Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24: Bách Hoa Lâu
"V
ì sao?” Tư Nguyệt ý cười trong suốt, tựa sâu vào thành ghế.
“ Thiên Hải Lâu có lệ, trừ phi hơn một nửa trong Tứ đại hộ pháp công nhận thì ngươi mới có thể lên làm Lâu chủ. Ở đây chỉ có hai người, ngươi không thể!” Châu Lãnh cười to, dáng vẻ vô cùng nghênh ngang.
“ Nếu Bổn hộ pháp cũng đồng ý?” Thanh âm lạnh nhạt vọng lại.
Giữa hai hàng người đông đúc, một hộ vệ áo xanh đẩy chiếc xe lăn tiến vào. Trên xe lăng, lam y nam nhân nét mặt bình thản, đạm mạc giống như mọi thứ trên đời tồn tại đều không hề liên quan đến y. Người này chính là Tứ đại hộ pháp – Trầm Phong, một thân phận khác của y là Hạ Lan đại công tử, Hạ Lan Tích Vũ
Tư Nguyệt tựa tiếu phi tiếu: “ Trầm hộ pháp, đến thật sớm.”
Hạ Lan Tích Vũ liếc nhìn Tư Nguyệt gật đầu một cái rồi lấy trong người ra thanh lệnh bài màu vàng lấp lánh cùng xấp giấy tờ, nói: “ Hành kim lệnh, khế ước mỏ quặng ngũ quốc. Ta giao lại.”
Tất cả mọi người Thiên Hải Lâu bấy giờ đều vô cùng kinh ngạc. Kinh ngạc đầu tiên là cái lễ gật đầu chào kia, phải nói Trầm hộ pháp trời sinh lạnh nhạt, đừng nói tân Lâu chủ mà là tiền Lâu chủ cũng chưa bao giờ nhận cái lễ nào từ hắn nha! Kinh ngạc thứ hai, Trầm hộ pháp nguyện ý giao lại Hành kim lệnh cùng những thứ giao thương, điều này chính là sự công nhận tuyệt đối địa vị của tân Lâu chủ.
“ Phong ca ca, sao ca lại đồng ý?” Châu Lãnh tức giận hét lên.
Trầm Phong không để ý chỉ ra hiệu hộ vệ áo xanh đẩy y vào hàng Tứ đại hộ pháp.
Tư Nguyệt nâng mi, phe phẩy thanh hắc ngọc phiến: “ Thập nhị tinh tú - Triệu Tín Lãng, Dương Mục Phi nghe lệnh.”
“ Có thuộc hạ.”
“ Việc bố trận cùng xây dựng bản doanh Thiên Hải Lâu ta giao cho các ngươi. Hi vọng các ngươi không làm ta thất vọng.” Tư Nguyệt nâng cánh môi hồng nhẹ cười.
Triệu Tín Lãng cùng Dương Mục Phi nhìn nhau, đôi mắt sáng rực: “ Tạ Lâu chủ trọng dụng. Chúng thuộc hạ sẽ cố gắng hết sức.”
Tư Nguyệt mỉm cười, tiếp: “ Chương Mạch là ai?”
Từ trong hàng Thập nhị tinh tú, một lão nhân khỏang sáu mươi, tay cầm tẩu thuốc bước lên: “ Có thuộc hạ.”
“ Ta nghe nói ngươi rất thích nông gia. Nay việc phát triển bốn thôn trang Cự Vân ngươi có hứng thú hay không?”
Đôi mắt già nua của Chương Mạch rạng lên tia sáng, phi thường phấn khởi: “ Tạ Lâu chủ, thuộc hạ sẽ cố gắng hết sức.”
“ Tốt, ngươi bàn lại với Chu Tiêu bên Cự Vân thôn kia trước, những quyển sách ta truyền cũng nên đọc qua.” Tư Nguyệt cười, mâu phượng dừng lại trên người nam nhân mang y phục màu xám đứng cạnh Chương Mạch: “ Ngươi là Từ Thiên?”
Nam nhân giật mình, chậm rãi bước hai bước: “ Vâng.”
Tư Nguyệt hướng Minh Nguỵêt Hải nói: “ Minh Nguyệt Hải, ngươi hãy cùng Từ Thiên quản lí số sách Nguyệt gia. Hi vọng sẽ hợp tác tốt.”
Minh Nguỵêt Hải nhìn Từ Thiên, cả hai cùng gật đầu, khóe môi nở rộ.
“ Cổ Phi, Mạc Thương nghe lệnh!” Tư Nguyệt thu liễm tà áo, trầm giọng nói.
Cổ Phi cùng Mạc Thương lên tiếng: “ Có.”
