Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khuất Phục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23: Loạn
C
ô bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Say rượu, mắt còn chưa mở hẳn, cảm giác đầu tiên chính là đầu đau muốn nứt ra. Theo thói quen tay với chiếc điện thoại ở đầu giường, không với được, điện thoại vẫn đang vang.
Cố gắng lần theo tiếng chuông, lật người, lại không ngờ, cả người và chăn đều rơi vào trong ngực một người đàn ông.
Đàn ông? Không sai …Bởi vì dưới lòng bàn tay cô, là cơ bụng rắn chắc, bàn tay lần theo bắp thịt nhấp nhô.
Cảm giác cũng không tệ lắm, rắn chắc còn có tính đàn hồi lại mịn màng …
Nhan Loan Loan rốt cuộc cũng ý thức được cái gì, mở to mắt, thứ đầu tiên nhìn thấy là gương mặt tuấn mĩ tựa như vị thần của Hoàng Phủ Triệt, đôi con ngươi sáng chói như tinh tú của anh, sau đó là nụ cười mơ hồ bên khoé môi anh.
“Này – điện thoại ở đây.”
Hoàng Phủ Triệt một tay chống đầu nằm nghiêng người bên cạnh cô, trong tay cầm điện thoại di động của cô, lắc lư trước mắt cô.
Nhan Loan Loan kinh ngạc, vẻ mặt mờ mịt, thật là đáng yêu.
Cô ngơ ngác, nhận lấy điện thoại, nhấn phím “Gọi”.
“Xin hỏi là ai?”
Ư a a mấy tiếng, cô cúp điện thoại. Đôi con ngươi long lanh mở to, nhìn hắn không hề chớp mắt, Hoàng Phủ Triệt nhướng mày, vỗ vỗ tay trước mặt cô mấy cái, thành công gọi lực chú ý của cô trở về.
“Còn chưa tỉnh? Nếu không em có thể sờ thêm cái nữa, xác định anh không phải là ảo giác của em.”
Nhan Loan Loan kích động, vùi mặt vào lớp chăn mềm. “ Anh … Tại sao lại ở đây?”
“Vậy em nghĩ anh nên ở đâu?” Hoàng Phủ Triệt lật người xuống giường, anh cũng đang trần như nhộng. Bờ lưng rộng rãi, thắt lưng rắn rỏi, phần bắp thịt ở lưng theo động tác kéo duỗi mà khẽ động. Thật may là dưới người anh mặc một cái quần dài cotton màu xám tro nhạt.
Khác với lớp tây trang thẳng thớm gọn gàng ngày thường, cả người anh tản ra hơi thở đàn ông hiếm thấy. Lớp vải mềm mại lại mỏng, lộ ra miếng xương hông, ánh sáng bên ngoài chiếu vào người của Hoàng Phủ Triệt, tay thuận nắm chặt một chỗ, đốt thuốc.
Phảng phất làn khói mù, phảng phất những tia sáng, tựa như những bức tượng thần sáp vàng Phnôm Pênh. Nhan Loan Loan nằm trên giường không chớp mắt, chợt có cảm giác đẹp mắt. Người đàn ông này, mặc kệ lúc nào nhìn thấy, đều xuất sắc như thế, hấp dẫn mê người đến thế.
Hơn nữa Hoàng Phủ Triệt vẫn ung nhàn tựa vào nơi đó, nhận thấy được ánh mắt của cô, lười biếng giương mắt, khoé miệng ngậm lấy điếu thuốc khẽ nhếch lên lộ nụ cười bỡn cợt yếu ớt.
“Định nằm trên giường một ngày à, anh bị em sai cả đêm, cũng không giống em, chẳng có chút tinh thần gì.”
Nhan Loan Loan chẳng kịp xấu hổ nữa, trong đầu xông ra 4 chữ: say rượu mất trí!
Tối qua, cô nhỉ nhớ cô đi uống rượu, bị người ta bắt uống rất nhiều, trong lúc hoảng hốt dường như đã thấy Hoàng Phủ Triệt, sau đó, sau đó thì cái gì cũng không nhớ ….
