Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỉ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23
C
hương 23: Cú đòn cảnh cáo
Cô có cảm giác mình vẫn chỉ đang ở vạch xuất phát, như lúc đặt bước chân đầu tiên vào đây, tất cả đều nhìn cô nhưng thật chất là quay lưng vớicô …
*
Căng-tin luôn là nơi “ đáng yêu ” nhất ở TrungAnh. Thực đơn phong phú cám dỗ được cả những học sinh khó tính nhất vàthật tâm lí khi phục vụ luôn đồ ăn chay.
Dành hết buổi trưa để măm thử vài món có ích cho việc giảm cân, Đông Vy chợt nhận ra cô bạn mập quá giống cô.
Thay vì chọn chế độ ăn uống luyện tập khoa học, Tuệ Anh lại tuyệt thực như cô đã từng …
Biết mình sai lầm nhưng vẫn làm vì muốn rũ bỏ số cân nặng thừa thải một cách nhanh nhất!
Đông Vy ba năm về trước đã thế, cô mập và nghiện đồ ngọt đến mức lúc ngủ, bánh kẹo vẫn đặt bên người.
Không ai phàn nàn về điều này, thậm chí ông bà ngoại còn thường xuyênmua socôla cho cô cứ như muốn cô mập thêm Mẹ thì sao cũng được, chưa bao giờ mẹ tỏ thái độ trước những gì thuộc về cô. Mẹ thương Đông Vy lắmnhưng mẹ không đủ sức đối diện với đứa con gái bé bỏng ấy. Nét mặtthanh tú của cô giống với ba, trán nhỏ trắng muốt, chiếc mũi thon gọn và bờ má hơi xương. Mẹ luôn thấy ba qua Đông Vy nên cảm xúc của mẹ thườngbị vỡ ra, quay mặt đi không nhìn cô nữa.
Đông Vy mập lên nhiềunên gương mặt phúng phính hẳn, mỗi ngón tay đều múp míp. Cô gái nhỏ đãkhông còn giống ba nữa. Cô giữ nguyên thân hình ấy cho đến lúc về ở vớidì. Những ngày tháng khốn khó đã rút sạch năng lượng của cô và chỉ đểlại thân hình gầy nhom.
Dù thế, Đông Vy vẫn luôn gặm bánh mì đen. Cô sẽ không để bất kỳ điều gì thuộc về quá khứ lặp lại trong tương lai nữa!
Đông Vy rất lo lắng cho cô bạn mập, kẻ ngốc ấy nghỉ học hai hôm naytrong lúc kỳ thi đã cận kề. Tuy Tuệ Anh giỏi nhưng rủi ro muốn đến thìsẽ đến, không ai lường trước được cả.
Như lúc này đây …
- A! Em không sao chứ?
Hạ An cuống quít vơ khăn giấy lau nước sốt sền sệt mà cô vừa đánh đổ lên váy đồng phục của Đông Vy.
- Không sao chị.
Cô gái nhỏ lắc đầu với nỗi thất vọng ghê gớm, đôi chân đã trở nên cứng ngắc.
- Chị ăn đi. Em tự làm được rồi!
- Để chị giúp.
- Em bảo em tự làm!
Đông Vy gắt, đẩy nhẹ cánh tay Hạ An. Cô còn muốn hét lên tại sao chịghét.Vì tiếp xúc với người giả tạo, ta không thể nào sống thật với mình …
- Em đi khách sạn gì cơ?
Đông Vy xốc lại bìnhtĩnh, lúc này đây, cô biết mình phải trưng ra bộ mặt ngạc nhiên như vừanghe một câu đùa cợt để bẻ ngoặt tình huống này.
- Gã trungniên ấy, cô bảo đi với tôi với Tuệ Anh rất phiền phức. Tôi làm sao biết được cô thích chơi bời như thế, tôi ngăn cản cô, có gì là sai?
Đông Vy đứng vụt dây theo phản xạ, nhìn Hạ An trong câm lặng. Qua nét mặt là những mâu thuẫn, giằng xé …
Hạ An vờ bịt miệng như vừa tiết lộ một tin động trời nằm ngoài ý muốn, chóp mũi nhỏ nhọn chợt bộc lộ chất phù thủy.
- Đùa không vui!
Đông Vy thật bình tĩnh đáp trả. Cần gì naonúng, cần gì thanh minh biện bạch. Thời gian cô đến Trung Anh tuy khôngdài nhưng đủ để người sáng suốt nhìn nhận nhân phẩm của cô.
- Ai nói đùa! Cô định chối về đêm hôm ấy không? Tôi có cần nhắc lại tên khách sạn cho cô nhớ?
Lời khẳng định đầy chắc nịch của Hạ An đã đẩy những ngờ vực từ mơ hồsang cao trào. Hàng loạt cái đầu cùng lúc ngoảnh về phía cô nữ sinh nhỏ. Một vài bạn học không ngần ngại đi thẳng vào vấn đề.
- Đông Vy, nói rõ đi!
- Cậu là thành viên ở đây rồi. Việc của cậu, chúng tôi cần biết vì nó có thể gây ảnh hưởng.
- Cậu có miệng đấy nhé! Chẳng ai ở đây cấm cậu nói cả.