“ Bắt đầu từ bây giờ việc huấn luyện sát thủ sẽ do các ngươi đảm nhiệm. Sống hay chết đều do các ngươi quyết định.”
“ Tuân mệnh.”
“ Trầm hộ pháp, Còn ngươi?” Tư Nguyệt cười khẽ.
Hạ Lan Tích Vũ từ tốn nói: “ Ta chỉ nghiên cứu hương, cùng hắn và ngươi.”
Hắn ở đây hiển nhiên là Tử Đàm. Còn ngươi ý chỉ Tư Nguyệt. Nàng mỉm cười: “ Tử Đàm, ngươi cùng Trầm hộ pháp chuyên tâm điều chế hương liệu.”
Tử Đàm nhìn Hạ Lan Tích Vũ, gật đầu: “ Được.”
“ Tất cả mọi người, ai làm việc nấy. Cảm thấy cần người nào liền trình lên, ta sẽ phê chuẩn. Ai muốn công việc gì cũng báo lại, ta tuyệt nhiên không thiên vị. Đồng thời, ta lấy họ của sư phụ một chữ Lạc. Tên gọi Tẫn Thiên. Kẻ nào thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.” Tư Nguyệt đứng dậy nâng thanh hắc ngọc phiến lên cao, ý cười sâu như biển.
“ Lâu chủ, kinh thiên vĩ địa, hồng phúc tề thiên!!!”
Trong hôm đó, tin tức Thiên Hải Lâu lập tân Lâu chủ truyền khắp giang hồ. Có kẻ nói nàng là một nữ nhân xinh đẹp như thiên tiên, nụ cười tựa ma quỷ. Có người lại bảo nữ nhân đó vô cùng xấu xí, cổ quái. Lời đồn lan rộng, tốt có xấu có, chỉ có một điều là chắc chắn. Nữ nhân lấy tên Lạc Tẫn Thiên. Cuồng vọng sóan ngôi của trời.
Phố Hoa Trung Chân về đêm vô cùng náo nhiệt, hai bên đèn hóa giăng sáng rợp, mùi phấn hương từ muôn ngả ùa về, hỗn tạp. Những kỹ viện, sòng bạc vang lên tiếng nhạc rổn rảng như ngày hội, mấy vị cô nương son phấn thơm nức vẫy vẫy đưa đón khách nhân qua đường kèm theo mấy giọng lả lướt, yểu điệu.
Tư Nguyệt vận áo ngòai bạch y, bên trong là bộ trường bào thanh thiên. Tóc búi, mắt trầm, nhàn nhạt mỉm cười. Đi sau nàng là Tử Đàm đang đẩy chiếc xe lăn, người trên xe lăn không ai khác, Trầm hộ pháp – Hạ Lan Tích Vũ. Tiếp đó là Hạ Trác và Mạc Thương nét mặt bình thản.
Trước khi đi, Lão nhân Lạc Thanh Dương khảng khái nói: “ Các ngươi muốn chém., muốn giết gì tên Hàn tiểu tử đó cũng được. Miễn sao đem xác về làm chứng cứ.” Ông vừa nói vừa phá tan cái hầm rượu của Hạ Trác chia cho tất cả nhân huynh đệ trên dưới Thiên Hải Lâu để ăn mừng.
Hạ Lan Tích Vũ xưa này hoặc là kinh doanh, buôn bán hoặc là điều chế hương liệu chứ chưa bao giờ đến nơi tầm hoa vấn liễu. Hắn cau mày: “ Tại sao ta phải đi cùng?”
Tư Nguyệt nháy mắt với một nữ nhận vận tà áo lụa mỏng màu vàng sáng bên cửa thanh lâu, chậm rãi trả lời: “ Vì chỉ có ngươi mới biết mặt Hàn Dực.”
“ Thiên Hải Lâu đâu phải chỉ có ta biết.” Hà Lan Tích Vũ nhíu mày càng sâu.
Tư Nguyệt dùng hắc ngọc phiến nâng gò má một nữ tử bên đường, cười: “ Lũ kia bị biến thành sâu rượu cả rồi.”
Hạ Lan Tích Vũ nhìn nàng, lắc đầu.
Trước cửa Bách Hoa Lâu, yến oanh nô nức, quần là áo lụa lả lướt mời gọi. Bách Hoa Lâu là một trong tứ đại danh lâu của kinh thành, từ mỹ thực, mỹ tưởu cho đến mỹ nhân đều vô cùng hảo hạng. Khách nhân đến đây thưởng nghệ lại thưởng mỹ nữ, một phút say quên cả đường về. Đã vậy, hôm nay là ngày đấu giá hoa khôi nên Bách Hoa Lâu vốn đã đông càng thêm náo nhiệt.
Giữa sảnh Bách Hoa Lâu dựng lên một đài trúc khá cao, vây quanh là những mảnh rèm lụa ngũ sắc, rực rỡ.
