Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khoan Thai Đến Chậm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23: Sao Hỏa Trong Kí Túc Xá
H
iện giờ đầu óc San San trống rỗng, ý thức đã bay lên chín tầng mây, cộng thêm việc bị anh cắn khẽ, miệng vừa đau vừa tê ngứa, sau đó trái tim cũng đập loạn xạ, cực kì sợ hãi. Hàm răng cắn lại thật chặt, cả người cũng cứng ngắc, Hàn Cố Diễn cố gắng dỗ dành, sau nửa ngày vẫn không thể xâm nhập vào được, San San ở bên dưới căng cứng như một con cá gỗ, “Em chủ động một chút xem nào!” Hàn Cố Diễn thật là quá khó hầu hạ, San San nhắm mắt lại, tâm trí bị câu nói của anh kéo trở lại, rốt cuộc có nên hành động hay vẫn bất động đây? Trong lòng San San vừa do dự vừa buộc bực, nghĩ ngợi một lát rồi oán giận cắn lên miệng của anh một cái, ai bảo anh cứ thích bắt nạt cô.
Như vậy mới tốt! Hàn Cố Diễn đâu chịu bỏ qua cơ hội này, cô hơi mở miệng ra anh liền nhanh chóng luồn vào, đầu lưỡi linh hoạt đảo một vòng trong miệng cô. bàn tay cũng chậm rãi vòng ngang qua hông cô, một tay khác vòng qua đầu cô, dịu dàng nhưng không mất đi vẻ ngang tàng kéo cô sát lại gần.
Nụ hôn bắt đầu rồi lại rơi vào mộng đẹp. Chính là hương vị này, Hàn Cố Diễn nhịn không được phát ra tiếng thở dốc rên rỉ từ trong yết hầu, cơ thể căng cứng, hàng chân mày vì nụ hôn cũng nhíu lại, cuối cùng thẳng một đường, giống như đang làm gì đó để được sống, gương mặt vừa vui sướng lại vừa khổ sở. Vui sướng vì lại được nếm trải hương vị ngọt ngào nhiều lần hiện lên trong trí nhớ một lần nữa, khổ sở chính là đã nhịn lâu như vậy, nụ hôn nho nhỏ này chẳng những không thể giải được cơn khát mà ngược lại càng khiến anh khao khát hơn. Tựa như lục địa khô cạn đã lâu, vài giọt nước nhỏ xuống căn bản không thể giải quyết được gì, vô duyên vô cớ lại càng làm dâng lên nhiều dục vọng hơn.
Diệp San San bị anh hôn cho bảy choáng váng tám chóng mặt, đầu óc hỗn loạn, thân thể lại trở nên cực kì mẫm cảm, một tay của anh ôm ngang hông cô, cách lớp áo lạnh dày cộm nhưng dường như cũng cảm nhận được ngọn lửa nóng bỏng không ngừng kia, tay kia vốn đang đặt phía sau hông được một lúc cũng không an phận nữa, không ngừng di chuyển trên người cô. Không biết sao lại như vậy, San San lại nhớ lên câu nói kinh điển “Mọi đôi tình nhân đều kiss, nhưng kiss không nhất định là tình nhân”. Hiện giờ hai người bọn họ đang kiss nhưng không phải là tình nhân! Nghĩ đến đây, San San không khỏi mất đi hào hứng, đầu cũng không ngừng né tránh, muốn qua loa chấm dứt nó.
“Em làm gì thế!” Hàn Cố Diễn phát hiện ra ngày cô không ổn, vừa hung ác lại vừa dây dưa chấm dứt nụ hôn khó chia lìa, lúc này mới khàn khàn giọng, rất không vui hỏi.
“Em…” San San há to miệng, giọng nói rất kì quặc, trong nhất thời cũng không biết phải nói gì nữa.
“Không nói à!” Hàn Cố Diễn thấy dáng vẻ ngơ ngác ngây thơ của cô, tâm trạng cực kì tốt, lại mạnh mẽ ôm chầm lấy cô, dùng sức ôm thật chặt, “Chúng ta làm tiếp chuyện xấu kia đi!” Hàn Cố Diễn gặm cắn lỗ tai của cô, cắn vài ngụm thuận thế trượt xuống dưới, không nặng không nhẹ cắn lên cổ cô.
