Chương 21
ặc vụ Shiftwell lao xuống mặt đường và cố tình trượt về phía trước, tạt đầu Grem và Acer. Cô đã đặt mình vào tình thế hiểm nguy để cứu Mater. Chẳng thể phanh lại, bọn chúng lật mình bay qua Holley và đáp xuống một chiếc xe xử lý chất thải. Đặc vụ Holley Shiftwell vừa nhận được vết lõm đầu tiên trong đời – cô đã có được nó trong lúc cứu bạn mình thoát khỏi hiểm nguy.
Rồi Holley mau chóng quay lại phía cậu bạn Mater, và quét bộ lọc khí của cậu. “Chúng ta phải gỡ quả bom ra khỏi người anh!”
“Bom ư?” Tia Chớp lặp lại, cuối cùng cũng để ý thấy quả bom bị cài vào người Mater.
“Ừ, chúng gắn quả bom này vào người tớ,” Mater phân trần. Đó là kế hoạch dự phòng của đám xe cà tàng để kết thúc Tia Chớp.
Tia Chớp đột nhiên hiểu tại sao Mater lại cố gắng thoát khỏi mình đến vậy.
“Mater,” cậu hỏi, “ai đã cài bom vào cậu thế?”
Ngay lúc đó, Giáo sư Z lăn tới. Toàn thân hắn bị cuốn chặt vào những sợi dây cáp của Finn, như thể Giáo sư đang bị xích.
“Ngươi!” Giáo sư Z rền rĩ khi trông thấy Tia Chớp.
Finn cắt ngang. “Vô hiệu quả bom ngay, Giáo sư Z!”
Nhưng hắn chỉ cười giễu cợt. “Tất cả các người đều ngớ ngẩn vậy sao? Nó được kích hoạt bằng giọng nói. Ngày nay, thứ gì mà chẳng kích hoạt bằng giọng nói chứ.”
Mater từng có chút kinh nghiệm với trò kích hoạt bằng giọng nói này. Cậu nhảy lên và ra lệnh, “Vô hiệu! Vô hiệu!”
Tên Giáo sư phá lên cười khoái trá khi thấy vẻ mặt kinh hoàng của mọi người. Giọng nói của Mater đã kích hoạt một bộ đếm của quả bom. Họ có bốn phút – đếm ngược – trước khi quả bom phát nổ.
“Ô, ta đã quên nói rằng quả bom chỉ có thể vô hiệu bởi người kích hoạt nó ư?” Giáo sư Z tỏ vẻ ngây thơ hỏi.
Holley chĩa súng vào lưới tản nhiệt của tên Giáo sư. “Nói đi!” cô ra lệnh cho hắn.
“Vô hiệu,” Giáo sư Z điềm tĩnh nói. Quả bom đột ngột bị rút bớt đi một phút. Chưa đầy ba phút nữa nó sẽ phát nổ. “Ta không phải người đã kích hoạt nó. Có ai muốn thử không?”
Holley quay sang Giáo sư Z và hạ hắn bằng súng sốc điện.
Finn mỗi lúc một đánh giá cao Holley hơn. “Cô đọc được ý của tôi đấy,” anh nói với cô khi gã Giáo sư đổ gục xuống đường.
Nhưng quả bom vẫn đang tíc tắc đếm lùi.
“Chúng ta làm gì bây giờ?” Tia Chớp lo lắng hỏi.
“Đơn giản thôi, ngươi sẽ chỉ việc nổ tung người,” Victor từ tốn đáp. Kẻ cầm đầu những chiếc Hugo cà tàng đang lăn bánh tới bên Giáo sư Z. Đám xe thân tín của hắn đã chặn lối ra vào của con đường.
Những tên khác thì chặn tất cả những con đường nối thông sang. Chúng rú động cơ yếu ớt, sẵn sàng xông lên gây gổ.
Tia Chớp đánh mắt sang Mater và thở dài. “Tớ thấy bế tắc quá. Đây là những kẻ muốn mưu hại tớ ư?”
Mater đối diện với những chiếc xe cũ. “Các anh, nghe này,” cậu nài nhỉ. “Tôi biết các anh phải chịu đựng những gì. Mọi người cũng chế nhạo tôi suốt. Nhưng làm tổn thương người khác và trở nên giàu có liệu có khiến các anh cảm thấy tốt hơn không?”
Đám xe cà tàng khựng lại ngó sang nhau.
Sau đó một tên trong số chúng bước tới trước nhún vai và nói, “Đúng thế, nhưng cũng đáng để thử lắm.”
Đám Hugo, Pacer, Zapor và Gremlin lao về phía Tia Chớp. Tay Gremlin đang cầm đầu toán tấn công thình lình bị xô mạnh bởi một luồng nước dữ dội.
Đó chính là Red, chiếc xe cứu hỏa, đang xịt nước từ vòi của mình. Và tất cả bạn bè Radiator Spring đang sát cánh bên nhau. Ngay cả Flo cũng sẵn sàng xông vào. Tất cả lái thẳng vào đám xe cà tàng.
Guido dùng súng bắt ốc của mình tháo tung lốp của vài tên, trong khi Flo làm lóa mắt chúng với những chiếc đèn pha sáng chói. Chỉ trong giây lát, Guido đã có một đống ốc vít.
Còn Ramone phun sơn lên kính chắn gió của chúng khiến đám xe cà tàng chẳng nhìn thấy gì. Vì đã tiêu tốn hết vũ khí để đánh bại nam châm điện của chiếc tàu chiến, Finn đành dùng kỹ năng karate để xử lý ba đến bốn tên cùng một lúc. Chẳng mấy chốc, những con phố ngổn ngang những chiếc xe cà tàng.
“Rút thôi!” một chiếc Gremlin kêu lớn.
Khi chỉ còn lại vài chiếc xe cũ nằm rải rác, Guido chạy đến bên Mater. Cậu thử tất cả đám cờ-lê trong hộp dụng cụ của mình, nhưng chẳng cái nào có thể tháo được những chiếc bu-lông ra khỏi quả bom.
Nhíu mày, Mater nhìn xuống đám bu-lông. Sau đó tất cả đã trở nên rõ ràng.
“Hiểu rồi! Tớ hiểu rồi!” cậu thốt lên. “Tớ biết phải làm gì rồi!”
“Vậy thì làm đi!” Tia Chớp sốt ruột giục bạn.
“Không! Tớ không thể!” Mater đáp. Sau đó cậu thì thầm với Tia Chớp, “Không ai tin tớ cả. Giờ thì tớ đã biết rồi. Đây không phải là Radiator Springs.”
“Đúng mà,” Tia Chớp quả quyết đáp lại. “Cậu là chính mình khi ở Radiator Springs. Hãy là chính con người cậu khi ở đây. Nếu không ai tin cậu, thì họ phải thay đổi. Chứ không phải cậu! Tớ biết, bởi tớ đã từng không tin cậu, và tớ đã sai. Giờ cậu có thể làm được điều này! Cậu đúng là một quả bom!”
Mater cười rạng rỡ. “Cảm ơn, bạn hiền.”
“Cậu thực sự là một quả bom! Giờ ta đi nào!” Tia Chớp hét lên.
Mater ngoắc móc của mình vào người Tia Chớp, và cả hai cùng lao đi.
Vương Quốc Xe Hơi 2 Vương Quốc Xe Hơi 2 - Nhiều Tác Giả Vương Quốc Xe Hơi 2