Cơ thể Đông Vy lạnh toát, tay buông thuỗn đơ khi trí óc đã quá mệtnhoài. Cô có cảm giác mình vẫn chỉ đang ở vạch xuất phát, như lúc đặtbước chân đầu tiên vào đây, tất cả đều nhìn cô nhưng thật chất là quaylưng với cô …
- Im lặng sao? Ngầm thừa nhận sao?
- Nếu lời Hạ An đúng. Cô sẽ bị đuổi học.
Cô gái nhỏ vẫn đứng vững dù rất muốn gào to và bỏ quách cái học việnnày. Sự cố gắng của cô, ai thèm nhìn nhận nào? Không bị xếp vào 2 loại người hèn nhát và ấu trĩ kia thì sao, vẫn chẳng hòa nhập được! Giảithích làm gì nữa, họ vốn chỉ đợi lúc cô hở ra điểm yếu mà túm nắm, sauđó là ép cô tự rời khỏi đây …
Vung nhẹ tay để chiếc vòng vải phất phơ theo thói quen, Hạ An giấu sự đắc thắng vào trong, tỏ ra thông cảm.
- Em khó khăn gì, cứ nói. Ai ở đây cũng sẽ giúp em mà. Mỗi người mộthoàn cảnh, không ai đánh giá nhưng em hiểu rõ tập thể là thế nào không?
Một nữ sinh khác chen vào, gay gắt:
- Mọi hành vi của cậu sẽ vấy bẩn sang chúng tôi!
- Tệ thật. Tôi từng thương hại cậu.
- Thất vọng đấy cô bạn học bổng ạ.
Khó để nhịn nổi cách cư xử bầy đàn này, cô gái nhỏ hét lên với tất cả sự tức tối đang dồn nén sẵn:
- Im hết đi!!! Tôi không hề như vậy!
- Oh. Bình tĩnh lại nào.
Một bàn tay đặt trên vai gầy của cô nữ sinh nhỏ, một giọng nói êm mượt tựa dải lụa được tung vào không trung.
- Hiểu nhầm rồi. Hôm ấy, tôi cùng Đông Vy xem phim hơi khuya!
Thanh Ngân cười mỉa, những gì vừa diễn ra ở căng tin thật quá lố bịch.
Hạ An là kẻ ngốc nhất khi cố tình quy chụp vào Đông Vy cái danh gái hư!
Đành rằng sẽ có người tin và hùa theo nhưng chỉ cần một lý lẽ đã có thể đánh tan đám người đó.
Cuối cùng, kẻ xướng ra lại là kẻ ê chề!
Thanh Ngân chợt lắng tai nghe thật kỹ tiếng động phát ra từ phía sauđầy cảnh giác. Và một cú đập giáng mạnh vào đầu cô khi cô chưa kịp quayngười để nhìn vào kẻ đang bám đuôi.
Nhanh như chớp, mảng tối sầm phủ kín đôi mắt sắc sảo. Cô hoa khôi như thân cây bị đốn ngã đột ngột, quị hẳn trên mặt đất.
Bóng người cúi thấp xuống, thô bạo giật đi chiếc nơ xinh xắn từ mái tóc thơm ngát.
Khoảnh sân thư viện lạnh ngắt, vụ tấn công kỳ lạ này tuy diễn ra trongvùng ánh sáng nhưng sẽ chẳng ai biết tới khúc gỗ dính máu của nàng hoakhôi xinh đẹp …
Bóng người khuất sau hàng cây cảnh xanh lá vào lúc Thanh Ngân vùng dậy khỏi cơn choáng.
Cô bịt miệng vết thương còn tứa máu, mùi tanh hoà trộn vào hương thơmcỏ dại tạo nên sự đe doạ rình rập. Cô nàng nhìn quanh, nỗi sợ hãi đãhình thành và dần tăng.
Những lọn tóc buông xoã tự do bị hấttung bởi gió khiến cô thảng thốt. Chiếc nơ tóc cô lấy từ hộp quà bí mậtdưới ngăn bàn kia đã biến mất …
Thanh Ngân rùng mình, là bàn tay nào có thể hành động man rợ giữa ban ngày mà không chút e ngại!
Ôm đầu đau như sắp nổ tung, cô nữ sinh loạng choạng bò dậy, sửa lại bộ đồng phục dính bụi đất.
Phải xoá vết tích trước khi ai đó phát hiện và đem lại cho cô rắc rối.
Tự cô sẽ lao vào cuộc chơi mạo hiểm này. Nó sẽ là con đường tắt dẫn cô tới nhân vật bí ẩn này.
Cô hoa khôi ném vật đã nện thẳng đầu mình vào lùm cây. Những móng tay sơn màu đỏ đậm bấu chặt tấm thiệp xanh nhạt …
“ Học hỏi kẻ ăn xin đi! Đừng hèn hạ tới mức cướp đồ của người khác như thế. Tôi không dặn, cô cũng biết là mình phải ngậm miệng chứ?
Richard.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỉ
Linh Boo
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỉ - Linh Boo
https://isach.info/story.php?story=chiec_om_tu_vet_gio_qui__linh_boo