Từ nhỏ đến lớn tiểu sử tình yêu của San San vốn thiếu thốn, cùng lắm chỉ có một đoạn tiểu sử ngắn với Hà Kiệt, làm sao có thể là đối thủ của Hàn Cố Diễn, bị anh trêu chọc như vậy, cả người cũng sắp hôn mê tới nơi, nếu anh không quấn quýt ôm ấp cô, lúc này sợ là cô đã xụi lơ trên sàn nhà, thân thể như thế, đầu óc lại càng như vậy. Anh nỉ non nói, cô không thể nghe ra chữ nào, chỉ cảm thấy anh lại đang giở trò xấu xa. Thật không ngờ tới Hàn Cố Diễn là người coi trọng thanh danh như vậy, một scandal nho nhỏ đã làm cho anh nổi giận vậy rồi, San San nhìn tình huống trước mắt, chuyện xảy ra ở đây cũng xem như là scandal, đây rõ ràng là sự thật rành rành mà.
“Cách tốt nhất để phá vỡ tin đồn, có biết là gì không?” Hàn Cố Diễn gặm cắn cổ của cô, chỗ đó đã nổi lên một mảng hồng hồng, rồi lại chậm rãi dời sang miệng cô, khẽ cắn vài ngụm.
“Không…không,…không biết…” Diệp San San bị anh chọc phá từng tấc da thịt như vậy, tay liều mạng nắm lấy góc áo của anh, giống như một con quỷ bị ngâm nước lâu ngày thật vất vả mới bám được một khúc gỗ, làm gì còn tâm trạng mà nghe anh nói cách này cách kia.
“Đùa lâu hóa thật.” Môi Hàn Cố Diễn lại dán lên môi của San San, “Cho nên…”
Hàn Cố Diễn lại dán môi lên, nói thì thào, toàn bộ câu kế tiếp đều nuốt vào trong miệng, “Cho nên cái gì?” San San thở nhẹ hỏi.
Hàn Cố Diễn lại cắn cô một ngụm, “Thật là ngốc!” Không thèm nói nhảm với cô nữa, lại hung hăng hôn cô.
Cho nên thế nào?
San San rất muốn hỏi anh nhưng miệng lại bị anh che mất rồi, đầu óc cũng không còn tỉnh táo, cả người như bị ngâm nước, chìm chìm nổi nổi khiến cho cô chỉ có thể ra sức vòng tay qua cổ anh, giống như làm vậy mới có thể bám lấy một thứ gì đó, trong lòng cũng dâng lên một cảm xúc tê dại, cảm giác rất lạ lẫm, làm cho cô rất muốn buông anh ra, trở lại bình thường nhưng anh nào có dễ dàng buông tha để cô chạy thoát như vậy, vừa phát hiện cánh tay cô khẽ buông lỏng một chút thì lập tức dùng sức bế thốc cô lên, cuối cùng mũi chân cũng không chạm đất nữa, cô chỉ có thể dựa vào sức mạnh của anh mới không bị ngã xuống.
Hôn một lúc cũng thấy mệt, một lúc lâu Hàn Cố Diễn cũng cảm thấy cánh tay ê ẩm, nhưng trong lòng vẫn còn hào hứng, bỏ ra nhiều thời gian như vậy, rất thật lòng nhưng lại không thể bắt được, mang theo tâm trạng bất an, cho đến hôm nay mới có chút tiến triển cho nên cánh tay có mỏi cũng biến thành chuyện râu ria, anh không muốn buông cô ra.
Thật lâu sau hai người mới tách ra, San San xê dịch thân thể, hai chân chạm vào sàn nhà một lần nữa nhưng eo vẫn bị ôm, ôm cũng tốt, cô cảm thấy bây giờ toàn thân mềm nhũn như không, giống như anh vừa đặt tay xuống thì chính cô sẽ co quắp lại, sau đó xụi lơ trên mặt đất, chưa bao giờ biết thì ra hôn môi cũng có thể kịch liệt như vậy, cô nhịn không được lại nghĩ đây là mơ nhưng mà ở trong mơ cũng sẽ không quay cuồng như vậy, tâm trí của cô bị đốt thành mây khói, chỉ còn lại thân thể dây dưa cùng anh.
“Sao không nói gì nữa?” Hàn Cố Diễn tỉnh táo lại sau chốc lát, đến khi không còn thở hổn hển nữa mới bắt đầu trêu chọc cô. Lúc này dáng vẻ của cô trông như một cô vợ nhỏ biết vâng lời đang ấm ức, khuôn mặt cực kì xinh đẹp, bây giờ trong vẻ xinh đẹp kia lại mang theo một chút yêu kiều mị hoặc làm cho anh cảm thấy ngọn lửa trong người lại bừng lên, thật sự rất muốn trêu chọc cô.
San San khép hờ mắt, không dám nhìn anh, anh nhịn nửa ngày rốt cuộc không nhịn được nữa, một tay nâng cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt lấp lánh như ánh sao của cô, “Sợ rồi à?”
