi ngã từ trên bậc thang xuống.
Nhưng sao... sao nó lại ở đây?
Tôi chợt nhận ra ở trên bìa hộp phía bên trong có ghi một lời nhắn: Tặng cô. Bộ váy và đôi khuyên tai hãy giữ lấy.
Lâng lâng lâng lâng...
Không hiểu sao tâm hồn tôi cứ bay bay bổng bổng, vui một cách điên cuồng. Trong lòng tôi cảm hứng cao trào, khẽ nở nụ cười.
Khoan, tôi không phải đứa con gái hám tiền hám của nha. Hoàn toàn không phải.
Nhưng mà... bây giờ phải đi trả cho cậu ấy sao?
Tôi lôi đồ của tôi ra khỏi chiếc túi rồi nhét vài cặp. Sau đó, tôi cho túi đựng váy và khuyên tai cùng với hộp giày vào trong chiếc túi đen. Quyết định, sẽ đem trả lại cho cậu ấy.
Dù tôi có thích thế nào đi chăng nữa, nhưng đây là đồ của Hàn Băng Vũ, cậu ấy cho không có nghĩa là tôi nhận. Với cả tôi cũng sẽ không bao giờ dùng những đồ như thế này.
Và rồi tôi phát hiện ra ba lô đi học của tôi được treo bên cạnh bàn. Tôi thở dài não nề. Thứ mình đem đi học thường xuyên thì lại quên. Nhưng thật tốt khi Hàn Băng Vũ trả lại đồ cho tôi không thiếu thứ gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mãi Bên Anh
Louisa_9898
Mãi Bên Anh - Louisa_9898
https://isach.info/story.php?story=mai_ben_anh__louisa_9898