Sau đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cô không cần nhìn cũng biết.
….Nhưng là, ngoài nhức đầu, dạ dày không thoải mái ra, trên người cô cũng không có bất kì cảm giác nào khác. Cô không cách nào xác định được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hoàng Phủ Triệt cố ý trêu cô, nói chuyện khá mờ ám: “ Không nghĩ ra? Ai…..Anh cho là chỉ có đàn ông muốn trốn những chuyện như vầy, không ngờ phụ nữ cũng thế.”
Nhan Loan Loan bị nét mặt của anh chọc cười, đánh giá bốn phía xung quanh, chỉ nhìn mấy lần đã xác định được, đây là nhà anh. Phong cách bố trí và bản thân anh đều giống nhau, lành lạnh, như làn nước trong suốt.
Cô cuộn mình trong ra giường. “ Cho em mượn phòng tắm một chút, lát nữa chúng ta nói đến việc khắc phục hậu quả.”
….
Cô chói lọi bước ra ngoài, mặc áo sơ mi của anh.
Áo sơ mi của đàn ông được mặc trên người phụ nữ, luôn luôn là sự kết hợp gợi cảm nhất. Quần áo và đồ lót của cô cũng đã được đem đi giặt khô, chiếc áo sơ mi khá lớn so với cô, chân đã mất hết cảm giác, không cảm giác được sự an toàn.
Cô không thường dùng máy sấy, xoã mái tóc hãy còn ướt sũng trên vai.
“Uống cái này đi, đầu sẽ đỡ nhức hơn một chút.” Đưa cho cô một chiếc ly không rõ là nước gì, nhìn cô uống hết, anh lại tiến vào phòng bếp.
Nhan Loan Loan không biết vị thiếu gia này vẫn biết nấu ăn, nhìn bữa sáng tinh xảo được sắp trên bàn, kinh ngạc một phen, hơn nữa mùi vị thật sự cũng không tệ,
Ăn uống no đủ, cô phát hiện anh còn ở nhà. “ Anh không cần đi làm sao?”
“Nghỉ ngơi.” Hoàng Phủ Triệp khép laptop lại, đôi tròng mắt đen quét qua cổ áo mở rộng của cô, đôi chân trắng nõn dưới áo sơ mi.
Nhan Loan Loan bị anh nhìn có chút không thoải mái, liền ho một tiếng.
“Này, ừ …. Tối qua, em …”
“Em? Em giày vò anh đến tận sáng.” Anh bất lực nói. “ Anh không biết thì ra em sẽ dính chặt như vậy.”
Sắc mặt Nhan Loan Loan hồng đi, rất nhanh lại bình tĩnh, tự nhiên trở lại. Cô biết những cô gái khác có lẽ sẽ thẹn thùng, có lẽ sẽ tức giận, nhưng cô không làm được.
“Cảm giác thế nào? So với những người phụ nữ trước kia của anh thế nào?”
Sâu trong tròng mắt đen của Hoàng Phủ Triệt bắn ra một tia sáng, hơi trầm ngâm, đề ra đáp án.
“Rất … khác so với những người khác, chỉ là tối qua em say quá, anh đề nghị chúng ta làm lại một lần nữa khi em tỉnh táo, có như vậy, em cũng có thể so sánh xem, anh với những người đàn ông khác khác nhau thế nào.”
“….Em nghĩ không cần nữa, nếu em cái gì cũng không nhớ rõ, chỉ sợ cũng không có gì khác nhau cả.” Nhan Loan Loan cố ý không nhìn vào mắt anh, xoay người đi lấy nước.
Mới đi được mấy bước, liền bị anh kéo lại, ngã vào lòng anh. Trên đỉnh đầu là giọng nói đanh thép của anh.
“Người phụ nữ này, thật không đáng yêu.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khuất Phục
Tâm Thường
Khuất Phục - Tâm Thường
https://isach.info/story.php?story=khuat_phuc__tam_thuong