Tư Nguyệt chọn một bộ bàn tử đàn điêu khắc mẫu đơn gần đài trúc để tiện nới rộng tầm nhìn, nàng chậm rãi lướt qua từng khuôn mặt đã xuất hiện, khẽ nói với Hạ Lan Tích Vũ: “ Có không?”
“ Không.” Hạ Lan Tích Vũ nhắm mắt dưỡng thần.
Tư Nguyệt nhấp trà, cười mỉm: “ Tích Vũ, ngươi với Tử Đàm a~ chúng ta đi kỹ viện thưởng hoa chứ không phải đi đám ma đâu, không khéo Tú bà xách chổi đuổi đi đấy.”
Tử Đàm ấp úng, cúi mặt nhìn mũi giày.
Một hồng y nữ tử lả lướt bước đến, đôi mắt sáng rực tựa vào người Tư Nguyệt: “ Không biết mấy vị công tử dùng gì?”
Tư Nguyệt cười nhẹ, dùng ngón tay đẹp như ngọc nâng chiếc cằm thon nhỏ của hồng y nữ tử, giọng nói dịu dàng: “ Nàng nghĩ bổn công tử thích nhất là thứ gì?”
“ Công tử ghét quá đi
” Hồng y nữ tử cười yểu điệu, thân liễu như muốn bám chặt lấy Tư Nguyệt.
Khóe môi Hạ Lan Tích Vũ cùng Tử Đàm co giật mãnh liệt.
“ Ngạo Nhi!!!” Tô Minh Ly từ đâu chui ra kêu lên một tiếng song chạy đến bàn của Tư Nguyệt. Khuôn mặt đang cười chợt ngưng trọng.
Lúc này, hồng y nữ tử kia dường như đã ngồi hẳn vào lòng Tư Nguyệt, ma trảo vập vờn, bờ môi son đỏ rực chu chu lên.
Hạ Trác lắc đầu thở dài, bước đến vỗ vỗ vai Tô Minh Ly rồi đặt hắn ngồi xuống ghế: “ Bình tĩnh.”
Tư Nguyệt tặc lưỡi, bảo hồng y nữ tử lui ra. Nàng ta nuối tiếc nhét vào người Tư Nguyệt cái khăn tay hồng phấn, uyển chuyển rời đi. Tư Nguyệt liếc Tô Minh Ly, bình thản nói: “ Ta là nữ nhân, không cần hỏi.”
Tô Minh Ly khóc không ra nước mắt!
Tư Nguyệt lơ đãng nhìn xung quanh. Tầm mắt dời đến bên cửa, một nam nhân vận lục y màu nhạt, mái tóc búi kim quan, môi cười như không đang bước vào. Khóe môi Tư Nguyệt khẽ nâng lên, không ngờ hắn cũng tới chỗ trăng hoa này.
Vệ Tử Lăng bước vào thanh lâu đã cảm thấy đạo ánh mắt của Tư Nguyệt, khuôn mặt nàng không hiểu sao thay đổi rất nhiều nhưng mâu phượng xám tro kia...hắn tuyệt nhiên không thể nào quên được.
Thất Vương gia – Vệ Tử Ly mấy ngày đi khảo sát phía Nam nên không nhận ra Tư Nguyệt, hơi nhíu mày: “ Lục ca, là người quen sao?”
Vệ Tử Lăng cười: “ Có lẽ.” Hắn ung dung bước về phía Tư Nguyệt, nở nụ cười: “ Xin chào.”
Tư Nguyệt nhàn nhạt: “ Chào, thật trùng hợp.”
Vệ Tử Lăng híp mắt cười. Một tiểu thư khuê các đến kỹ viện, còn nói là trùng hợp, trên đời chắc chỉ có mình nàng. Hắn tiếp: “ Không biết ta có thể ngồi cùng bàn không?”
Hạ Trác đưa mắt dò xét nam nhân vận lục y, cảm thấy hắn khá quen lại không nhớ ra. Thế nhưng, ngạo khí từ người này thực không thể xem thường. Hạ Trác phẩy quạt, cười: “ Chúng ta còn rất nhiều bằng hữu chưa đến, không còn chỗ trống.”
Vệ Tử Ly nhăn mặt muốn lên tiếng. Vệ Tử Lăng nhẹ giọng: “ Hiện tại thật đông, hay là khi nào bằng hữu các vị đến ta liền đi.” Nói xong không đợi ai đồng ý hắn liền ngồi xuống.
Nam nhân này mặt cũng thật dày!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu
Lạc Tuyết
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu - Lạc Tuyết
https://isach.info/story.php?story=lanh_nu_thap_nhi_phu__lac_tuyet