San San vừa nghe thấy thì nhịn không được điên cuồng gật đầu, suy nghĩ một lát lại thấy không đúng, lại nhanh chóng lắc đầu, thấy đôi mắt Hàn Cố Diễn híp lại, vẻ mặt như đang tìm tòi nghiên cứu, lại nhanh chóng gật đầu, cuối cùng thật sự không nhịn được mới sợ hãi mở miệng, “Thầy Hàn…”
“Đang hỏi em đó!” Hàn Cố Diễn thấy dáng vẻ đần độn của cô đã cảm thấy buồn cười, nhịn không được lại ôm lấy cô, “Đừng sợ anh, hửm!”
Diệp San San bị anh ôm vào lồng ngực, khép hờ mắt chôn trong ngực anh, nói chuyện cũng ấp úng, lúc thì không lên tiếng, lúc thì khẽ gật đầu.
Lúc này trống ngực của Diệp San San đập liên hồi, từng dây thần kinh cũng chấn động, ngay sau đó nhịp tim của Hàn Cố Diễn cũng đập nhanh theo, “Muộn rồi, anh đưa em về!”
Hai người bọn họ đi rất lề mề, thời gian cũng trôi qua thật chậm. San San cảm thấy mình đã bỏ sót một thứ đồ gì đó rất quan trọng, nhưng lúc này cũng không phải thời cơ tốt để suy nghĩ điều gì, bất kể cô có suy nghĩ gì thì cuối cùng cũng chỉ nghĩ đến nụ hôn kia của Hàn Cố Diễn, sau đó đầu lại rối tinh rối mù lên, kết quả tất nhiên là không thể nghĩ được gì nữa.
Hàn Cố Diễn đưa cô đến trước lầu kí túc xá, buổi tối vừa đến thời điểm này thì dưới lầu kí túc xá đều có vài cặp uyên ương, dáng vẻ khó khăn chia lìa của mấy cặp yêu đương, dáng vẻ này giống như nếu phải trở về thì quả thực ngày mai sẽ phải lên pháp trường vậy. Hàn Cố Diễn cũng từng là sinh viên, nhìn thấy tình huống này thì trong lòng cũng hiểu rõ, nhưng lại cảm thấy buồn cười, hôm nay trở về thì ngày mai lại có thể gặp nhau, có lưu luyến không rời như vậy thì cũng không phải cũng phải về ngủ thôi sao.
Dưới lầu kí túc xá có thể đỗ xe nhưng Hàn Cố Diễn sợ lúc này mà nghênh ngang đỗ xe dưới lầu phòng cô thì sẽ khiến mọi người chú ý nên ngừng ở một khúc cua cách kí túc xá khoảng 20m, ở đây ánh sáng mờ ảo, đúng là cũng có vài đôi tình nhân lôi kéo tay nhau nói lời tâm tình.
“Tự mình đi về, được không?” Hàn Cố Diễn đỗ xe xong xuôi thì hỏi San San ngồi bên cạnh.
Có cài gì mà không được, cô cũng không phải bị mù đường, Diệp San San gật đầu, muốn mở cửa xuống xe. Hàn Cố Diễn vừa thấy thế, mới vừa rồi còn cười người ta không nỡ chia lìa, trong nháy mắt đổi thành chính mình lại cũng thấy không nỡ, không khỏi kéo tay cô lại.
“Hử?” Diệp San San bị anh kéo tay lại, quay người về phía anh, dừng lại.
Hàn Cố Diễn lại hạ thấp người, khom tới chạm một cái vào môi cô rồi nói: “Nghỉ ngơi thật tốt!”
Không có việc gì tự nhiên lại bới ra, San San vốn đã bình tĩnh lại, giờ bị anh lay động lại trở nên kích động, gò má hiện lên hai đóa hoa hồng nhỏ. Cũng không dám nhìn vào mặt anh, vội vàng mở cửa xe nhanh chóng bỏ chạy.
Mấy bạn học đang đứng đó thấy có xe, không cần bàn cãi ai cũng vô cùng tò mò đứng đó, muộn như vậy mà còn có xe tới, đến tột cùng là thần thánh phương nào thế? Lại nhìn thấy Diệp San San nhảy xuống từ trên xe, sau đó chạy lên lầu kí túc xá như một trận gió.
Mấy đôi tình nhân vô cùng ăn ý đều nhìn chằm chằm vào bóng lưng Diệp San San, thẳng đến khi biến mất chẳng nhìn thấy gì nữa, sau đó liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đều lóa sáng, ánh sáng kia rõ ràng còn mang theo một vẻ tò mò, tất nhiên đó gọi là – nhiều chuyện!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khoan Thai Đến Chậm
Du Du Tai
Khoan Thai Đến Chậm - Du Du Tai
https://isach.info/story.php?story=khoan_thai_den_cham__du_du_tai